Bên trong phòng thay đồ không phải một tên trộm biếи ŧɦái như Phục Đăng nghĩ mà là ông chủ của anh. Cố Gia cả người tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ nằm ngửa dưới sàn, ©ôи ŧɧịt̠ của anh ta màu rất nhạt, bây giờ đang cương cứng, hai đùi banh banh rộng hướng về phía Phục Đăng, đầu ngửa ra sau, miệng liên tục rêи ɾỉ. Đàn ông thủ da^ʍ vốn là chuyện bình thường, nhưng khiến Phục Đăng mất khống chế chính là chiếc dươиɠ ѵậŧ giả đang được chính tay Cố Gia nhét vào hậu huyệt mình. Anh ta một tay vuốt ve ©ôи ŧɧịt̠, một tay vòng xuống đẩy thứ đồ chơi kia ngày một sâu, miệng rên dâʍ đãиɠ đéo chịu nổi :
" A ah... sâu quá... ư.. sướиɠ ... cắm thủng.. r..rồi ..aa hức....ư..muốn.. nhanh hơn... a ha... "
Cố Gia dường như không thỏa mãn, một tay tiếp tục đẩy vào, tay kia đi chuyển lên niết nhéo núʍ ѵú của mình khiến nó sưng lên đỏ ửng. Dươиɠ ѵậŧ giả như chạm đến chỗ nào đó bên trong, Cố Gia cong người lên, cuộn chặt ngón chân lại, dươиɠ ѵậŧ run run như muốn bắn, mặt mũi đỏ ửng, miêng hơi mở ra hít thở, đầu lưỡi bên trong ướŧ áŧ khẽ đảo trong khoang miệng. Hai mắt Cố Gia mê ly, khóe mắt còn vương nước, anh ta ấn nút trên cán của món sεメtoy, âm thanh rè rè đột nhiên vang lên to rõ hơn, đồng thời cơ thể Cố Gia giật mạnh, mông nhấc khỏi mặt đất, hai đùi theo bản năng kẹp chặt khi bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ. Phục Đăng đứng bên ngoài kinh ngạc, lại muốn lao vào đè anh ta xuống mà ȶᏂασ để thỏa mãn ©ôи ŧɧịt̠ đang biểu tình của anh.
Cố Gia đưa tay xuống nhét một ngón vào trong cái lỗ đang chảy nước vẫn bị cắm dươиɠ ѵậŧ giả kia, miệng lỗ ngay lập tức hút chặt ngón tay vào. Sεメtoy rung động mãnh liệt bên trong giờ lại thêm một ngón tay vào, cảm giác căng trướng lại kɧoáı ©ảʍ khiến Cố Gia rên không ngừng :
" A aa.. ©ôи ŧɧịt̠ to cắm thật sướиɠ... a a ư hức... cắm sâu quá rồi... ức a... trướng quá... sướиɠ... a ha.. muốn bị ©ôи ŧɧịt̠ to cắm mãi... a ức... thật sâu ... aa ư... muốn bắn ... a hức... "
" Sâu hơn nữa... a a..thoải mái... a ư a... thật sướиɠ... muốn nữa... a ức.. nhanh hơn ...a a "
" N... ngực ngứa quá... a.. aa.. muốn bị sờ ngực... a hức... trướng quá.. aa... muốn bị liếʍ vυ'... a ức.. "
Cố Gia chọc dươиɠ ѵậŧ giả ngày càng sâu càng nhanh, giống như muốn đâm thủng bụng mình, ngón tay dính đầy dịch nhớp nháp đưa lên ngực vần vò núʍ ѵú sưng đỏ, tay còn lạinhanh chóng tuốt lộng dươиɠ ѵậŧ đang run run chuẩn bị xuất tinh.
