Đêm Dục Không Thôi

Chương 28: Ép buộc

Chương 28: Ép buộc (Cưỡиɠ ɠiαи play. Ở trước mặt Tiểu vương gia ngủ say, Đại tướng quân cưỡиɠ ɠiαи Hoàng Đế ca ca đến cao trào)

Nghe tiểu đệ nhà mình tâm sự về Phượng Thiên Y cả đêm, tâm tình Cố Hành Chi rất là phức tạp, sau khi trấn an tiểu đệ đi ngủ, y khoác áo choàng đi đến bên cửa sổ, nhìn ánh trăng thở dài.

Đột nhiên có người bịt kín miệng Cố Hành Chi từ phía sau, ôm lấy eo y, đầu lưỡi thô to không ngừng liếʍ lên cần cổ trắng nõn và lỗ tai.

"A!" Cố Hành Chi trừng lớn hai mắt muốn phản kháng, nhưng rất nhanh đã ngửi thấy mùi hương quen thuộc, trong mắt hiện lên xấu hổ buồn bực, 'chát' một tiếng đánh vào cánh tay cường tráng bên hông.

"Hành Chi mới ở bên Tình ca một đêm đã bỏ mặc Tình ca, thật khiến người ta đau lòng mà." Giọng nói từ tính vang lên bên tai, bàn tay bịt miệng y không buông ra, ngược lại còn vuốt ve mặt y.

Cố Hành Chi đè thấp giọng nói: "Giữa đêm khuya ngươi phát điên gì thế?"

"Muốn đυ. em đến phát điên." Trong mắt Tần Qua nổi lên du͙© vọиɠ rõ ràng.

Cố Hành Chi đỏ mặt, liếc mắt nhìn bóng dáng trên long sàn phía sau bình phong, nghĩ đến tiểu đệ đang ngủ say, y định đuổi người đi thì đột nhiên nam nhân có hành động.

Dưới ánh mắt không thể tin của Cố Hành Chi, Tần Qua lấy ra một miếng vải lụa trói hai tay y lại, còn lấy ra thêm một chiếc khăn tay nhét vào miệng y, đẩy y lên trên cửa sổ rồi lập tức kéo áo khoác trên vai y xuống, sau đó vén áo ngủ y lên, cởϊ qυầи lộ ra hai cặp mông vểnh trắng múp.

"Ưʍ..." Tần Qua!

Cố Hành nói không ra lời, chỉ có thể quay đầu lại tức giận trừng hắn, muốn hắn bình tĩnh một chút, bỗng trên mông bị người tát mạnh một cái, tiếng 'chát' vang lên rõ mồn một một trong đêm khuya yên tĩnh, Cố Hành Chi ngẩn ra, sau đó bắt đầu giãy dụa kịch liệt.

"Hoàng Thượng, thần khuyên người tốt nhất nên ngoan ngoãn chổng mông để thần đυ. vào, nếu không thần sẽ tiếp tục đánh cái mông dâʍ đãиɠ của người, đến lúc đó làm Tiểu vương gia tỉnh giấc, sẽ nhìn thấy dáng vẻ Hoàng Thượng bị nam nhân ȶᏂασ đấy." Nam nhân phía sau không có ý tốt nói, đôi tay sắc tình xoa bóp cặp mông múp, nặn ra đủ loại hình thù, đầu lưỡi liếʍ mạnh lên sườn mặt y, làm mặt y ướt đẫm nước miếng của hắn.

Cố Hành Chi tức giận đến dạ dày phát đau, y thật sự sợ rằng sẽ đánh thức tiểu đệ, vì thế chỉ có thể nghe lời nam nhân chống tay lên cửa sổ, bày ra tư thế xấu hổ chổng mông lên để nam nhân xoa bóp, lúc này y thầm cảm thấy may mắn vì buổi tối chưa bao giờ để người hầu đến gần tẩm cung của mình, dù có xấu hổ nhưng ít nhất sẽ không bị người khác nhìn thấy được.

Tần Qua toét miệng, trong mắt hiện lên ý cười vì thực hiện được ý đồ, một tay mò ra phía trước bao lấy mép l*и và hộŧ ɭε lại trong tay bắt đầu xoa nắn, một tay còn lại mò vào áo ngủ xốc xếch nắm lấy một bên đầṳ ѵú vừa xoa vừa kéo.

