Phục Đăng nhổm dậy nhìn xuống, vừa nhìn kiền kinh hãi. Lúc nãy anh khẩu giao cho tên này cũng chỉ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của hắn lớn hơn người bình thường một chút, bây giờ con hàng này ấy đặt trước miệng hậu huyệt nhỏ xíu, sự tương phản kích thước mới khiến cho người ta khϊếp sợ. Anh sợ hãi nuốt nước bọt theo bản năng, nhìn Tang Việt : " Lớn như vậy, thực sự không chết người chứ ? "
Tang Việt phì cười, một tay đỡ dươиɠ ѵậŧ, một tay véo mạnh mặt Phục Đăng :
" Sao tự nhiên cậu đáng yêu thế ? Côи ŧɧịt̠ của tôi chỉ to hơn của cậu một chút thôi."
Phục Đăng bị véo đến đỏ cả một bên má, nước mắt sinh lý chảy ra vì đau, anh ngập ngừng nói :
" Hay là.. chúng ta dẹp mẹ đi ."
Tang Việt kinh ngạc :
" Đến mức này rồi mà cậu định dừng lại à ?" Vừa nói hắn vừa chạm vào dươиɠ ѵậŧ đang cương lên của Phục Đăng, lại ác ý nắm bóp hai hòn trứng dái thêm vài phát.
" Ah.. được rồi, anh vào đi...á... " Phục Đăng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thở hổn hển thỏa hiệp.
Tang Việt nghe thế liền vui vẻ đỡ ©ôи ŧɧịt̠ của mình sát vào huyệt, cơ thể dùng sức đẩy về phía trước một phát. Phục Đăng cảm nhận lỗ của mình bị dị vật xâm lấn, đau đớn khiến anh theo bản năng thắt chặt lại. Tang Việt phía này cũng toát mồ hôi, ai ngờ được cái lỗ này lại khít như thế, tuy là sướиɠ nhưng đau cũng không ít, lại còn không thể động. Hắn cố gắng kiên nhẫn nhẹ nhàng với Phục Đăng :
" Tiểu Đăng, thả lỏng ra, tôi không động được. Chịu đựng một chút, mới vào được một nửa thôi. "
Phục Đăng lúc này đau đến chảy nước mắt, bình thường bị thương nặng đến mấy cũng không sao, nhưng cái cảm giác này thốn kinh khủng, cảm giác tay chân tê dại đi, lỗ nhỏ đau xót vô cùng.
" A .. ức..a, đau muốn chết...đm anh, Tang Việt, anh là tên khốn nạn...a..hức .."
Tang Việt cúi người tìm đến môi Phục Đăng muốn phân tán lực chú ý của anh,hung hăng hôn xuống, mạnh mẽ mυ'ŧ vào, không cho Phục Đăng bất ký cơ hội thở dốc nào, lưỡi càn quét cả khoang miệng, tay lại nhéo nhéo núʍ ѵú đỏ ửng đang sưng lên, hết ấn lại niết mạnh xuống.
" Aah...aa... hức.. ưm aa ~ "
Phục Đăng bị kɧoáı ©ảʍ trên ngực đánh úp, lại chìm đắm trong nụ hôn của Tang Việt, cơ thể nhanh chóng thả lỏng. Tang Việt chỉ chờ lúc này, vội đâm mạnh một cái, ©ôи ŧɧịt̠ khủng bố liền đi vào gần như lút cán. Phục Đăng bị tấn công bất ngờ, mắt trợn lên, khuôn mặt như vặn vẹo cả đi, anh cảm thấy như dạ dày của mình cũng muốn bị thủng rồi, căng căng trướng trướng vô cùng khó chịu. Phục Đăng rêи ɾỉ nói với Tang Việt :
" Anh chờ tôi thở một chút., ahh mẹ nó, đau muốn chết. ""
Tang Việt cũng không ép buộc quá mức, không động đậy một chút nào. Phục Đăng nằm thở dốc nhìn trần nhà một lúc, liền cảm thấy lỗ nhỏ của mình đã bớt đau xót, khẽ cựa quậy nói Tang Việt :
" Anh động đi. ""
Tang Việt liền không khách khí, bắt đầu buông thả bản thân, ra ra vào vào lỗ huyệt. Hắn vô cùng có kỹ xảo đâm thọc kịch liệt, đè ép thẳng điểm mẫn cảm của Phục Đăng. Thật sự vô cùng chặt, ©ôи ŧɧịt̠ to lớn của hắn nhét vào không chừa một kẽ hở, thịt huyệt ma sát gân xanh nổi trên thân dươиɠ ѵậŧ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mức hắn không thể không túm lấy eo người phía dưới kéo sát lại gần mình hơn, dươиɠ ѵậŧ đâm vào càng sâu, khiến Phục Đăng nhạy cảm đến mức cuộn tròn ngón chân lại.
