"Bảo bối hôm nay đi làm có mệt không?" Từ nãy đến giờ, ngoại trừ lúc Lâm Bội Bội bước vào phòng Lục Vũ Hạo ừ một tiếng thì đây là lời hỏi đầu tiên.
Tay anh ôm chặt vòng eo của cô, môi kề sát tai cô làm cô nhột nhột mà cái nhột như đánh đến trái tim nhỏ bé của cô, mặt thiếu nữ đỏ bừng, thẹn thùng, khẽ thủ thỉ:"Không mệt..."
"Vậy sao...hừ..." Thấp giọng cười một tiếng, Lục Vũ Hạo môi tìm đến đôi môi mềm mại, ngọt ngào của thiếu nữ.
Chiếc lưỡi đầu tiên thăm dò mà liếʍ khóe môi của Lâm Bội Bội sau đó ma mãnh mà chun lưỡi vào trong khoan miệng của cô mà tìm lấy cái lưỡi đinh hương. Đầu lưỡi hai người chạm vào nhau, Lâm Bội Bội cũng phối hợp mà mυ'ŧ lấy đôi môi rồi câu lấy lưỡi của anh.
Lục Vũ Hạo cảm nhận được phía dưới của mình đã bắt đầu ngóc dậy, anh ôm lấy cổ cô làm cho nụ hôn thêm sâu.
Không chỉ hôn cô ngấu nghiến, mà anh đôi tay ranh ma của anh bắt đầu xoa nắn cặp nhũ qua chiếc áo len. Sau đó, tay anh lại mò xuống làn váy trắng dài, luồn tay vào trong váy, bắt lấy đùi non mịn vuốt vuốt rồi đỉnh ngay qυầи ɭóŧ đã có chút ướt của cô vờn vờn.
Tay Lục Vũ Hạo vườn quanh khu vườn qua lớp qυầи ɭóŧ, khẽ ấn nhè nhẹ lên âm đế đang muốn sưng cứng lên làm cô kêu ư ử mấy tiếng. Kéo qυầи ɭóŧ qua một bên, tay anh cắm vào dũng đạo non mềm, thơm ngát đang chảy nước.
Đi vào bên trong anh như cá gặp nước tha hồ bơi lội mà cọ, mà xoay, mà ấn, mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ.
"A~Hạo~" Tiếng rêи ɾỉ nãy giờ bị anh chặn lại bây giờ mới được thoát ra.
"Bé cưng, sao mau ướt thế hả? Muốn anh cắm vào sao? Hả?" Tay anh xoay tròn, móc, cọ, nhấn nhấn vào vào phần thịt mềm nhô ra, nhiều lần kí©ɧ ŧɧí©ɧ phần nhạy cảm của cô.
"A~ân~~~" Cô triều xuy.
Từ cổ tử ©υиɠ phun ra một trận nước nóng ấm phun lên tay anh rồi chảy ào ào ra đũng quần đang nhô cao của anh làm quần anh ướt sủng.
Lục Vũ Hạo thật không thể chịu không nổi với sự hấp dẫn và khuôn mặt đẫm tình của cô!
Anh mở thắt lưng, kéo khóa, kéo xuống qυầи ɭóŧ đen đang bao chặt con quái vật hung tợn kia. Côn ŧᏂịŧ bắn ra, đánh lên mông trắng nõn cô làm cô khẽ rùng mình. Thân người dựng thẳng, to sừng sửng, qυყ đầυ đỏ rực nở to như quả trứng ngỗng, khí thế bừng bừng.
Lục Vũ Hạo cầm lấy con quái vật đang muốn ăn thịt người kia chà sát của huyệt, nụ hoa dần rộ ra, môi anh bịt chặt môi cô, một đường chen lấn vào con đường mật ngọt đang mấp mấy, co bóp, chật kín dù trước đó đã cho hai ngón tay vào.
Lục Vũ Hạo hít một ngụm khí lạnh, tay đánh lên mông Lâm Bội Bội:"Thả lỏng nào! Muốn kẹp gãy anh sao?"
Nói rồi anh nôn nóng, hung dữ mà thúc mạnh một cái đến cửa tử ©υиɠ của cô, tiếng kêu cô cao thanh.
Anh thích thú với cảm giác này, hăng say, hùng dũng mà bấu lấy mông cô, đập chúng lên xuống kêu bạch bạch, mỗi lần xuống là mỗi lần lút cán, mà cứ như thế nước từ huyệt đạo chảy ra văng tung tóe.
Càng chơi càng nghiện, Lục Vũ Hạo tay kéo áo len xuống, cầm ra nhũ thịt, đặt trong tay hung hăng xoa bóp, kí©ɧ ŧɧí©ɧ nhân hai, trực tiếp đánh úp Lâm Bội Bội.
