Lãnh Địa Huyết Tộc

Chương 192: 192: Cái Giá Phải Trả Khi Trêu Chọc Huyết Tổ Đại Nhân 2 18

Đêm đã về khuya, trong một khu nhà hoang tồi tàn...

Những tiếng thở gấp của cả nam lẫn nữ, từng tiếng rêи ɾỉ nỉ non không ngừng vang lên trong đêm đen lạnh giá khiến hai chị em Phương Tuyết nhiều lần giật mình tỉnh dậy nhưng chỉ đành bất lực lắc đầu rồi xem như chó kêu mà tiếp tục ngủ...

Trên chiếc giường lớn Made in huyết tộc đảm bảo độ chắc chắn tuyệt đối trước từng cú nhấp của ai đó, hai cơ thể trần trụi triền miên quấn lấy nhau như hai con rắn nước, trao cho nhau những nụ hôn nồng cháy hừng hực lửa tình...

Đôi tay của Thu Thảo như linh xà ôm lấy l*иg ngực rộng của Trần Lâm, bàn tay điêu luyện xoa lên khắp lưng của cậu cảm nhận từng bó cơ lực lưỡng.

Cập đùi đẹp thon dài vô thức quấn chặt lấy eo Trần Lâm làm điểm tựa không ngừng uống éo vô hình chung khiến côn ŧᏂịŧ lông lá nóng hổi kia cạ cạ lên âʍ ɦộ ướŧ áŧ của nàng làm bản thân Thu Thảo rạo rực không kém...

Còn bản thân Trần Lâm chỉ có thể cưới khổ, trên hông Trần Lâm lúc này đã để lại vô số vết hằn dài và tác giả không ái khác chính là đôi chân kia.

Đôi chân từ đầu gói trở xuống bao bao phủ bởi huyết giáp của Thu Thảo quản là hung vật, chỉ vô tình thôi đã để lại vô số vết hằn trên da Trần Lâm khiến cậu có chút đau đớn, có thể xem như quả báo cho cái tội mò vào giường người ta...

May thay chênh lệch cấp độ giữa Thu Thảo và Trần Lâm quá lớn thế nên hai hung vật đang kẹp lấy hông mình kia vẫn không thể khiến Trần Lâm bị thương.

Tuy nhiên dù có bị thương thì lúc này có lẻ Trần Lâm cũng mặc kệ, thậm chí càng đau lại càng thấy sướиɠ...

Gác côn ŧᏂịŧ lông lá của mình lên cô bé khóc nhè của Thu Thảo như dũng sĩ gác long đao, Trần Lâm mỉm cười đê tiện nói.

- Cô giáo à sờ nó thử xem.

Cảm nhận được cự vật nằm ngay trên âʍ ɦộ hình, Thu Thảo thoảng hoảng sợ bàn tay run run chầm chậm chạm lấy nó, hơi ấm tỏa ra khiến nàng giật mình thốt lên...

- Sao...!sao lại lớn như vậy...

- Đâm vào có khi nào...!đại nhân không được...!sẽ mất mạng thật đó...

Cảm nhật được nhiệt lượng, độ cứng cũng như kích thước không thua gì cổ tay của mình, Thu Thảo thoáng giật mình hoảng sợ cầu khẩn...

Cự vật kia mà đâm vào không biết cô bé của mình có nuốt nổi hay không...

Nghe thấy Thu Thảo cầu khẩn Trần Lâm chỉ mỉm cười đê tiện vô tội nói.

- Còn không phải tại nàng sao?

- Sao lại do ta, không phải ngài...!ưmmm...!đừng cắn, ngài là trẻ khát sữa sao...

Nghe thấy Trần Lâm du oan cho mình Thu Thảo cương quyết lắc đầu.

Đáng tiếc khi nàng còn chưa nói hết câu thì Trần Lâm đã nằm đè lên người nàng, không chút khách khí vùi mặt vào bộ ngực sữa đầy đặn của nàng mà say mê bú ɭϊếʍ rồi cắn nhẹ lên nó để lại một dấu răng đỏ hồng trên nước da trắng ngần của nàng, một lần nữa khẳng định chủ quyền hai ngọn núi này là của lão tử...

Thấy thế Thu Thảo chỉ biết lắc đầu chảy nước mắt, nhưng không biết là vì đau đớn hay sướиɠ khoái, cũng có lẻ là cả hai.

