Edit: Thanh Thành
Đào Nhuyễn mới không thèm ngồi lên đó.
Tuy biết rằng đây chỉ là thế giới ảo tưởng, nhưng mọi thứ xung quanh quá thật, thật tới nỗi làm cô cảm thấy vô cùng ngại.
Nhưng khi Đào Nhuyễn cố gắng dựa vào chút lí trí còn sót lại đẩy Cố Chi Châu ra, Cố Chi Châu liền một tay nắm lấy vòng eo mảnh khảnh giữ chặt, ép cô ngồi lên căn dương v*t thô to tráng kiện.
"A~ "
Tiểu nộn bức bên dưới đã bị Cố Chi Châu liếʍ một lần, lại còn cao trào phun da^ʍ thuỷ, hiện tại chính là lúc mẫn cảm nhất, vì thế khi căn dương v*t vừa đâm vào, thịt huyệt non mềm liền đói khát mυ'ŧ vào không thôi.
"A... ưm~ "
Đào Nhuyễn bất giác rêи ɾỉ ra tiếng.
"Thoải mái không?"
Cố Chi Châu nắm eo Đào Nhuyễn nhấc lên, lại hung hăng thả rơi xuống.
"A..."
Tiếng thở gấp của Đào Nhuyễn đã trả lời anh.
Cô rất thoải mái.
Cô đang vô cùng thoải mái.
"Bị anh làm có thích không, hửm?" Cố Chi Châu dịu dàng vuốt ve eo nhỏ, móng vuốt dần vươn tới cặp nhũ đầy đặn.
Áσ ɭóŧ không biết đã bị cởi ra từ khi nào, ngực lớn tiếp xúc thân mật với bàn tay Cố Chi Châu, bàn tay với vết chai mỏng xoa nhẹ bầu vυ', lướt qua đầu nhũ non nớt khiến Đào Nhuyễn sung sướиɠ dâʍ đãиɠ kêu to, tiểu huyệt bên dưới cũng thít chặt hơn.
"Hít..."
(Editor: tiếng hít thở mạnh tôi không biết phải miêu tả sao:((( )
Cố Chi Châu hít một hơi sâu, vỗ mạnh mông cô mắng to: "Đồ lẳиɠ ɭơ, dương v*t của anh ngon thế hả, xem xem em da^ʍ đến dạng nào rồi?"
Tai Đào Nhuyễn nóng lên.
Trên bục giảng giáo viên vẫn đang giảng bài, bạn học xung quanh vẫn chăm chú nghe giảng, mà cô lại ở đây bị dương v*t làm đến sướиɠ, đắm chìm trong kɧoáı ©ảʍ.
Quả thật là rất thẹn thùng.
Nhưng người khiến cô trở nên như vậy chân chính là Cố Chi Châu, Cố Chi Châu dựa vào đâu mà nói cô chứ?
Nghĩ như vậy, Đào Nhuyễn liền quay đầu trừng mắt nhìn anh, oán giận: "Chê em da^ʍ? Có ngon thì anh rút dương v*t ra đừng làm nữa."
Ai biết Cố Chi Châu nghe vậy lại càng ấn nàng vào tường, đâm chọc càng mãnh liệt.
"Anh thích nhất bộ dáng dâʍ đãиɠ lẳиɠ ɭơ của Đào Nhuyễn, chẳng lẽ Đào Nhuyễn không biết sao?"
"A~ "
Dứt lời Cố Chi Châu kéo tay cô bắt chéo sau lưng, cả người bị anh ấn trên tường hung ác đâm chọc, đại dương v*t thô trướng cắm vào rút ra liên tục, mỗi một lần đều đâm mở hoa huy*t, nghiền ép điểm G, rất nhanh cô đã không chịu nổi mà cầu xin anh: "Chậm một chút... Anh chậm lại đi...."
Ít ra cũng không cần làm mạnh bạo như vậy.
"Aaa... á~ đừng mà.... đừng đâm nơi đó..."
