Mời vừa xuống máy bay, Nguyên Nhất theo sát bên cạnh anh hạ thấp giọng báo cáo.
“Cậu hai, cô Khương đang ở công ty chờ anh.”
Bước chân Nguyên Cận Mặc hơi dừng một lúc, ngay sau đó lập tức lên xe.
“Trở về công ty!”
Nguyên Cận Mặc hơi giật mình, dường như là bản năng thúc giục.
Nguyên Nhất cười thầm, đạp chân ga rời đi.
Khi Nguyên Cận Mặc đến nơi, Khương Chi Chi đã ở phòng trà chờ anh.
Cậu hai nhà họ Nguyên vặn tay nắm cửa, chậm rãi bước vào.
Vừa ngước mắt lên, anh đã bị một bóng người nhỏ gầy hấp dẫn.
Khương Chi Chi nghe thấy tiếng động đã quay người để lộ khuôn mặt xinh đẹp sáng sủa.
Khuôn mặt xinh đẹp, môi hồng răng trắng, làn da trắng sáng như ánh sáng mùa hè làm rực rỡ cả căn phòng.
Nguyên Cận Mặc đã chuẩn bị tâm lý nhưng cũng có chút thất thần.
Đôi mắt hoa đào đầy mê hoặc nhẹ nhàng ngước lên, phía dưới đuôi mắt phải có một nốt ruồi đen trông càng thêm quyến rũ.
Bây giờ Khương Chi Chi đã không còn là cô gái mập mạp xấu xí trước đó nữa.
Chiếc váy dài đến đầu gối làm tôn lên những đường cong thanh thoát trên người cô, trông giống như một bông hồng xinh đẹp nhất thế giới.
Một khi nở rộ, đó chính là sự tồn tại chói mắt nhất!
Nguyên Cận Mặc ngạc nhiên nhìn cô, gần như chưa kịp hoàn hồn lại.
Địa vị bây giờ của anh, có người đẹp nào chưa từng thấy qua.
Nhưng chưa từng ai có thể nóng bỏng và quyến rũ như vậy trước mắt anh!
Khương Chi Chi sớm đã quen với sự khϊếp sợ của người qua đường, ánh mắt đờ đẫn của Nguyên Cận Mặc cũng bị cô thấy rõ, trong lòng không khỏi vui mừng.
Cuối cùng bà đây cũng lột xác trở về!
“Cậu hai, hiện tại tôi đã dựa theo thỏa thuận, bây giờ đã giảm cân thành công. Tôi tới để xin anh thực hiện thỏa thuận giúp tôi giải trừ cuộc hôn nhân với nhà họ Nguyên.”
Ánh mắt phức tạp của Nguyên Cận Mặc nhìn người phụ nữ xinh đẹp trước mặt.
Lúc trước anh cũng mơ hồ đoán được Khương Chi Chi gầy xuống tuyệt đối sẽ vô cùng xinh đẹp.
Lại không nghĩ rằng, sẽ xinh đẹp như vậy…
Nguyên Cận Mặc ho nhẹ một tiếng, giấu đi cảm xúc trong mắt: “Tôi không tin, cô đứng lên cân thử xem.”
“…” Khương Chi Chi thật sự muốn đập chết Nguyên Cận Mặc.
Người đàn ông này mù sao, mình có gan tới tìm anh ta, đương nhiên sẽ không gạt anh ta.
Sau khi oán hận nhìn Nguyên Cận Mặc một cái, cô bước đến bàn cân, ngay cả giày cũng không cởi cô trực tiếp bước lên.
“Cân nặng của bạn là 54,5 kg.”
Một giọng nữ vang lên, Khương Chi Chi ôm ngực, nhìn về phía Nguyên Cận Mặc.
Trán cậu hai nhà họ Nguyên hơi đổ mồ hôi, anh cảm thấy áp lực từ người phụ nữ trước mặt này.
“Cô chỉ cần giải trừ cuộc hôn nhân với nhà họ Nguyên và sản nghiệp nhà họ Khương không bị chèn ép nữa, đúng không?”
Nguyên Cận Mặc hơi nheo mắt lại, trong lòng đang suy tính điều gì đó.
Khương Chi Chi chớp mắt, gật đầu: “Đúng vậy, không sai.”
“Tôi nói được là làm được nhưng hiện tại chuyện của cô và nhà họ Nguyên đã làm mưa làm gió trong cả thành phố, vì vậy tôi cần chút thời gian để xử lý tiệc đính hôn.”
“Hả?” Khương Chi Chi suy nghĩ những lời này, ánh mắt hơi nghi ngờ: “Vậy tôi không tiếp tục làm phiền cậu hai nữa, tôi đi trước.”
Cô dứt khoát rời khỏi phòng.
Nhìn bóng lưng nhỏ gầy xinh đẹp kia, ánh mắt Nguyên Cận Mặc bất giác tối sầm lại.
Những suy nghĩ trong lòng anh dần trở lên rõ ràng…
Ngày tổ chức tiệc đính hôn.
