Ôn Ninh chỉ vào một góc trên màn hình và tiếp tục phát lại đoạn ngắn đó trên màn hình.
Hạ Tử An cũng đi tới, nhìn chằm chằm chỗ Ôn Ninh nói, lúc đầu không thấy manh mối gì, nhưng một lúc sau, anh nhận ra có một chiếc xe đang chạy trong một góc khuất.
Chiếc xe đó hóa ra đã được lái ngược lại!
Điều đó đã khiến mọi việc trở nên rõ rang hơn.
Đoạn video này đã được xử lý và quay ngược, dù người cắt ghép video rất cẩn thận nhưng vẫn bỏ sót một chi tiết nhỏ như vậy.
Phát hiện này khiến cả hai vô cùng phấn khích, Hạ Tử An ngay lập tức gọi những người dưới quyền mình, yêu cầu họ xử lý đoạn video và bắt đầu dẹp tan tin đồn.
Ôn Ninh thấy nhẹ nhõm hơn rất nhiều, để giải quyết tốt hơn chuyện này, Hạ Tử An muốn xử lí triệt để chuyện này nên đã đích thân đến công ty, cô ở lại một mình chờ tin tức.
Sau khi thở phào một hơi thật dài, Ôn Ninh mở máy, vừa rồi nhìn thấy nhật ký cuộc gọi từ nước ngoài, cô lập tức nghĩ đến Lục Tấn Uyên.
Do dự một chút, cô gọi lại cho anh.
Rất nhanh, cuộc gọi đã được kết nối.
"Tôi thấy anh gọi."
Nghe thấy giọng nói của Ôn Ninh, Lục Tấn Uyên đang lái xe đến sân bay chuẩn bị về nước, cong môi châm chọc, ánh mắt rõ ràng là đang tức giận: “Sao, trách tôi đã cắt ngang việc tốt của cô à?"
Ôn Ninh sửng sốt một chút, anh đang nói gì vậy, nhưng giọng điệu giễu cợt rõ ràng của người đàn ông khiến cô không thể không quan tâm: “Anh đang nói cái gì vậy?"
"Ôn Ninh, cô không chịu nổi cô đơn nữa rồi sao? Tôi vừa đi, cô liền dụ dỗ người đàn ông khác, thiếu đàn ông một ngày mà cô đã không chịu nổi sao?"
Lục Tấn Uyên không kiềm nén được tức giận khi nghĩ đến giọng nam vừa trả lời điện thoại, tiếng Ôn Ninh đang tắm trong phòng tắm, trên bàn tay đang cầm vô lăng hiện rõ đường gân.
Ôn Ninh bị lời nói thẳng thừng của anh làm cho nghẹn họng, nếu vậy, anh cũng đã xem tin tức rồi sao?
Còn nữa, sau khi biết chuyện của cô và Ôn Lam, anh vẫn chọn tin họ và nghi ngờ cô...
Đột nhiên, trong lòng như có hòn đá đè nặng ở ngực, Ôn Ninh nghẹn ngào hồi lâu, thật lâu sau mới cười nhạt: “Vậy sao? Nếu anh đã thích nghĩ như vậy thì tùy anh. Tôi mệt rồi, tạm biệt.”
Nói xong, cô liền thẳng thừng cúp điện thoại, nghe thấy tiếng “Tút! Tút” vang lên, Lục Tấn Uyên đập mạnh tay xuống vô lăng, còi xe anh đột nhiên vang lên âm thanh chói tai.
Ôn Ninh ném điện thoại sang một bên, cảm giác khó chịu trong lòng vẫn bao trùm lấy cô.
Vốn dĩ cô cho rằng Lục Tấn Uyên chỉ là không biết chuyện này, có lẽ nếu biết chuyện thì anh sẽ tin cô.
Nhưng bây giờ, tất cả mọi thứ dường như đang chế giễu cô. Lục Tấn Uyên ghét cô đến vậy, sao anh có thể tin cô được chứ?
Mọi thứ chẳng qua là tưởng tượng hư ảo của cô.
Vùi sâu mặt giữa hai đầu gối, Ôn Ninh mạnh mẽ nhắm mắt lại.
Sau một thời gian, Hạ Tử An đã xử lý xong đoạn video đó.
