Tráng Hán Câu Lan Viện

Chương 2

Một túi nước được lấy ra, còn có một số ống mềm không biết là từ chất gì, Tây Lương Hải thấy vậy trong lòng cả kinh."Tao hoá này mấy ngày này ăn cái gì?"

"Hồi đại nhân, mấy ngày nay cho ăn một ít thịt cùng bánh bột ngô, sáng sớm hôm nay bị trói ở trong doanh là lúc còn chưa bài tiện."

"Mẹ nó, ai cho hắn ăn mấy thứ này, ăn thịt xong lúc sau phân ị ra là thối nhất, tao hoá này e là ăn cũng nhiều, lát nữa còn không biết muốn ị bao nhiêu đâu!"Nam tử trẻ tuổi vừa ghét bỏ vừa gắn ống mềm cùng túi nước vào với nhau, hai tiểu binh ba chân bốn cẳng dựng Tây Lương Hải lên, tạo thành tư thế giống một con công cẩu lúc bài tiện, một cái thau nhỏ đặt ở phía dưới c̠úc̠ Ꮒσα bởi vì khẩn trương mà lúc đóng lúc mở của Tây Lương Hải.

Chân Võ Đại Đế cả người đều là cơ bắp tráng kiện, bởi vì mấy ngày này ăn không tồi, cho nên cơ bắp trên người không hao gầy chút nào, mông tròn trịa nó đủ hơi vểnh lên, cơ bắp trên cặp đùi thô tráng bởi vì nhuyễn cốt tán mà vô lực run rẩy, nếu không phải có người đỡ, e là trực tiếp ngồi ở trên thau rồi.

Nam tử trẻ tuổi cầm ống mềm, ở trên đầu bôi một chút mỡ dùng để bôi trơn, liền thọc thẳng vào cúc hoa mọc một vòng giang mao bại lộ dưới ánh mắt ba người của Chân Võ Đại Đế!

"A...!"

Chân Võ Đại Đế từ trong cổ họng thét ra một tiếng trầm thấp gợi cảm của nam nhân, nhưng lại bởi vì chính c̠úc̠ Ꮒσα mình bị thọc mà phát ra!

"Kêu da^ʍ cái gì! Lát nữa gọi hết dã cẩu trong quân doanh đến, cũng phải thọc một chút c̠úc̠ Ꮒσα bẩn thỉu của Chân Võ Đại Đế!"

Nam tử trẻ tuổi vừa nói, trên tay vừa dùng sức, lay động ống mềm trái phải, cắm sâu vào trong c̠úc̠ Ꮒσα Tây Lương Hải. Tây Lương Hải cảm thấy vách trong tràng đạo của mình bị xâm phạm không ngừng, đầy ống mềm quét qua thành ruột dâng lên một cảm giác kỳ dị.

"Trên ống mềm này bôi thúc tình cao, nếu không phải bệ hạ phân phó không được chơi hỏng tao c̠úc̠ Ꮒσα này của ngươi, hôm nay đã cho biết tay rồi!"

Trong ngực Tây Lương Hải phát ra một tiếng than khóc, chau mày, vòng eo tráng kiện không ngừng run rẩy nói: "Tiểu tử Hình Bắc Thần này, có một ngày ta nhất định tàn sát sạch sẽ hoàng thất Thiên Cực, trả lại nỗi nhục hôm nay!"

Nam tử trẻ tuổi vừa nghe lời này liền hoảng sợ, thầm nghĩ nếu như Chân Võ Đại Đế này cũng ở trước mặt bệ hạ nói như vậy, vậy bệ hạ nhất định sẽ giáng tội người phụ trách dạy dỗ chúng ta, không thể được, hôm nay nhất định phải xoá sạch ngạo khí của Tây Lương Hải này.

"Rót nhiều nước chút! Hôm nay phải rửa sạch ruột của tao hoá!"

Nước ấm cuồn cuộn không ngừng chảy ra từ ống mềm, chảy vào cúc hoa của Tây Lương Hải, chỉ chốc lát sau bụng của Tây Lương Hải liền cảm thấy từng đợt trướng đau, bụng chậm rãi căng lên, giống như phụ nhân hoài thai năm sáu tháng.

"Không...không thể rót nữa! Muốn phun a!"

Tây Lương Hải hô to, mạnh mẽ nhịn xuống đau đớn trong bụng, hậu môn run rẩy co rút vào trong, trên giang mao thô đen dính bọt nước, hiển nhiên là sắp nhịn đến cực hạn.

Nam tử trẻ tuổi dừng tay, cười nhẹ một tiếng dùng tốc độ cực nhanh rút ống mềm ra.

Tây Lương Hải trợn trắng mắt, đầu lưỡi thò ra bên ngoài, chân tràn đầy cơ bắp run rẩy mãnh liệt, trong miệng lại phát ra một tiếng hét thảm vô cùng nhục nhã: "A...a..." Cú© Ꮒσα nhẫn nhịn lúc lâu giống như một đoá hoa nở ra, cơ vòng sau khi run hai cái, nước trong tràng đạo không chịu khống chế phun ra ngoài, vừa phun vừa tản rã mùi lạ nồng nặc, phân và nước bắn vào trong bồn.

