Nguyên Long Chi Lộ

Chương 17: ᗪu͙ƈ ᐯọиɠ (H)

Băng Cơ cũng đã không chịu nỗi nữa, nàng lột sạch quần áo trên thân, đôi bồng đào căng tròn cùng hai nụ hoa chúm chím đỏ hồng đến mê người.

Không để cho Nguyên Long chờ đợi, nàng liền ôm lấy hắn, đẩy ngửa hắn ra, đôi tay nhanh nhẹn thoát đi y phục trên người hắn, đôi mội đỏ thắm há ra ngậm lấy tiểu huynh đệ đang cương cứng đến cực hạng, tiểu đệ của hắn sau khi cương cứng liền từ 17cm trở thành 22cm.

Một cảm giác thư sướиɠ truyền khắp thân thể, chiếc lưỡi thon dài của Băng Cơ đã quấn lấy dươиɠ ѵậŧ to lớn, nàng mυ'ŧ thật sau đến tận gốc, đặc biệt đầu lưởi không ngừng múi lấy phần đầu đỏ tím, không ngờ nàng lại có năng khiếu tới vậy, đúng là ngạo kiều sau khi mở lòng với ngươi liền sẽ cho ngươi thấy bộ mặt dâʍ đãиɠ nhất của mình.

Thanh Loan cũng liền không nhịn được nữa, nàng liền nhịn không được ngồi lên mặt hắn, phía trên tiểu huyệt thần bí bóng loáng không một sợi lông tơ, khe nhỏ mọng nước đỏ hồng như đang mời gọi hắn, mông không ngừng ngấp nhô, âʍ đa͙σ rỉ nước lênh láng trên mặt hắn.

"Nguyên Long ca ca, mau ăn ta đi" Thanh Trúc không ngừng thở hổn hển vừa da^ʍ đảng nói.

Nguyên Long hô hấp trầm trọng dường như muốn hít hết mùi hương bên trong âʍ đa͙σ nhỏ bé kia của nàng. Miệng hắn liền theo bản năng tận tình cắn lấy tiểu huyệt của nàng, luồng chiếc dài của hắn liếʍ lấy mọi ngóc ngách bên trong của nàng. Thanh Loan lập tức sung sướиɠ không còn sức rêи ɾỉ thành tiếng nữa, chỉ biết cố gắng ép sát tiểu huyệt của nàng vào miệng hắn, mong muốn hắn càng thêm thâm nhập sâu vào trong người nàng.

Nguyên Long du͙© vọиɠ càng lúc càng dâng trào, phía dưới đang được Băng Cơ phục vụ tận tình, phía trên được ăn một con sò tươi ngon mọng nước, hắn nhịn không được mà hét dài một tiếng.

Đôi bàn tay to lớn hung hăng bóp lấy đôi bờ mông căng tròn trước mặt, miệng hắn há thật to, mυ'ŧ lấy cái âʍ đa͙σ ngay trước miệng, chiếc lưỡi của hắn bắt đầu xâm nhập nơi thần bí nhất của một cô gái.

Chiếc lưỡi ấm nóng của Nguyên Long nhất thời kí©ɧ ŧɧí©ɧ Thanh Loan tới cực hạn, nàng khẽ rên lên một tiếng, âm thanh kiều mị nóng bỏng.

"A......Ca ca..........muội sướиɠ quá........Muội sắp không.............ưʍ............Chịu nổi nữa..........A........Muội ra!"

Nhất thời bên dưới thủy da^ʍ phun ra, toàn thần nàng run rẩy phát ra từng tiếng thở dốc. Mùi hương mê người, Nguyên Long tham lam mà mυ'ŧ hết vào miệng, chiếc lưỡi không xương không ngừng cọ xác hai bên mép, đưa lên đưa xuống vô cùng thuần thục, dù sao trong mộng cảnh hắn cũng làm nhiều lần rồi.

Phía dưới Băng Cơ mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn một cách say sưa, dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng cũng đã chảy ra ướt đẫm cả giường.

Chụt!Chụt!

