Hải Triều rầu rĩ liếc nhìn bà xã đang vui mừng như muốn bay lên. Tôi cũng muốn sống tới chín mươi tuổi!
Hải Dục Sâm nghe vậy liền hít sâu một hơi: “Được lắm, con muốn gặp người đó, nếu có thể, con cũng muốn rút thẻ.”
Anh ta cũng không nói nhiều với người nhà nữa, anh ta nghi ngờ kẻ lừa đảo kia quả thật rất lợi hại, có lẽ người này biết ám thị tâm lý, thậm chí còn chế tạo ra được loại thuốc gì đó. Người nhà thấy những cái gọi là thẻ bài, nhưng chẳng qua đều là do họ bị bỏ thuốc nên xuất hiện ảo giác mà thôi. Ông có thể xuất viện, chứng tỏ cơ thể ông vẫn có thể chống đỡ được một thời gian, chuyện này cũng là do tác dụng của công nghệ tân tiến ở bệnh viện.
Thân là người theo chủ nghĩa duy vật, anh ta tuyệt đối không tin chuyện rút thẻ có thể rút ra được bảo bối gì đó. Kẻ lừa đảo kia, chờ ngày ở tù mọt gông đi!
“Bây giờ, tới lượt cô rồi.” Giọng nói dịu dàng kia lại vang lên.
Hai chị em đều sửng sốt.
Tư Kiều không dám tin ngẩng đầu lên, sinh vật bí ẩn mặc áo choàng đen thần bí kia đối mặt với cô ấy.
“10 triệu một lần, muốn rút thẻ bài vận mệnh của cô không?” Tống Sư Yểu hỏi.
Khán giả chương trình phán xét cũng sững sờ, hả?? Cũng muốn cho Tư Kiều rút thẻ luôn sao??
“Đợi, đợi đã...” Tư Đình vội vàng lên tiếng: “Ngài cần tiền sao? Tôi có thể cho ngài, tôi có thể cho ngài rất nhiều tiền, chị ta không có tiền đâu.”
“Tất cả những người xuất hiện trong hồ rút thẻ của tôi đều có cơ hội rút thẻ bài vận mệnh của mình.” Tống Sư Yểu đối mặt với Tư Kiều nói, tuy cô trùm mũ lớn như vậy, bóng đen phủ kín gương mặt cô, nhưng không hiểu sao, Tư Kiều cảm thấy khi bị cô nhìn chăm chú, ánh mắt lại rất dịu dàng ấm áp.
Tư Kiều buông mảnh gương vỡ trên tay, liếc nhìn Tư Đình đang căng thẳng sốt ruột rồi nói: “Tôi rút! Tôi vẫn có tiền, tòa biệt thự này là tài sản trước hôn nhân của tôi, giá trị thị trường vượt qua 100 triệu, tôi có thể cho cô!”
“Được.”
Ánh sáng xuất hiện trước mắt Tư Kiều, mười thẻ bài bay lên.
Tư Kiều dùng bàn tay căng thẳng nhuốm đầy máu của mình lật thẻ bài đầu tiên.
Tống Sư Yểu: “Chúc mừng cô, số cô rất may mắn, thẻ bài đầu tiên mà đã rút trúng thẻ bài trung tâm của mình rồi.”
Không ai hiểu văn tự trên thẻ bài, Tư Kiều nghe vậy bèn căng thẳng chờ mong nhìn Tống Sư Yểu.
“Đây là viên thuốc chữa trị dung mạo, sau khi ăn xong, cô có thể khôi phục 30% dung mạo.”