Chương 9
Đình Phong ngấu nghiến đôi môi bé nhỏ của cô trợ lý, mặc kệ nàng ta cố vùng vẫy trong lòng ngực mình. Cô biết qua nhiều điều xấu của anh, anh không còn lựa chọn nào khác, anh phải thủ tiêu con cừu tinh mắt này.
Cô đã không còn vùng vẫy, có lẽ rượu làm cô cởi mở hơn. Đúng vậy, cô củng thích người đàn ông này, ngoại hình ưu tú, sự nghiệp đỉnh phong, phong thái đỉnh đạt là một cực phẩm nam nhân trong mắt mọi cô gái, cô củng vậy cô cũng như bao cô gái khác, si mê sự ưu tú đó của anh, chưa kể những hành động ga lăng anh làm cho cô, nhưng câu thả thính nữa đùa nữa thật của anh tròn suốt thời gian qua làm trái tim cô rung động dữ dội. Nhưng cô đã nhiều lần phát hiện những hành vi không đứng đắn của anh, điều đó làm cô sợ người đàn ông này, anh là con sói và phụ nữ là bầy cừu, chú cừu nào đi lạc sẽ bị sói ăn thịt, cô sợ điều đó. Cô luôn sống thực tế, sẽ không có chuyện hoàng tử và lọ lem trong cuộc sống này đâu, chỉ có những đại gia, con nhà giàu và cuộc chơi đùa tình thú cùng những cô gái khốn khổ thôi. Nồi đồng thì phải úp niêu đồng, còn nồi đất chỉ nên úp niêu đất. Nếu cô chọn tin anh, hạnh phúc chẳng tày gang nhưng đau khổ thì vô vàn. Nên cô luôn cố gắng vững vàn trước những cơn mưa thính của anh, nhưng sau bên trong cô vẫn là rung động. Men say hôm nay làm những rung động thêm mãnh liệt, phá vỡ lớp phòng thủ kiên cố của cô để lao ra bên ngoài.
Cô dần dần thuận theo nụ hôn của anh, cô mở răng mình ra cho lưỡi anh tiến vào. Như một kẻ xâm lược vĩ đại, lưỡi anh khoáy đảo trong miệng cô, trêu ghẹo lưỡi cô, khiến nó di chuyển theo đi ra bên ngoài. Như một loại bản năng lưỡi cô học theo hành động của bạn tình, từ từ tiến vào trong miệng anh đáp trả lại.
Sau một lúc chơi đùa thỏa thuê với miệng cô, anh tách môi mình ra. Dùng sức nặng cơ thể, áp cô nằm lên giường, cởi chiếc cà vạt ra, trói chặt hai tay cô lại, dùng tay trái nâng hai tay cô qua khỏi đầu, tay phải giữ cầm cô, nhìn chằm chằm lấy cô.
"Đồ khốn, anh tính làm gì tôi, thả tôi ra." Cô chống trả yếu ớt.
Đình Phong lúc này để men rượu trong người điều khiển hành vi của mình, anh mặc kệ tất cả hậu quả.
"Cô bé à, em biết quá nhiều thứ, liệu anh có thể thả em ra hay không." Anh đùng đôi mắt tràn ngập dã tính nhìn cô.
Trong giờ phút này, Ngọc Huyền cảm thấy bản thân mình thật lạ, cô không tự chủ được nó, đầu óc cô trống rỗng cùng sợ hãi, nhưng sâu bên trong lại là chờ mong.
Tay phải của Đình Phong bắt đầu trở nên hư hỏng, buông cằm cô ra, anh dùng cón trỏ dần dần đi xuống, từ cằm xuống đến cổ, di chuyển chậm rãi từng chút, từng chút một, đi qua chiếc choker, từ từ di chuyển xuống giữa 2 khe ngực, không quên vẽ một vòng trong nhỏ ở đó, sau đó đi dần xuống bụng phẳng lỳ của cô. Thông qua lớp vãi áo, cô cảm nhận được ngón tay anh đang di chuyển. Cảm giác nhột nhạt truyền về não bộ cùng một chút sợ hãi và chờ mong làm bên dưới cô càng thêm rạo rực. Ham muốn xá© ŧᏂịŧ đó lại đến, một ít nước rỉ ra bên trong chiếc qυầи ɭóŧ ren của cô. Ngón tay tinh quái đó di chuyển dần dần xuống bụng dưới của cô rồi bất chợt thay đổi quỹ đạo. Không tiếp tục đi một đường thẳng mà nó vẽ từng vong cong uốn lượn trên bụng nhỏ cô, những đường cong đó đi dần xuống chiếc mu căng đầy của Ngọc Huyền, không biết từ khi nào, cô đã không còn thở đều đặn nữa. Tất cả những biểu hiện đó đều được thu vào đôi mắt đen tối của sếp Phong, anh nở nụ cười hài lòng với những biểu hiện của cô.