Dần dần dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Trần Lâm hai nhũ hoa đỏ hồng của Thu Thảo cũng săn cứng lại, tuy nhiên Trần Lâm vẫn như đứa trẻ khát sữa say mê bú ɭϊếʍ, hai ngón tay không ngừng mâm mê nhũ hoa đỏ hồng còn lại khiến Thu Thảo oằn mình từng đợt, âʍ ɦộ ướŧ áŧ cũng vô thức cọ lấy côn ŧᏂịŧ nóng hổi kia trượt lên trượt xuống.

Cảm nhận được chất nước đang rĩ ra dính lên thân côn ŧᏂịŧ, Trần Lâm không nhịn được mỉm cười đê tiện nói.

- Cô giáo à...!thấy cậu nhỏ của ta thể nào?

Đang trong cơn thư sướиɠ Thu Thảo nghe Trần Lâm đê tiên nói thế không nhịn được hừ lạnh nói.

- Hư...!thô thiển...!ta...!ta mới không cần...

- Không cần thật sao?

Lấy côn ŧᏂịŧ lông lá của mình cạ cạ vào mép âʍ ɦộ lầy lội kia Trần Lâm ỉm cười nham nhở hỏi.

Nghe thấy thế Thu Thảo rất muốn nói không như cơ thể lại bán đứng nàng, âʍ ɦộ bị Trần Lâm kɧıêυ ҡɧí©ɧ nước nôi rĩ ra lên lãnh, bộ ngực sữa bị Trần Lâm mặc sức chơi đùa khiến Thu Thảo chỉ có thể oằn mình ưỡn người lên chịu trận cố không rên lên vì sướиɠ nào còn hơi sức đâu phản đối.

Được nước lấn tới Trần Lâm cười tà thì thâm vào tai Thu Thảo.

- Thô tục sao...!đợi khi nó đâm vào cô bé của nàng không chỉ thô mà còn sướиɠ nữa đó...

- Hê...!hê...

Nghe thấy những lời nói đê tiên kia, Thu Thảo không khỏi ngượng ngùng đỏ mặt đưa tay lên bịt lấy hai tai lắc đầu nói.

- Không nghe, ta không nghe...

Gia đình Thu Thảo vốn dĩ có truyền thống nhà giáo, nàng lại là hiệu trưởng nên giáo dục vô cùng tốt, những câu nói tục tiểu đậm chất gợϊ ȶìиᏂ kia nàng chưa bao giờ nghe đến hay thậm chí nói ra càng là điều đại kỵ với gia giáo nhà nàng...

Tuy nhiên Trần Lâm nào có thể dễ dàng như vậy tha cho nàng, hôm này huyết tổ đại nhân quyết tâm biến cô giáo đoan trang kia thành nữ giáo viên dâʍ đãиɠ mê chim...

Mỉm cười dâʍ đãиɠ không kém, Trần Lâm thổi một làn hơi nóng vào tai Thu Thảo khiến nàng rùng mình rồi đê tiện nói.

- Không muốn nghe thì ta cho nàng xem nhé...

Nói xong Trần Lâm bật người dậy chồm lên mặt Thu Thảo, côn ŧᏂịŧ lông lá sặc mùi nam tính hiện lên mùng một trước mặt nàng.

Trong thấy côn ŧᏂịŧ to lớn đang gác lên mũi mình, ngửi thấy muồi hương đặc trưng của nó, Thu Thảo không nhịn được ngây người chết đứng.

Thấy thế Trần Lâm mỉm cười hề hề đấy hông lên...

Hung vật kia cũng vì thể đâm vào đôi môi mềm mại đỏ hồng của Thu Thảo, chất dịch tanh tanh nồng nồng đặc trương tiết ra nơi qυყ đầυ khiến Thu Thảo hoàng hồn giật mình vội vàng lắc đầu muốn tránh thoát hung vật đang đâm vào miệng của mình kia.

Tuy nhiên Trần Lâm đã nhanh tay giữ chặc lấy đầu Thu Thảo mỉm cười đê tiện nói.

- Lúc trưa nàng dám trêu đùa ta, tối lại tiểu tiện lên tay của ta...

- Bây giờ nhân danh công lý ta phải trừng phạt nàng.

Nói xong Trần Lâm gồng mình, hai mao cầu bên dưới siết chặt, côn ŧᏂịŧ to lớn đang cấm nhẹ vào khéo miệng của Thu Thảo cũng giật giật liên hồi.

