[A hiểu? Tôi thường xuyên không theo kịp kịch bản của giáo chủ vì đầu óc không đủ minh mẫn...]
[Cuối cùng giáo chủ đã quay lại nghề cũ, hiện tại tôi rất tin tưởng trước đây giáo chủ làm diễn viên!]
[Nói không tin giáo chủ làm diễn viên, quên mất Hỏa Nữ và hải vương Barbaras sao? Không phải diễn viên thì như thế nào mà diễn được như vậy!]
[Ha ha ha hầu hết các thí sinh khác còn đang nói lời khách sáo với NPC để tìm cốt truyện, giáo chủ đã ra mắt thành công tại quốc gia máy móc! Nói như vậy, giáo chủ đáp xuống nơi này cũng không thể nói vận may không tốt.]
[Không, chỉ nói riêng một mình giáo chủ, đổi lại là bạn, bạn có dám bước ra khu dân nghèo một bước không? Khu người giàu đều có giám sát, bị phát hiện sẽ bị tiêu diệt ngay tại chỗ? Anh dám đi theo Heywood đàm phán không? Chỉ cần đi sai một bước, một phát sau đã không còn mạng! Cho nên không phải nói vận may giáo chủ tốt, mà là lá gan lớn lại thận trọng mới có cục diện ngày hôm nay.]
[Hu hu hu giáo chủ thật sự là diễn viên, tôi còn không nhìn thấy biểu cảm của cô ấy, chỉ nhìn thấy màn hình máy tính lạnh lùng như băng, nhưng một khi giáo chủ mở miệng nói chuyện, sức cuốn hút mười phần, vô tình bị đưa vào câu chuyện xưa, hơn nữa giọng nói của cô ấy chứa đựng tình cảm, ôi, muốn khóc! Muốn gọi cho giáo chủ! Muốn cho giáo chủ tiền tiêu!]
....
Sau khi Heywood và Lâm Ngân Hà ngồi lên chiếc thuyền đã trộm, hắn cực kỳ sợ hãi thân phận con người của cô bị phát hiện, còn hoảng hơn cả chính bản thân Lâm Ngân Hà. Vì vậy, hắn vắt óc lấy cho Lâm Ngân Hà một cơ thể máy móc có hệ số an toàn cao.
Trừ khi một người máy phá vỡ cơ thể của cô ấy, nếu không không có khả năng phát hiện con người ẩn giấu ở bên trong.
Nhưng Heywood cho rằng máy móc bọn họ không có khả năng làm chuyện này, sẽ không có người nghĩ được thế nhưng lại có con người lớn mật trốn trong cơ thể của máy móc, công khai xuất hiện ở thành máy móc.
Lúc đầu Heywood hơi lo lắng.
Dù sao hắn chỉ gặp qua Lâm Tinh Hà một lần, mà ở lần gặp mặt thứ nhất này, hắn đã không suy nghĩ quyết định đưa Lâm Tinh Hà lên chiếc thuyền trộm này.
Nhưng rất nhanh, khả năng giao tiếp của Lâm Tinh Hà đã chinh phục hắn.
Lâm Tinh Hà nói: "Không cần làm đầu máy móc cho tôi, mà cần đầu màn hình máy tính, tôi đã xem lịch sử phát triển người máy, loại đầu máy này đã phổ biến ở mấy chục năm trước, sau đó với sự phát triển của khoa học kỹ thuật đã được thay thế bằng một loại đầu giống người hơn. Nếu anh muốn tôi được mọi người nhanh chóng nhớ kỹ, tôi cần một điểm tiếp thị khác với tất cả ngôi sao người máy, có thể đánh ra một cái tên cổ".
Heywood cũng không đồng ý: "Khoa học kỹ thuật đang phát triển, tất cả các ngôi sao người máy đều đi đầu trong khoa học kỹ thuật và xu hướng trước tiên, một cái đầu như cô sẽ quay về mấy chục năm trước, khán giả của chúng tôi sẽ không mua nó".
