Bảo Bối, Thật Muốn Cùng Em!

Chương 93: Bắn tinh vào cúc huyệt (H+)

Giọng nói trầm trầm thấp thấp mà lại mang âm điệu thích thú vui đùa bên tai làm não cô "choang" một tiếng chấn động, giật mình quay đầu nhìn sườn mặt điển trai đang nửa nhìn Lâm Bội Bội lại nửa nhìn màn hình laptop, cô lắp la lắp bắp, luống cuống tay chân.

"Hạo, Hạo... Anh, anh về khi nào?" Lời cô nói ra như là một đứa bé bị bắt quả tang làm chuyện xấu mà chột dạ.

Lục Vũ Hạo nhìn đôi má và vành tai đã đỏ hồng của cô, cau môi cười: "À, nãy giờ rồi. Hôm nay anh về sớm là muốn dẫn vợ nhỏ của anh đi chơi, nghĩ là lúc về vợ anh sẽ nhiệt tình chào đón anh nhưng không ngờ... lúc vào nhà thì không thấy ai, lên đây tìm... lại bắt gặp em trộm lên đây xem "bảo bối" của anh." Càng nói, khóe môi anh lại cong lên độ cong hưng phấn lại da^ʍ tà.

Bàn tay đặt trên thành xích đu theo lời nói của anh mà du tẩu từ mái tóc đen xoăn dài đến bả vai trắng nõn lại lướt trên da thịt ở cần cổ trắng tinh tế, luồn tay vào lớp chăn rồi tiếp là lớp áo ngủ, sờ vuốt xương quai xanh và xương đòn mê người của cô. Lại bàn tay kia đáp trên môi đỏ mềm ấm, ngón tay với khớp xương thanh mãnh, đầu ngón tay có chút chai sạn mà chà đạp cánh môi, nửa đưa vào trong dính ra nước bọt lại nửa ra ngoài xoa xoa nước bọt đó lên môi hồng thêm ướŧ áŧ.

Kết thúc câu nói, Lục Vũ Hạo ngậm xuống môi Lâm Bội Bội, mυ'ŧ môi dưới, cắn môi trên lại đưa lưỡi vào trong khoang miệng lướt qua từng kẽ răng, lại tìm đến chiếc lưỡi đinh hương bên trong tha thiết nút lấy, trao đổi nước bọt một cách mãnh liệt làm nước bọt cô không kịp nuốt xuống chảy ra ở khóe môi như sợi chỉ bạc.

Đầu óc của Lâm Bội Bội bị câu lấy, hút đi, điên đảo đến chỉ còn biết đón ý nói hùa liếʍ mυ'ŧ lại môi anh, đôi tay luồn vào mái tóc ngắn mềm mại của anh để nụ hôn thêm sâu, không còn nhớ lúc nãy mình vừa bị bắt quả tang xem AV và còn quan trọng hơn là AV ấy nam nữ chính là cô và anh, quên đi điều mà trong lòng mình đang hoang mang, không biết như thế nào.

Nhưng mà Lục Vũ Hạo lại không cho cô quên điều đó.

Hai môi tách ra, sợi dây lưu luyến giữa hai người chảy dài nơi cằm xuống cổ của hai người, hơi thở nóng ấm mãnh liệt trộn lẫn hương vị tìиɧ ɖu͙© phả đến đối phương,

"Em yêu, không thắc mắc gì đến AV đó của anh và em sao?" Hai khuỷu tay anh gác trên thành xích đu, một bàn tay nắm ở gáy cô làm cô quay đầu nhìn anh, tay kia thì lại xoa đôi đã đỏ sưng vì bị anh hôn mυ'ŧ đến tàn nhẫn.

Đôi má, chóp mũi, vành tai, khóe mắt đều hồng hồng lên, đặc biệt là ở khóe mắt Lâm Bội Bội có chút sương mờ làm cô vê đẹp cô thêm kiều diễm ướŧ áŧ lại như đang bị ủy khuất.

Lâm Bội Bội mấp mấy môi như con mèo con làm nũng: "Anh cái đồ hỗn đản! Có phải hay không anh cho em uống thuốc mê rồi làm những điều đó?"

Nhìn con mèo con mềm mềm mại mại lại đáng yêu như vậy, nụ cười Lục Vũ Hạo như là tâm hồn được trời quang chiếu vào, môi cười lại thêm tươi.

"Đúng vậy a!" Mắt anh giao đến mắt cô, anh đưa tay đến cô rồi ôm cục bông cô từ phía sau xích đu vào lòng, mang theo laptop đi xuống phòng ngủ.

