Trans : Minh Anh
Edit + Beta : Thảo Võ , Diệp Lưu Ly
_______
Dừng lại trong giây lát, Khôi Tước dùng hai chân kẹp lấy hông Lục Tinh, nói: " Ha , ..t-tiếp tục a ~"
"Để anh cởϊ qυầи áo". Tiểu huyệt Khôi Tước hút mạnh côn ŧᏂịŧ vào đến tận nút cán
"Em thích anh thao em khi mặc tây trang nga ~ "
Lục Tinh nghĩ thầm, tuyệt đối không thể:
"Mặc quần áo làm không thoải mái, anh muốn cởi ."
" K-không được..."
Khôi Tước dùng lực động thắt lưng, chân chạm đất nắm lấy bả vai đối phương đẩy ngã lên sô pha, hắn trực tiếp nhằm ngay vị trí côn ŧᏂịŧ mà ngồi xuống
Khôi Tước thả lỏng cơ thể , bắt đầu di chuyển eo hông , không tốn một chút sức đem áo sơ mi của Lục Tinh xé ra. Hắn liếʍ môi tùy ý vuốt ve cơ ngực tuyệt mĩ của Lục Tinh. Lục Tinh vẻ mặt như sắp hỏng mất , đây là cái sơ mi thứ mấy rồi? Mắt thấy Khôi Tước đang động eo , anh vội vàng nắm lấy bờ mông bóng loáng, co dãn của Khôi Tước , không nhịn được vuốt ve nói: " Anh muốn thao lỗ nhỏ phía sau "
Khôi Tước nhíu mày , "Hoa huyệt còn chưa đủ "
Tôi đương nhiên biết phía trước em còn chưa đủ, con mẹ nó phía trước căn bản dù làm bao nhiêu lần cũng không thoả mãn nổi ! Lục Tinh nội tâm tuyệt vọng, chỉ có thể mệt chết chính mình. Bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© của nam và nữ khác nhau . Nếu hắn thao hoa huyệt đến thỏa mãn chỉ sợ mình phải chết ở trên giường. Mà dùng hậu huyệt thì dùng kỹ thuật với thời gian lêи đỉиɦ thì đơn giản hơn nhiều.
Lục Tinh nghĩ thầm: “Cám ơn trời đất Khôi Tước là người song tính a ”.
Khôi Tước nhìn xuống Lục Tinh, thấy biểu tình của anh là biết được trong lòng anh đang nghĩ gì, ngữ khí lãnh ngạnh :
" Anh nghĩ muốn nhàn hạ sao ?" Nếu thừa nhận nói đúng là chính mình không được. Đối mặt với Khôi Tước đang nổi giận, nội tâm Lục Tinh cắn răng rưng rưng, nói: "Bảo bối. . . . . ."
Khôi Tước nhìn xuống nam nhân , lông mi dài, manh nhẹ nhàng run rẩy, ngũ quan tinh xảo càng làm cho khuôn mặt và cơ thể Lục Tinh thoạt nhìn phá lệ nhu hòa. Dáng người cường tráng, đường nhân ngư lộ rõ , chân dài thẳng tắp, mỗi một nơi trên cơ thể đều thật hữu lực . Xương quai xanh cùng bờ ngực lúc này như ánh lên một tầng ánh sáng , hai cánh tay càng loã lồ không thể nghi ngờ làm cho anh cả người thoạt nhìn khờ dại lại quyến rũ . Dưới cái nhìn tình ý chưa dứt , hắn không tiếng động nhìn Lục Tinh.
Ông trời aaa ! Tại sao thế giới lại có thể tồn tại một nam nhân đẹp như vậy ? Bờ môi như thế nào có thể một màu hồng như vậy , vừa mới trải qua quá trình khẩu giao bên trong cũng thực mềm mại và ướŧ áŧ , còn có đầu nhũ của hắn nho nhỏ thật là muốn cắn chúng để anh sẽ quấn quít lấy hắn rầm rì không ngừng. . . . . .
Lục Tinh nâng bờ mông tròn đầy mềm mại đầy ý tứ hàm xúc âu yếm chạm vào cơ ngực của hắn
" Anh đẹp sao?"
". . . . . . Đẹp."