"A..."

Cố Hành Chi nhẹ nhàng rên lên, thân thể quen được nam nhân sờ mó rất nhanh nóng lên, bụng nhỏ đau xót, một luồng nước da^ʍ chảy ra, bị bàn tay nam nhân xoa đến ướt dầm dề, hắn sờ một chút đã lập tức cắm hai ngón tay vào lỗ l*и ướt đẫm, cả người y run lên, trong mắt mênh mông sương mù.

"Ha ha, dường như Hoàng Thượng bị đè trên cửa sổ cưỡиɠ ɧϊếp sẽ cảm thấy nứиɠ hơn bình thường, ướt thật nhanh." Tần Qua cười xấu xa, ngón tay bắt đầu moi móc trong lỗ l*и mềm mại, đêm qua lỗ nhỏ mới bị yêu thương quá độ vẫn còn hơi sưng, vì thế mẫn cảm vô cùng, ngón cái đè lên hộŧ ɭε không ngừng cọ xát, rất nhanh hộŧ ɭε non mềm đã bị cọ đến sưng đỏ nóng lên, lỗ l*и trào ra từng luồng nước sốt, làm hắn thọc vào càng thêm dễ dàng, lập tức cho vào ngón tay thứ ba.

Tần Qua, ngươi câm miệng cho ta!

Cố Hành Chi thầm quát trong lòng, lỗ l*и vừa ngứa vừa nóng phun ra nuốt vào ngón tay nam nhân, đôi mắt ngập nước, hô hấp cũng dần dần trở nên quyến rũ.

"Nhất định trong lòng Hoàng Thượng đang muốn thần câm miệng, nhưng rõ ràng Hoàng Thượng rất thích nghe thần nói mấy lời này, mỗi lần thần nói thì lỗ l*и Hoàng Thượng lập tức chảy nước. Em xem, lại nữa rồi, nhỏ đầy trên mặt đất kìa, nếu ngày mai thái giám đến quét tước thấy được, em đoán xem bọn họ sẽ nghĩ thế nào?" Tần Qua càng dùng sức moi móc, ba ngón tay không ngừng khai phá lỗ da^ʍ.

Cố Hành Chi hô hấp khó khăn, mắt rưng rưng trừng Tần Qua đang nói không ngừng, khóe mắt phiếm hồng gợi cảm.

Tần Qua bị y nhìn đến ©ôи ŧɧịt̠ bự nhảy dựng lên, thở dồn dập như thú hoang, lập tức cởϊ qυầи thay ngón tay thành ©ôи ŧɧịt̠ mình, nhét đầu ©ôи ŧɧịt̠ vào một chút.

Cố Hành Chi bị gậy thịt lớn đột nhiên đυ. vào, thân thể căng trướng mềm nhũn suýt nữa ngã quỵ, Tần Qua vội vàng đỡ lấy eo y tiếp tục ȶᏂασ vào, nhéo mông thịt cắm ©ôи ŧɧịt̠ bự vào càng sâu bên trong.

Cố Hành Chi cắn khăn tay lắc đầu, nhất thời khó có thể tiếp thu kích cỡ to lớn khác người của nam nhân.

"Bé ngoan thả lỏng nào, ưʍ... cái l*и Hoàng Thượng thật là đĩ, ngày hôm qua thần đυ. lâu như thế, mới một ngày đã chặt khít lại giống như gái trinh, đυ. thế nào cũng không lỏng." Tần Qua sướиɠ đến rên hừ hừ, xoa bóp hộŧ ɭε làm y thả lỏng một chút.

Cánh mũi Cố Hành Chi mấp máy thở hổn hển, lỗ l*и cố gắng thả lỏng để nam nhân đυ. vào, lúc nuốt được hơn phân nửa thì Tần Qua đột nhiên dùng sức nắm lấy hộŧ ɭε, hai mắt Cố Hành Chi hơi hé mở, hai chân bắt đầu run lên, tay bị trói chặt cố gắng bám vào thành cửa sổ. Tần Qua thấy y không chú ý đến lỗ l*и nữa, lấy hơi đẩy toàn bộ phần ©ôи ŧɧịt̠ còn ở ngoài vào trong, cho đến khi chạm vào cửa tử ©υиɠ mới vất vả dừng lại.

