Trans : Minh Anh
Edit + Beta : Thảo Võ , Diệp Lưu Ly
___________
Lục Tinh nhấc hông hung hăng thúc mạnh , cắm toàn bộ côn ŧᏂịŧ vào hậu huyệt Khôi Tước không để ý đến việc hắn hét chói tai .
Nắm hai tay Khôi Tước đặt lên gương , dưới thân bắt đầu luật động. Làn da trắng nõn chuyển sang một màu phiếm hồng, côn ŧᏂịŧ run rẩy đứt quãng như muốn bắn ra
"Thật đáng sợ…Ngô, chính là luật động không ngừng vẫn không có chịu bắn ra…"
Tiếng rêи ɾỉ của Khôi Tước trở nên lanh lảnh mềm yếu, "A…. A ….
" Tư thế này thật sự là quá tuyệt vời ". Lục Tinh nhìn vào gương thấy Khôi Tước dần mất đi lý trí , hưng phấn đến hai mắt tỏa sáng.
Mỗi lần hắn rút ra toàn bộ côn ŧᏂịŧ nhưng lại không cắm vào làm cho miệng hậu huyệt không ngừng mở ra kép vào như đang lấy lòng .
Lục Tinh kích động há miệng cắn vào lưng hắn hưởng sự rung rẩy của hậu huyệt mang lại sự kɧoáı ©ảʍ cho mình.
Hậu huyệt bị thao sâu đến trước nay chưa từng có, bị du͙© vọиɠ khống chế làm cho hắn hoảng hốt.
Khôi Tước bắt đầu giãy dụa: "… Quá sâu, đau quá… Đi ra ngoài. . . . . ."
"Đây là do em muốn."
Lục Tinh thanh âm cũng trở nên trầm thấp khàn khàn, hắn mυ'ŧ mạnh vào môi cậu một cái " Em làm sao cũng đi không được, liền như vậy bị tôi thao, phía dưới hai cái miệng đều bị nhét thực thoải mái đi."
Khôi Tước nghe Lục Tinh ở bên tai nói lời nói thô tục , eo trở nên mềm nhũn nói: "Thoải, thoải mái. . . . . ."
"Muốn thoải mái một chút nữa không?" Lục Tinh nhanh chóng đung đưa eo , đồng thời tăng nhanh tốc độ cắm vào rút ra của côn ŧᏂịŧ. Chỉ trong chốc lát một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ ấm áp đã chảy dọc theo côn ŧᏂịŧ lên tay Lục Tinh. Khôi Tước cũng thấy được, phát ra tiếng rêи ɾỉ như mèo kêu.
"Lại cao triều? Phun ra nhiều nước như vậy , kẹp chặt một chút, bằng không côn ŧᏂịŧ sẽ rớt ra."
Thấy Khôi Tước nghe lời , hậu huyệt liền được côn ŧᏂịŧ điên cuồng đâm rút như được ban thưởng
"Bảo bối, vật nhỏ phía dưới của em cũng chảy thiệt nhiều nước, vừa rồi muốn bắn sao?"
Khôi Tước cả người hư nhuyễn tựa vào lòng Lục Tinh nhưng mắt lại nhìn chăm chú vào gương thấy bộ dáng chính mình bị thao thành như vậy liền ngại ngùng không thôi
"Không biết. . . Anh thao em như vậy… em muốn bắn ...ưmm "
" Được "
Anh một tay lại giữ lấy eo Khôi Tước thúc mạnh vào hậu huyệt , thỉnh thoảng biến hóa góc độ , càn quấy xoay trong hậu huyệt nghe tiếng dâʍ ŧᏂủy̠ do không ngừng bị va chạm mà phát ra tiếng òm ọp .
Nhìn vào gương thấy Khôi Tước đã trầm mê trong du͙© vọиɠ. Phía dưới gương bị cậu liên tiếp bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ liền trở nên mờ đυ.c .
Lục Tinh nghĩ thầm: Thật dâʍ ɭσạи a , nhưng hắn một chút cũng không muốn chậm lại tốc độ đưa hông . Anh không ngừng thúc mạnh , khuấy đảo côn ŧᏂịŧ vào sâu bên trong an ủi từng nếp uốn của hoa huyệt.
"A a…. Không được. . . . . . Rất trướng . . . . . . Phía dưới sẽ hỏng mất. . . . ."
Nhìn đến cơ bụng run rẩy từng hồi , dâʍ ŧᏂủy̠ trong hoa huyệt chảy ra không ngừng, mắt thấy hậu huyệt mở ra khép lại chỉ có thể phun ra một hai giọt chất lỏng. Lục Tinh đánh giá không sai biệt lắm, cắn vành tai mẫn cảm của Khôi Tước: " Em thật sự rất giỏi."
Mặt Khôi Tước như nhỏ nước thấp thoáng một tầng sương ửng hồng , Lục Tinh vẫn thao cậu tựa hồ như muốn hắn phải cầu xin anh dừng lại động tác của côn ŧᏂịŧ.
Lục Tinh lại cầm lấy tay hắn cùng an ủi hoa huyệt . Khôi Tước một bên ngó ngoáy đầu , một bên bị kɧoáı ©ảʍ làm chủ, chính mình cầm lấy côn ŧᏂịŧ chủ động cắm vào hoa huyệt rút ra.
Hai côn ŧᏂịŧ thật và đồ giả đem hạ thể phía dưới hai lỗ huyệt đều lấp đầy , cùng với tiếng nước càng ngày càng vang dội mà phát ra tiếng khóc rêи ɾỉ không thôi.
"Bắn không được… Không được… a...Hỏng mất thôi. . . . . . Ô ô".
Lục Tinh ghé vào lỗ tai hắn giựt dây: "Không cần nghẹn , không sao . Chúng ta cùng nhau bắn."
"Không được… Không được..."
" Anh cũng muốn bắn, bên trong em thật chặt…ưm "
Lục Tinh điên cuồng đẩy nhanh tốc độ , cả hai cùng tiến tới cao trào . Khôi Tước sung sướиɠ đến thét chói tai, côn ŧᏂịŧ phía trước không ngừng run rẩy , trướng ngạnh mà bắn ra toàn bộ tϊиɧ ɖϊ©h͙, Lục Tinh ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ
"Toàn bộ sữa của anh đều bắn cho em , đều là của em nga~ "
Khôi Tước bắn ra dòng nướ© ŧıểυ trong nháy mắt khóc thành tiếng, nướ© ŧıểυ theo qυყ đầυ chảy ra , toàn thân cơ thể đều căng thẳng , hô hấp khó khăn , hai mắt biến thành một mảng đen, cả người lúc nóng lúc lạnh, hai tai như mất cảm giác , trừ bỏ tiếng thở dốc của Lục Tinh cái gì cũng nghe không thấy .