Chương 111:
Trương Khải đã bị hai người họ chơi đến độ cửa sau ngứa ngáy, xúc xích căng phồng từ lâu, có điều cậu vẫn luôn xấu hổ nhát gan nên mới chống đỡ mãi.
Khi dươиɠ ѵậŧ cường tráng cắm vào hoa cúc của cậu, ngoại trừ căng thẳng và không bằng lòng, cậu còn có cảm giác như trút được gánh nặng. Chờ Từ Kiếm Đông chuyển động eo lên xuống dập cậu mấy nhát, cậu bèn quên hết cả kìm chế.
"Ưm~ A~ To quá~" Trương Khải xụi lơ ngồi trong lòng người đằng sau, tiếng thở dốc đầy ngọt ngào, nhận lấy tấn công từ đằng sau. Cửa sau của cậu được bôi trơn bởi tϊиɧ ɖϊ©h͙ hai lần, nuốt trọn dươиɠ ѵậŧ không ngừng tiến vào mà không bị trở ngại gì.
Hai chân cậu bị Đường Yến gác lên hai bên tay vịn của ghế dựa, tạo thành hình chữ M, ở bên dưới đang mở rộng cửa, dưa chuột rõ ràng nhỏ hơn hai người trước sau của cậu đang cô đơn ngóc dậy.
"Chủ nhân sẽ thay em đánh bóng dao găm thật kỹ nhé?" Đường Yến quỳ bằng một gối, mỉm cười vuốt ve vật thịt đó.
Lần này cậu trạch nam chẳng còn để ý vụ dao găm nữa, bởi người đằng trước đã cúi đầu xuống ngậm nửa dưa chuột của cậu vào miệng.
"Ư~" Vật thịt nhạy cảm bị ngậm vào khoang miệng ẩm ướt, thỉnh thoảng được lưỡi mềm chà xát vuốt ve, thậm chí ngay cả khuyên bạc ở đỉnh cũng được cọ, Trương Khải sướиɠ đến mức không tự chủ được ưỡn lên trước.
Mà cây gậy khổng lồ đang cắm trong cửa sau của cậu lại bị rút ra ngoài một đoạn vì cử động này.
"Đằng trước sướиɠ vậy à?" Từ Kiếm Đông lạnh lùng hừ một tiếng, dừng động tác xỏ xuyên ra vào cơ thể cậu, "Sướиɠ hơn cả đằng sau?"
Ý chí và lực chiến đều kém đến mức sắp không bằng cả 5, tư duy của cậu đã không còn rõ ràng từ lâu, phản xạ điều kiện cũng đi theo lời của người đằng sau: "Sướиɠ~ Sướиɠ quá~ Ưm~"
Chờ cậu ý thức được mình lại vừa nói lỡ lời, ngay cả tay Từ Kiếm Đông cũng rút lại từ eo cậu, chuyển sang sờ lên hai đầu ngực cậu.
"Nếu đã sướиɠ vậy, thì cậu theo anh ta luôn đi." Trên giường vẫn luôn không được thuận lợi suôn sẻ, con nhà người ta bày tỏ muốn đình công không làm nữa.
Đương nhiên, dươиɠ ѵậŧ nóng hổi của hắn vẫn cắm trong hoa cúc quấn chặt đó.
"Đừng mà~ Ư~ Đừng dừng lại~" Dưa chuột đằng trước được liếʍ mυ'ŧ không ngừng, đã ngỏng cao đầu, cửa hang đằng sau lại không được đâm vào thúc nữa, sự đối xử tương phản trước sau một nồng nhiệt một lãnh đạm khiến Trương Khải nín nhịn một lúc, cuối cùng vẫn vặn vẹo eo và mông, bắt đầu khẩn cầu.
Nhưng chủ nhân của vật thịt trong cửa sau lại không đáp lại cậu, ngược lại hai tay bắt đầu véo ngực cậu không dừng, lại còn kéo khuyên vυ' và dây xích ở đó hết lần này đến lần khác.
"A~ Xin cậu~ Ư~" Dưa chuột đã thoả mãn đến mức sắp nổ tung, cửa sau lại không được thoả mãn hoàn toàn, cậu trạch nam bèn vặn vẹo cơ thể, tự nuốt nhả dươиɠ ѵậŧ dưới thân. Có điều tự cậu thể lực có hạn, đã gần tiêu sạch từ lâu, mới chuyển động nhẹ vài cái, sự trống trải ngứa ngáy trong đó không chỉ không được thoả mãn, mà còn ngày càng mãnh liệt hơn, cậu đành tiếp tục cầu xin người đằng sau mình.
"Xin tôi cái gì?" Từ Kiếm Đông thấy thời cơ sắp chín muồi, bèn kéo dây xích nối cặp khuyên trước ngực cậu lần cuối, quay lại đỡ hai bên eo cậu, đâm nông trong người cậu mấy lần, rồi hỏi dụ dỗ.
"Xin cậu~ Xin cậu~ A a a a~" Trương Khải vốn sắp thốt lời cầu xin Từ Kiếm Đông cᏂị©Ꮒ mình thật mạnh ra thành lời, ai dè người đằng trước cậu bỗng ngậm hẳn xúc xích của cậu vào, nhả ra, rồi lại ngậm vào thật sâu, còn vòng hai tay quanh phần gốc vuốt ve, thế là chẳng kịp nói dứt, cậu đã bắn ra trong miệng Đường Yến.
Ngày thường cực kỳ thiếu vận động, lúc trước cậu trạch nam đã bắn hai lần, lần này mặc dù bắn thuận lợi, nhưng loãng và ít hẳn.
Chờ cậu khôi phục lại từ cảm giác choáng váng của cao trào, Đường Yến đã nuốt hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ trong miệng mà chẳng miễn cưỡng chút nào, còn liếʍ sạch vệt trắng trên vật thịt của cậu.
"Chủ nhân đánh bóng dao găm của Celia sạch chứ?" Như thể nếm thử mỹ vị tuyệt đỉnh, thích khách kiêm thợ rèn Altaïr liếʍ khoé môi, vui vẻ nói.
Celia được đánh bóng xong sung sướиɠ lại chẳng vui lên tẹo nào.
Bởi vì đôi tay nắm eo cậu càng lúc càng chặt nói cho cậu biết... cậu tiêu rồi.
Dù cho dao găm của cậu được đánh bóng kỹ hơn nữa, cậu cũng không thể dùng nó để đâm kỵ sĩ thánh điện đằng sau được!!!
Chương 112: