Món Đồ Chơi

Chương 15

"Chơi cái chỗ đó của tôi đi, chỉ cần không cắm vào là được."

Biên tập: Chuối

dương v*t thô to đỏ tía được bàn tay nắm lấy vuốt ve, đầu khấc hếch lên đỏ tươi chói mắt, rãnh qυყ đầυ được ngón cái mài miết, trong lỗ sao rỏ nước làm ướt khớp xương ngón tay rắn rỏi, cả cây hàng trở nên lóng lánh ánh nước, hai quả trứng chim lủng lẳng bên dưới phình to trong bụi lông rậm rạp, rung lên bần bật theo từng động tác kịch liệt của Húc Trạch.

Thường Chỉ vừa mở mắt ra đã thấy hình ảnh tục tĩu ấy, đôi mắt mơ màng chớp chớp, chạm phải ánh nhìn nóng cháy của Húc Trạch, thoáng cái lại n*ng tiếp.

Hết cách, Húc Trạch đắm mình trong tìиɧ ɖu͙© quá mức gợi cảm, dáng vẻ cau mày thủ da^ʍ đủ để đi chụp ảnh tạp chí khiêu da^ʍ, chưa kể cây gậy dưới háng quả là hàng cao cấp, Thường Chỉ xem nhiều phim thế rồi mà hiếm khi nào gặp dương v*t thô và to đến vậy.

Qυầи ɭóŧ ẩm ướt hết sức khó chịu, quần áo cũng bẩn hết rồi, cậu đỡ cái eo mềm nhũn ngồi dậy. Và rồi Húc Trạch trông thấy cậu nắm vạt áo cởϊ áσ ra, eo và bụng hóp lại, l*иg ngực với lớp cơ mong mỏng hiện ra lõα ɭồ, hai núʍ ѵú hồng nhạt bên trên sưng cứng dựng lên, quầng vυ' to hơn con trai bình thường, trông như cánh hoa anh đào nở rộ và có màu sắc nhạt hơn núʍ ѵú.

Bản thân cậu không ý thức được núʍ ѵú của mình hấp dẫn cỡ nào, cái nơi mà nào giờ chưa từng được vuốt ve ngỏng đầu dậy chẳng biết xấu hổ trong ánh nhìn chăm chú của Húc Trạch. Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng thủ da^ʍ trở nên rõ nét bên tai khiến Thường Chỉ thẹn thùng chẳng dám ngẩng đầu, tay cậu đặt trên cạp quần, ngầng ngừ giây lát, cuối cùng nhấc mông cởi cả quần dài lẫn qυầи ɭóŧ. Bờ mông với đường cong nuột nà dần dần lộ rõ, trông như dãy núi đột nhiên xuất hiện dưới vòng eo mảnh khảnh và kéo dài đến đùi, sau đó tiến vào vùng đồng bằng trắng nõn.

dương v*t gục đầu che chắn vùng tam giác bí ẩn, Thường Chỉ kẹp chặt chân, tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ngồi xổm trước mặt Húc Trạch, lỗ da^ʍ hẵng còn rỏ nước tí tách, ăn quen bén mùi, nó đang mong chờ được dâng mình lên cho những ngón tay dẫn tới miền cực khoái.

Nhưng bấy giờ Húc Trạch đang bận thủ da^ʍ, cắt ngang thì không hay cho lắm nên cậu ngại nói ra yêu cầu của mình. Ngẫm nghĩ chốc lát, cậu chọc hai ngón trỏ vào nhau và hỏi nhỏ: "Cậu có muốn... nhìn chỗ đó của tôi không?"

Cái người đang cúi đầu đỏ mặt thế mà hỏi câu dâʍ đãиɠ ấy, Húc Trạch tức thì bắn phọt đầy thảm hại, có lẽ nhịn quá lâu nên tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra vừa nhiều vừa xa, dính lên đùi Thường Chỉ và chảy dọc bắp đùi trắng trẻo, nhìn khiêu da^ʍ hết nấc.