Lâm Tinh Hà nói: "Không, anh không hiểu ý của tôi, người máy các anh không giống với con người chúng tôi, các anh nghĩ muốn đổi đầu, muốn đổi cơ thể, chỉ cần có tiền thì lúc nào cũng có thể đổi, công chúng cũng có thể chấp nhận. Nếu tôi muốn xuất hiện trong thời gian ngắn nhất trong tầm mắt công chúng và trong câu chuyện của họ, nhất định phải có điểm không giống nhau, hơn nữa khán giả thích âm thanh và diễn xuất của tôi, không phải sao? Như vậy cho dù tôi là một người máy điều hòa không tay không chân thì sao? Chỉ cần khán giả nhớ kỹ tôi, tôi có thể thay thế những chiếc đầu máy đi đầu về khoa học kỹ thuật, đến lúc đó âm thanh của tôi sẽ mang tính biểu tượng, dù tôi có thay đổi hình dạng như thế nào, khán giả vẫn sẽ nhớ đến tôi, hơn nữa tôi đang sử dụng thiết kế nhân vật cổ điển, anh có thể sắp xếp cho tôi một thân phận và bối cảnh tương đối kịch tính, có thể làm khán giả dễ dàng nhớ đến tôi hơn".
Heywood bị thuyết phục, theo yêu cầu của Lâm Tinh Hà thay đổi đầu màn hình máy tính cổ điển cho cô ấy.
Heywood chuẩn bị đưa Lâm Tinh Hà đến công ty, chụp ảnh tuyên truyền.
Hẳn còn phải thuyết phục công ty, để công ty đồng ý quảng cáo cho người máy cổ điển này.
Lâm Tinh Hà nói: "Anh có kịch bản gì không? Tôi có thể diễn ngay tại chỗ một đoạn".
Heywood đưa cho cô mấy kịch bản để chọn.
Sau khi Lâm Tinh Hà nhìn kịch bản, nao nao, hỏi Heywood: "Kịch bản là ai viết?"
Heywood nói: "Biên kịch của công ty chúng tôi viết, khung của câu chuyện được sử dụng từ bộ sưu tập AI thông minh, sau đó được biên kịch công ty chúng tôi sửa đổi trau chuốt".
Rất nhanh Lâm Tinh Hà đã phát hiện một vấn đề.
Mọi người máy trong thành máy móc đều chán ghét con người, nhưng họ lại dốc hết sức lực bắt chước con người, vai chính trong kịch bản của họ đều là người máy, đổi lại thành con người, cũng không có cảm giác mâu thuẫn.
Nhưng người máy dù sao cũng chỉ là người máy, hệ thống tình cảm của chúng không phát triển đủ, cũng không có nhiều tình cảm ban đầu như con người, kịch bản chúng sáng tác ra khô cần, có kỹ xảo viết hoàn mỹ, lại khuyết thiếu tình cảm tinh tế, cản bản không có cách nào đồng cảm.
Bất quá ...
Lâm Tinh Hà hỏi: "Mấy kịch bản này đều diễn sao? Khán giả thích xem sao?"
Heywood nói: "Đều diễn, nữ chính đều là Nina, hưởng ứng của khán giả cũng không phù hợp với mong muốn của chúng tôi. Chúng tôi làm điều tra nghiên cứu, phần lớn khán giả cho rằng chuyện xưa không tồi, nhưng là thiếu sức cuốn hút, cảm thấy bình thường, không phải vì Nina thì căn bản sẽ không nhấp vào nó".
Lâm Tinh Hà nói: "Các anh có thể lây nhiễm bởi cảm xúc của con người không?"
Heywood nói: "Tuy rằng chúng tôi là người máy, nhưng đều được trao sinh mệnh, kinh tế phát triển đến trình độ nhất định tự nhiên sẽ cần giải trí tinh thần, phần lớn tình cảm của chúng tôi được nảy sinh vào giai đoạn này. Không ít diễn viên có giọng máy móc sẽ giả giọng vài loài âm thanh, hoặc đặt âm sắc theo thiết kế nhân vật, nhưng đáng tiếc là họ không linh hoạt như con người.
