Kiếm Chủ Bát Hoang

Chương 11: Kiếm Khí Hung Tàn

Đối mặt với khảo nghiệm căn bản của Tiêu Trần, phần đông trong lòng đệ tử đệ nhất viện đều có tâm tư, có người bội phục, cũng có người âm thầm ghen tị, chỉ riêng hai loại khảo nghiệm căn bản này, Tiêu Trần cũng đã vượt qua hơn chín thành đệ tử đệ nhất viện.

Cực hạn Trúc Cơ, Cực hạn Hóa Cảnh cũng không phải người bình thường có thể đạt tới, cho dù là ở đệ nhất viện này, có thể đạt tới hai điểm này cũng tuyệt đối sẽ không vượt qua một chưởng, đương nhiên đây chỉ là nói khảo nghiệm căn bản của Tiêu Trần, nếu luận về tu vi thực lực, Tiêu Trần hiện giờ vẫn không bằng một vài đệ tử lâu năm của đệ nhất viện. Có lẽ cũng chính là vì Tiêu Trần biểu hiện ra tư thế nghịch thiên, làm cho một vài đệ tử ở đây sinh lòng ghen tị.

Tiêu Trần lấy được thành tích có thể nói là tốt nhất để thông qua hai hạng khảo nghiệm căn bản, mà tiếp theo là vòng sát hạch thứ hai, chính là khảo nghiệm chiến lực. Thân là đệ tử đệ nhất viện chỉ có tu vi đương nhiên là không được, không chỉ có thiên phú đứng đầu, chiến lực cùng cảnh giới cũng phải đạt tới đỉnh cao nhất, cho nên chiến lực mạnh yếu cũng rất quan trọng.

Về phần quy tắc kiểm tra chiến lực rất đơn giản, trưởng lão Mộc sẽ ngẫu nhiên rút ra một đệ tử của đệ nhất viện, áp chế tu vi giống như Tiêu Trần, chỉ cần Tiêu Trần có thể ở cùng cảnh giới kiên trì trăm chiêu bất bại, vậy coi như là thông qua.

Cũng không thể nghĩ rằng cùng cảnh giới rất đơn giản, đệ tử của đệ nhất viện bọn họ ngay cả bị áp chế tu vi nhưng ý thức chiến đấu cũng không bị ảnh hưởng, cho nên muốn kiên trì trăm chiêu của một đệ tử gạo cội cùng cảnh giới cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Ánh mắt nhìn về phía đông đảo đệ tử chung quanh, lúc trưởng lão Mộc đang chuẩn bị chọn ra một người, đột nhiên lúc đó một trong đám đệ tử có một đệ tử xung phong nói: “Đệ tử nguyện ý trở thành đối tượng khảo nghiệm của Tiêu Trần sư đệ...”

Nghe thấy đệ tử lên tiếng chủ động tham gia khảo nghiệm, sắc mặt trưởng lão Mộc trầm xuống một lát, sau đó nhàn nhạt gật đầu nói: “Được, Lý Dương, vậy ngươi sẽ làm đối tượng khảo hạch lần này đi.”

Thấy trưởng lão Mộc đáp ứng thỉnh cầu của mình, vì thế, Lý Dương hành lễ với trưởng lão Mộc sau đó chậm rãi đi tới trước mặt Tiêu Trần, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh nói: “Tiêu Trần sư đệ, tuy rằng thiên phú của ngươi rất tốt nhưng muốn chống đỡ chiêu thức của sư huynh ta đây cũng không phải là chuyện dễ dàng gì, cũng không nên xem thường...”

Từ trên người Lý Dương, Tiêu Trần cảm nhận được một chút sự căm ghét đối với hắn, giữa hai người hẳn là không có bất kỳ ân oán hay khúc mắc gì, nhưng Lý Dương này... Cũng không biết Lý Dương đối với hắn có căm ghét hoàn toàn là bởi vì vừa rồi hắn thể hiện ra thiên phú, nghĩ đến Lý Dương, hắn ta bái vào đệ nhất viện đã ba năm nhưng hiện giờ vẫn ở vị trí cuối cùng trong đệ nhất viện, sau khi chứng kiến thiên phú của Tiêu Trần nghịch thiên như thế, khó tránh khỏi sẽ sinh lòng ghen tị, từ đó nảy sinh lòng căm ghét.

Không thể không nói, người như Lý Dương sau này chắc chắn khó có thành công lớn, lòng dạ hẹp hòi như thế không thể gặp được người tốt, như vậy thì làm sao hắn ta có thể trở thành một cường giả chân chính.

Cảm giác được Lý Dương đối với hắn vô cùng căm ghét, nhưng Tiêu Trần cũng không nói gì thêm, sắc mặt bình tĩnh chắp tay nói với Lý Dương: “Sư huynh, mời...”

Nghe Tiêu Trần nói như vậy, Lý Dương chủ động áp chế tu vi bản thân, tu vi vốn là Hoàng Cực Cảnh đại thành, bị áp chế đến Hoàng Cực Cảnh sơ cấp, sau đó, trưởng lão Mộc nhẹ giọng hô:

“Khảo nghiệm chiến lực bắt đầu...”

Dựa theo lời trưởng lão Mộc nói, Lý Dương bắt đầu ra tay, dưới chân từng bước bước ra thi triển thân pháp Võ Kỹ Thanh Phong thượng phẩm, cả người hướng về phía Tiêu Trần vọt tới rất nhanh.

Đối mặt với công kích của Lý Dương, Tiêu Trần cũng không có chút sơ suất nào, đánh giá chính xác thực lực, đệ tử ngoại môn đệ nhất viện Đông Kiếm Các này quả thật không có ai là bình thường, vừa ra tay, chiến lực Lý Dương bày ra cũng đã làm cho người ta không dám khinh thường.