"Xin lỗi!" Húc Trạch vội vã cúi người rút khăn giấy trên tủ đầu giường, khéo làm sao cánh tay áp lên sườn mặt Thường Chỉ, hơi nóng hầm hập làm cả xương quai xanh của cậu cũng bắt đầu ửng hồng. Húc Trạch không để ý, cầm giấy tập trung lau đùi cho cậu, bụng ngón tay thô ráp thỉnh thoảng cọ lên làn da non mịn, lau mấy cái thôi mà Thường Chỉ đã ngứa ngáy muốn chết, trong lúc tránh né vô tình dạng chân, lỗ da^ʍ ướt sũng chảy nước dầm dề, trong bóng râm lộ ra màu đỏ hỏn.

Động tác lau chân cho cậu của Húc Trạch khựng lại, Thường Chỉ ngơ ngác đưa mắt nhìn chỗ giữa hai chân mình đang dạng ra, trong đầu vang lên tiếng ong ong.

"Rất..." Húc Trạch nuốt nước miếng, dương v*t lại ngóc đầu dậy chọc lên bụng, đôi mắt hắn nhìn đau đáu cái nơi đo đỏ đẫm nước, giọng nói khàn khàn: "Rất đẹp."

Thường Chỉ không ngờ mình sẽ nhận được lời khen, cậu lấy hết dũng khí để phơi bày hạ bộ chỉ vì kɧoáı ©ảʍ, tuy cậu tin tưởng Húc Trạch, nhưng chỉ hi vọng mình không bị khinh ghét mà thôi.

Ấy thế mà Húc Trạch khen chỗ đó đẹp, dù có thể chỉ là dỗ ngon dỗ ngọt, Thường Chỉ cũng vui lắm. Cõi lòng gợn sóng lăn tăn như mặt hồ có đá ném vào, đôi mắt cậu sáng long lanh và giọng điệu khẽ khàng xác nhận lại: "Thật ư? Đẹp thật ư?"

"Thật." Húc Trạch gật đầu hết sức chân thành, sự vui vẻ của Thường Chỉ lây cả sang hắn, hắn mỉm cười lại gần hôn lên khuôn mặt ửng đỏ của cậu, trái tim đập thình thịch, thầm nghĩ Thường Chỉ trên giường đáng yêu tới độ làm hắn muốn ăn sạch cậu.

Hai người ôm nhau trao môi hôn, Húc Trạch tiện đà đè Thường Chỉ dưới thân, vừa hôn vừa sờ lên núʍ ѵú đã ngấp nghé nãy giờ. Thường Chỉ kêu lên, để mặc hắn chơi đùa l*иg ngực trần trụi.

Hai núm bé xinh lần đầu được vuốt ve, tay Húc Trạch dừng cạnh vυ', đầu tiên ngón tay đùa nghịch thoáng qua, rồi ấn cho hai hạt đậu lún vào bầu ngực, xoay tròn như đang chơi game.

Chịu ảnh hưởng của hormone, ngực Thường Chỉ khá mềm, tay Húc Trạch bóp mạnh hơn, vết chai trên bụng ngón cái chà xát núʍ ѵú sưng cứng mang tới cảm giác vừa đau vừa ngứa, l*иg ngực không khỏi nóng lên, Húc Trạch lại túm núʍ ѵú kéo dài ra, móng tay tì lên lỗ nhỏ trên đầu v* gảy gảy.

Cơn nóng lan tỏa, lần đầu tiên Thường Chỉ biết bóρ ѵú cũng sinh kɧoáı ©ảʍ. Tay Húc Trạch càng bóp mạnh, cậu càng không thể nén tiếng nỉ non bật thốt từ cổ họng, đầu óc mơ màng rối tung, bụng dưới râm ran nóng rát, dòng nước ấm chảy róc rách từ trong miệng lỗ hé mở.

"Bên dưới..." Hai tay cậu bám trên tay Húc Trạch, mô tả động tác xoa nắn mình của hắn, lúng búng cất lời trong lúc liếʍ láp môi Húc Trạch: Sờ bên dưới đi... Ưʍ... ngứa quá."

Húc Trạch nhả môi cậu ra, quỳ một chân nhổm dậy, nhìn sự tương phản rõ nét giữa ngón tay trắng nõn trên nền da lúa mạch mà hạ bộ cứng ngắc. Hắn nín nhịn, rút một tay đặt lên đùi Thường Chỉ, đáy chậu ẩm ướt bỗng nhiên mở rộng, phơi bày cánh hoa đỏ tươi thấm đẫm sương mai ra trước mắt hắn.