Âm thanh dâʍ ɖu͙©, tiếng mυ'ŧ lưỡi cùng tiếng rên rĩ hòa quyện cùng với nhau.

Băng Cơ đã không chịu nỗi nữa, nàng ngẩng đầu lên bò tới trên người Nguyên Long, cầm lấy tiểu đệ của hắn nhắm ngay vào u cốc của nàng, gò mui cao vυ't, phía trên chúm chím lông tơ, phía dưới là tiểu huyệt ướŧ áŧ, không ngừng chảy róc rách đóng mở liên tục, kí©ɧ ŧɧí©ɧ mê người đến cực hạn.

Du͙© vọиɠ xâm chiếm tâm trí nàng, khe suối vừa hé, Nhất thời Nguyên Long cảm giác được một thứ ấm nóng quấn lấy dươиɠ ѵậŧ của hắn.

Một cái màn nhỏ chặn lại lối vào, thế nhưng nó chỉ dừng lại trong phút chốc, cái màng mỏng manh đó bị xé toát, dươиɠ ѵậŧ căng cứng gân guốc của hắn nhập sâu vào nơi huyền bí nhất, thậm chí còn hơi xuyên qua hoa tâm của nàng

"A!...sương quá...ta chết mất phu quân..........Hừ!......Hừ!

Băng Cơ rên lên một tiếng sung sướиɠ thật dài rồi thở hổn hển, cảm giác bị xé toạt trong cơ thể, nhưng thay vì đau đớn nàng cảm giác sung sướиɠ đến cực kỳ, tiểu huyệt huyền bí bao lâu nay trống trải, thế nhưng hôm nay lại được một vật cứng rắn nóng hổi lấp lấy. Cảm giác tuyệt không thể tả nổi, các cơ bên trong không ngừng co thắt, cái vật cứng rắn kia đâm thật sâu vào bên trong.

Bên dưới truyền về những kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến tột đỉnh, Nguyên Long nhất thời sướиɠ hết cả người, bỗng nhiên trong đầu liền nhận lấy một cái tin đến từ quả cầu.

Hắn mυ'ŧ thật mạnh âʍ đa͙σ nhỏ bé nhưng tràn đầy nước của Thanh Loan rồi bật người dậy làm Băng Cơ nằm ngửa xuống, ôm lấy thân thể mềm nhũ của Thanh Loan để ở một bên, nhất thời trong khoảng khắc này hắn nhìn rõ cái vật hắn đang mυ'ŧ nãy giỡ.

Thanh Loan rên lên, đôi chân giang rộng ra hai bên, để lộ ra cái khe ẩm ước, lúc này nó đã vô cùng ửng đỏ lên, dâʍ ŧᏂủy̠ không ngừng chảy ra, tiểu huyệt vì nhận qua nhiều kí©ɧ ŧɧí©ɧ mà đóng mở liên tục như đang mời gọi hắn.

Nguyên Long một tay đưa tới tiểu huyệt của Thanh Loan không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ lấy nàng, tay còn lại nắm lấy Hàn Băng Thủy bỏ vào miệng nuốt xuống, ghé vào tay của Băng Cơ nói thầm.

"Để ta giúp nàng luyện hóa nó"

Nguyên Long ngay lập tức vận chuyển nguyên lực của quả cầu, lập tức một luồng khí tức lạnh lẽo tỏa ra từ người cả người hắn.

"A...Muội lại ra rồi!"

"A.....A.....A......Thϊếp ra rồi!"

Đột nhiên dươиɠ ѵậŧ cùng ngón tay hắn lạnh lẽo khi còn ở bên trong ngươi hai nàng, nhất thời hai người cảm thấy vô hạn kí©ɧ ŧɧí©ɧ không kìm được liền triều phun.

Luồng khí lạnh ấy tiếp tục lan qua bên người Băng Cơ thông qua chỗ gắn kết phía dưới của hai người.

"A...sương chết thϊếp rồi phu quân" Nhờ Mê Dục Hương mà mọi cảm giác của hai người đều chuyển thành vô hạn kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cả người dù lạnh giá nhưng vẫn sung sướиɠ đến cực điểm.