Sau khi Khương Chi Chi từ nhà tổ ở quê lên gặp Nguyên Cận Mặc thì không lập tức về nhà, mà ở trong một khách sạn bên ngoài.
Buổi sáng, vừa chuẩn bị xong, cô nhận được hàng loạt cuộc gọi.
“Hôm nay là một ngày quan trọng, Chi Chi mày không thể tới trễ, tại sao bây giờ còn chưa lên đường?”
Giọng điệu Khương Bác nóng nảy, hận không thể bắt Khương Chi Chi lên xe qua điện thoại.
“Không vội, vẫn còn sớm.” Khương Chi Chi thờ ơ đi giày cao gót: “Nguyên Gia đang ở khách sạn đúng không, con biết rồi, lập tức lên xe đây.”
Dứt lời, cô trực tiếp cúp điện thoại, sau khi sắp xếp xong lập tức rời khỏi khách sạn.
Quả nhiên ở cửa thấy xe được nhà sắp xếp đến, cô cũng không nói nhiều, tự nhiên đi vào.
Bên kia, Khương Bác suýt chút bị thái độ của Khương Chi Chi làm cho tức chết, cho đến khi tài xế gọi điện thoại xác nhận người đã lên xe, ông ta mới yên tâm.
Khương Chi Chi nhìn cảnh vật bên ngoài cửa xe không ngừng quay ngược lại, đột nhiên màn hình điện thoại sáng lên.
Cô mím môi, bình tình nhấc điện thoại lên nghe, thuận tay nhấn che chắn: “Dì Nguyệt.”
Tài xế phía trước đang chăm chú lái xe không biết gì cả.
Người gọi tới chính là Lữ Nguyệt: “Chi Chi, cháu yên tâm, dì đã tìm được bà cụ Nguyên rồi. Dì và bà ấy đang bay về nước, bà cụ Nguyên còn đảm bảo, cho dù lễ đính hôn đã hoàn thành, bà ấy cũng có thể giúp cháu giải quyết hết mọi chuyện.”
Cuối cùng tảng đá lớn trong lòng cũng rơi xuống.
Khương Chi Chi nhẹ nhàng thở ra một hơi, mỉm cười nói: “Vâng, cháu cảm ơn dì, cháu hiểu rồi ạ.”
Trong mắt cô hiện lên một nụ cười nhàn nhạt.
Cuối cùng… Cô cũng có thể yên tâm.
Khách sạn tư nhân của nhà họ Nguyên.
Lúc Khương Chi Chi đến nơi, trong hội trường đã chật cứng người.
Tiệc cưới hai nhà họ Nguyên và Khương được cử hành rất long trọng, hầu như tất cả thương nhân lớn nhỏ, người có mặt mũi đều tập trung ở đây. Dõi mắt nhìn lại, đều là nhà giàu và nhân vật có tiếng.
Cô hạ thấp mũ lưỡi trai để tránh đám đông, sau đó đi tới phòng thay đồ ở phía sau.
Đẩy cửa ra, cô không nghĩ rằng Tần Liễu và Khương Nhược Vi đều ở đây.
Tần Liễu tới chuẩn bị quần áo và trang sức thay Khương Chi Chi, thấy người chậm chạp không chịu xuất hiện kia, trong lòng có chút áy này, còn Khương Nhược Vi thì đến xem kịch vui.
Nghe thấy tiếng động ngoài cửa, trong mắt cô ta thoáng hiện lên một chút chế nhạo.
“Chị, hôm nay là ngày quan trọng…”
Giọng nói đột ngột dừng lại.
Nhìn chằm chằm vào dáng vẻ xinh đẹp ở cửa kia, giống như không thể tin được.
Tần Liễu cũng ngạc nhiên, nhìn người đẹp trước mặt không nhịn được che miệng.
Gương mặt xinh đẹp…
Đường cong rõ nét…
Nước da trắng sáng…
“… Chi Chi?”
Sau khi Khương Chi Chi giảm cân khôi phục lại vóc dáng xinh đẹp, trông đẹp không thể tả!
“Dì Tần, dì không nhận ra con sao?”
Khường Chi Chi mỉm cười, sau đó ngồi xuống trước gương trang điểm: “Bắt đầu trang điểm đi.”
“Chị, sao đột nhiên chị lại… gầy nhanh như vậy?”
Khương Nhược Vi nhìn chằm chằm khuôn mặt không tì vết của Khương Chi Chi, giọng nói như đè nén từ trong kẽ răng mà phát ra.
Cô ta sắp phát điên mất…
Rõ ràng cô ta đã cho cô uống thuốc kích tố, rõ ràng cô béo như heo vậy, tại sao có thể trong hai mươi ngày không gặp.
Cô lại lột xác thành như vậy được…
Dường như cô ta có thể đoán được, một lúc nữa trong lễ đính hôn, Khương Chi Chi sẽ trở thành ánh sáng rực rỡ nhất.
Tại sao có thể như vậy!
Trong lòng Khương Nhược Vi như có hàng vạn con kiến bò qua, cô ta ghen tị đến phát điên rồi!