Dưới ánh đèn, bé sò hé mở nhờ hành động dạng chân, phần mu trông như quả đào mọng nước nứt miệng, hai môi lớn sưng tấy, ban nãy nằm trong qυầи ɭóŧ bị ma sát ghê quá đã biến thành màu đỏ thẫm, đẹp tuyệt hơn cả nữ diễn viên trong phim heo. Hơi thở phả lên bé sò, Thường Chỉ xấu hổ rụt mông, trong khe rãnh tức thì trào ra dịch ngọt trong suốt, chậm rãi chảy vào khe mông sâu thẳm theo từng nhịp hậu môn co rút.

Lông trên người cậu thưa thớt, dưới tinh hoàn lưa thừa vài cọng xoăn xoăn, còn những nơi khác nhẵn nhụi trắng nõn trắng nà. Húc Trạch ngơ ngác nhìn chằm chằm miệng nhỏ non nớt, bàn tay nắm bắp đùi Thường Chỉ vô thức siết chặt, khiến da thịt mềm mại phòi lên giữa các kẽ tay.

Bàn tay bóρ ѵú cũng chẳng bóp nữa, cả thể xác lẫn tinh thần của hắn đều bị cảnh đẹp lạ lùng này hấp dẫn, miệng hơi há ra, tưởng như linh hồn nóng tới độ bốc cháy.

Thường Chỉ bị hắn bóp phát đau bèn giật giật chân, đóa hoa mọng nước mà cậu không nhìn thấy cũng run bắn, nhụy hoa đỏ hồng vểnh lên trên cánh hoa như đang chờ ai tới hái, ướŧ áŧ đến mức dương v*t Húc Trạch lại to lên, hắn duỗi tay chạm vào, sự non mềm khiến miệng lưỡi hắn khô rang.

"Đây là gì vậy?" Hắn xoa xoa, đổi lại là tiếng rêи ɾỉ mất kiểm soát của Thường Chỉ, giọng nói lanh lảnh thấm đượm tìиɧ ɖu͙©, mềm mại trầm bổng, âm cuối kéo dài như móc câu lòng người, khiến mắt Húc Trạch đỏ hết cả lên.

Thường Chỉ trên giường chả nghĩ được gì nhiều, hộŧ ɭε nhạy cảm bị người ta vuốt ve xoa nắn, kɧoáı ©ảʍ ồ ạt đổ về như sóng biển cuồn cuộn nhấn chìm cậu, còn cậu là con thuyền nhỏ đóng đinh lỏng lẻo, sắp tan nát dưới bàn tay Húc Trạch.

Tất nhiên Húc Trạch đã nhận ra cậu đang sướиɠ rồi, bên tai toàn tiếng kêu dâʍ đãиɠ hư hỏng của cậu, hắn nghe mà mặt đỏ tới mang tai, trong lòng nổi lên khát khao ưỡn hông nện cậu. Nhưng lý trí nói cho hắn biết không được làm thế, hắn đành cúi xuống hôn Thường Chỉ, chặn tất cả tiếng rêи ɾỉ gợϊ ȶìиᏂ trong cổ họng.

Thường Chỉ không phát ra được tiếng rên nào nhăn mặt đầy khó chịu, nhưng đầu lưỡi Húc Trạch luồn vào miệng cậu một cách mạnh bạo, không cho phép chối từ. Đang định kháng nghị, bàn tay bên dưới bỗng bóp hộŧ ɭε của cậu, hai ngón tay kẹp lấy nó chà xát nhanh chóng.

Ngón tay thô ráp vần vò da thịt non mềm, kɧoáı ©ảʍ nóng rẫy trào dâng trong máu, toàn thân Thường Chỉ đỏ bừng như con tôm luộc co quắp dưới thân Húc Trạch. Đường kênh hẹp trong lỗ nhỏ râm ran chảy nước liên hồi, Húc Trạch xòe tay ra hứng, rồi dùng thủ pháp như ban nãy xoa nắn cách lớp qυầи ɭóŧ, bắt đầu mài miết dữ dội.