" A aah ưm ... mẹ kiếp... quá sâu rồi..aa..hah~ Lạ quá...a..ha .. Chậm a... .hah... Tang .. Tang Việt...ức ..a ""
Tang Việt điên cuồng mà thao Phục Đăng, giống như là mất kiểm soát, mắt đỏ lên, côn ŧᏂịŧ nắc từng cú thật mạnh vào trong, khiến cho dâʍ ɖị©ɧ xung quanh miệng huyệt bị đánh thành bọt trắng, dính nhớp xung quanh hai cánh mông vô cùng dâʍ đãиɠ.
" Tiểu Đăng, cậu đúng là cực phẩm, ah.. mẹ nó sướиɠ muốn chết lão tử rồi..."
"" Thao con mẹ anh, tôi thì đéo sướиɠ tẹo nào...á ah ....a a ""
Tang Việt nghe mà không nhịn được cười :
" Cậu thao mẹ tôi làm gì, tôi còn đang thao cậu sướиɠ muốn lên trời rồi đây.. Với lại..." Tang Việt Nói nửa chừng liền dừng lại, mông lại tăng lực nhấp mạnh vào điểm nhỏ trong lỗ Phục Đăng, khiến anh không thể khống chế được tiếng rên của mình.
" Cậu kêu là không sướиɠ cơ mà, cái lỗ l*и này của cậu thì lại sướиɠ đến mức hút chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ tôi này."
Phục Đăng không chịu yếu thế, phía dưới kẹp chặt hơn, khiến Tang Việt " Shh " một tiếng, cười cười :
" Được rồi được rồi, tôi xin lỗi mà hahaha ..."
Tang Việt đâm một lúc nữa liền cảm thấy tư thế truyền thống này không thú vị, liền lật người Phục Đăng lại, để anh quỳ hai chân trên giường, cặp mông trắng trẻo vểnh lên mời gọi. Phục Đăng úp mặt xuống gối, lắc lắc mông kɧıêυ ҡɧí©ɧ Tang Việt :
" Anh trai nhỏ, có được không đây ? "
Anh vừa dứt lời, người phía sau đã thúc thật mạnh vào, tay nắm tóc Phục ĐĂng ấn chặt xuống gối, giống như đang bạo da^ʍ con nhà lành, hai núʍ ѵú của anh lắc lư cọ xát vào nệm giường hơi lạnh, sưng lên đỏ bừng. Tang Việt thở dồn dập , thao ngày càng mạnh, mông Phục Đăng đã bị va chạm đến đỏ bừng, hai hòn trứng dái của Tang Việt đập mạnh vào, sướиɠ đến mức hậu huyệt kẹp ngày càng chặt, tiếng rên của anh cũng biến điệu.
" Aa... sâu quá... muốn chết .. ah ư ư....mạnh chút nữa...aa ức.. sướиɠ quá...hah ... chỗ đó ... đâm chỗ đó aaa... ""
Tang Việt túm hai tay của Phục Đăng ra sau lưng, khiến nửa người trên của anh không còn lực chống đỡ, cơ thể anh bây giờ chỉ còn dồn hết vào hai đầu gối đang quỳ cùng hậu huyệt ướt sũng đang giao hợp với dươиɠ ѵậŧ kia. Phục Đăng bị thao đến hai mắt mơ màng, khuôn mặt vương đầy nước mắt, hông tự nhấp về phía sau, trợ giúp người đàn ông cắm vào càng sâu hơn.
Tang Việt liên tục thao không ngừng nghỉ, lại đâm vào điểm mẫn cảm quá nhanh, khiến Phục ĐĂng cảm giác muốn hỏng, dươиɠ ѵậŧ truyền đến cảm giác bắn tinh quen thuộc. Anh đưa tay xuống tuốt lộng dươиɠ ѵậŧ của mình, theo từng cú đâm thọc mạnh mẽ của Tang Việt, cuối cùng cũng bắn ra dịch nhầy trắng đυ.c nhơ nhớp xuống đệm. Lỗ nhỏ nhầy nhụa cũng đồng thời siết chặt, côn ŧᏂịŧ bị ép đến muốn nổ tung, Tang Việt cũng không cố chấp, thọc vào rút ra hơn chục cái nữa cũng xuất ra một đống tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt trong cơ thể Phục Đăng rồi nằm phủ lên người anh thở dốc.