Chương 52: Tiểu Sương cả đời này con đừng rời xa ba.
Trong khoảng thời gian này, Thẩm Mậu Tùng cũng từ trong lời giới thiệu của trợ lý đặc biệt, dần dần biết tới người có tên là Cận Diễm này.
Bởi vì trong mỗi tập của , đều sẽ nhìn thấy cậu ta và Bạch Sương cùng ở trong một cảnh.
Mặc dù bọn họ không có hành động thân mật gì, biểu hiện cũng không có gì khác biệt với các thầy hướng dẫn và luyện tập sinh khác, nhưng người sáng suốt đều có thể nhìn thấy ánh mắt của Cận Diễm có chỗ không giống.
Nên Thẩm Mậu Tùng đã đặc biệt gọi trợ lý đặc biệt kêu người cắt cảnh Cận Diễm nhìn Bạch Sương, đưa cho Thẩm Mậu Tùng xem.
Ngay lúc đó Thẩm Mậu Tùng liền chỉ vào hình Cận Diễm mà đập bàn, nói, thằng nhóc Cận Diễm này dám nhớ nhung con gái của ông.
Sau đó Thậm Mậu Tùng liền cho người đi điều tra Cận Diễm, thăm dò ngọn ngành của Cận Diễm.
Nhưng trong nhiều năm qua Cận Diễm không hề có một vết nhơ nào, năng lực nghiệp vụ mạnh, gia thế sạch sẽ, cũng chưa từng làm ra chuyện không sạch sẽ gì.
Nếu như không phải bị Dương Lệ Hoa vô lý vùi lấp hai năm, thì cậu ta sớm đã vô cùng nổi tiếng trong giới giải trí rồi.
Dù trên miệng Thẩm Mậu Tùng không nói, nhưng trong lòng ông cũng dần dần sinh ra sự tán thưởng đối với Cận Diễm.
Nhưng ông một chút cũng không rõ trong lòng Bạch Sương suy nghĩ như thế nào, không biết Bạch Sương có cảm giác gì với Cận Diễm.
Bạch Sương không nhắc tới Cận Diễm, ông càng không chủ động nhắc tới.
Cho đến ngày hôm nay.
"Người nghệ sĩ lợi hại mà con nói, ba xem chương trình chắc ba cũng biết, chính là một trong số các thầy hướng dẫn của con, Cận Diễm." Bạch Sương một chút cũng không che giấu, trực tiếp nói ra.
Thậm Mậu Tùng gật gật đầu, giả vờ nghiêm mặt, "Đúng thật ba có biết Cận Diễm, nhưng Tiểu Sương, dựa vào những gì ba biết thì Cận Diễm đã ký với công ty giải trí khác rồi, tên là giải trí Tinh Diệu.
Lúc đó cậu ta đã ký hợp đồng 10 năm, bây giờ cũng đã qua 5 năm rồi, vẫn còn 5 năm nữa.
Cho dù ta ký được hợp đồng với cậu ấy, vậy ở phía bên Tinh Diệu cậu ta sẽ trở thành người vi phạm hợp đồng. Số tiền vi phạm hợp đồng ở bên Tinh Diệu là bao nhiêu, con có biết không?"
Bạch Sương sớm đã nghe ngóng hết rồi, cũng đã sắp xếp xong kết hoạch, "Ba, số tiền vi phạm hợp đồng của Tinh Diệu là 5 nghìn vạn, số tiền này con sẽ không để ba mất trắng.
Tới lúc đó Cận Diễm sẽ kiếm tiền cho công ty giải trí nhà chúng ta, đây chính là lợi nhuận.
Chờ nhóm nhạc nữ của con giải tán, con cũng sẽ ký hợp đồng với công ty giải trí nhà mình, kiếm tiền cho nhà mình.
Con đã nghĩ cả rồi, số tiền con kiếm được sẽ dùng để trả số nợ 5 nghìn vạn kia, trước khi con nghỉ hưu, có lẽ cũng không có vấn đề gì."
Nghe thấy những lời Bạch Sương nói, Thậm Mậu Tùng nhịn không được cười.
"Đứa trẻ ngốc, con cũng đã nói là công ty của chúng ta rồi, thì còn cần con trả nợ sao?"