Kí©ɧ ŧɧí©ɧ mãnh liệt khiến cả gò mông Thường Chỉ run lên bần bật, nước mắt rơi tí tách. Cậu không chịu nổi nữa bèn rụt mông vào trong chăn, nhưng Húc Trạch đáng ghét giữ chặt eo cậu, tay vẫn dán chặt lên đóa hoa đương dạt dào sóng tình của cậu và ma sát hăng say, thậm chí ngón giữa còn tách mép thịt ra, tì lên thành mép thịt và gãi liên hồi vào cái miệng nhỏ biết phun nước.

"A ư... Đừng... a..." Nhằm ngăn không cho tiếng rêи ɾỉ chết người của cậu rò rỉ ra ngoài, Húc Trạch dốc hết sức hôn cậu. Lý do hắn dữ dội như thế là vì muốn làm Thường Chỉ mau mau lêи đỉиɦ, để chấm dứt cuộc tra tấn dài dằng dặc nhằm vào hắn.

Bé sò ngày một tê dại, phát ra tiếng nước lép nhép dưới bàn tay xoa nắn kịch liệt, âm đ*o râm ran ngứa ngáy - một cảm giác chưa từng có. Thường Chỉ níu cổ Húc Trạch giữa lúc nghẹt thở, bắp đùi căng siết, miệng lỗ bắn nước lênh láng, ưỡn éo lêи đỉиɦ trong thinh lặng.

Tay Húc Trạch như được rửa ráy lần nữa, hắn cúi mắt nhìn Thường Chỉ đương đê mê, thấy trên eo cậu hằn dấu tay mình mà lòng xót xa xoa nhẹ, ngay sau đó thứ cương cứng dưới háng đã gọi sự chú ý quay về, hắn hôn lên đôi môi đỏ mọng của Thường Chỉ, nhắm mắt vùi đầu vào hõm vai cậu và tuốt súng một cách vội vàng, ép mình dừng nghĩ về lỗ nhỏ mềm mượt vừa sờ.

Nhưng thủ da^ʍ mà không có sự trợ giúp của trí tưởng tượng thì chẳng có tí tác dụng nào, Húc Trạch càng vuốt càng cứng, hô hấp dồn dập nặng nề. Tới khi Thường Chỉ tỉnh táo lại từ cơn cao trào, đôi mắt hắn đã đỏ bừng hết cả.

Hơi thở gấp gáp bên cổ nóng ran làm nửa người Thường Chỉ tê rần, hạ bộ nhớp nhúa của cậu đã được sung sướиɠ, nhưng dương v*t vẫn cứng đơ, có lẽ vừa nãy bắn một lần rồi nên lần hai khó xuất tinh.

Cậu biết Húc Trạch cũng gặp tình trạng tương tự, hơn nữa vì để cậu được thoải mái mà hắn đã nhẫn nhịn rất lâu. Nhìn hắn tuốt tới mức mồ hôi rơi như mưa, Thường Chỉ không đành lòng.

"Húc Trạch..." Cậu chạm lên mặt Húc Trạch, bứng hắn ra khỏi hõm vai mình, giọng nói khàn khàn dịu dàng rót vào tai Húc Trạch khiến lông mi hắn rung rung, nhưng vẫn không mở mắt ra.

Thường Chỉ nở nụ cười, miết vành tai đỏ bừng của hắn, cố tình nói bằng giọng mềm nhẹ du dương: "Cậu nhìn tôi đi mà..."

Chiêu ấy quả nhiên có hiệu quả, Húc Trạch lập tức mở bừng mắt ra, Thường Chỉ thấy tơ máu vằn lên trong mắt hắn mà hoảng sợ, cậu nhìn hắn đau đáu, trái tim nhoi nhói bủn rủn.

Húc Trạch thấy cậu sợ bèn cụp mí mắt, tốc độ tuốt súng chậm đi nhiều, nhưng không ngờ Thường Chỉ lại tách tay hắn ra, hôn lên mí mắt hắn và nói: "Chơi cái chỗ đó của tôi đi, chỉ cần không cắm vào là được."