Cô bị đâm đến kêu sảng thật to, hai tay bấu lên vai anh, môi miệng nhấp nháy mà chảy ra nước bọt, đôi mắt mê ly không biết gì, chỉ biết là muốn đắm chìm trong cảm giác sung sướиɠ này.
Qua một lúc, Lục Vũ Hạo thay đổi tư thế. Anh hất hết đống tài liệu trên bàn, đặt cô ngồi lên trên, tiếp tục hung hăng ra vào. Với tư thế này anh nhìn rất rõ tiểu huyệt non mềm đỏ hỏn kia. Môi huyệt căng phồng và cánh hoa lật vào lật ra khi côn ŧᏂịŧ to lớn của anh đút vào, cứ thế thít chặt không cho anh rút ra.
Lục Vũ Hạo thích thú càng hăng say đâm vào hơn, mỗi lần tiến vào mạnh mẽ đến độ chiếc bàn tiến lên phía trước kêu " kít kít".
Mà người con gái dưới thân bây giờ làm sao chịu được cơ chứ? Hoa huyệt bị thúc đến tê dại, cô cong người bám vào vai anh miệng rên lên "ư ư ư..." ngắt quãng. Anh yêu thương cúi xuống hôn lên môi cô nuốt trọn tiếng rêи ɾỉ, từng chút một hút lấy mật ngọt trong khoang miệng, phía dưới gậy thịt to lớn vẫn đều đều cắm sâu vào bên trong, lực đẩy vừa đủ khiến cô thoải mái ngâm nga.
Khóe miệng lại hơi hé ra, dòng nước bọt tiếp tục chạy dài xuống cổ trắng ngần, Lục Vũ Hạo lần theo dòng nước hôn lên cổ cô để lại ấn kí rõ ràng. Bàn tay to lớn đỡ ngực cô lên ngậm lấy, đầu lưỡi cuốn một vòng quanh nụ hoa rồi nút mạnh.
"Aaa..." Dòng điện chảy qua, lại một cơn triều xuy. Lâm Bội Bội cứ thế mà co rút, hai chân kẹp chặt eo anh từng ngón chân co quắp lại, tiểu huyệt thít chặt côn ŧᏂịŧ để rồi dòng nước trong dũng đạo ồ ạt chạy ra, theo mỗi cú thúc vào của anh vang lên tiếng "ọp ẹp". Dâʍ ŧᏂủy̠ bắn tọt lên quần âu đen đặc sệt, kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh hưng phấn đâm vào, mặc cho cô đang co rút, hoa huyệt như có sức sống hàng ngàn hàng vạn miệng nhỏ đang cắn nuốt dươиɠ ѵậŧ. Lục Vũ Hạo bị thít chặt càng thêm sung sướиɠ, anh muốn cắm vào sâu hơn nữa, mạnh hơn nữa, muốn đâm nát hoa huyệt mê hồn này.
Cứ thế, anh hăng say đâm vào, Lâm Bội Bội trong đợt cao trào van xin:" Hạo~nhẹ... chậm... chậm a... lại... nhẹ mà... chịu không nổi~ muốn chết... ưm~a"
Lục Vũ Hạo thật thích cô kêu như này, cô càng kêu anh càng muốn hung hăng khi dễ cô.
Côn ŧᏂịŧ lại đâm đến phần thịt mềm, cô kêu lên. Anh như phát hiện ra kì quan mới, sáng mắt ra vui vẻ vui đùa với kiểu chơi mới, từng cú thúc của anh cứ nhằm vào phần thịt đó thật mạnh.
Lâm Bội Bội chịu không nổi với kɧoáı ©ảʍ này mà tiểu huyệt co rút không ngừng.
Anh đắm chìm vào biển mê dục, thở dốc, mạnh thật mạnh, thúc thật sâu đến tử cùng.
Và Lục Vũ Hạo chính là muốn xuất tinh!!!
Anh như bừng tỉnh, thúc chục cái thật sâu, thật mạnh rồi đem côn ŧᏂịŧ rút ra, tay bắt lấy côn ŧᏂịŧ, bóp chặt nó như huyệt nhỏ bao chặt lấy anh mà ra sức xốc mạnh, nhanh.
Và rồi, năm sáu đợt tϊиɧ ŧяùиɠ oi nồng, đặc sệt, nóng bỏng bắn lên bụng, ngực, mặt và tóc của Lâm Bội Bội.
Cùng lúc đó, cô cũng cao trào theo.
Mà đang lúc hai người đang cao trào, cửa gõ hai tiếng rồi mở ra:"Vũ Hạo---Aaaa!!!"