Thẩm Mậu Tùng cười từ ái, "Tiểu Sương, tất cả mọi thứ ba làm đều là vì con, tất cả mọi tài sản của ba cũng đều là của con.
Nếu con đã muốn mở một công ty giải trí, thì ba sẽ mở.
Nếu con muốn ký hợp đồng với Cận Diễm, vậy ba sẽ ký.
Ba chỉ có một yêu cầu."
Bạch Sương chớp chớp đôi mắt phượng xinh đẹp của cô, "Yêu cầu gì vậy, ba."
Thẩm Mậu Tùng cưng chiều sờ đầu cô.
Nhìn khuôn mặt của cô có bảy phần giống với người vợ trước của ông, ánh mắt của Thẩm Mậu Tùng có chút run rẩy, trong lòng có một cảm giác sợ hãi và tự ti dần dần trỗi dậy.
"Ba hi vọng Tiểu Sương, đời này đừng rời xa ba."
Thẩm Mậu Tùng nhẹ nhàng ôm lấy Bạch Sương, chậm rãi nhắm mắt lại.
Năm xưa, vợ trước vì chê ông nghèo nên đã vứt bỏ ông, ruồng bỏ ông vì không có gì để hứa hẹn với bà, cho nên mới bỏ đi với người đàn ông khác.
Đã nhiều năm như vậy, cảnh tượng người vợ trước của ông hất tay ông để bỏ theo người đàn ông khác, vẫn luôn xuất hiện trong giấc mơ của ông giữa đêm, quấy nhiễu, tra tấn trái tim ông, làm ông không cách nào ngủ ngon giấc được.
Ông tự ti, ông sợ hãi.
Ông yêu người vợ trước sâu đậm đến vậy, bà đã bỏ ông mà đi.
Ông cũng vô cùng thương yêu con gái Tiểu Sương, ông rất sợ Tiểu Sương cũng giống như mẹ của cô vậy, vì chán ghét ông mà chạy trốn khỏi ông.
Ông liều mạng làm việc và đi xã giao, từ khi uống một chút rượu cũng nôn đến trời đất mịt mù, cho tới bây giờ nghìn chén không say, không ai biết được ông đã rơi bao nhiêu nước mắt trong nhà vệ sinh.
Thứ ông mong muốn không nhiều, ông chỉ muốn con gái mình ở bên cạnh ông.
Ông chỉ khao khát một phần tình thân vốn thuộc về ông.
"Ba, Tiểu Sương sẽ không rời xa ba." Bạch Sương vỗ về ông nói.
"Không được gả xa, không được vì chồng của con mà cãi nhau với ba, càng không được chạy trốn với chồng của con." Thẩm Mậu Tùng nói như một đứa trẻ.
"Không đâu." Bạch Sương hứa với ông, "Ba, đời này Tiểu Sương sẽ không rời xa ba."
* * *
Sau khi ăn cơm xong, Thẩm Mậu Tùng muốn đích thân lái xe đưa Bạch Sương quay về.
Trợ lý đặc biệt khó xử ngăn cản ông: "Thẩm tổng, bởi vì những bình luận trên mạng kia trong thời gian gần đây, cho nên có rất nhiều thợ săn ảnh đang nhìn chằm chằm vào đại tiểu thư, bọn họ đều muốn đào xem người kia chính là ai.
Tạm thời đại tiểu thư lại không muốn công bố thân phận, ngài vẫn là đừng đưa cô ấy về, để đại tiểu thư tự mình bắt xe về sẽ an toàn hơn."
Trong khoảng thời gian này, trên mạng có tin đồn nói Bạch Sương được một người đàn ông già vừa có quyền vừa có thế bao nuôi.
Bộ phân quan hệ công chúng vẫn đang xóa những bài viết kia, nhưng những người đó như âm hồn bất tán, bên này vừa xóa bên kia lại đăng, giống như có âm mưu cố ý chống đối Thẩm Mậu Tùng vậy.
"Vậy được rồi, Tiểu Sương, con chú ý an toàn, về đến nơi thì nhắn tin cho ba." Thậm Mậu Tùng miễn cưỡng từ bỏ nói.