Cố Gia tâm trí hỗn loạn rêи ɾỉ, mắt chợt thoáng về phía cửa, thấy Phục Đăng đứng bên ngoài, anh ta giật mình " A " một tiếng muốn ngồi dậy, ©ôи ŧɧịt̠ đúng lúc này không chịu khống chết mà bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ lên mặt, thậm chí có một ít còn bắn cả vào miệng. Cố Gia ngồi dậy, sững sờ nhìn Phục Đăng, trong phòng nhất thời chỉ còn tiếng rung của dươиɠ ѵậŧ giả vẫn cắm trong lỗ huyệt cùng mùi tϊиɧ ɖϊ©h͙ vương trong không khí, xấu hổ mà dâʍ đãиɠ vô cùng.
Phục Đăng biết mình bị phát hiện, không trốn nữa mà bình tĩnh đẩy cửa đi vào. Cố Gia vẫn đang kinh sợ lắp bắp nói :
" Phục.. Phục Đăng, sao cậu lại ở đây ? "
Phục Đăng tiến đến trước Cố Gia, khuỵu gối xuống trước háng anh ta nói :
" Ông chủ, hôm qua chính tay anh đưa cho tôi chìa khóa, hôm nay lại ở đây tự chọc cái lỗ da^ʍ này cho tôi nhìn, tôi có thể coi đây là dụ dỗ không ? "
Cố Gia sực nhớ ra, tránh né ánh mắt Phục Đăng :
" Tôi nhất thời quên mất, cậu trước ra ngoài để tôi mặc quần áo. "
Nói xong anh ta chống tay xuống đất mượn lực đứng lên, nhưng vừa mới nhấc mông lên Phục Đăng đã cầm dươиɠ ѵậŧ giả xoáy sâu vào trong, khiến người anh giật mạnh, ©ôи ŧɧịt̠ vừa mềm giờ lại đứng thẳng lên.
" Ông chủ... không phải nói mặc quần áo à, sao lại cứng rồi ?"
Vừa nói Phục Đăng vừa nắm lấy ©ôи ŧɧịt̠ của Cố Gia, ngón trỏ khẽ mân mê lỗ tiểu, tay còn lại vẫn tiếp tục đưa đẩy sεメtoy vào sâu trong lỗ huyệt.
Cảm giác giữa tự mình chơi và bị người khác chơi khác biệt rất lớn, Cố Gia cả người tê dại, hai mắt mơ hồ trợn lên, mặt đỏ hồng, lưỡi hơi thè ra ngoài, nước bọt theo đó mà chảy ra, mông khẽ nâng lên khiến ©ôи ŧɧịt̠ được cả bàn tay Phúc Đăng bao lấy. Phúc Đăng tuốt ngày càng nhanh, lại nhét thêm một ngón tay vào trong lỗ mà ra sức chọc, Cố Gia sướиɠ đến mức cả người cong lên, chân vòng qua sau lưng Phúc Đăng kẹp chặt :
" Phúc Đăng.. a.. ha.. lên trên một chút.. a ức...ha... ư.. sướиɠ quá.. thích lắm... a ư hức... Phúc Đăn..g..nhanh hơn...muốn bắn... aa a ức.. ha ư ưʍ.. Phúc Đăng.. Phúc Đăng .. Phúc Đăng... Á hức.. "
Miệng Cố Gia không ngừng kêu dâʍ đãиɠ, liên tục kêu tên Phúc Đăng, tay bấu chặt vào vai anh, để lại những vết xước da^ʍ mĩ. Đúng lúc Cố Gia muốn bắn, chợt Phúc Đăng rút ngón tay ra, tay đang nắm ©ôи ŧɧịt̠ cũng dừng lại. Cố Gia bất mãn hé mắt ra nhìn, thấy Phúc Đăng đang móc ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của mình ra nói :
" Ông chủ, như vậy không công bằng. Anh thì sướиɠ đến mức cái lỗ l*и kia ướt sũng rồi, trong khi tôi thì đang khó chịu muốn chết đây. "
Cố Gia hơi nhíu mày, nhưng nhìn đến kích thước to lớn của ©ôи ŧɧịt̠ trước mặt, anh ta mở to mắt , cả người tê dại mềm nhũn, lỗ huyệt phía sau cơ khát co rút liên tục.
CẦU DONATE 😢