Thế rồi cái gì đến cũng phải đến, một dòng nước ấm nóng từ côn ŧᏂịŧ của Trần Lâm phun ra tràn ngập trong khoan miệng của Thu Thảo khiến nàng sắc sụa, cố gắng lắc đầu tránh thoát cái vòi phun nước kia khiến phần lớn tràn cả ra ngoài nước đẫm tóc của nàng bốc lên mùi mằn mặn tanh tanh đặc trương.

Không ngờ Trần Lâm nổi thú tính trực tiếp tiểu tiện vào miệng của Thu Thảo khiến nàng rưng rưng nước mắt...

Tuy nhiên bị dòng nước ấm xông thẳng vào cổ họng, cơ thể Thu Thảo không ngờ rung lên từng đợt, hai bàn tay bấp chặc xuống ga giường, âʍ ɦộ ướŧ áŧ nở rộ không ngờ cũng phun ra một dòng nước nóng một lần nữa ướt cả bắp đùi nàng chảy xuống ga giường bên dưới...

Sau đêm hôm nay chỉ sợ cái ga giường đáng thương coi như bỏ.

Khẽ rút côn ŧᏂịŧ ra khỏi miệng Thu Thảo, Trần Lâm không nhịn được mỉm cười nhìn thành quả lao động của mình đã làm ra.

Lúc này Thu Thảo đã nằm xụi lơ trên giường, bộ ngực sữa phận phòng theo từng nhịp thở, khuôn mặt ướŧ áŧ vì chính chất nước vàng của Trần Lâm hòa cùng ánh mắt rưng rưng nước mắt do bị ngạt nước khiến nàng hiện lên vẻ đẹp da^ʍ mỹ lạ thường...

Bên dưới âʍ ɦộ vì nhận được sự sướиɠ khoái chưa hề có trong đời mà sưng tấy lên như một đó hoa hồng nở rộ đoán chờ Trần Lâm.

Không thể chờ đợi lâu hơn Trần Lâm để côn ŧᏂịŧ nóng hổi của mình lên mép âʍ ɦộ lầy lội dâʍ ŧᏂủy̠ lẫn nướ© ŧıểυ của Thu Thảo say mê nói.

- Thu Thảo nàng thật đẹp...

Nghe thấy thế Thu Thảo liếc nhìn Trần Lâm lý nhí nói.

- Đại nhân...!cho...!cho vào đi...

Liếc nhìn âʍ ɦộ đang run lên như mời gọi, Trần Lâm bất chợt mỉm cười đê tiện nói.

- Gọi ta là chủ nhân...

Nghe thấy thế Thu Thảo không nhịn được liếc nhìn Trần Lâm rồi nhìn xuống côn ŧᏂịŧ lông lá đang đặc ngay mép âʍ ɦộ của mình, cô giáo đoan trang không ngờ mở miệng lý nhí nói.

- Chủ...!chủ nhân...!cho vào đi...

Tuy nhiên Trần Lâm nào dể buông tha cho nàng mỉm cười đê tiện tiếp tục hỏi.

- Cho cái gì vài cơ?

Nghe thấy thế Thu Thảo không nhịn được liếc nhìn Trần Lâm hờn giổi, nhưng âʍ ɦộ đang sưng tái lên cần thứ gì đó lấp đầy không cho phép nàng nói không.

Thế nên đôi mô từng nói ra những lời hay ý đẹp không nhịn được thì thầm.

- Chủ nhân cho...!cho côn ŧᏂịŧ to lớn của ngài vào...!vào âʍ ɦộ dâʍ đãиɠ của ta đi...

- Nó cần côn ŧᏂịŧ, ta cũng cần côn ŧᏂịŧ của ngài...

Nghe thấy thế Trần Lâm mỉm cười đắc thắng thúc mạnh con thịt to lớn của mình vào âʍ ɦộ ướŧ áŧ kia.

Hai mép âʍ ɦộ bị nong ra hết cỡ khiến Thu Thảo không nhịn được lên lên vì đau đớn lẫn sướиɠ khoái.

Thấy thế Trần Lâm thoáng lo lắng dừng lại quan tâm hỏi...

- Nàng không sao chứ?

Chênh lệch thể chất giữa Trần Lâm và Thu Thảo là cực kỳ lớn, nếu không khéo Trần Lâm hoàn toàn có thể chơi chết Thu Thảo, thế nên dù trông có vẻ điên cuồng nhưng Trần Lâm luôn có điểm dừng khi quan hệ với tộc nhân cấp thấp.