"A..." Cố Hành Chi nặng nề rên lên một tiếng, mồ hôi như hạt đậu từ trán lăn xuống, toàn thân run rẩy dữ dội, không biết là đau hay là sướиɠ, lỗ l*и ngậm chặt lấy ©ôи ŧɧịt̠ bự trong cơ thể, hai đầu gối mềm nhũn sắp quỳ rạp xuống đất.

Tần Qua vội vàng đỡ y dậy, cánh tay thô to ôm lấy eo nhỏ của y, một tay khác thì xoa lên cặp mông vểnh, phần hông đưa đẩy thô bạo thọc vào rút ra. Lúc ban đầu còn có chút khó đẩy đưa, nhưng đυ. vài cái lỗ l*и lập tức mềm xốp hơn rất nhiều, vì thế nước da^ʍ chảy ra ào ạt càng đυ. càng nhanh, vang lên tiếng nhóp nhép, ȶᏂασ được một lúc hắn phát hiện tay Cố Hành Chi bám vừa cửa sổ bị cọ xát đến đỏ ửng, hắn vội vàng rút ©ôи ŧɧịt̠ bự ra xoay người y lại ôm vào trong ngực.

"Bé ngoan, nào, vòng tay lên cổ ta, để Tình ca ôm em đυ.." Tần Qua hôn lên cái mũi đang thở hổn hển của y, vỗ vỗ mông thịt thúc giục nói.

Cố Hành Chi nâng đôi mắt ướt đẫm nhẹ nhàng liếc hắn, hít vào một hơi giơ cánh tay bị trói chặt lên, Tần Qua lập tức chui đầu vào, dùng một tay nâng chân y lên, làm cho đôi chân dài của Cố Hành Chi quấn chặt eo hắn, ©ôи ŧɧịt̠ bự nhẹ nhàng cọ cọ ở kẽ mông y, giống như mọc ra một con mắt mà thọc thẳng vào cửa tử ©υиɠ đang khép mở, hông nắc một cái, cánh tay dùng lực, đâm vào lút cán.

Khóe mắt Cố Hành Chi trào nước mắt, ngực ưỡn lên cao, hai chân quấn chặt lấy nam nhân, lỗ l*и điên cuồng mυ'ŧ vào ©ôи ŧɧịt̠ bự thô to, áo khoác ngoài xốc xếch rơi xuống khuỷu tay, lộ ra đầu vai nõn nà.

Tần Qua sao có thể làm ngơ đầṳ ѵú dâng đến trước mắt, lập tức hé miệng ngậm lấy một bên, đầu lưỡi liếʍ liên tục lên núʍ ѵú, thỉnh thoảng còn mυ'ŧ mát mấy ngụm, ©ôи ŧɧịt̠ bự bắt đầu nghiêm túc cày cấy, bàn tay to chụp lấy cặp mông cũng không thành thật, banh mông ra tìm thấy c̠úc̠ Ꮒσα bị nước da^ʍ làm cho ướt nhẹp, ngón tay to ấn ấn mấy cái rồi cắm vào, không vội khuếch trương mà sờ soạng đến điểm nứиɠ nhô lên rồi thọc mạnh.

"Ưʍ... A..." Cố Hành Chi cắn khăn tay vẫn không ngăn được tiếng ngâm nga rêи ɾỉ, nước mắt không ngừng chảy ra từ khóe mắt, kɧoáı ©ảʍ ngập đầu làm toàn thân y tê dại, nóng đến run rẩy từng cơn, hai chân quấn sau lưng nam nhân cũng bám không được, mềm mại rũ xuống, đong đưa theo từng cú nắc đυ. của nam nhân, bụng nhỏ căng trướng, nước da^ʍ chảy dầm dề không ngừng, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ ngẩng đầu bị kẹp giữa bụng hai người liên tục bị cọ xát.

Tần Qua đυ. tàn nhẫn chừng trăm cái, rốt cuộc cũng là cho nơi bí ẩn sâu bên trong há miệng ra. Hắn nhớ lại cảm giác tuyệt vời khi đâm vào chỗ đó, đôi mắt trở nên đỏ ngầu, nhắm ngay cái miệng nhỏ đυ. ác liệt, muốn thọc sâu hơn vào bên trong.

Chịu không nổi... Tần Qua, đừng dùng sức nữa...