Sau khi bài tiết cả người Chân Võ Đại Đế run rẩy, mồ hôi lạnh ứa ra, c̠úc̠ Ꮒσα còn đang không chịu khống chế lúc đóng lúc mở, trên giang mao còn dính một chút phân.

"Mẹ nó thật thối, Chân Võ Đại Đế ị phân cũng giống như một con công cẩu, khống chế không được muốn ị liền ị, xem ra hôm nay phải dạy tao hoá ngươi biết ị phân như thế nào mới được. Lát nữa lúc muốn ị nhớ rõ phải hô lên, nếu không ta dắt ngươi đến dưới cây cột trong doanh ị, để toàn quân tướng sĩ nhìn bộ dáng ngươi phun phân!"

Nói xong không thương tiếc chút nào cắm ống mềm với túi chứa đầy nước vào c̠úc̠ Ꮒσα Tây Lương Hải lần nữa, lần này thuận lợi hơn nhiều so với lần trước, ống mềm lập tức đi vào chỗ sâu nhất, thẳng tắp đặt ở trên tao tâm của Chân Võ Đại Đế.

"Hô..."

Tây Lương Hải kêu rên một tiếng, ngữ điệu nhiều thêm một chút yếu đuối do c̠úc̠ Ꮒσα của nam nhân bị thọc đến chỗ mẫn cảm.

"Ha ha ha, đây là bắt đầu kêu xuân rồi! Lại nhiều thêm chút nước!"

Bụng Tây Lương Hải lại bị căng lên lần nữa, lần này nước chảy đặc biệt nhiều, thẳng tới bụng của Tây Lương Hải bị căng đến phát đau. Không đến một nén nhang, Tây Lương Hải khống chế không được mà rêи ɾỉ, c̠úc̠ Ꮒσα cũng bắt đầu run lên mà phun ra một tia tao thủy, vì đề phòng lại mất khống chế lần nữa, sức lực cả người Tây Lương Hải đều đang kháng cự lại nước ở tràng đạo, nhưng dược hiệu của nhuyễn cốt tán vẫn chưa qua, ngay cả c̠úc̠ Ꮒσα cũng thả lỏng hơn thường ngày, huống chi cao thúc tình làm hậu môn tràn ngập cảm giác tê dại, càng không khống chế được phân và nước bài xuất.

Ngay lúc Tây Lương Hải không kiên trì được nữa, nam tử trẻ tuổi đột nhiên tát một cái ở trên mông vểnh của Tây Lương Hải.

"Ta dạy dỗ ngươi như thế nào? Lúc không nhịn được phải nói, nếu không ai thu dọn phân ngươi ị lung tung! Xem ra ngươi không muốn ị phân ở doanh trướng, công cẩu nên ị ở nơi đất hoang bị người khác nhìn thấy!"

Dứt lời nam tử trẻ tuổi vậy mà muốn xốc màn lên, một ánh lửa hơi chiếu vào trong doanh trướng, trong lòng Tây Lương Hải chấn động kịch liệt, hắn đường đường là Chân Võ Đại Đế, nếu như bị nhưng tiểu binh đó nhìn phun phân, còn có mặt mũi nào về thảo nguyên?

"Ta nói ta nói, ta muốn ị...!"

"Một con tiện cẩu cũng dám xưng ta?"

Hốc mắt Tây Lương Hải nháy mắt liền đỏ, chảy xuống nước mắt khuất nhục.

"Tiện...tiện cẩu muốn ị..."

Nam tử trẻ tuổi cười nhạt giẫm ở trên hậu môn sắp phun trào của Tây Lương Hải, mấy sợi giang mao rơi ở trong thau.

"Ngươi chính là Chân Võ Đại Đế mà, cho dù là tự phong, hoàng đế sẽ luôn xưng trẫm."

Chân ở miệng huyệt dịch đi, Tây Lương Hải cuối cùng không khống chế được, rất nhiều phân, nước lại một lần nữa phun trào ra, hiệu lực của cao thúc tình làm Tây Lương Hải vào lúc phun phân cọ sát tràng đạo đạt được kɧoáı ©ảʍ, trong nháy mắt làm người Tây Lương Hải như ở trên mây.

"A...hô...phun phun, trẫm ị...trẫm ị phân...c̠úc̠ Ꮒσα nam nhân của trẫm ị phân..."

Theo Chân Võ Đại Đế kêu da^ʍ một tiếng, cây dươиɠ ѵậŧ dài tám tấc kia trong lúc phun phân lập tức cương cứng, một cổ một cổ dịch giống như mất khống chế bắn từ trong mã mắt ra, vừa ị phân vừa bắn tinh, đây thật đúng là kỳ quan. Chân Võ Đại Đế cuối cùng không chống đỡ được, rêи ɾỉ ngã xuống trên thảm, dươиɠ ѵậŧ còn thừa một giọt tϊиɧ ɖϊ©h͙ chảy ra bên ngoài.

Nam tử trẻ tuổi phun một ngụm nước miếng lên mặt của Tây Lương Hải, cuối cùng vừa lòng mà cười.

"Được rồi, như vậy bệ hạ có thể yên tâm hưởng dụng tiện huyệt của tao hoá này rồi."