"Không đâm nơi nào? Thế đâm nơi nào đây?" Cố Chi Châu một bên hôn vành tai cô một bên không ngừng đưa đẩy, "Hửm? Nhuyễn Nhuyễn, điểm G chưa đủ hử, còn muốn anh thao đến tử ©υиɠ nữa sao?"
"Không... a~ "
Rõ ràng là anh chỉ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mỗi điểm G thôi nhưng nó khiến cô quá sung sướиɠ, cho nên cô mới nói không muốn.
Nhưng Cố Chi Châu căn bản không cho cô cơ hội giải thích, qυყ đầυ cực đại không ngừng nghiền qua điểm mẫn cảm, thẳng tiến tử ©υиɠ.
"A! "
Đau... trướng quá....
Cảm giác căng trướng kí©ɧ ŧɧí©ɧ khiến Đào Nhuyễn run rẩy, tiểu huyệt co rút xoắn chặt dương v*t.
"Thật da^ʍ, Nhuyễn Nhuyễn, mυ'ŧ chặt thêm chút nữa, anh cho em lêи đỉиɦ, có thích không? Hả?"
Cố Chi Châu mặc kệ cô có thích hay không, vừa dứt lời liền nâng một chân cô lên bắt đầu làm, côn th*t cường tráng vừa nhanh vừa hung hãn nện mạnh vào tiểu huyệt đỏ mọng, bộ ngực vẫn không ngừng cọ xát bức tường gồ ghề, làm tăng kɧoáı ©ảʍ trong cô.
"A~ a!"
Quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ rồi.
Thật sự quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
Đào Nhuyễn lắc đầu thét chói tai, Cố Chi Châu xoay người cô lại, dùng miệng che kín đôi môi cô, rêи ɾỉ và nước bọt đều bị chặn lại.
"Ưʍ..."
Đúng lúc đó côn th*t chọc đến tận tử ©υиɠ, đại qυყ đầυ cố tình nhấn sâu thêm một chút, tiểu huyệt Đào Nhuyễn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ co rút lại, cắn chặt lấy dương v*t Cố Chi Châu.
Rung động qua đi, tiểu huyệt phun ra một dòng da^ʍ thuỷ, bởi vì qυყ đầυ vẫn luôn chặn ở miệng huyệt, nên toàn bộ da^ʍ thuỷ đều phun lêи đỉиɦ qυყ đầυ.
"Sướиɠ quá." Cố Chi Châu không khỏi cảm thán.
Mà Đào Nhuyễn lúc này đã xụi lơ trong lòng Cố Chi Châu, không còn sức thốt ra lời nào nữa.
Cô lại bị Cố Chi Châu thao đến cao trào, trong cái hoàn cảnh này vị trí đáng xấu hổ này...
Trong khi Đào Nhuyễn vì tận hưởng dư vị cao trào mà xấu hổ, chuông báo tan học đột nhiên kêu lên, bạn học trong lớp hành động như không phát hiện ra hai người đang làʍ t̠ìиɦ, tất cả đều không nhìn bọn họ mà trực tiếp rời khỏi lớp học.
Thật sự tan học rồi sao?
Trong hiện thực cũng đến giờ tan học rồi sao? Có phải cô nên tỉnh lại rồi không?
Khi cô còn đang suy nghĩ do dự thì Cố Chi Châu đột nhiên rút côn th*t ra, hứng lấy da^ʍ thuỷ xoa vào lỗ nhỏ phía sau cô, lỗ nhỏ có những nếp nhăn như bông hoa cúc. (editor: tôi không thể nhìn hoa cúc một cách trong sáng được nữa >v< )
"Anh, anh còn muốn làm gì?" Đào Nhuyễn có dự cảm không tốt.
"Chúng ta chơi một trò chơi mới, đem hoa cúc nuôi lớn thành hoa hướng dương em thấy có được không?"
- ------------------
Editor: Ôi tôi bị sao thế này:3 đèn trong nhà sao tắt hết rồi vậy:))))