Về đến nhà.
Lục Vũ Hạo cho xe đậu vào gara sau đó bế Lâm Bội Bội bây giờ đã ngủ lên phòng mình.
Đặt Lâm Bội Bội xuống giường, Lục Vũ Hạo ngồi xuống ngay bên giường.
"Đêm nay tớ phải trừng phạt cậu và yêu cậu thật nhiều. Trừng phạt vì cậu dám nói chuyện thân mật với người đàn ông khác. Còn yêu cậu... là vì cậu đã thừa nhận tớ là người của cậu!... Hạo nhà em, nghe thật ấm áp phải không lão bà của tớ?" Anh thủ thỉ bên tai cô.
Lục Vũ Hạo nhanh tay cởi đi từng món đồ của cô và anh.
Đôi mắt có chút nhuốm màu tìиɧ ɖu͙© của anh cứ chăm chăm vào cô.
Ngắm nhìn khuôn mặt tiểu bảo bối của mình thật lâu, Lục Vũ Hạo đỉnh ngay cái đôi môi đỏ mọng của cô mà nhấm nháp.
Chiếc lưỡi của anh tìm đến chiếc lưỡi của cô mà quấn quýt.
Lục Vũ Hạo chen vào giữa hai chân cô
Bàn tay hư hỏng của anh di chuyển đến hạ thân của của người con gái trên giường.
"Nơi này vẫn chưa thể cho côn ŧᏂịŧ của tớ vào nhỉ?"Chạm nhẹ vào nơi tư mật, anh vờn quanh mật động.
"Ah~~" Từng chút, từng chút một, ngón tay của anh len lõi vào tiểu huyệt làm cho cô khá thoải mái.
"A. Tiểu bảo bối nhà cậu! Tại sao lại vừa chặt, vừa ấm như vậy kia chứ? Có phải là sau này 'tiểu huynh đệ' của tớ mà vào tham quan tiểu khu của 'tiểu sư muội' sẽ bị ép chết không kia chứ?"
Anh đánh vào mông cô:" Bảo bối, thật là mê người!"
Nói xong, anh cụp mặt xuống nơi tư mật của cô, tham lam mà hít lấy hít để. Chiếc lưỡi rắn của anh bắt đầu hoạt động. Nó vờn quanh cửa động, sau đó vì nhung nhớ mà chui thẳng vào trong quấy đảo.
"A~ư...a~..." Lâm Bội Bội cảm thấy có cái gì rất lạ ở dưới hạ thể của mình.
Cô cố gắng mở mắt ra. Đôi mắt lim dim của cô nhìn thẳng.
Hừm... Hạo của cô đang làm gì ấy nhỉ? Sao lại cúi mặt xuống giữa hai chân cô thế chứ? Hình như là đang liếʍ 'tiểu sư muội' của cô nhỉ?
Hừ. Thật thoải mái!
Khoan đã. Hình như có điều gì khá sai nhỉ? Sao Hạo lại làm thế kia chứ? Cái này có phải chính là Hạo của cô đang muốn làm cô đấy chứ? Cô không muốn như vậy đâu! Cô phải ngăn Hạo lại! Nhưng không được. Nếu như cô ngăn anh lại thì sẽ trong tình trạng rất xấu hổ! Thôi thì giả vờ ngủ đi rồi để xem tình hình như thế nào đã.
Anh vẫn tiếp tục dùng chiếc lưỡi mà làm loạn ở hạ thể cô.
"A~ư...ưm" Cô vì thoải mái mà không kiềm được giọng.
Ngồi dậy, Lục Vũ Hạo dùng ngón tay đi vào tư mật của cô.
Ngón tay anh nhẹ nhàng ra vào để tránh làm rách tấm màng mỏng của cô. Bàn tay bên kia của anh bắt lấy đôi vυ' của cô mà xoa nắn.
Cô rêи ɾỉ.
"Hừ. Tiểu yêu tinh! Chỉ mới một ngón tay mà đã chịu không nổi rồi!" Anh mắng yêu cô sau đó cho thêm một ngón tay vào hoa huyệt của cô nữa.
Hạo, Hạo vậy mà gọi cô là tiểu yêu tinh!