Nguyên Long dùng tay còn lại xoa nắn một ngực của nàng, bên còn lại hắn liền dùng miệng cắn lấy kí©ɧ ŧɧí©ɧ nàng, Thanh Loan nằm ở một bên lấy hai tay bóp nắn ngực của mình, phía dưới thì bị đôi bàn tay lạnh lẽo của Nguyên Long kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng, nhất thời nàng liền không thể làm gì ngoài việc rên.

Bạch! Bạch! Bạch!

Nguyên Long điên cuồng nhấp hông, mỗi lần đều là gần như muốn xuyên qua hoa tâm của nàng, cộng với cảm giác lạnh lẽo toàn thân, nàng nhất thời bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ sắp điên.

"Phu quân....côn ŧᏂịŧ của ngươi sướиɠ quá........A........chơi chết ta đi........ngươi liền muốn chơi thế nào...........thì chơi!"

Băng Cơ bây giờ bị hắn làm tới hồ ngôn loạn ngữ, nói ra dâʍ ɖu͙© lời nói. Nguyên Long liền di chuyển miệng hắn hôn lấy đôi môi kiều nộn của nàng, luồng lách lưới của hắn vào khắp khoang miệng của nàng, quấn lấy chiếc lưỡi đinh hương của nàng, không ngừng nhấm nháp lấy thủy dịch từ miệng nàng.

Ưm!.....Ưm!.....Ưm!

Băng Cơ chỉ có thể bất lực rêи ɾỉ, luồng nguyên lực tuần hoàn qua lại không ngừng, quả cầu trong người Nguyên Long cũng không ngừng biến đổi, vùng tượng chưng cho thủy linh căn dần dần xuất hiện hàn khí, còn có một vùng đất băng giá bắt đầu hình thành.

Bên trong người Băng Cơ cũng vậy, một đóa hoa tuyết cũng dần hình thành trong Thủy linh căn của nàng, tu vi của hai người cũng dần dần đề thăng.

Qua một hồi lâu, Nguyên Long cảm thấy quả cầu cũng đã làm xong việc của nó, cả người bắt đầu tăng tốc lên, mỗi lần nhấm mạnh đều giống như muốn đâm xuyên qua cả người nàng, muốn làm cho tiểu huyệt của nàng giữ lấy hình dạng của hắn, làm nàng sao này chỉ thuộc về một hắn, Băng Cơ bây giờ cũng chỉ có thể rêи ɾỉ mặc hắn chơi đùa cơ thể mình, hai tay hai chân giống như bạch tuột quấn chặt cả người hắn.

Bỗng Nguyên Long long gầm nhẹ một tiếng, nhấp một cái thật mạnh, đầu dươиɠ ѵậŧ xuyên qua hoa tâm của nàng, điên cuồng phun ra tinh hoa lấp đầy tử ©υиɠ của nàng.

Ưm!.....Ưm!.....Ưm!

Băng Cơ cả người siết chặt hắn, run lên bần bật, các ngón tay đâm chặt vào lưng hắn, bên trong tiểu huyệt bắt đầu một hồi co rút mãnh liệt, tầng tầng vách thịt non mềm không ngừng xiếc chặt lấy tiểu huynh đệ của hắn, âʍ đa͙σ như một vòi rồng hút chặt, một dòng mật dịch ấm áp mạnh mẽ phun trào xuyên qua cự long chảy ra bên ngoài.

Đợi đến khi hắn bắn ra hết tinh hoa vào trong nàng thì Băng Cơ cũng đã ngất đi, gương mặt hiện lên dáng vẻ vô cùng thỏa mãn, đây là cảm giác sung sướиɠ nhất mà nàng từng nhận được.

Nguyên Long thấy nàng như vậy liền rút dươиɠ ѵậŧ, nhất thời tinh hao trong người nàng giống như được giải thoát mà chảy ra.

"Hình như ta làm hơi quá" Nguyên Long hơi nói thầm liền nhìn xem dươиɠ ѵậŧ mình, mặc dù đã ra nhiều như thế nhưng vẫn tiểu đệ của hắn vẫn không chịu mềm xuống,ngóc đầu lên cao chứng tỏ bản thận vẫn còn trụ được, vẫn còn chiến đấu trên sa trường được.

