Bảo Bối, Thật Muốn Cùng Em!

Chương 82: Yêu đến muốn mệnh! (H+)

Lục Vũ Hạo hài lòng mà ngắm cô từ trên xuống. Da thịt cô trắng hồng, mềm mịn, nằm trên giường, mặc dù vài chỗ vẫn còn dấu bầm mờ mờ nhưng vẫn rất đẹp. Gò má có chút điểm hồng vì xấu hổ, môi đỏ, mái tóc xoăn dài tán loạn trên gối. Đôi vυ' cao ngất cứ hướng đến anh dụ dỗ, mê hoặc.

Đôi mắt của anh đã nhiễm chút tơ máu vì cảnh xuân trước mắt.

Lục Vũ Hạo theo bản năng mà đưa tay lướt trên da cô. Dừng hai tay tại đôi bồng trắng mềm. Hai ngón tay của anh vân vê hai nụ hoa đỏ hồng của cô. Sau đó bàn tay to lớn, ấm áp của anh bao hết quả đồi của cô. Nắn bóp rồi vân vê, làm Lâm Bội Bội không thoát khỏi việc cất giọng ngâm nga.

Anh như đang nghiện rồi! Anh cúi xuống ngậm lấy nụ hoa, mυ'ŧ lấy mυ'ŧ để nó.

Ngọt, nụ hoa của cô rất ngọt, rất ngon, rất mê người!

Một tay anh lại bao lấy quả đồi của cô mà nắn bóp nó thành đủ dạng, một bên chiếc lưỡi rắn của anh vờn qua vờn lại nụ hồng của cô. Tay còn lại của anh thì lại đỉnh ở cái hoa mật mê người của cô qua chiếc qυầи ɭóŧ mỏng đã ướŧ áŧ mà đùa giỡn.

Lục Vũ Hạo ngón tay vừa chà sát lên nụ hoa ướt đẫm mê người kia của cô vừa tha thiết mυ'ŧ hết mật ngọt ở đôi môi nhỏ.

Anh hôn từ đôi môi ngọt ngào đến nụ hồng xuống chiếc bụng bằng phẳng của cô rồi đưa chiếc lưỡi lướt từ đó xuống đường nhân ngư tuyến.

Lâm Bội Bội nhìn anh từng động tác mà rêи ɾỉ, thở dốc.

Tay anh kéo chiếc qυầи ɭóŧ xuống còn một bên chân phải, sau đó dang rộng đôi đùi thon đẹp của cô ra.

"Chảy nhiều nước quá! Chỉ mới làm một chút thôi mà." Lục Vũ Hạo nhìn thẳng vào hoa động đang ướŧ áŧ xuân tình mà xấu xa cúi người, đặt môi lên tai cô ngậm nhắm.

Lâm Bội Bội đỏ mặt vô cùng trước sự xấu xa của anh, cô quay đầu qua một bên, mặc kệ người đàn ông muốn làm gì.

Lục Vũ Hạo đưa tay tách 2 cánh hoa đang mấp mấy, ngón tay anh lượn quanh hoa huyệt của cô, sau đó cái tay ma quỷ của anh chui vào mật động của mà khuấy đảo.

"Ah~ưʍ.." Cô rùng mình.

"Thật nhạy cảm!" Anh tiếp tục công việc của mình làm cô điên cuồng theo hành động của anh.

"Bảo bối, quay mặt qua đây nào em!" Tay anh giữ lấy mặt cô nhìn anh: "Nhìn anh!"

Tâm hồn thiếu nữ thật sự không chống lại sự lòng dạ của nam nhân, đỏ mặt nhìn.

Lục Vũ Hạo vuốt lấy côn ŧᏂịŧ đã cương đến phát đau từ nãy giờ mà hiện lên từng đường gân dữ tợn cùng qυყ đầυ sưng to. Tay anh nâng mông cô lên, đỡ cho mông thịt ở trên đùi anh.

"Bảo bối, nói anh nghe, em rất muốn bị anh thao." Anh yêu mị vuốt những sợi tóc vì mồ hôi mà dính tán loạn trên khuôn mặt kiều diễm của cô.

Hành động thì ngọt ngào nhưng lời nói lại chẳng quá xấu xa.

Lâm Bội Bội miệng giữ kín, quyết không nói.

"Không nói sao?" Tiếng cười thấp của anh vang lên một hồi quỷ dị.