Tay của anh còn vừa nắn ngực cô vừa ra vào ở tiểu huyệt của cô.
Mặt của cô đỏ lên.
Anh cúi mặt xuống đôi vυ' kia của cô. Dùng lưỡi liếʍ láp cái núʍ ѵú đỏ hồng đang cương cứng lên của cô.
Đang dùng lưỡi liếʍ nụ hoa ấy thì bỗng chiếc răng sắc nhọn của anh lại nhầm vào cái nụ hoa đỏ rực mà day nó khiến cho cô vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này mà kêu lên một tiếng kiều mị.
Không xoa nắn ngực của cô nữa, Lục Vũ Hạo ngồi thẳng lưng nắm lấy cây côn ŧᏂịŧ đã cương đến dễ sợ mà vuốt lên xuống.
Anh vừa vuốt nó lên xuống vừa làm loạn hoa huyệt của cô bằng ngón tay của mình.
"A~a~ư...ưm~" Lục Vũ Hạo cứ lên lên xuống xuống, ra ra vào vào làm cả hai đều chìm trong kɧoáı ©ảʍ rồi rêи ɾỉ.
Lâm Bội Bội bây giờ chính là đang hưởng thụ cái kí©ɧ ŧɧí©ɧ của Lục Vũ Hạo đem đến mà vứt hết mọi suy nghĩ trong đầu.
"Ah~ Bảo bối~ Thật muốn hung hăng mà đâm chết cậu!" Anh nhịn không nổi mà cảm thán rồi cúi xuống giao tranh với chiếc lưỡi của cô.
"Ah~" Cô lên cao trào rồi.
"Bé yêu, cậu cao trào rồi! Thật đáng yêu làm sao~!" Lục Vũ Hạo đưa hai ngón tay ướt đẫm ái dịch của cô lên trước mặt cô nhưng cô vì nhắm mắt mà không biết. Sau đó đem hai ngón tay đó vào khoang miệng của cô mà quấn quýt với chiếc lưỡi nhỏ của cô:"Bảo bối, nếm mùi vị của cậu đi!"
Vì hành động của anh mà Lâm Bội Bội phát ra từng âm thanh ư ử mê người. Mặt cô dần đỏ lên.
Hạo thật biếи ŧɦái! Vậy mà lại đem ngón tay dính đầy ái dịch mà cho vào miệng cô!
"Thật ngọt, đúng không bảo bối?" Anh thủ thỉ lời nói tà ma vào tai của Lâm Bội Bội.
"Cậu thoải mái rồi nên bây giờ phải đến lượt của tớ!" Lục Vũ Hạo ngồi đến đầu giường.
Anh xoay mặt cô về phía anh. Đặt côn ŧᏂịŧ ngay đôi môi đỏ hồng của cô rồi tiến thẳng vào.
Anh ra vào trong miệng của cô rất nhanh và vào sâu trong cuống họng làm cô có hơi đâu mà hơi thở khá nặng nề:"Ưʍ...ư...ưʍ..ưʍ.."
Lục Vũ Hạo cứ ra vào một cách mạnh mẽ trong miệng cô một khoảng rất lâu.
"A~ Bảo bối, tớ bắn vào hết trong cậu!" Con quái vật trong miệng Lâm Bội Bội bỗng run lên sau đó năm sáu đạo tϊиɧ ɖϊ©h͙ cứ thế mà bắn vào khoang miệng của cô.
Lâm Bội Bội nghe trong khoang miệng của mình toàn là mùi hoocmon nam tính của đàn ông.
Vì có hơi nhiều tϊиɧ ɖϊ©h͙ nên một số cứ thế mà chảy xuống cổ họng của cô.
Lâm Bội Bội cô lại ăn tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lục Vũ Hạo rồi!
"Bảo bối, cậu thật là một vưu vật mà ông trời tặng cho tớ mà!" Lục Vũ Hạo rút cây côn ŧᏂịŧ ra khỏi miệng của cô làm cho số tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh cứ thế mà chảy ra.
Anh nằm xuống bên cạnh, ôm chặt cô vào lòng.
Lâm Bội Bội mặt thật đỏ lên.
Có vẻ như Hạo của cô chỉ làm như vậy thôi chứ không làm hơn nữa.
