Chỉ Muốn Ôm Nữ Chủ Vào Ngực

Chương 15.1: Giải thích thành công với Thời Y

"Lý do ! "

Ngoài dự đoán, Thời Y không cảm thấy đột nhiên Vạn Thịnh hẹn nàng ăn cơm rất kỳ quái. Mà chỉ bình tĩnh hỏi nguyên do.

"Ách...... Chính là......"

Vạn Sương có chút chột dạ, hoàn toàn không có bộ dáng vừa đùa giỡn vừa bình tĩnh với Thời Y như khi nãy.

Bộ dáng ấp úng đó bị Thời Y xem ở trong mắt.

Một tháng ở chung với nhau, đã làm Thời Y hiểu biết rõ hơn về tính tình của Vạn Sương.

Bộ dáng này, rõ ràng là đang làm chuyện gì trái với lương tâm.

Thời Y thở dài một hơi, ngữ khí bất đắc dĩ nói: "Em đã nói cái gì đó với Vạn tiên sinh rồi sao?"

Bị Thời Y nhìn thấu suy nghĩ, Vạn Sương đành phải mở miệng nói ra, "Em đã nói dối. Sau đó em...... Em nói với anh ấy là chị thích em."

Vạn Sương có chút khẩn trương, tập trung chú ý vào sắc mặt của Thời Y, làm cho lời nói có chút không mạch lạc.

Nhưng Thời Y nghe vẫn hiểu.

Tuy nhiên Thời Y không chú ý đến lời nói dối của Vạn Sương, mà nàng chú ý đến là một cái tin tức khác trong lời nói đó, "Có ý gì? Em đã nói với Vạn tiên sinh rằng em thích nữ nhân?"

"Vâng."

Thời Y dại ra.

Kỳ thật cho tới nay, nàng đều cho rằng việc Vạn Sương thổ lộ với mình chỉ là do tiểu hài tử không hiểu chuyện mà đùa giỡn thôi. Cũng vì vậy mà sau khi Vạn Sương thổ lộ xong, nàng cũng không có tránh né, cũng không có cự tuyệt em ấy.

Rốt cuộc Vạn Sương chỉ mới hai mươi tuổi, còn chính mình so với em ấy lớn hơn tận năm tuổi. Thật sự sẽ có người thích người già hơn so với mình sao?

Nhưng Thời Y không nghĩ tới, Vạn Sương em ấy là thật sự nghiêm túc.

Thời Y nhìn về phía Vạn Sương.

Tóc nữ hài vẫn xoăn xoăn xoã tung ra như cũ. Lông mi dài nhấp nháy nhấp nháy, linh động cực kỳ.

Cánh mũi có lẽ là bởi vì khẩn trương nên có chút khẽ nhếch lên , nhưng lại không ảnh hưởng đến vẻ đẹp của nữ hài. Đôi môi phấn nộn bị nhấp thành một cái đường, xung quanh dần phiếm trắng.

Vạn Sương ngước mắt nhìn Thời Y phía đối diện, thanh âm có chút nhỏ nói: "Ba ngày sau sẽ gặp mặt, thân phận của chị là em dâu của anh ấy......"

"??"

Thời Y sau khi lấy lại tinh thần liền nghe được hai chữ cuối cùng, khó thở cười, "Em dâu ?"

"Mới một ngày không gặp, bản lĩnh của Vạn tiểu thư lớn rất nhiều." Thời Y ngồi vắt chéo chân, thân mình dựa vào lưng ghế.

Khí thế toàn thân biến trở về lúc hai người lần đầu tiên gặp nhau, khách khí cùng xa lạ.

Khí chất lập tức trở nên thanh lãnh hơn rất nhiều.

Vạn Sương thấy thế, cũng biết là Thời Y đang sinh khí. Cô vội vàng đi đến bên cạnh Thời Y, nửa ngồi xổm dựa vào ghế, giải thích nói: "Em nói như vậy là có nguyên nhân......"

Sau đó, Vạn Sương đem chuyện Vạn Thịnh đang chuẩn bị cùng Thời Hướng Nam hợp tác nói ra.

"Vạn tiên sinh cùng tập đoàn Thời gia hợp tác, cùng chuyện chị thích em có quan hệ gì với nhau?"

"Ách...... Em biết Cảnh Dật Kiệt vẫn luôn kéo tập đoàn Thời gia hợp tác là vì theo đuổi chị...... Cho nên em......"