Trước tiên, nhanh chóng xuất ra bội kiếm của mình, cầm thanh kiếm dài trong tay, khí lực của Tiêu Trần cũng trở nên sắc bén, sau đó xông tới hướng Lý Dương, Tiêu Trần chọn lấy một góc độ cực kỳ xảo quyệt, một kiếm mạnh mẽ xuất ra, đối mặt với một kiếm này của Tiêu Trần, Lý Dương không dám dương oai tiếp, nghiêng người tránh né. Một kiếm này làm cản trở Lý Dương, mà một bước thối lui này cũng là làm cho Lý Dương hoàn toàn mất đi tiên cơ, trong nháy mắt, công lực của Tiêu Trần giống như một trận hồng thủy đập vào mặt không cho Lý Dương có chút cơ hội nào để thở dốc.

Căn bản là chủ động tiến công nhưng chỉ cần đối mặt, Lý Dương đã bị Tiêu Trần triệt để áp chế, một trong những nguyên nhân đó chính là Lý Dương khinh địch, nếu không thì Tiêu Trần cũng không có khả năng thoải mái áp chế hắn ta như vậy.

Nhìn hai người bên trong chiến đấu kịch liệt, có không ít đệ tử đệ nhất viện đều âm thầm gật đầu tán thưởng nói.

“Không tồi, không có kiềm chế thiên phú, vừa lên đã toàn lực mà làm, tâm tính người này cũng là bất phàm.”

“Đúng vậy, ngược lại là Lý Dương có chút sơ suất, lấy thực lực của hắn ta, cho dù cùng cảnh giới cũng không đến mức vừa đối mặt đã bị Tiêu Trần áp chế, chỉ có thể nói hắn ta ngay từ đầu đã khinh địch.”

Hai người hoàn toàn trái ngược, Tiêu Trần khi đối mặt với Lý Dương là toàn lực ra tay, không có chút xem thường nào, mà Lý Dương thì sao, hắn ta thì hoàn toàn không đem Tiêu Trần để vào mắt, điều này cũng khó trách Lý Dương trong nháy mắt bị Tiêu Trần áp chế.

Bị một đệ tử mới gia nhập gắt gao áp chế, trong trận chiến kịch liệt này, sắc mặt Lý Dương càng thêm âm trầm, trong lòng cũng đã vô cùng tức giận, khiến cho bản thân bị thương, Lý Dương mạnh mẽ phá vỡ công kích của Tiêu Trần, sau đó nhanh chóng xuất ra bội kiếm của mình mãnh liệt chém ra. Đã bị ép phải đánh ra thực lực chân chính, một kiếm này là một kiếm toàn lực của Lý Dương, đồng thời thi triển Võ Kỹ Thanh Phong thượng phẩm, Kiếm Ảnh Sát.

Kiếm quang đầy trời, đối mặt với Kiếm Ảnh Sát, tất nhiên Tiêu Trần không có xa lạ gì, bởi vì hắn cũng tu luyện Kiếm Ảnh Sát, đồng thời đạt tới Hoàn Mỹ chi cảnh, đương nhiên, Kiếm Ảnh Sát của Lý Dương cũng đạt tới Hoàn Mỹ chi cảnh.

Đối mặt với Kiếm Ảnh Sát đầy trời, sắc mặt Tiêu Trần vô cùng bình tĩnh, cũng không bởi vì một chiêu này của Lý Dương mà có chút biến sắc, sau đó dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, chỉ thấy Tiêu Trần chậm rãi đâm tới một kiếm, nhìn thấy Tiêu Trần đột nhiên không né tránh, một đám đệ tử đệ nhất viện đều ngây ngẩn cả người.

“Hắn muốn làm gì? Chính diện đối mặt chống chọi với Kiếm Ảnh Sát của Lý Dương?”

“Vừa rồi còn nói tâm tính hắn không tồi, bây giờ đã lộ nguyên hình ra rồi sao? Lại muốn chống chọi với Kiếm Ảnh Sát của Lý Dương.”

“Ngông cuồng, thật sự là quá ngông cuồng, lựa chọn cứng đối cứng trực diện thì không nói, nhưng ngay cả Vũ Kỹ hắn cũng không có thi triển, chẳng lẽ hắn cho rằng bằng vào một cái đâm đơn giản thì có thể ngăn trở Kiếm Ảnh Sát của Lý Dương sao?”

Tất cả mọi người đều cảm thấy hành động này của Tiêu Trần có chút quá ngông cuồng, không bằng hắn ta trốn đi, nhưng ngay cả Vũ Kỹ cũng không thể thi triển, đây rốt cuộc là chuyện gì... Mọi người tỏ vẻ vô cùng khó hiểu, nhưng ngay trong lúc đông đảo đệ tử đang nói chuyện, chỉ thấy từ trong bội kiếm của Tiêu Trần có một lực kiếm khí đột nhiên xuất ra.

Kiếm khí bộc phát, sắc mặt Lý Dương trong nháy mắt biến đổi, không thể tin vào mắt mình, đột nhiên trong miệng thốt ra: “Kiếm khí...”

Căn bản không nghĩ tới Tiêu Trần đã lĩnh ngộ được kiếm khí, tất cả không ngoài dự tính, kiếm khí vừa xuất ra, Kiếm Ảnh Sát của Lý Dương trong nháy mắt sụp đổ, thấy thế, Lý Dương cũng không có lựa chọn nào khác, lập tức không áp chế tu vi của mình nữa, nhờ tu vi Hoàng Cực Cảnh đại thành, Lý Dương mới thành công ngăn trở đạo kiếm khí này của Tiêu Trần, nhưng cho dù là như thế, Lý Dương vẫn bất giác lui về phía sau tầm bảy tám bước.