Cố Hành Chi bị đau đớn và kɧoáı ©ảʍ đan xen tra tấn sắp phát điên rồi, y nức nở rơi lệ không ngừng, đột nhiên hai mắt mở to, nước mắt tuôn ra ào ạt, phía dưới đau xót, cuối cùng tử ©υиɠ cũng bị đυ. mở hoàn toàn.

Đầu ©ôи ŧɧịt̠ Tần Qua nôn nóng không chờ nổi chen vào trong, hắn sướиɠ đến gầm nhẹ một tiếng, ngón tay nghiền lên điểm nứиɠ bên trong c̠úc̠ Ꮒσα khiến Cố Hành Chi sung sướиɠ mở rộng tử ©υиɠ, để cho toàn bộ ©ôи ŧɧịt̠ bự của hắn chui vào bên trong l*и, phần đầu khấc ngang nhiên chen vào giữa tử ©υиɠ, hưởng thụ xúc cảm mềm mại như tơ lụa cùng với luông dịch nóng không ngừng xông tới.

Cố Hành Chi chìm trong đau đớn và kɧoáı ©ảʍ, cái đầu vô lực gục trên cánh tay, hô hấp dồn dập, ánh mắt bắt đầu đờ đẫn, hai cái lỗ trước sau không thể khống chế siết chặt lại, ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ run rẩy hai cái bắn ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c.

Tần Qua liếc mắt nhìn thấy bụng nhỏ mình ướt dầm dề, nở nụ cười khẽ nói: "Mới thế đã bắn?"

Cố Hành Chi giương mắt trừng hắn, đáng tiếc không còn sức nên ánh mắt trông vô cùng mềm mại, không có chút khí thế nào.

"Đừng trừng mắt nhìn nữa, Tình ca biết bé ngoan đói, Tình ca tiếp tục đυ. đút no bụng nhỏ của em." Tần Qua mυ'ŧ hôn nước mắt và mồ hôi trên mặt Cố Hành Chi, ngậm lấy lỗ tai y thì thầm.

Cố Hành Chi tức đến cả người nóng bừng, dứt khoát nhắm mắt lại không thèm phản ứng với hắn nữa.

Tần Qua thấy y nhắm mắt lại, suy nghĩ không rõ liếʍ liếʍ môi, ôm lấy mông y bắt đầu đi lại.

Cố Hành Chi yếu ớt rêи ɾỉ, nam nhân đi lại làm cho tử ©υиɠ bị cọ ngứa ngáy vô cùng khó chịu, nức nở mở mắt ra, sau khi thấy rõ hình ảnh trước mắt, đồng tử bắt đầu co rút.

Không biết Tần Qua đã vòng đến sau bình phòng khi nào, để hai người đối diện với khuôn mặt nhỏ đang ngủ say hướng ra ngoài của Cố Trường An trên long sàn.

"Ưʍ... bé ngoan thả lỏng một chút, 'tiểu tướng quân' của Tình ca sắp bị em kẹp đứt rồi." Tần Qua bị tử ©υиɠ đột ngột siết chặt ép đến cả người đổ mồ lạnh, vội vàng thọc nhẹ vào lỗ l*и mẫn cảm để y thả lỏng.

"Hức... Hức..." Cố Hành Chi nhìn Tần Qua cầu xin, không ngừng lắc đầu cầu hắn đừng làm ở chỗ này.

"Chắc chắn Tiểu vương gia chưa từng thấy dáng vẻ ca ca mình lúc đạt cao trào, hôm nay Tình ca sẽ khiến cậu ấy hiểu rõ sự đời." Tần Qua chọc điên Cố Hành Chi, không màng đến Cố Hành Chi van xin giãy dụa, hắn đặt y lên long sàn, cách Cố Trường An đang ngủ một cánh tay.

Làm sao có thể... Làm sao Tần Qua có thể quá đáng như thế...

Cố Hành Chi không chỉ kháng cự Tần Qua đυ.ng chạm, thậm chí trong mắt còn hiện lên một tia tàn nhẫn.

Tần Qua bị sự chống cự hiếm hoi của y kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nổi lên tâm huyết chỉ xuất hiện khi chiến đấu trên sa trường, hắn cắn lỗ tai Cố Hành Chi một cái, nhỏ giọng nói: "Tốt nhất Hoàng Thượng đừng giãy dụa quá mức, nếu không Tiểu vương gia nhất định sẽ bị đánh thức."