Sau khi Bạch Sương đi, khuôn mặt của Thẩm Mậu Tùng từ vẻ từ ái biến thành vẻ trang trọng uy nghiêm, âm thanh của ông nặng nề nói với trợ lý đặc biệt: "Đã tra ra người giật dây ở phía sau là ai chưa?"
"Mặc dù bọn họ đã tìm nhiều người che chắn như vậy, nhưng cuối cùng vẫn tra ra được, là giải trí Tinh Diệu." Trợ lý đặc biệt vô cùng chuyên nghiệp nói.
"Giải trí Tinh Diệu." Chỉ trong chốc lát ánh mắt của Thẩm Mậu Tùng đã trở nên sắc bén u ám, "Nếu công ty bọn họ rảnh rỗi như thế, vậy xem ra công ty bọn họ không thích hợp với giới giải trí rồi.
Đúng lúc, Tiểu Sương cũng muốn mở một công ty giải trí, vậy liền lấy Tinh Diệu ra làm bàn đạp đi."
"Vâng, tôi hiểu rồi." Trợ lý đặc biệt nhận lệnh.
"Còn có cái thẩm mỹ viện lần trước tên gì mà Beauty kia, sao rồi." Thẩm Mậu Tùng lại hỏi.
Trợ lý đặc biệt trả lời: "Đã phá sản."
"Ha." Thẩm Mậu Tùng cười lạnh một tiếng, "Đứa con gái tiệm đó dám đứng trước mặt con gái tôi vênh mặt hất cằm sai khiến, tôi liền để cái tiệm kia không tồn tại nữa, xem bọn họ còn có thể lấy ra cái gì để ngang ngược.
Dặn dò xuống dưới, tôi không muốn nhìn thấy bất kỳ sản nghiệp nào của nhà họ Tân ở Đế Đô nữa."
Trợ lý đặc biệt cúi đầu: "Vâng."
Sau khi Thẩm Mậu Tùng lên xe, trợ lý đặc biệt mới dám lặng lẽ lau đi mồ hôi lạnh ở trên trán.
Ở trước mặt đại tiểu thư, cho dù là thời điểm trước kia lúc quan hệ giữa Thẩm tổng và đại tiểu thư có không tốt đến đâu, thì Thẩm tổng cũng đều sẽ thu lại khí tràng, trông không khác gì một ông bố nghiêm khắc bình thường.
Bây giờ quan hệ giữa hai bố con tốt lên rồi, có đôi khi Thẩm tổng còn trông rất ngây thơ, giống như một lão ngoan đồng.
(Chú thích: Lão ngoan đồng chỉ những người đã già rồi nhưng tính cách vẫn giống một đứa trẻ).
Trợ lý đặc biệt suýt nữa quên mất, người đàn ông trước mặt, không phải là người bình thường.
Ông là người tay trắng dựng nên cơ đồ, đã trải qua vô số gió tanh mưa máu ở trên thương trường, đã trả qua không biết bao nhiêu là khó khăn để trở thành một nhân vật kiệt xuất có địa vị như ngày hôm nay!
Ngày thường ông thu lại khí tràng giả vờ làm một con cừu nhỏ, nhưng một khi có người dám động tới vảy ngược của ông, ông sẽ ngay lập tức hóa thành một con rồng.
Dưới ánh sáng của những tia chớp, là khuôn mặt uy nghiêm tức giận của ông, và thủ đoạn tàn khốc gϊếŧ người không thấy máu.
Tất cả những người có ý định làm tổn thương Thẩm Bạch Sương, đều sẽ bị ông băm vằm, đến bã cũng không còn.
Trợ lý đặc biệt nuốt xuống một ngụm nước miếng, vội vàng lên xe.
Anh sợ hãi Thẩm Mậu Tùng, nhưng cũng sùng bái Thẩm Mậu Tùng.
Đồng thời anh cũng sinh ra lòng đố kỵ với Thẩm Bạch Sương.
Đại tiểu thư có thể có một người bố như vậy, bất kể là ở đâu, cho dù có làm ra chuyện ngang ngược gì.
Đại tiểu thư, cô cứ yên tâm dũng cảm mà tiến về phía trước, mọi chuyện đều đã có Thẩm tổng!