Nguyên Long liền nhìn qua Thanh Loan, nàng từ nãy tới giờ vẫn bị hắn tay mình làm cho phun triều mấy lần, cả người liền mềm nhũng. Phia dưới của nàng bị hắn kí©ɧ ŧɧí©ɧ nãy giờ liền đã đỏ hồng, mở to ra mời gọi hắn mau mau tiếng vào.

"Nguyên Long ca ca, mau yêu ta" Thanh Loan phun triều nhiều lần như vậy liền hơi lấy lại được ít thần trí. Ánh mắt khao khát nhìn lấy hắn.

Nguyên Long thấy thế liền nhanh chống ôm lấy cả người cả nàng ôm vào lòng, tận tình hôn hít đôi môi nhỏ nhắn của nàng, mυ'ŧ lấy chiếc lưỡi đinh hương vào miệng hắn, Thanh Loan cũng tận tình vươn ra chiếc lưỡi để hắn mυ'ŧ lấy, bốn cánh môi siết chặt lấy nhau, môi chạm môi, lưỡi chạm lưỡi trao cho nhau một nụ hôn cuồng nhiệt nhất.

Tay của hắn một cái bóp lấy bầu ngực đầy đặn của nàng, cài còn lại liền nắm bốp lấy bờ mông tròn trịa của nàng.

Ư......ưʍ......ưm!

Thanh Loan bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cả trên lẩn dưới, môi nàng rên rĩ thành từng tiếng gấp rút, cả người quấn chặt lấy hắn.

Khác với miệng của Băng Cơ có vị mát lạnh thoan khoai, có hương thơm như u lan, miệng của Thanh Loan thì nhỏ nhắn ngọt ngào của thiếu nữ thanh xuân.

Hôn được một lúc Nguyên Long ôm lấy cặp mông của nàng nâng lên, hắn chuyển sang tư thế quỳ, điều chỉnh tiểu huyệt của nàng ngay vào dươиɠ ѵậŧ của hắn, hắn từ từ tiến vào trong tiểu huyệt chật hẹp của nàng, ngay khi cảm thấy có tấm màng mỏng chặn lại hắn liền húc mạnh hút một cái xuyên qua tấm màng đó chạm tới hoa tâm của nàng,

Ưmmmm!!.......ưm!........ưʍ.

Thanh Loan nhất thời kêu lên một tiếng, sau đó dần dần nhỏ lại rồi chuyển thành rên rĩ.

Nguyên Long đợi nàng thích ứng xong liền để hai chân nàng gác lên vai hắn, còn hắn thì ôm chặt lấy cả người nàng, phía điên cuồng nhấp mạnh.

Nguyên Long tách ra khỏi miệng nàng, Thanh Loan bị du͙© vọиɠ chiếm hữu miệng liên tục nỉ non những lời da^ʍ.

Sướиɠ quá.......ca ca.....tốt sâu.....a......chạm......chạm........đến rồi...........ân..............đến hoa............hoa tâm......rồi......ưʍ.......a......ra rồi.........Muội........ra nữa rồi.

Ngọc thủ thon dài không xương quấn lấy cổ hắn, bên dưới hoa huyệt nàng tầng tầng thịt non cũng bắt đầu co rút mãnh liệt khi vừa mới cao trào lại lần nữa nghênh đón cự vật không ngừng tiến vào.

Nguyên Long đưa tay nắm lấy Sinh Mệnh Phong lần nữa nuốt vào, lần nữa vận chuyển công pháp, một luồng ấm áp từ trong người hắn tuông ra sao đó lại chạy qua ngươi Thanh Loan, nàng liền cảm nhận được ấm áp cùng sinh mệnh chi lực nhất thời sức lực hơi khôi phục, nàng liền lập tức ôm lấy đầu hắn tiếp túc hôn lấy.