Thân thể Cố Hành Chi cứng đờ, căn bản không dám nhìn đến tiểu đệ kế bên, bị nam nhân đυ. ngã xuống bên cạnh tiểu đệ khiến cả người y phát lạnh, ngay lúc này nam nhân lại chậm rãi rời khỏi tử ©υиɠ, ©ôи ŧɧịt̠ bự lại nhanh chóng đưa đẩy trong lỗ l*и, hai ngón tay vẫn điên cuồng đâm thọc c̠úc̠ Ꮒσα, Cố Hành Chi bi ai phát hiện ra ©ôи ŧɧịt̠ nhỏ của mình lại cương cứng.

Y căng thẳng làm thân thể càng siết chặt hơn, khiến Tần Qua trầm mê trong đó không cách nào kiềm chế, người dưới thân đột nhiên yên lặng khiến hắn nghĩ Hoàng Đế nhát gan nhà mình hẳn là bị dọa sợ rồi, nghĩ lại cảm thấy thật đáng yêu, hắn chôn trong thân thể y lâu như thế cũng sắp đến cực hạn, lập tức đưa đẩy nhanh hơn.

Ở bên cạnh đệ đệ ngây thơ đáng yêu, y lại giống như nô ɭệ tìиɧ ɖu͙© bị nam nhân đè dưới thân chơi đùa, thân thể dâʍ đãиɠ vậy mà còn nổi lên phản ứng, nếu Trường An tỉnh lại thấy được, có khi nào cảm thấy ca ca như vậy thật ghê tởm không?

Tần Qua... Tần Qua luôn nói yêu mình, nếu là thật thì tại sao lại khiến mình khó xử thế này, bốn năm qua... Rốt cuộc chỉ là một mình y ảo tưởng thôi sao?!

Cố Hành Chi nhìn khuôn mặt nam tính ướt đẫm mồ hôi trước mặt, ánh mắt đột nhiên mơ hồ một mảnh, trái tim truyền đến đau đớn bén nhọn, tử ©υиɠ đột nhiên lại bị hung hăng khai phá, nước da^ʍ nóng ấm trong cơ thể chảy ra ngoài lại bị đẩy ngược vào sâu trở lại, rõ ràng trong lòng không cảm giác được chút sung sướиɠ nào, nhưng thân thể bị dạy dỗ đến mẫn cảm này lại cứ co rút đạt cao trào như thế.

"Hành Chi, em giỏi quá." Tần Qua thở ra một hơi thật dài, mỗi lỗ chân lông trên người đều sướиɠ ngập tràn, hắn cúi người hôn lên bờ vai mượt mà của người phía dưới, đôi tay không ngừng vuốt ve phần lưng nhẵn nhụi của y, là chút quan tâm dịu dàng vẫn làm mỗi khi xong việc.

Sau đó Tần Qua rốt cuộc cũng phát hiện Cố Hành Chi kỳ lạ.

"Hành Chi, vừa rồi ta chỉ dọa em thôi, ta đã điểm huyệt ngủ Trường An từ trước, trời có sập xuống thì cậu ấy cũng không tỉnh đâu." Tần Qua cởi bỏ dây trói cho Cố Hành Chi, lấy khăn trong miệng y ra, vội vội vàng vàng giải thích.

"Tần Qua." Cố Hành Chi khẽ gọi, giọng nói có chút yếu ớt, nghe thấy là biết thể lực tiêu hao quá mức, đôi mắt đỏ ửng vì khóc nhìn không thấu cảm xúc bên trong.

"Hửm?" Tần Qua hôn đôi mắt y, có chút hồi hộp, nhìn đệ đệ bảo bối của bé cưng nhà mình đang ngủ không biết trời trăng gì, hắn mới ngu ngốc ý thức được lần này thật sự chơi quá trớn.

"Ôm ta đi rửa sạch thân thể một chút."

Tần Qua thở dài nhẹ nhõm một hơi, việc nhỏ việc nhỏ, y vẫn chấp nhận để hắn giúp tắm rửa, hẳn là Hành Chi không tức giận lắm đâu.

"Sau đó vĩnh viễn đừng xuất hiện trước mặt ta nữa."

Tần Qua sửng sốt, xong rồi.