Không đợi Vạn Sương nói xong, Thời Y liền đoán được mối quan hệ trong chuyện này.

"Cho nên em, liền ỷ vào Vạn tiên sinh yêu thương em, khiến cho Vạn tiên sinh phải đi đào góc tường của bạn thân mình sao?"

Tuy nói Thời Y không thích Cảnh Dật Kiệt, nhưng là đối với cách làm của Vạn Sương, Thời Y không tán đồng.

"Không phải!" Vạn Sương vội vàng giải thích nói: "Đáng lẽ ra người mà ba chị chọn để hợp tác ban đầu là tập đoàn Vạn Thịnh, nếu không phải Cảnh Dật Kiệt chen chân vào trước, hắn sao có thể có cơ hội hợp tác này."

Sau khi nói xong, Vạn Sương ý thức được chính mình bởi vì sốt ruột nên đã nói sai lời.

Quả nhiên, Thời Y nhíu mày, biểu tình nghi hoặc, "Em làm sao......" Lại biết suy nghĩ của ba chị?

Không đợi Thời Y nói hết lời, Vạn Sương đã đánh gãy.

"Em đi trước." Vạn Sương đứng dậy, bởi vì ngồi xổm quá lâu. Lòng bàn chân tê dại, khi đi có chút lảo đảo.

Nhìn bóng dáng rời đi của Vạn Sương, ánh mắt thâm thúy của Thời Y hiện lên một mạt trầm tư.

"Vạn tiểu thư, tạm biệt~" ra đến cửa, Tiểu Hoàng như cũ vui vẻ cùng Vạn Sương chào hỏi.

Đồng dạng, hắn lại bị Vạn Sương xem nhẹ.

Chân vẫn chưa hết tê, Vạn Sương đành phải đi đến ghế dựa cách khoảng trăm mét ngồi xuống.

"Vạn Sương! Vì cái gì ở trước mặt Thời Y, mày vĩnh viễn đều không giấu được chuyện vậy?"

Hận sắt không thành thép đánh vào tay mình một cái, Vạn Sương ở trong miệng lẩm bẩm.

Lần thổ lộ trước cũng vậy, đơn giản chỉ vì một cái mỉm cười của Thời Y, Vạn Sương liền đem tất cả lời trong lòng nói hết ra ngoài

Bây giờ ở trước mặt Thời Y, Vạn Sương cũng giấu không được kể ra chuyện bên trong tiểu thuyết.

Năm phút sau, điện thoại Thời Y hiện lên vài cái tin nhắn.

--Chị Thời Y! Về chuyện của bác trai là do Mạc Thanh nói với em! Chị biết Mạc Thanh chứ? Chính là thư ký của anh trai em!

Vạn Sương chẳng những quên đi chuyện Mạc Thanh đã dặn dò, lại còn đem Mạc Thanh làm cái bia đỡ đạn.

Mạc Thanh lúc này không hiểu có chuyện gì. Đột nhiên cảm giác sau gáy có chút lạnh ...

-- Còn có a~

-- Chị Thời Y có thể đem cái tin này giấu đi không, ngàn vạn lần đừng nói với bác trai ! Chuyện cơ mật, chị hiểu mà.

-- Cảm ơn chị Thời Y, yêu chị u ~

【 địa điểm 】

-- Đây là địa chỉ nhà hàng anh trai em đặt, chị nhất định phải tới nha!

-- Yêu chị ~

"Xì" Thời Y không nhịn được cười lên tiếng.

Thời điểm Vạn Sương rời đi hệt như con thỏ nhỏ bị thua trận, ủ rũ cụp đuôi. Như thế nào bây giờ lại lập tức sinh long hoạt hổ lên?

Hiện tại cảm xúc của người trẻ tuổi biến hóa nhanh như vậy sao?

"Chị đang cười gì thế?" Mệt nhọc cả một buổi sáng, Tiểu Hoàng cuối cùng cũng sắp xếp hàng hoá xong, hắn vừa mới vào cửa liền nghe được tiếng cười nhẹ dễ nghe của Thời Y .

Lúm đồng tiền như hoa của Thời Y lộ ra bị Tiểu Hoàng nhìn thấy, hắn liền dại ra vài giây.

Tiểu Hoàng ở trong lòng thề, Thời Y tuyệt đối là nữ nhân đẹp nhất mà hắn từng nhìn thấy!

_______

_Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện ạ ✓