Lâm Tinh Hà đã hiểu.
Cô nói: "Vấn đề của các anh trừ bỏ bản thân bên ngoài giống máy móc ra, kịch bản cũng có. Giống như cái kịch bản này vậy, nữ chính của các anh được thiết lập là có tính cách thiện lương hoạt bát lại là người máy có chút mơ hồ, trong đó còn có vài tình tiết lớn xung quanh chứng bệnh hay quên, nhưng là thiết lập bên trong có chút không đủ chân thật, thậm chí có thể nói là tự mâu thuẫn. Người máy các anh trong đầu có chip, có thể đã gặp qua là không quên được, sao có thể sẽ mắc bệnh hay quên? Nói như thế, cho dù nhân vật chính là con người, mặc dù thiết lập bệnh hay quên thì cũng tùy hoàn cảnh. Giống như cô gái đang yêu, chỉ số thông minh có thể tụt xuống con số âm khi yêu, nhưng khi đối phương có dấu hiệu lừa dối, chỉ số thông minh sẽ tăng vọt lên hai trăm. Hơn nữa một cô gái có đầu óc tinh tế, cô ấy không nhớ rõ con đường đi qua, lại có thể nhớ rõ lịch sử trò chuyện giữa người bạn đời của mình và một người phụ nữ bị nghi ngờ mập mờ từ năm năm trước. Anh xem, tình cảm của con người chính là phức tạp như vậy, biên kịch người máy các anh không viết ra được, bởi vì trước mắt các anh không có cách nào tự trải nghiệm..."
Lâm Tinh Hà lại nói: "Nếu tình cảm của các anh ở giai đoạn mới nảy sinh, không bằng nâng cao trình độ cho nó, như vậy khoảng cách giữa các anh và đối thủ cạnh tranh có thể nới rộng hơn nhờ kịch bản".
Lâm Tinh Hà lại hỏi: "Không ngại để tôi sửa chữa kịch bản một chút chứ? Sửa vài đoạn lời thoại".
Đại não của Heywood đang xử lý tiêu hóa lời nói của Lâm Tinh Hà, khơi dậy suy nghĩ rồi tự hỏi, nói ngay: "Đương nhiên có thể".
Lâm Tinh Hà lập tức sửa lại vài đoạn, ở trước mặt Heywood ngẫu hứng biểu diễn vài đoạn.
Ngay tức khắc Heywood cảm nhận được con người và người máy khác nhau, đăng biệt là thiên phú diễn xuất. Vốn dĩ hắn cho rẳng Nina đã đủ ưu tú, nhưng hôm nay nhìn thấy Lâm Tinh Hà, mới hoàn toàn hiểu rõ một thành ngữ của nhân loại - khác nhau một trời một vực.
Heywood dẫn Lâm Tinh Hà đến công ty.
Diễn xuất của Lâm Tinh Hà nhanh chóng thuyết phục được lãnh đạo của công ty, đồng ý để Heywood mang theo người mới này.
Rất nhanh, Lâm Tinh Hà bị Heywood đưa đi chụp một đoạn phim ngắn, đưa lên quảng cáo vào giờ cao điểm.
Người máy Tinh Hà theo phong cách cổ điển chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý của công chúng, dù là một người máy cũ, nhưng xuất thân và bối cảnh của nó đã khiến rất nhiều khán giả cảm động.
Diễn xuất tuyệt vời của nó trong phim ngắn lập tức thu hút người hâm mộ.
Tốc độ lan truyền thông tin trong thời đại máy móc nhanh không tưởng.
Quảng cáo được đưa lên buổi tối, sáng ngày hôm sau người đi đường đã biết người máy có tên Tinh Hà. Ngay cả bà chủ nhà của đồng chí Tiểu Phổ cũng xem đoạn phim ngắn của Tinh Hà, trong miệng nó trừ bỏ Nina ra còn có nhiều thêm một cái Tinh Hà.
"Không nghĩ tới một người máy cũ mà lại diễn xuất có sức hút như vậy, tôi dường như cảm nhận được một mạch ngắn trong bảng điện trong giây lát".