Thả Lâm Bội Bội đang còn ngây ngốc vì hành động và lời nói lúc nãy của anh trên giường, anh tháo ra caravat, cởi xuống hai cúc áo lại kéo xuống dây thắt lưng, quỳ đến trước mắt vị hôn thê của mình.

"Không phải trước kia anh đã nói có đoạn thời gian chúng ta cùng học ở bên Mỹ 3 năm sao? Và anh cũng nói, từ lúc đó tình yêu của anh đối với em đã bắt đầu chuyển thành tìиɧ ɖu͙©. Đêm đó sinh nhật 18 tuổi của chúng ta, anh đã không hay nhìn đến trái cấm, đã ngửi mùi hương của nó, tha thiết nó vô cùng nhưng chưa dám ăn. Dần dần, nó như trở thành thói quen lại như một niềm vui. Anh luôn nghĩ, nếu đã tha thiết như thế vậy thì tạo ra kỉ niệm đó của chúng ta nên trong suốt 3 năm đó anh đã quay chụp lại rất nhiều khoảnh khắc đẹp của chúng ta. Mà anh cũng sợ sau này em biết anh làm những việc này với em thì em sẽ nổi giận với anh. Nhưng cuối cùng, anh cũng phải quyết định là cho em xem. Có thể xem cái này em không thể nhớ gì nhưng cũng có thể em yêu anh thì sao?"

Ngay từ lúc thấy trong màn ảnh là cô và anh, cô không phải là tức giận gì mà là kiểu cô hoang mang không biết ứng xử sao với chuyện này, nhìn nó vô cùng xấu hổ.

Mà bây giờ nghe anh nói vậy, cô không biết đầu óc mình lạc đi đâu rồi, ánh mắt Lâm Bội Bội nhìn Lục Vũ Hạo ngày càng sâu như là bay bổng, như là lạc trôi, lại như là dâng trào, cô không biết, không biết đối với chuyện này có cảm nghĩ gì, chỉ như có cảm thấy nó có chút gọi là tình thú lại hưng phấn.

Đáy mắt cô không biết dao động, thay đổi bao nhiêu lần, mà Lục Vũ Hạo lại thu hết ánh mắt ấy của cô vào, nụ cười lại thêm nguy hiểm, ánh mắt của anh cũng không còn lắng đọng mà là đang sôi sục du͙© vọиɠ.

Tay ở trên áo anh lại tiếp tục tháo cúc, tiến đến sát thiếu nữ, mắt đối mắt: "Ánh mắt của em làm anh cứng."

Kéo xuống dây kéo quần, thoát ra cho con quái vật, dưới con mắt vẫn còn ngờ vực của cô, Lục Vũ Hạo đè cô ra giường, vứt hết quần áo của hai người, chen qυყ đầυ nóng rực vào giữa hai môi thịt đã luôn ướt từ nãy giờ, thẳng lưng lút cán và sau đó là đưa đẩy với tốc độ ngày càng tăng.

Qυყ đầυ sưng to nóng, phá vỡ mọi tầng lớp ép chặt mà xông đến nơi sâu nhất, tử ©υиɠ tràn ra ái dịch, sau đó đâm đâm mạnh liên tục làm chất dịch trở nên đặc sệt và thành bọt bóng ở hạ thân hai người.

"A... Ân...a... Ân ân...ư..." Cảm giác trướng đầy, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến Lâm Bội Bội không ngừng rùng mình rồi cao trào, đem hết bao nhiêu nước đều xả ra, văng tung tóe ở bụng dưới săn chắc của anh lại chảy dài xuống ướt đẫm ở cúc hoa.

Khóe mắt Lục Vũ Hạo thật sự rất đỏ, ẩn chứa bao nhiêu dục niệm khó cưỡng, anh thô bạo lật cô nằm sấp lại, bắt lấy mông thịt để dẫu mông về phía mình mà thao lạn đâm rút.

Ngón tay thanh mảnh của anh ma mãnh mà vuốt ve rồi vân vê, nắn bóp, ôm chặt hết cơ thể cô. Tham luyến từng thớ thịt trên người cô như muốn khảm cô vào cơ thể anh.

"Hạo... Ân a..." Vừa lắc eo một chút, tiểu huyệt liền co rút làm một tia điện tê dại truyền đến khắp tế bào anh làm anh càng dùng sức đỉnh hông nhập.

Đỉnh một lần lại thêm một lần, càng lúc càng mạnh bạo, càng lúc càng dâʍ ɭσạи với từng tiếng bạch bạch và phụt phụt khi đâm.