Tuy nhiên Thu Thảo lúc này nào còn quân tâm đến chuyện sống chết, cảm giác rần rần ngứa ngáy nơi âʍ ɦộ mỗi lúc một lớn khiến nàng giờ phút này chỉ thèm khát hung vật nóng hổi kia đâm thật sâu, thật mạnh vào cái lổ ngứa của nàng.

Bất chấp sống chết Thu Thảo cố banh rộng hai chân ra cho hung vật kia dể ra vào rồi lắc đầu nói...

- Ta...!ta không sao...!chủ nhân chơi ta đi...

- Chơi thật mạnh ra đi...!đừng thương tiếc ta...

Nhìn thấy ánh mắt ướŧ áŧ cầu khẩn giao hoan của Thu Thảo, Trần Lâm không khỏi mỉm cười đắc thắng thúc mạnh côn ŧᏂịŧ đanh cứng như sắc của mình vào âʍ ɦộ của Thu Thảo không ngừng ra vào...

Qυყ đầυ to lớn tựa như một mũi khoảng tách hai ép âʍ ɦộ ra chuôi toạc vào trong, thành vách âʍ ɦộ quấn chặt lấy hung vật đang sâm nhận khiến Thu Thảo rêи ɾỉ mặc kệ hai chỉ em Phương Tuyết đang ngủ kế bên, mà lúc này có lẽ đã nghĩ ngủ rồi mắt bắt đầu tự thủ da^ʍ cho nhau thì đúng hơn.

- Chủ nhân...!ta...!ta sướиɠ...!mạnh nữa lên, đừng thương xót ta...

Nghe thấy những tiếng rêи ɾỉ của nàng, Trần Lâm lại càng sướиɠ khoái ra sức nhấp hông khiến côn ŧᏂịŧ to lớn đâm sâu vào tận tử ©υиɠ của Thu Thảo, âʍ ɦộ nhỏ bé cũng vì thể nở rộng hết cỡ khiến chủ nhân của nó quặng mình vì đau lần vì sướиɠ...

- Sướиɠ...!ta sướиɠ...!chưa bao giờ ta sướиɠ như vậy...

- Chủ nhân...!ta yêu ngài, ta yêu côn ŧᏂịŧ của ngài chết đi được...

Từ lòng thành kính hóa thành yêu thương triền miên, tay chân Thu Thảo như linh xà vô thức quấn chặc lấy Trần Lâm không muốn rời ra như muốn hòa làm một thể với cậu.

Chỉ có côn ŧᏂịŧ đang điên cuồng ra vào âʍ ɦộ của Thu Thảo và âm lộ lông lá ướŧ áŧ đang siết chặt lấy côn ŧᏂịŧ của Trần Lâm là vẫn say mê làm việc như những công nhân yêu lao động.

Điên cuồng dập như máy khâu Trần Lâm rót cuộc cũng không nhịn được nữa và cũng không muốn nhịn rên lên.

- Thảo...!Thảo Nhi ngoan...!ta ra đây...

Nghe thấy thế Thu Thảo cũng không thể cầm cự lây hơn ôm lấy Trần Lâm rên lên...

- Chủ nhân ra đi...!bắn thật sau vào âʍ ɦộ tiểu nô đi...

Gồng mình từng đợt, Trần Lâm không thể nhịn lâu hơn được nữa phun lấy tinh hoa như một cơn hồng thủy vào sâu trong âʍ ɦộ của Thủ Thảo...

- Tiểu...!tiểu nô sướиɠ...!sướиɠ....

Cùng lúc đó Thu Thảo cũng đạt cao trào, âm tinh phun ra xối xả hoàn cùng dương tinh của Trần Lâm cuồng cuộn trong âʍ ɦộ nàng khiến Thu Thảo sướиɠ khoái ngất liệm đi...

Thở ra một hơi sướиɠ khoái, Trần Lâm nhẹ nhàng rút côn ŧᏂịŧ vẫn chưa chút suy yếu của mình ra khiến âm tinh cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình trào ra từ cô bé chảy xuống khe mông của Thu Thảo.

Chỉ là lúc này Thu Thảo đã ngất đi vì sướиɠ khoái nào còn hay biết gì.

Vuốt về khuông mặt ửng hồng lắm tắm mồ hôi đã thϊếp đi của Thủ Thảo, Trần Lâm yêu thương hôn lên trán nàng rồi cẩn thận đắp chặn cho nàng.

Ánh mắt tà dị liếc nhìn hai chị em nào đó đang cho tay vào âʍ ɦộ của nhau mà cười tà.

Đêm này còn dài...