Nguyên Long cũng không chịu thua liền đè nàng xuống giường, đè ép đôi gò bông to lớn của nàng, chiếc lưỡi liền tục khám phá khắp khoang miệng của nàng, cả hai người đều nhấm nhấp lấy thủy dịch từ miệng đối phương, phía dưới như mấy đóng cọc điên cuồng đâm vào bên trong hoa huyệt mê người của nàng, gần như xuyên qua cả hoa tâm.

Vừa bị Mê Dục Hương kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng ấm ấp sinh mệnh trong người, cả người bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ cùng một lúc, Thanh Loan bây giờ thư sướиɠ muốn điên rồi, từng thớ thịt non trong tiểu huyệt điên cuồng co bóp, siết chặt lấy cự long của hắn.

Bạch !Bạch! Bạch!

Sau một lúc Nguyên Long liền đổi sang tư thế quan âm tọa liên, Thanh Loan liền như còn bạch tuộc quấn chặt lấy người hắn, hai một tay ôm chặt lấy đầu nàng hướng vào miệng hắn, tay còn lại vuốt ve tấm lưng bóng loán đỏ hồng của nàng. Phía dưới hắn vẫn không ngừng nhấp lấy, mỗi lần cự long chìm vào trong mật huyệt mềm mại của nàng đi ra lại mang theo một chút mật dịch óng ánh, mà nhịp độ của hắn càng ngày càng nhanh khiến cho mật dịch của hai người nhanh chóng biến thành một mảng bọt trắng. Mà nàng cũng phát ra từng tiếng rêи ɾỉ câu hồn.

"Ưʍ.......sướиɠ...........ân.........chết muội.......ưʍ.......rồi......a.......sâu quá!"

Nghe tiếng nàng yêu kiều rêи ɾỉ khiến hắn càng thêm điên cuồng, cự long bên dưới không ngừng rút ra cắm vào phát ra những tiếng "Bạch! Bạch!" không ngừng. Mà hắn càng gia tốc thì nàng lại càng rêи ɾỉ không ngừng.

"Ư...Nhanh...Hừ...Hừ...mạnh...mạnh quá...sắp ra...sắp ra rồi..."

Nàng thoải mái lại đem hai đùi kẹp chặt lấy eo hắn khiến cho mật huyệt vốn đã khít khao lại càng trở nên thắt chật hơn.

"Hừ...hừ...không...Không nhịn được rồi...Muốn ra......A.......Muội ra........Ra rồi........A.........."

Cuối cùng sau khi hắn tăng tốc không lâu thì nàng cũng đã đến cực hạn, bất giác phát ra từng tiếng kiều ngâm.

Cảm giác quả cầu cũng vừa làm việc xong hắn liền nâng người nàng lên sau đó húc mạnh một cái xuyên qua hoa tâm nàng, lần nữa điên cuồng phun lấy tinh hoa lấp đầy bên trong tiểu huyệt của nàng.

Hai chân đặt trên eo hắn bắt đầu ghì chặt lấy hắn, bờ mông cũng ưỡng lên khiến cho chỗ hai người kết hợp dính chặt vào nhau không một khe hở.

Cùng với đó, hoa huyệt nàng cũng xuất hiện từng trận co rút mãnh liệt. Hoa tâm đem cự long của hắn hút chặt lấy, sâu bên trong hoa tâm một cổ âm tinh ấm áp mạnh mẽ tưới lên đầu cự long của hắn rồi phun ra ngoài.

Đợi khí phun hết thì Thanh Loan liền theo bước Băng Cơ ngất đi, gương mặt hiện lên vô tận thỏa mãn, nếu nhìn kĩ liền có thể thấy bụng nàng hơi nhô lên.

Nguyên Long rút cự long ra khỏi tiểu huyệt, tinh hoa cũng theo đó mà thoát ra ngoài.

"Ngươi cũng thật là, Thanh Loan nàng như vậy ngươi cũng không biết kìm chế" Đột nhiên âm thanh ở kế bên vang lên.

Nguyên Long liền giật mình nhìn qua.

"Băng Cơ, nàng tỉnh rồi sao ?" Nguyên Long liền ôm lấy Băng Cơ vào lòng nói.