"Ài, khá cũ, bạn có thể nói chuyện hay không? Kia gọi là phục cổ".
"Không biết đầu của Tinh Hà là loại gì?"
"Đã được bán hết, đừng hỏi, hỏi cũng không mua được, hiện tại muốn mua chỉ có thể đặt trước. Lúc trước tôi còn ghét bỏ bà nội không theo kịp trào lưu, cảm thấy nó bảo thủ, thời đại nào rồi lại không phải không có tiền, làm gì không đổi hình đầu mới nhất, nhẹ nhàng tinh xảo, công dụng cũng nhiều. Hiện mới biết được tôi quả nhiên là cháu trai, giá của đầu bà tôi đã tăng gấp mười lên, dựa theo tốc độ hết hàng hiện tại, nói không chừng qua hai ngày nữa có thể tăng gấp đôi".
"Tôi chính thức thoát fan Nina! Nina so với Tinh Hà, Nina chỉ là cháu trai!"
"A, tôi muốn biết thẻ âm thanh của Tinh Hà mua ở chỗ nào? Có phải là chế tạo nâng cao không? Âm thanh có linh khí như vậy, tốn rất nhiều tiền đi? Hay là sau lưng nó có ai là đại gia khoa học kỹ thuật? Tôi cũng mua một thẻ âm thanh như vậy!"
.....
Một khi người máy Tinh Hà xuất đạo, không có tác phẩm nào, chỉ xuất hiện trong một bộ phim ngắn, cũng dẫn đến những cuộc thảo luận sôi nổi.
Trong lòng Heywood rất rõ ràng.
Đây không phải ngẫu nhiên.
Đây là tất nhiên.
Người máy vẫn luôn bắt chước theo thế giới giải trí của con người, cũng theo đuổi tinh thần giải trí của con người, cho dù người máy không ai sẵn lòng thừa nhận.
Người máy Tinh Hà căn bản không phải người máy, cô là con người.
Đây là sự khác nhau giữa bản gốc và bản thay thế.
Người máy Tinh Hà không có lửa, lẽ trời khó chứa.
Dưới sự sắp xếp của Heywood, Lâm Tinh Hà có được một gian chung cư cao cấp, cùng với thân phận công dân hợp pháp. Cô phát hiện thân phận công dân nơi này giống với hộ khẩu ban đầu của cô ở các thành phố hạng nhất trên thế giới, người trong khu dân nghèo đấu tranh để giành được thân phận công dân, mà sau khi cô có đóng góp cho thành máy móc, xuất thân thê thảm của cô ở khu dân nghèo vừa lộ ra, một người nào đó của cục công dân trong thành máy móc đã tìm đến Heywood, nói rằng có thể cấp một thân phận công dân cho Lâm Tinh Hà.
Thậm chí Lâm Tinh Hà còn không phải ra mặt, dưới sự hỗ trợ của Heywood, liền dễ như trở bàn tay mà có được thân phận công dân hợp pháp của thành máy móc.
Mà cùng lúc đó.
Ở ngoài cổng thành máy móc, nghênh đón bộ tộc người cá.
Họ rời khỏi mặt biển, khi bước lên khu vực thành máy móc, đuôi cá xinh đẹp hóa thành hai chân thon dài thẳng tắp.
Dẫn đầu là một nam nhân có thân hình cao to, hắn cau mày, đôi mắt lạnh lùng dưới cặp lông mày nhạt nhẽo.
Hắn mặc quần áo của tộc người cá lộng lẫy, ngắm nghía chuỗi hạt châu chưa được mài giũa trong tay.
Nếu lại gần, còn có thể ngửi thấy mùi vị của xương cá.
Người cá bên cạnh hắn nhìn thoáng qua, run rẩy tiến lên, nói với người máy canh giữ: "Tôi...thành chủ mới của chúng tôi đặc biệt chuẩn bị một món quà phong phú cho sinh nhật của thành chủ Andrew, xin hãy nói cho thành chủ Andrew một tiếng, cho chúng tôi vào".