Ngón tay dần dần đi xuống điểm cúi cùng của hình tam giác rồi dừng lại, anh để những kí©ɧ ŧɧí©ɧ từ từ dịu xuống trong cô, cô thả lỏng cơ vai, để có thể thở ra nhẹ nhàng, nhưng Đình Phong luôn vẫn luôn quan sát cô cùng một nụ cười xảo trá, đôi vai cô vừa hơi thả lỏng, cón trỏ tinh quái dùng lực, ấn mạnh lêи đỉиɦ hình tam giác huyền bí của Ngọc Huyền, một đợt kí©ɧ ŧɧí©ɧ ập đến trong cô, nước lại rĩ ra bên trong. Thêm một ngón tay giữa anh đặt lêи đỉиɦ mu căn đầy của cô, bắt đầu chà sát bên ngoài 2 lớp vải vào khe nhỏ hẹp giữa 2 chân cô. Cơ thể cô mất tự chủ rung lên, cô cảm nhận được sự sung sướиɠ từ 2 ngón tay anh mang đến. Anh dừng lại một chút, cho tay phải vào bên trong váy, tìm tới đáy qυầи ɭóŧ của trợ lý Huyền, tách lớp vãi quần cô qua một bên, xoa nắn trực tiếp lên hạt đậu nhỏ. Một ngón tay từ từ, chậm rãi tiến vào bên trong hang động nhỏ hẹp của cô.
"Ahhhhhhhh..." Ngọc Huyền rên lên đầy mê li, cô cảm nhận thật rỏ rệt ngón tay thô dài của anh bên trong mình. Ngón tay ma quái đó liên tục khoáy động bên trong cô. Lại thêm một ngón nữa tiến vào, moi móc, chà sát bên trong hoa huyệt cô. Lúc này Ngọc Huyền chỉ biết rêи ɾỉ trong cơn kɧoáı ©ảʍ dưới hạ thân truyền đến.
Sướиɠ, rất sướиɠ, kỹ thuật dùng tay của anh rỏ ràng hơn cô rất rất nhiều. Gần đây, cô nhận ra càng ngày cô càng khó làm mình thỏa mãn chỉ với tay cô. Nhưng 2 ngón tay bên trong cô lúc này mang cho cô một cảm giác hoàn toàn khác biệt, những điểm chạm của tay anh như nắm rỏ mọi ngóc ngách bên trong, luôn chạm đến đúng chỗ, đưa cô từ cơn sướиɠ khoái này đến cơn sướиɠ khoái khác, từ cao trào này đến cao trào khác. Giờ đây cô không còn muốn phòng bị nữa, cô chỉ muốn thỏa mãn nhu cầu bị dồn nén của cơ thể cô bấy lâu.
"Nhìn xem cô trợ lý da^ʍ đảng của anh" Đình Phong giơ 2 ngón tay ướt nhẹp nước lên trước mắt cô cùng nụ cười bỉ ổi của anh. Cô ngại ngùng quay mặt đi, anh lại hướng mặt đến gần mắt cô, cho hai ngón tay ướt sũng nước vào miệng nút "chụt" một cái. Hành động biếи ŧɦái của anh làm thân dưới cô thêm rạo rực, mật dịch không ngừng rỉ ra.
Anh cởϊ qυầи dài của mình ra, bên trong côn ŧᏂịŧ to lớn đã đội căng chiếc qυầи ɭóŧ. Ngọc Huyền quay đi, không dám nhìn. Anh cởi nốt chiếc qυầи ɭóŧ, côn ŧᏂịŧ được giải phóng hoàn toàn, căn to, dựng cứng. Anh nắm lấy cầm cô, ép cô xoay qua nhìn côn ŧᏂịŧ to lớn của mình.
"Em có muốn nó tiến vào bên trong em không?" Đình Phong ghé mặt sát mặt cô nhẹ giọng hỏi.
"Ực..." không có tiếng trả lời, chỉ có tiếng nuốt nước bọt khô khốc của cô.
Anh kéo chiếc qυầи ɭóŧ ren ra khỏi hai chân Ngọc Huyền, cầm đáy quần đặt lên mũi hít hà một hơi. Thấy hành động của anh, cô ré lên: "Đừng!! Nó dơ lắm!!"
