Editor: Dĩm
Diệp Thanh Ninh nghe vậy khẽ nhíu mày.
"Làm sao biết... Ừm ..."
Những lời này còn chưa kịp nói ra, Tư Lãng đã hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô.
Diệp Thanh Ninh cảm thấy Tư Lãng giống như sư tử ngủ say, hôm nay rốt cục bị đánh thức.
Sau khi nụ hôn kiểu Pháp rực lửa kéo dài kết thúc, anh mới buông tha cho cô.
Anh chống tay vào tường, vòng qua eo cô, áp sát mặt vào má cô thì thầm:
"Em xuống lầu với bộ dạng này không sợ Tư Thần nhìn thấy quan hệ của chúng ta, em nói em là nguyện ý hay bị tôi cưỡng bức?"
Về điểm này, Diệp Thanh Ninh không thể phản bác, chỉ cần nam nữ có một tầng quan hệ bí mật, một số chuyện thực sự bắt đầu trở nên không kiêng nể gì.
Nhưng cô không hiểu tại sao Tư Lãng đã ba năm không chạm vào mà đúng lúc cô sắp kết hôn với Tư Thần, mới như phòng cháy lao tới.
Đổi lại là cô, cô sẽ không nhẫn nhịn đợi lâu như vậy năm này qua năm khác.
Cô nhìn sâu vào ánh mắt anh, ngập ngừng hỏi: "Anh không phải thích tôi gọi là ba sao?"
Tư Lãng thừa hiểu ý của cô, bị cô kêu là ba cũng tương đối kí©ɧ ŧɧí©ɧ, chính vì vậy anh đã động tâm với cô, vì những ràng buộc về đạo đức, anh vẫn luôn ẩn nhẫn chờ đợi.
Anh thò tay vào trong áo sơ mi của Diệp Thanh Ninh, xoa xoa vòng eo thon thả của cô, nhẹ giọng nói:
"Nếu như tôi biết em trước Tư Thần, tôi sẽ làm em đến khi em gọi tôi là ba..."
Lão nam nhân nói một cách nghiêm túc, Diệp Thanh Ninh sắc mặt có chút nóng lên, cô thừa nhận lời nói của Tư Lãng làm thỏa mãn sự phù phiếm của cô, cô cũng không thể làm gì để ngăn cản được lão nam nhân bề ngoài nhã nhặn bên trong bại hoại này.
Vì vậy cô đung đưa chân, cọ đồ dưới đũng quần của Tư Lãng, vòng tay qua cổ anh, rón rén ghé vào tai anh thì thầm nói:
"Vậy thì chúng ta sẽ làm lần cuối. Rốt cuộc, tôi và Tư Thần sẽ phải kết hôn, không phải sao?"
Nhìn như là đang dập lửa, nhưng thật ra là đang châm lửa, không có gì hấp dẫn hơn loại cấm kị mê người này.
Sau khi nghe lời này, Tư Lãng cũng không có động chạm gì nhiều trên mặt cô, anh chỉ nhấc một chân của cô lên, móc vào khuỷu tay của cô, cây gậy dày nóng hổi trực tiếp cắm vào hoa huyệt của Diệp Thanh Ninh, mạnh mẽ nhịp điệu chuyển động.
Diệp Thanh Ninh bị ngón chân của anh hất văng xuống đất, cô cũng không đứng vững được, đành nằm lên trên vai anh, khẽ cắn lỗ tai anh nói:
"Ba, để con, lần này để con nằm trên."
Không ai từ chối yêu cầu hấp dẫn này, côn ŧᏂịŧ bị hoa huyệt xoắn đến khít khao, anh ôm cô nằm trên sàn nhà tắm.
Anh nhìn cô đặt tay lên cơ bụng rắn chắc của mình, vòng eo thon thả đung đưa như hàng liễu trước gió, lỗ nhỏ sâu và ẩm ướt của cô lại nuốt lấy du͙© vọиɠ của anh ra vào.
Mái tóc đen lòa xòa sau lưng, trôi theo thăng trầm của cô, những giọt mồ hôi mịn và dày đặc tô điểm cho khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng của cô, một ít trượt dài trên má, nhỏ giọt trên ngực anh, khiến tim anh đập thình thịch, anh không xác định liệu mình có phải đang mơ.
Anh đang làʍ t̠ìиɦ với Diệp Thanh Ninh, nói cách khác, là cô cưỡi trên người anh và làm anh.
Anh nhìn đôi mắt quyến rũ của tuổi trẻ, lại mê man như sương mù, cặp tuyết nhũ lên xuống theo động tác của cô, đột nhiên anh vòng tay qua eo cô, đứng dậy giành lại thế chủ động.
Anh mở vòi hoa sen, vừa hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô vừa đẩy mạnh côn ŧᏂịŧ vào.
Côn ŧᏂịŧ vào cực kỳ sâu, sâu đến mức cô không thể ngừng hét lên.
"Ba ... Tư Thần ... sắp trở lại ... ba ... ah ..." Mặc dù Diệp Thanh Ninh cảm thấy cuộc chạy đua với thời gian này khá thú vị, nhưng sẽ không tốt nếu bị chính chủ bắt gặp.
Cách chơi của cô nàng Diệp Thanh Ninh là chơi nhưng phải rảnh rỗi, nếu không làm được thì đừng chơi ngay từ đầu.
Nhưng hiển nhiên là Tư Lãng không nghĩ như vậy.
Côn ŧᏂịŧ to lớn của anh không hề mềm đi vì nghe thấy tên của Tư Thần, ngược lại càng cứng hơn.
"Ninh Ninh... hoa huyệt dâʍ đãиɠ đang cắn nuốt lấy ba mà vẫn có thời gian nghĩ đến người đàn ông khác?"
Tư Lãng hờn dỗi nói, đồng thời cây gậy thịt đâm sầm vào tận tử ©υиɠ cô, đổ chất lỏng riêng của mình vào cơ thể của cô.
Cô bị anh cưỡng chế rót tϊиɧ ɖϊ©h͙ đến tràn đầy, mãi một lúc từ từ bình tĩnh, nâng mông nhỏ của mình lên, côn ŧᏂịŧ trong hoa huyệt trượt ra ngoài.
Diệp Thanh Ninh đẩy anh ra, khôi phục lại dáng vẻ cao lãnh ban đầu.
"Ba, ba đi ra ngoài, con muốn đi tắm ..."
Tư Lãng không giống Tư Thần dư lại một chút bồng bột tuổi trẻ, vô lại mặt dày quấn lấy cô cùng nhau tắm rửa. Nhìn thấy bộ dạng tàn nhẫn của Diệp Thanh Ninh, hắn Không liên quan gì đến cô. Ai kêu anh là người đến sau mà vẫn muốn thượng vị?
Vì thế, anh nắm lấy tay cô hôn hôn, nhẹ nhàng nói:
"Ninh Ninh ... Ngày mai tôi sẽ đến gặp em ... "