Ôn Ninh nhìn chứng cứ rõ rành rành, trong lòng có chút bất an, lúc này Ôn Lam gọi điện đến.
Giọng nói của Ôn Lam rõ ràng là vênh váo, và cô ta hiển nhiên muốn nhìn thấy chiến thắng của mình.
Vừa rồi, Ôn Lam nhìn thấy một đoạn video do người qua đường ghi lại, vẻ mặt xấu hổ của Ôn Ninh khiến cô ta rất hài lòng, vì vậy cô ta muốn gọi điện thoại, nghe tiếng kêu tuyệt vọng của Ôn Ninh.
"Thế nào, chị ơi, hôm nay chị ổn chứ? Tôi thấy chị gần như bị người ta cởi sạch ở ngoài đường. Thật tiếc khi họ không thành công. Nếu không, chị đã nổi tiếng rồi!"
“Cô cho rằng tôi là cô sao, lúc nào cũng thèm khát sự chú ý của người khác sao?” Ôn Ninh cười nhạo, sao cô không rõ ý đồ của Ôn Lam được chứ, không phải chỉ muốn nhìn cô đau đớn và bất lực sao?
Cô sẽ không thể hiện bất kỳ sự yếu đuối nào trước mặt cô ta, bởi vì sự yếu đuối này sẽ chỉ khiến những kẻ xấu xa hạnh phúc.
Ôn Lam cảm thấy có gì đó không đúng lắm, cô ta vốn tưởng rằng Ôn Ninh sẽ nhanh chóng sụp đổ dưới sự công kích như vậy, nhưng bây giờ cô không chỉ nói với giọng bình thường, mà cô còn bình tĩnh hơn trước?
"Chị, không đúng… chị đừng giả vờ nữa, tôi biết bây giờ chị đang trốn vào xó xỉnh tăm tối nào đó để khóc lóc rồi, thế này đi, chị nên ra đây quỳ xuống xin lỗi tôi. Thành tâm vào, có thể lúc tôi đang vui tôi sẽ buông tha cho chị!"
"Thực xin lỗi, cô đừng nghĩ tới chuyện đó nữa, Ôn Lam, video của của cô được cắt ghép đúng không?"
Ôn Lam bỗng trợn to hai mắt, nhìn vào điện thoại với vẻ không thể tin nổi, những người chuyên nghiệp mà cô ta thuê để cắt ghét video cũng đã đích thân kiểm tra vài lần, tuyệt đối không thể để xảy ra sai sót!
“Chị đừng nói điêu!” Giọng Ôn Lam có hơi chột dạ, nhưng cô ta vẫn giả vờ bình tĩnh.
"Có phải hay không thì cô sẽ biết ngay thôi." Ôn Ninh chế nhạo, lúc này người do Hạ Tử An sắp xếp đã bắt đầu đăng video làm rõ.
Nhờ được xử lý bởi công ty truyền thông chuyên nghiệp, video này đã nhanh chóng lọt vào top tìm kiếm, nhìn video được chỉnh lại cẩn thận, Ôn Lam phát hiện ra video trước đó thực sự có sai sót, cô ta tức giận đến mức đánh rơi điện thoại.
"Vô dụng, một đám vô dụng không làm nên trò trống gì, không thể làm nổi một việc như vậy."
Nghĩ đến đó, Ôn Lam đi đi lại lại, cô ta đã ra mặt nói về việc này rồi, trong trường hợp sự thật bị bại lộ, tuy sẽ không gây ra đòn chí mạng nhưng hình ảnh trong sáng, nhỏ bé tốt bụng mà cô luôn xây dựng có thể bị lung lay.
Hơn nữa, nếu ai cũng biết Dư Phi Minh chủ động trêu chọc Ôn Ninh, thì với tính khí của Dư Phi Minh, nếu danh tiếng của anh ta thực sự bị ảnh hưởng, anh ta nhất định sẽ không để yên cho người khơi mào.
Làm thế nào bây giờ?
Ôn Lam tức giận sắp chết, cô ta vốn nghĩ đây là một cơ hội tuyệt vời để Ôn Ninh không bao giờ ngóc đầu lên được, nhưng không ngờ lại gậy ông đập lưng ông, thế này làm sao cô ta cam tâm được?