Anh mặc kệ lời cô nói, cố tình thè lưỡi liếʍ mạnh lên đáy qυầи ɭóŧ, nơi bị hoa huyệt cô làm cho ướt sũng trong ánh mắt mị hoặc cô nhìn anh, lại cố ý nuốt nước bọt thật mạnh vang lên tiếng "ực" thật lớn cho cô nghe thấy. Hành động của anh, kí©ɧ ŧɧí©ɧ ngũ quan của cô đến cực độ, chất mật giữa 2 chân cô chảy ra không ngừng, hoa huyệt không còn qυầи ɭóŧ che đậy, chất dịch chảy ra bên ngoài tạo thành một vết loan lỗ trên tấm trải giường. Biết hạ thân cô đã sẳn sàng cho một cuộc xâm lăng, anh tiến hạ thể vào giữa 2 chân cô, đặt côn ŧᏂịŧ cự đại lên hoa huyệt, cuối người nhìn chằm chằm khuôn mặt xinh đẹp đã đờ đi vì rượu và vì anh, tay phải thô bạo xoa nắn nhũ hoa to lớn bên ngoài lớp vải áo. Anh cuối người, khóa môi cô, cô say đắm trong nụ hôn. Rồi bất chợt, hoa huyệt cô căng đầy, đầu côn ŧᏂịŧ chèn chặt miệng hoa huyệt, tiến vào dần chậm rãi. Bên trong đường dẫn chặt cứng vì bị lấp đầy, căng chặt, khít khao. Vào được một nữa, anh dừng lại một chút để cô thích ứng với sự căng đầy bên trong hoa huyệt. Anh ngừng hôn, ngẫn đầu nhìn khuôn mặt đáng yêu của cô, lắng nghe hơi thở cô nặng nề.
"Ahhhh..... Em đau......... Hít......" Ngọc Huyền hét lên khi côn ŧᏂịŧ anh nằm trọn vẹn bên trong cơ thể cô, đôi mắt cô ngấn nước, một giọt nước mắt tràn ra khóe mắt vì đau.
"Từ từ rồi em sẽ thấy thỏa mái." anh ôn nhu an ủi cô, tay nhẹ lau đi nước mắt.
Anh bắt đầu nhẹ nhàng cử động, côn ŧᏂịŧ chậm rãi di chuyển ra vào hoa huyệt, đưa tay xuống, anh xoa nhẹ hạt đậu nhỏ bên ngoài. Với kinh nghiệm của mình, không bao lâu anh đã gợi lên sự sung sướиɠ bên trong cô.
"Ưʍ.. Ah....Sướиɠ....." cô không ngừng rên rĩ
Anh bắt đầu tăng tốc độ ra vào, mỗi lúc một nhanh hơn.
"Bạch... Bạch... Bạch..." tiếng da thịt va đập vào nhau dưới sự mạnh mẽ của anh.
Đây là lần đầu cô cảm nhận rỏ ràng sự sung sướиɠ khi làʍ t̠ìиɦ. Không bao lâu, cơn cao trào của cô kéo đến, hoa huyệt co thắt mãnh liệt, siết chặt côn ŧᏂịŧ anh.
"Đình Phong..... Em... Em muốn ra...
Mạnh.... Mạnh nữa...... đi anh....."
Biết cô đến đoạn cao trào, anh củng không tiết sức lực giúp cô thoải mãn tuyết đối, anh nện vào trong họa huyệt cô ngày càng mạnh, cú sau mạnh hơn cú trước. Cơ thể cô căng chặt, các ngón chân co rút lại, cả người cô rung lên mãnh liệt, hoa huyệt Ngọc Huyền co thắt mãnh liệt, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ xối lên qυყ đầυ của anh, cô chính thức lêи đỉиɦ.
Anh tạm ngừng ra vào âʍ đa͙σ để cô tận hưởng xúc cảm sau cao trào. Cả người cô thả lỏng, bên trong cô bây giờ tràn hạnh phúc cùng sung sướиɠ chiếm trọn tâm hồn. Cô vòng đôi tay bị trói bởi chiếc cà vạt qua đầu anh, ghịt cổ anh về phía mình, để gương mặt đẹp trai này đến gần mặt cô hơn, để cô thấy rõ khuôn mặt này hơn.
"Có phải sau đêm này anh sẽ bỏ rơi em? Có phải sau chuyến công tác này em bị đuổi việc" cô lấy chút tỉnh táo trong cơn mụ mị chất vấn anh.
Anh nở nụ cười nhìn khuôn mặt đáng yêu bên dưới, vì sao trong thời khắc mị tình lúc này cô lại có thể tinh tế như vậy, có thể đưa ra những câu hỏi sắc lẹm lúc này làm khó anh. Nhưng chưa vội trả lời cô, anh có một việc cần xác nhận.