"Ngươi cái tên biếи ŧɦái này, muốn biến chúng ta thành da^ʍ nữ hay gì mà làm hai người bọn ta mạnh bạo như thế, liền bắn một đống tinh hoa vào người chúng ta" Băng Cơ kiều mị hờn dỗi liếc xéo, dùng tay nhéo lấy bên hông hắn.

"Xin lỗi, ai bảo hai nàng mê người như vậy đâu, ta nhất thời liền không kiềm chế được"

"Hừ, ngụy biện" Băng Cơ hừ nhẹ nói. Sau đó liền nhìn xem cự long của hắn, nàng liền hơi kinh ngạc, lúc trước nàng liền không để ý được, bây giờ nhìn lại nàng liền bất ngờ khi thứ to như thế lại từng ở bên trong nàng, hơn nữa hắn vậy mà vẫn còn sinh long hoạt hổ như vậy.

Nguyên Long nhìn thấy nàng nhìn chằm chằm cự long của hắn liền cười ta nói.

"Băng Cơ, nàng muốn làm nữa sao ?"

Băng Cơ nghe xong liền không chả lời mà chỉ hành động, nàng liền hướng tới môi hắn hôn lấy, nàng tiếp tục động tình.

Nguyên Long liền ôm thấy thân thể mềm như rắn nước của nàng, đôi tay to lớn ôm chặt lấy đôi gò bông của nàng, gò bông vừa đủ lớn để hắn hết, hai núm nhỏ nhô lên xuyên qua kẽ tay của hắn.

Bốn cánh môi kết hợp lấy nhau, lưỡi quấn lấy lưỡi trao cho nhau nụ hôn cuồng nhiệt nhất.

Nguyên Long vẫn đẩy ngã Băng Cơ xuống, Băng Cơ bị đẩy ngã nhưng nàng không có một chút oán hận mà còn hưởng ứng nhiệt tình hơn. Đôi chân thon dài của nàng vươn ra để lộ phần âʍ ɦộ đã ngậm nước cùng tinh hoa của hắn, thủy da^ʍ lên láng ướt đẫm phần cỏ lam phía trên

Hung khí thô to, lại một lần nữa tìm đến khẩu cốc thần bí. Do đã đi qua một lần, hắn vô cùng dễ dàng đâm sâu vào bên trong.

"A!" Cả hai cùng rên lên một tiếng thật dài.

Bạch !Bạch! Bạch!

Nguyên Long ở thể chủ động không ngừng nhấp hông một cách điên cuồng.

"Ah! Ah!"

Băng Cơ không còn suy nghĩ được gì nữa chỉ còn có thể rên rĩ.

Bất chợt bên trong âʍ đa͙σ chật ních của nàng có một dòng nước ấm phun trào bên trong, dòng nước ấy bắn thật sâu vào bên trong. Nàng cảm nhận được nó, cảm giác ấy làm nàng cực kỳ mê ly.

Nguyên Long bắn tinh hoa của mình vao bên trong, hắn sản khoái đến cực điểm cả người đổ ập xuống, ngực hắn cùng ngực Băng Cơ ép sát lấy nhau, gò núi cao bị biến hình, thế nhưng lại vô cùng thích thú.

Hai người vẫn trong cái tư thế ấy, dươиɠ ѵậŧ vẫn nằm bên trong, hai thứ quấn lấy nhau không hề có ý muốn tách rồi. Cả ba cuồng hoang trong cơn mê tình, mệt mỏi không còn một chút khí lực.

Không biết thới gian trôi qua bao lâu,Băng Cơ tỉnh giấc đầu tiên, toàn thân rất là thoải, đặc biệt là bên dưới, giống như có cái gì đang lấp đầy vậy.

Bất chợt từng mãng ký ức trong óc nàng hiện lên, những hình ảnh dâʍ ɖu͙© đến cực điểm, nàng tưởng chừng đó là một giấc mơ.

Nhưng không! Đó là sự thật, cái vật to đùng kia vẫn nằm trong thân thể nàng. Nàng xấu hổ không biết nói gì hơn mặt đỏ gây không dám mở mắt ra.