Lâm Bội Bội bị anh đâm cho muốn đập đầu lên đầu giường nhưng mỗi lần như vậy thì Lục Vũ Hạo lại kéo eo cô về, hướng hạ thân nuốt trọn lấy anh, chỉ thiếu có nước muốn đem cả hai tiểu cầu nhét vào.

"Chậm chút... Hạo a~ Chậm chút..." Kɧoáı ©ảʍ đánh úp, thiếu nữ dưới thân anh căn bản là không kiềm được tiếng rêи ɾỉ cao vυ't, không thể làm gì được ngoại trừ mặc anh đâm đến muốn hư mà thở gấp.

Lục Vũ Hạo căn bản không thể đâm rút chậm lại như cô nói, bởi vì ở tư thế này, Lục Vũ Hạo có thể đâm sâu vào trong cô, tận hưởng hết kɧoáı ©ảʍ điên dại từ cơ thể cô lại vừa có thể ngắm nhìn tấm lưng ngọc ngà trắng nõn lại có mờ mờ những dấu vết của anh, nhìn đến mông tròn cong vễnh không ngừng cắn nuốt lấy dươиɠ ѵậŧ của anh làm anh sướиɠ đến da đầu tê dại.

Lướt đến mông thịt, anh nhớ đến hành động mà trong video mà mình quay.

Tay anh cắm vào cúc huyệt trừu động!

Lục Vũ Hạo nhờ vào vào ái dịch của cô căng tung tóe mà làm ướt cúc hoa mà xoa xoa ở cánh hoa hồng nhuận với đầy nếp nhăn co rúm lại vì mẫn cảm, anh thuận thế đâm ngón trỏ của mình vào, hạ thân vẫn tiếp tục đong đưa.

Lâm Bội Bội bị đâm cho không biết trời xanh mây trắng là gì, mơ mơ màng màng lạc vào cõi tiên bỗng bị hành động của anh kéo về, cô giật mình, lắc mông: "Không! Hạo! Không phải chỗ đó! Không được đâm vào! Bẩn lắm! Không được a!!!"

Anh đã xoa hết ái dịch vào cúc hoa rồi trừu động, hài lòng nhìn bộ dáng lắc eo vặn mình của cô.

Tay kia bóp một chút mông thịt, anh trầm giọng: "Ngoan, không sao! Lát nữa sẽ thoải mái!"

Lâm Bội Bội không nghe vào lời của anh, thật sự cô không muốn bị chạm vào đó, chỗ đó rất dơ! Cô lắc eo trốn khỏi hành động của anh nhưng trốn kiểu nào đều không được.

Lục Vũ Hạo đâm vào mọi góc độ lại nghí ngáy ngón tay trong cúc huyệt, không cho cô trốn thoát khổ thống khoái này. Mặc cô vặn eo, mặc cô giãy giụa mà nhiệt tình đỉnh hông, trừu động ngón tay với cường độ cao.

"A!!!" Không biết chọc đến phần thịt mềm nào, Lâm Bội Bội bị đâm cho phun ra một trận nước lớn.

Chất dịch nóng ấm ấy phun lên qυყ đầυ, côn ŧᏂịŧ to cứng như nổ mạnh, điên cuồng thao nhập, giống như tàn phá cả nụ hoa sau đó.

"A!" Lục Vũ Hạo lại đột nhiên rút cả cây côn ŧᏂịŧ ra, chụp lấy mông thịt, phụt một tiếng, qυყ đầυ chen trong cúc huyệt, bắn thẳng ra lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt, nóng bỏng vào sâu trong đó.

"Ân~" Đôi mông Lâm Bội Bội run rẩy đón nhận những đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ đang như pháo hoa mà tung hoành ở trong sâu cúc hoa của cô.

Bắn ra đợt tinh, anh rút qυყ đầυ ra khỏi hoa cúc, ngả ra một bên giường, nhìn cô nằm liệt trên giường mà run rẩy thở dốc với cả cơ thể đã đẫm hương ái tìиɧ ɖu͙©, vô cùng da^ʍ mị!

Tay anh mò đến giữa khe mông cô, chạm đến cúc hoa, nó đã đóng chặt sau khi cả qυყ đầυ trứng ngỗng của anh chen chúc vào mà bắn tinh, bên ngoài nếp uốn có chút ẩm ướt, không biết là dịch từ cô hay của anh.

Nụ cười anh như là đứa trẻ đã được thỏa mãn với món đồ vật mà nó muốn có lại như là đứa trẻ làm tốt việc rồi muốn khen thưởng, "Anh đã nói rất sướиɠ mà, phải không em?"