Lục Tinh ý đồ cầu xin , " Để anh cởi sạch quần áo thao hậu huyệt, em không nói dừng anh tuyệt đối không bắn, được không ? "
Khôi Tước một dạng lãnh ngạnh biến thành bất mãn, hờn dỗi, lại ngọt giọng dụ: " Vậy lỗ nhỏ phía trước phải làm sao a ...? Bên trong tràn đầy dâʍ ŧᏂủy̠ , rất nóng a…"
Thời điểm mới quen nhau , Lục Tinh đều nghe theo Khôi Tước , hiện tại qua nửa năm Lục Tinh đã biết phản đối, không dễ dàng mắc mưu nữa.
Lục Tinh buông ra hai tay, anh đem côn ŧᏂịŧ nuốt toàn bộ dùng sức từ sô pha đứng lên, hai tay dưới nách Khôi Tước một lần nữa nâng mông ôm hắn lên từ trên sô pha .
Lục Tinh vừa tiến vào phòng ngủ vừa điên cuồng ra vào hậu huyệt làm dâʍ ŧᏂủy̠ tràn ra chảy lách tách xuống sàn nhà , tiếng rêи ɾỉ phát ra càng lúc càng lớn.
"Thật lớn! ……Ô ô, rất thích…… Em rất thích…… Như thế nào sâu như vậy…ưm…"
" Đợi lát nữa có thể sâu hơn."
Lục Tinh cắn vành tai Khôi Tước, sau khi vào phòng ngủ lập tức ôm hắn ngồi ở bên giường, lấy gel bôi trơn từ đầu giường.
"Nhấc mông lên."
Những lúc như thế này Khôi Tước thường rất ngoan ngoãn nghe theo Lục Tinh an bài , thời điểm côn ŧᏂịŧ đặt ở hậu huyệt chuẩn bị động
"A….. mau động động. . .ưm . . . thật ngứa . . . . ."
Lục Tinh nhẹ nhàng di chuyển eo , đẩy hông thúc mạnh côn ŧᏂịŧ vào tiểu huyệt của Khôi Tước .
" Em buổi chiều đã làm nó ?"
Lục Tinh đem côn ŧᏂịŧ thô to chậm rãi lặp lại động tác rút ra cắm vào. Khôi Tước đem mặt chôn bên gáy của Lục Tinh , rêи ɾỉ:
" T-trưa nay , c..hờ anh rất nhàm chán, nên chơi hậu một lần."
"Chính cậu thật ra rất biết chơi hậu huyệt, Ân? Phía trước như thế nào cũng không thoải mái, thao như thế nào cũng không đủ . Côn ŧᏂịŧ chưa luật động mà thủy da^ʍ liền nhiều như vậy."
Khôi Tước cắn vào bên vai Lục Tinh,
"Cũng là tại anh làm người ta sướиɠ a , lại có năng lực
thỏa mãn em như vậy".
Lục Tinh vừa tức vừa muốn cười, cúi đầu hôn lên môi Khôi Tước, đem cậu ôm đến trước gương tủ quần áo trong phòng , rút côn ŧᏂịŧ từ hậu huyệt ra cắm vào hoa huyệt, làm cho hành động của hai người hiện rõ trước gương.
"Đến quỳ xuống, ngồi trên đùi anh . Hậu huyệt nhắm thẳng vào côn ŧᏂịŧ … Chậm một chút, không cần gấp."
Khôi Tước ngồi vào một nửa liền dừng lại, thanh âm phát run: "Quá sâu . . ưʍ. . ."
Lục Tinh hôn lên môi Khôi Tước ấn người hắn xuống, Khôi Tước bắt đầu di chuyển eo hông , dùng tay vuốt ve lấy phần côn ŧᏂịŧ bị bỏ thừa của anh .
" Huyệt da^ʍ thả lỏng một chút , đừng ngậm chặt quá , từ từ cảm giác sẽ thật sảng khoái."
Lúc côn ŧᏂịŧ đi vào hậu huyệt được ba phần tư, Khôi Tước trán đã đầy mồ hôi.
"Bảo bối ... E-em thật tuyệt ...ư ..."
________
Mọi người đừng quên vote sao để ủng hộ nhóm dịch nha ✓