Côn ŧᏂịŧ to cứng nóng bừng bừng bỗng dán sát đến môi thịt đang run rẩy, ướŧ áŧ của cô rồi từ từ như muốn đâm vào, nhưng--- Lục Vũ Hạo là muốn trêu cô. Qυყ đầυ trứng ngỗng không tiến vào bên trong mật huyệt đang ngứa, khát khao được anh đâm mà nó vuốt một đường lại một đường ở giữa hai bối thịt béo múp.

Lâm Bội Bội thật sự là rất ngứa, cảm giác sau bên trong động rất khó chịu, nó muốn được giải tỏa. Cô nức nở hướng tới anh"Hạo... Em rất muốn bị anh thao!"

"Ngoan!"

Bên sườn eo bị nam nhân bóp, tiếp theo là hạ thân bị thịt trụ một hướng dùng sức đỉnh nhập!

"A... Đau!..." Thiếu nữ vì đã lâu không làm mà đường hầm lại như khôi phục như ban đầu, chặt chẽ. Không tiếp nhận được cái to lớn của nam nhân, như bài trừ mà cũng như bao chặt vì cái đau.

Qυყ đầυ vừa mới vào được, liền bị kẹp cho chặt đến phải đem vật cương ngạnh của mình rút ra.

Lục Vũ Hạo trán đã tiết ra ẩn nhẫn mồ hôi. Anh cũng đã hai tuần không làm, liền càng hưng phấn mà to ngạnh hơn bình thường cũng như vội vàng hơn rất nhiều.

Nhưng mà cũng không sao, Lâm Bội Bội đã tiết ra rất nhiều dịch bôi trơn, lần vào tiếp theo này chắc chắn sẽ ổn.

"Bảo bối, ngoan. Thả lỏng, đừng sợ." Anh nhẹ nhàng thủ thỉ, tay xoa xoa nhẹ eo cô.

Môi Lục Vũ Hạo đáp lên môi cô, hôn hôn từng cái an ủi, Lâm Bội Bội gật gật đầu. Bên dưới, ngón tay anh vạch hai bối thịt đỏ hồng ra, côn ŧᏂịŧ hướng đến, từng chút từng chút tiến vào. Cảm nhận như qυყ đầυ đã vào, tiếng kêu của cô muốn vang lên liền bị anh nuốt xuống bụng cùng với mật ngọt trong khoang miệng của cô, sau đó nhẹ nhàng thâm tiến. Anh cứ thấy cô có biểu tình không thoải mái liền đi ra một chút, tay xoa xoa khỏa vυ' mềm mại cao ngất, ngón tay vân vê núʍ ѵú sưng đỏ như thạch trái cây, tay kia cũng phối hợp làm với bên kia vυ' rồi lại tiến vào, dần dần mã mắt ở qυყ đầυ đã hôn đến tiểu tử ©υиɠ của cô.

Bây giờ, hạ thân hai người đã đẫm nước, dịch trơn của cô không ngừng tiết ra làm anh thoải mái với sự ấm áp, co bóp chặt chẽ của cô và hớn hở với biểu cảm thoải mái của cô.

Anh bắt đầu động!

Côn ŧᏂịŧ từ từ rút ra, chậm rãi ma sát với đường vào lối ra, sau đó lại nhịp nhàng tiến vào, một vào hai ra, cứ mỗi lúc lút cán, Lâm Bội Bội lại vang lên một tiếng than, Lục Vũ Hạo nghe đến say mê.

Thiếu nữ dần dần chìm vào kɧoáı ©ảʍ.

Lục Vũ Hạo lại thích thú mà đưa lưỡi vào khoang miệng ngọt ngào của cô tìm lưỡi mềm của cô mà day dưa, uốn lượn, mυ'ŧ lấy, câu lấy.

Qua một hồi lâu, vừa chuyển động ra vào nhẹ nhàng vừa hút lấy hút để vị ngọt của cô làm hơi thở của cô trở nên hổn hển, anh buông ra.

Nhìn cô, máu nóng trong người anh lại dâng trào, yết hầu anh khẽ chuyển động lên xuống. Trước mắt anh, thiếu nữ ấy rất đẹp, đẹp đến ngây người. Khuôn mặt đỏ hồng vì tình. Da thịt nhũn ra, đỏ bừng vì dục. Cơ thể hòa vào nhịp điệu với anh vì ham muốn. Và tiếng rêи ɾỉ cao vυ't kêu lên vì kɧoáı ©ảʍ từ anh.

Nhìn cô, anh yêu đến muốn mệnh!