"Bảo bối, chúng ta đi tắm nào!" Nói xong anh bế cô vào nhà tắm.
Anh để người cô áp người mình, tay đặt ở eo cô giữ cho cô đứng vững. Cô cũng cố gắng dựa sát vào người anh để không bị ngã.
Dòng nước ấm chảy dài xuống tấm lưng ngọc ngà cô.
Lục Vũ Hạo dùng bông tắm lướt từ tấm lưng ấy, xuống cặp mông cứ vễnh lên của cô. Sau đó đổi tay và dùng bông tắm xoa ở cái bụng bằng phẳng của cô. Đặt bông tắm xuống, Lục Vũ Hạo lấy tay đang dính sữa tắm của mình xoa lên cặp đồi của cô.
Động tác của anh làm cô điên đảo. Bàn tay xoa nắn nhũ thịt sau đó là ngón tay vân vê nụ hoa.
"Ư~ưʍ..." Anh làm cho cô không thể nào mà có thể nhắm mắt lại như đang giả vờ ngủ.
Bàn tay đang đặt trên eo cô bỗng trườn xuống cái động nhỏ:"A~ Bảo bối đúng là nhạy cảm! Mới xoa nắn có chút xíu mà đã chảy nước như vậy rồi!" Tay anh chà sát lên nụ hoa.
"Nè, bảo bối. Cậu có thấy không? Vì cậu mà 'người anh em' của tớ lại ngẩng đầu rồi nè!" Anh chọc chọc cây côn ŧᏂịŧ đang cương lên vào bụng dưới của cô.
Hừm... Hạo lại cương rồi sao? Thật muốn nhìn... Ài.. Mà không được. Cậu ấy mà biết sẽ xấu hổ lắm! Cố gắng bình tĩnh nào!
"Chúng ta làm thêm một lần nữa rồi đi ngủ nhé bảo bối? Sẽ xong nhanh thôi!" Lục Vũ Hạo thì thầm vào tai Lâm Bội Bội.
Cả hai ngồi vào bồn tắm.
Lục Vũ Hạo cho Lâm Bội Bội ngồi lên bụng dưới của mình, đặt con quái vật to ngay trước hang động của cô.
Từ từ di chuyển hông cô lên xuống làm cho nước chao đảo mà đổ ra ngoài.
Con quái vật cứ vờn ngoài hang động, chợt như muốn nhảy vào cái hang động u mê, chợt như muốn nhẹ nhàng bước vào, chợt như muốn xông pha mạnh mẹ tiến vào chiếc hang động nhỏ dụ người.
Lục Vũ Hạo cứ tiếp tục như thế đến khi trong phòng tắm vang lên một tiếng gầm của đàn ông và trên mặt nước nổi lên những đợt tϊиɧ ɖϊ©h͙ màu trắng của anh.
Lục Vũ Hạo bế Lâm Bội Bội đã sụi lơ hơn lúc nãy về phong ngủ của cô.
Mặc cho cô chỉ một chiếc áo phông dài qua bắp đùi, bên trong không hề mặc thứ bảo hộ gì.
Đặt cô xuống giường nằm, anh cúi đầu hôn lên trán cô:"Bảo bối, ngủ ngon. Tớ yêu cậu!"
Lục Vũ Hạo quay trở về phòng mình mà không biết rằng dù chỉ là một lời nói ngắn gọn cũng vừa đủ ngọt ngào nhưng lại làm cho trái tim của một thiếu nữ 21 tuổi đập loạn xạ khuôn mặt vì vui mừng và hạnh phúc mà đỏ như trái cà chua.
Hạo nói cậu ấy yêu mình? Có thật như vậy không? Hạo yêu mình thật sao? Thật hạnh phúc! Ước gì cậu ấy có thể nói trực tiếp với mình!
"Hạo... Tớ cũng yêu cậu!" Lâm Bội Bội thủ thỉ thật nhỏ.
"Nhưng mà vì cậu lại giấu tớ rồi còn làm thế với tớ nên lần này cậu gặp họa rồi!" Trên môi của nàng thiên thần đang nằm trên giường bỗng có một nụ cười quỷ dị làm cô bây giờ chính là một tiểu yêu tinh ma quỷ!
~~~~~