Ma Đế Quân

Chương 56: Điên Loan Đảo Phượng

Trương Phù Hoa sau khi thoát y, trực tiếp đến bên cạnh Lý Mỵ Nương. Cũng không còn cách nào khác, Lý Mỵ Nương bèn đưa một tay ra điểm lên trán nàng, truyền cho Trương Phù Hoa Tâm Tâm Tương Ánh Quyết.

Sau khi lĩnh hội xong, Trương Phù Hoa gật đầu, Lý Mỵ Nương mới nhẹ nhàng rút mình khỏi người Thanh Ngọc. Hành động này làm Thanh Ngọc đang điên cuồng vận chuyển công pháp bỗng dưng phun ra một ngụm máu tươi.

Trương Phù Hoa không cần nghĩ nhiều, lập tức ngồi lên người hắn, lấy mệnh căn của Thanh Ngọc trực tiếp đâm ngập vào cấm huyệt của mình.

- Á á!

Nàng kêu lên hai tiếng, sau đó cố gắng nhịn cơn đau ở hạ thân, điên cuồng vận chuyển Thánh pháp, truyền chân khí của mình qua cho Thanh Ngọc.

Chân khí của Hợp Thể hậu kỳ đâu chỉ nhiều hơn so với Hóa Thần sơ kỳ như Lý Mỵ Nương vạn lần?

Vô số chân khí theo nơi âm dương giao hợp tiến vào trong đan điền của Thanh Ngọc, sau khi được phù văn Hỗn Độn tinh lọc qua, một phần thì quay lại người Trương Phù Hoa, một phần lại dung nhập vào viên Kim Đan đang lớn dần lên của Thanh Ngọc.



Trên bầu trời Thanh Long Vực lúc này có gió nổi mây phun, Đông Hải sóng cuộn biển gầm, bỗng dưng tám hư ảnh sững sững to lớn, không thấy rõ mặt mày xuất hiện xung quanh đất trời Thiên Long Vực. Những hư ảnh này đứng đó, không có cứ động gì. Sau đó lại có một tiếng rồng gầm kinh thiên động địa truyền ra, chấn động khắp ngũ hồ tứ hải, kể cả cho đến tận Trung Châu cũng nghe thấy rõ ràng!

Một hư ảnh Huyết Long kinh diễm bá tuyệt thiên địa từ bầu trời Thiên Long Vực bỗng dưng hiển hiện, long uy ngập tràn, thần long bay lượn, ngao du cửu tiêu, thi thoảng lại gầm lên một tiếng đinh tai nhức óc.

Tám hư ảnh khổng lồ kia mỗi người chỉ một ngón tay về nơi Thanh Ngọc đang tấn cấp, như thể đang dẫn lối cho Huyết Long biết cần tìm cái gì.

Vô số tu sĩ khắp nơi của cả Hằng Thiên tinh chấn động! Tiếng long ngâm làm họ kinh hồn táng đảm, còn vô số phàm nhân thì quỳ rạp xuống đất muốn bái lạy Thần Long và tám hư ảnh kia.

Đây là có chuyện gì?

Khắp nơi xôn xao nghị luận, đến cả Trung đô, lúc này cũng là cuồng phong bạo khởi. Từ lúc bắt đầu diễn ra dị tượng, Nguyễn gia đã trực tiếp mạnh mẽ phong tỏa Trung đô, chỉ cần kẻ nào có ý định làm loạn hoặc phái người rời đi chắc chắn sẽ bị Hóa Chân kỳ đỉnh phong Nguyễn Nhạc lão gia tử gϊếŧ ngay tại chỗ.

Các đại gia tộc xôn xáo náo động, chỉ có Trần gia là im ắng tĩnh lặng. Trong lòng mấy lão bất tử của các gia tộc đều thừa hiểu chuyện gì, nhưng không ai xuất đầu lộ diện. Mẫu thân của Thanh Ngọc tại thế giới này chính là đại tiểu thư Trần gia, thì làm sao phải lo lắng.

Mấy chục năm về trước Bạch Long Giáng Lâm, vừa đúng lúc tiểu thái tử Nguyễn gia ra đời, làm trong lòng mấy lão già kia vô cùng bất an. Nếu không phải Nguyễn Nhạc lão gia tử bày kế điệu hổ ly sơn, đánh tráo bằng một đứa bé khác thì có khi bây giờ Thanh Ngọc đã toi mạng rồi.



