Trong phòng khách sạn, Hoắc Đình Sâm ngồi ở trên sô pha, trong tay cầm báo cáo xem xét, trên mặt nhìn không ra vui mừng hay tức giận. Một lát sau, anh xoa xoa huyệt thái dương, ngẩng đầu nhìn về phía Hà Nhất, lạnh nhạt nói: "Ai bảo cậu lén điều tra cô ấy? Tiền thưởng nửa năm này bị trừ." Dừng một chút, " Đưa một phần tư liệu tra được đến hòm thư của tôi."
Hà Nhất không biết đắc tội ông chủ chỗ nào, tra cũng không được, không tra cũng không được, dù sao cũng không có người trong đó, có khổ không nói nên lời.
Trầm Thư ngồi trên taxi, ở trong đầu nhìn nhìn bảng nhiệm vụ gần đây, còn tốt còn tốt, nhiệm vụ gần nhất chính là nghĩ cách tiến vào công ty của Hoắc Đình Sâm, như vậy không vội.
Rốt cuộc về đến nhà, là một căn hộ loại nhỏ, cũng chỉ có một phòng. Tuy nhiên nguyên chủ sửa sang lại sạch sẽ, tuy rằng nhỏ, đồ dùng sinh hoạt cái gì cần có đều có, trong phòng trang trí cũng rất tinh tế, nhìn ra được là một cô gái nhiệt tình yêu đời.
(*Căn hộ: nơi có đầy đủ các phòng chức năng như một ngôi nhà thông thường như: Phòng khách, phòng ngủ, phòng bếp và toilet.)
Nhìn đến cảnh tượng như vậy, Trầm Thư đột nhiên cảm thấy chua xót trong lòng, dựa vào cái gì một cô gái tốt như vậy lại phải làm vật thế thân cho người khác đâu.
Cô bước vào nhà vệ sinh, nhìn vào gương, cũng chỉ có một cảm giác - bị bản thân xinh đẹp đến. Tóc ngắn ngang vai với tóc mái thưa, lông mày lá liễu cong vυ't, một đôi mắt sáng câu hồn nhϊếp phách, mũi thẳng đẹp, má hồng hơi ửng đỏ, đôi môi anh đào mọng nước, khuôn mặt trái xoan như hoa trắng nõn như ngọc.
(*Câu hồn nhϊếp phách: đẹp và mị hoặc đến mức cướp đi hồn phách người ta, đến khiến người ta nín thở)
Cô lại ở trong lòng lần nữa thở dài, làm sao sẽ có người trắng như vậy a? Dáng người cũng thực tốt, nên có đều có, tuy rằng nhìn qua tổng thể có vẻ gầy yếu.
Cô thay đổi áo ngủ nằm ở trên cái giường nhỏ của mình, sạc điện thoại di động, mở ra WeChat, phát hiện một người tên Lâm heo heo đã gửi hàng chục tin nhắn WeChat từ đêm qua đến bây giờ.
Cô mở ra nhìn nhìn, phát hiện một chuyện lớn động trời. Thì ra ngày hôm qua nữ phụ đi khách sạn hạng sang là muốn để cho tên Lâm zz này một bất ngờ! Việc này trong truyện gốc nhưng không viết a! Lâm zz có thể là một người hoạ sĩ hoặc là nhà thiết kế, có một cuộc triển lãm ở gần khách sạn, cho nên nguyên chủ ngàn dặm xa xôi đưa ấm áp.
Tiếp tục cuộn lên trên, phát hiện nguyên chủ cùng Lâm zz quan hệ rất là kỳ lạ, nhiều lắm xem như mập mờ, hơn nữa chủ yếu là do lâm zz trêu chọc nguyên chủ, có lẽ là sắp thành bạn trai nhưng còn không có chính thức xác nhận đi.
Cô lập tức gửi lại một biểu tượng cảm xúc, nói với anh rằng cô không có việc gì, chỉ là ngày hôm qua bị ốm, vẫn luôn ngủ suốt cho nên không thể trả lời WeChat. Lâm zz lập tức nói muốn tới nhìn thấy cô, Trầm Thư nghĩ vẫn là đừng, cô ngay cả tên người ta còn không biết, cũng không thể nhanh như vậy liền lật ngựa a...
Cô ngay lập tức nói không cần không cần, kết quả người ta cũng không có trả lời lại, cô có loại cảm giác bất an. Quả nhiên, tiếng gọi cửa vang lên... Từ màn hình mơ mơ hồ hồ có thể nhìn ra được, là một người đàn ông. Trầm Thư cả kinh, chỉ có thể căng da đầu đối mặt, cái gì muốn đến vẫn phải đến.
Sau khi mở cửa, cô liền mở cửa chờ thang máy đi lên. Thang máy lên đến tầng 6, chậm rãi mở ra, người đàn ông bước ra ít nhất cũng cao từ 1m85 trở lên, mặc một chiếc áo gió hơi mỏng tôn lên dáng người hoàn hảo không bỏ sót, tóc tai có hơi bù xù vì vội vàng, một đôi mắt thanh triệt sáng ngời, lộ ra chút trẻ con, sống mũi cao thẳng, đôi môi hơi mỏng hiện ra màu hồng phấn đáng yêu, thật là một chàng trai xinh đẹp a...
Anh thấy Trầm Thư đứng ở cửa ngốc ngốc nhìn anh, trong lòng nói thầm không tốt, một bước mạnh mẽ xông lên đi đem Trầm Thư ôm vào trong ngực, vô cùng dịu dàng hỏi: “Thư Thư, đều tại anh, em không trả lời WeChat của anh nên anh đến xem em, tại sao lại bị ốm? Có phải hay không cảm lạnh?”
Trầm Thư đầu đè lên ngực Lâm zz, nghe nhịp tim mạnh mẽ ổn định của anh, thế nhưng cảm thấy yên tâm. Cô giơ lên đầu nhỏ, hướng tới anh hơi hơi mỉm cười, lộ ra hai má lúm đồng tiền nhạt nhạt, ngọt ngào nói: “Em không có việc gì đâu, mau đi vào đi!” Nói xong liền lôi kéo anh đi vào.
————————
Chó Hoắc: Tôi bị cắm sừng rồi
Lâm zz: Tôi là bạn trai chính thức, anh mới là tiểu tam, tôi mới bị cắm sừng rồi!!
Thư Tử: Đừng hỏi tôi, tôi là thế thân