Viên Kim Đan của Thanh Ngọc lúc này vẫn đang dần dần biến lớn, mà chân khí của Trương Phù Hoa còn chưa tiêu hao hết một phần. Trương Phù Hoa không biết mình làm thế này có đúng hay không, sẽ dẫn tới hậu quả gì, nàng chỉ biết mình chắc chắn phải cứu lấy Thanh Ngọc.

Nếu để nói về tình yêu thương dành cho Thanh Ngọc, nàng cũng không hề thua kém gì ai. Chẳng qua là Trương Phù Hoa nuôi dưỡng hắn từ nhỏ, nên mới có chút xúc cảm mẫu tử mà thôi, chứ cũng hoàn toàn không có loại quan hệ ràng buộc nào.

Lúc này viên Kim Đan trong đan điền Thanh Ngọc vẫn còn đang lớn dần lên.

Phẩm cấp Kim Đan cũng trực tiếp ảnh hưởng tới thực lực và bước tiến của tu sĩ. Kim Đan khi được kết thành có phẩm cấp càng cao, thì sau này Kết Anh cũng càng dễ dàng hơn.

Kim Đan chia làm chín phẩm, từ nhất phẩm tới cửu phẩm, ngoài ra còn có ba loại Kim Đan đặc biệt cao cấp hơn nhiều so với Kim Đan nhập phẩm.

Đó là Nguyên Tố Kim Đan, Đại Đạo Kim Đan và Vô Thượng Kim Đan.

Đây là ba loại Kim Đan phẩm cấp cao hơn Kim Đan nhập phẩm trong toàn hư không vũ trụ, nhưng còn ở Hằng Thiên tinh thì tu sĩ chỉ biết có Nguyên Tố Kim Đan mà thôi.

Nguyên Tố Kim Đan là chỉ khi nào ngươi có đơn linh căn, hơn nữa đạo cơ vô cùng vững chắc thì mới có thể kết thành. Kim Đan của Lý Mỵ Nương và Mai Sương Sương cũng đều là dạng này. Lý Mỵ Nương là Hỏa Chi Kim Đan, còn Mai Sương Sương lại là Kim Chi Kim Đan.

Đại Đạo Kim Đan thì lại dành riêng cho thiên tài có được thể chất Ngũ Hành Đạo Thể, Đạo Chân Thần Thể, hoặc chính như Đạo Linh Thể của Tử Nhược. Trước đây nàng cũng là ngưng tụ Đại Đạo Kim Đan, nhưng vì kiến thức ở Hằng Thiên tinh eo hẹp nên nàng không biết, chỉ nghĩ rằng mình ngưng tụ một viên Kim Đan bất nhập phẩm mà thôi.

Cuối cùng, Vô Thượng Kim Đan đó là dành riêng cho huyết mạch Thần Tộc, hay còn được gọi là Thần Duệ, cái này hiện giờ không phải điều mà chúng ta quan tâm đến.

Trương Phù Hoa cũng đang lo lắng, không biết Tiểu Ngọc của nàng sẽ ngưng tụ thành loại Kim Đan gì. Bỗng dưng, trong phòng xuất hiện dị động. Một làn tử vân không biết từ đâu chảy thẳng xuống đỉnh đầu Thanh Ngọc, rồi xuyên qua da thịt thấm vào đan điền.

Trương Phù Hoa hốt hoảng, không biết có chuyện gì đang xảy ra. Làn tử vân đó bắt đầu dung nhập vào viên Kim Đan đang lớn dần kia của Thanh Ngọc, sau đó chậm rãi, chậm rãi hóa thành hình một con giun?

Không đúng! Là con rắn!

Vẫn không phải!

Là con rồng!

Con Huyết Long ở Thanh Long Vực đã tản đi, hóa thành một làn sương khói khổng lồ đang bao phủ khắp bầu trời rộng lớn. Tất cả tu sĩ hay thường nhân đều không nhìn thấy gì, khắp nơi là một loại khí tức tang thương khiến người ta cảm thấy áp lực nhàn nhạt. Tám hư ảnh khổng lồ trong không trung đã tiêu biến lúc nào không hay.

Còn nhân vật chính dẫn tới làn dị tượng đó vẫn đang an vị ngồi một chỗ, hấp thu sạch sẽ những làn khói đỏ đậm đặc xung quanh.

Viên Kim Đan của Thanh Ngọc sau khi lớn đến bằng nửa nắm tay, bắt đầu xoay tròn, hơn nữa không phải gọi là Kim Đan, phải gọi là Huyết Đan mới đúng!

Xung quanh viên Huyết Đan đang xoay tròn kia thi thoảng còn xuất hiện hư ảnh của một con rồng lớn màu đỏ, trông vô cùng hung ác.

Vô Trần Hoa ở bên dưới thì bây giờ đã có đến tận sáu đoàn Hỗn nguyên chi khí bay quanh. Ngũ hành hỗn nguyên Kim. Mộc. Thủy. Hỏa, Thổ, giờ còn có cả Lôi khí nữa.

Thanh Ngọc chân chính bước chân vào Kim Đan kỳ, nhưng hắn vẫn còn đang điên cuồng tinh lọc chân khí của Trương Phù Hoa. Những Thái Âm chi nguyên trước đây Thanh Ngọc thu được của Lý Mỵ Nương thì đều bị vòng Linh luân hấp thu sạch sẽ.

Thanh Ngọc vô cùng biết ơn Trương Phù Hoa, nàng vì cứu hắn mà không màng đến trinh tiết cả đời mình. Trong lòng Thanh Ngọc bây giờ cũng vô cùng rồi loạn.

Nếu không có nàng thì thời gian Thanh Ngọc tiến vào Kim Đan kỳ chắc chắn còn lâu hơn nhiều lắm, hoặc thậm chí bây giờ đã đột phá thất bại, một thân tu vi dậm chân tại chỗ, cả kiếp này coi như một kẻ bỏ đi.

Hắn không dám mở mắt đối diện với Trương Phù Hoa, chỉ biết ngồi im rồi tinh lọc chân khí cho nàng. Trương Phù Hoa sao không biết hắn đang rối loạn, vì vậy nàng chủ động tự mình cúi đầu xuống, mở môi thơm ra hôn lấy Thanh Ngọc.

Nàng cố tình nói dối:

- Tiểu Ngọc chàng biết không, ta cũng thích chàng từ rất lâu rồi, chẳng qua đến hôm nay mới có cơ hội để bày tỏ với chàng mà thôi.

Trương Phù Hoa không muốn Thanh Ngọc phải suy nghĩ nặng nề mà sinh ra tâm ma trong tu hành, nên chấp nhận biến mình thành người cam tâm tình nguyện. Thanh Ngọc sao không hiểu thấu điều này, trong lòng lại càng là thương tiếc nàng nhiều hơn. Hắn đáp trả lại nhiệt tình cái hôn của Trương Phù Hoa, sau đó mở mắt ra nói với nàng:

- Từ nay nàng cũng sẽ là nữ nhân của Thanh Ngọc ta, biết không?

Trương Phù Hoa nghe vậy, mỉm cười:

- Ta không cần danh phận, ta nói cho chàng biết chàng còn phải cưới bảy người vợ, hai cô nha hoàn. Tự chàng lo cho mình đi, ta im lặng an ổn sống bên cạnh chàng là được rồi.

Thanh Ngọc nghe vậy nghiêm mặt, đánh một phát thật đau vào bờ mông tròn lẳn của nàng:

- Bây giờ còn dám cãi cả phu quân? Nói, có chịu hay không?

Trương Phù Hoa tỏ vẻ ấm ức, chưa kịp làm gì thì mông đã bị đánh cái nữa:

- Chịu hay không?

Lần này nàng có kinh nghiệm rồi, nhanh chóng trả lời:

- Ta chịu, ta chịu là được chứ gì.

Nhưng Thanh Ngọc vẫn không hề dừng lại, tiếp tục phát vào mông nàng thật mạnh:

- Còn dám xưng “ta”? Gọi phu quân, xưng thϊếp.

Trương Phù Hoa ấm ức, không nói gì nữa. Thanh Ngọc đẩy ngã nàng xuống giường, sau đó lại hôn nàng cuồng nhiệt. Một lúc sau, không cho Trương Phù Hoa có cơ hội thở dốc, Thanh Ngọc lại nói:

- Mỵ Nương, Tuyết Nhi, chúng ta hành hạ Phù Hoa đi!

Trương Phù Hoa hạ thân thì bị Thanh Ngọc điên cuồng thúc tới, miệng và một bên ngực bị Lý Mỵ Nương chiếm hữu, bên ngực còn lại cũng bị Hạ Tuyết ngậm vào. Cả cơ thể nàng run rẩy liên hồi, không có chút sức lực phản kháng nào.

Nhất long chiến tam phụng, điên đảo hoan du.