Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thiên Kim Hàng Thật Củ Cải Tinh

Chương 19

Edit: Kim Linh

Gần đây, trường đại học Diệu Thành đều bàn tán về một việc.

Nhân vật làm mưa làm gió Triệu Khắc Tường nghe theo bạn thân của bạn gái là Đoạn Giai Kha xúi giục, liền đi uy hϊếp rồi định đánh một bạn cùng phòng khác là La Mạt, mà đây vẫn không phải trọng điểm bàn tán.

Còn có Triệu Khắc Tường chẳng những uy hϊếp không thành công, thậm chí còn bị đánh gãy ba cái xương sườn phải vào bệnh viện.

Đương nhiên, đây vẫn không phải quan trọng nhất, quan trọng là, sau khi bị đánh, hắn còn bị khởi kiện.

Đúng vậy, ngày Triệu Khắc Tường xuất viện liền nhận được thông báo của tòa án, nói 15 ngày nữa chuẩn bị biện hộ, tham gia phiên tòa.

Cũng không quan tâm Triệu Khắc Tường cảm thấy thế nào, trên website trường đột nhiên trở nên náo loạn, đêm qua đột nhiên có rất nhiều bài viết đăng lên.

Tức khắc toàn trường đều thảo luận, muốn phẫn rõ ai đúng ai sai.

“Không nghe nói sao? Hôm nay chân trái của Triệu Khắc Tường đột nhiên không thoải mái, tạm thời nghỉ học.”

“Lời này mà cũng tin được sao?”

“Ha ha ha ha, tôi khẳng định là đi tìm quan hệ đi.”

“Nghe nói cậu hắn bị bắt rồi còn gì?”

“Lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, cậu hắn làm lâu như vậy, khẳng định có thể tìm chút quan hệ chứ?”

“Ồ, thế cô gái La Mạt kia cũng thật thảm, sao có thể so được với giai cấp tư bản, không thể nào.”

“Nếu nói đến giai cấp tư bản, không phải cô ta cũng rất giàu có sao? Lại nói, cô ta không bị thương đúng không?”

“Chính là tôi cảm thấy cũng thật kỳ lạ, cô ta một sợi tóc cũng không mất, Triệu Khắc Tường lại gãy ba cái xương sườn, còn bị khởi kiện. Người ta không truy cứu cô ta đã không tồi, xã hội hiện tại mà có án tích thì sao có thể sống tốt. La Mạt này chính là không chừa đường lui cho người khác, có điểm quá mức!”

“Ha ha ha ha, Triệu Khắc Tường có án tích, về sau khẳng định không thể xuất ngoại đi?”

“Chúng ta vẫn nên ngoan ngoãn xem bọn họ long tranh hổ đấu thôi, mấy thứ này đều không phải dân thường có thể tham dự được.”

……….

Trên mạng thảo luận rất náo nhiệt, có người vì Triệu Khắc Tường mà bất bình, cũng có người cảm thấy muốn vỗ tay khen ngời. Vụ án bắt đầu tràn lan trên mạng, thực nhanh kéo theo cả cậu của Triệu Khắc Tường, bởi vậy hấp dẫn không ít sự chú ý.

Hiệu trưởng cảm thấy bất lực, liên lạc với mẹ La, mẹ La không tới, cuối cùng là cha La nổi giận đùng đùng mà tới.

La Mạt thực nhanh bị gọi đến văn phòng, đồng thời nơi này còn có anh trai La Mạt là La Mặc Hàm.

Cô đến văn phòng, liền thấy hiệu trưởng, cha La, La Mặc Hàm ba người đang ngồi ở đó, giống như đang trong hội đàm tam phương.

La Mạt chưa bao giờ sợ người La gia, sau khi tiến vào cô liền tìm một vị trí ngồi xuống.

“Tìm tôi có việc gì?”

Cha La che ngực, nhìn xem, nhìn xem, nhìn thái độ này xem, đúng là tức chết mà! Sao nó có thể thản nhiên sau khi gây họa ở trường học như vậy chứ.

La Mặc Hàm xem như bình tĩnh, tính cách hắn so với cha thì ổn trọng hơn, bởi vậy mới có thể vượt qua cha La mà tiếp quản công ty.

Lúc này, tự nhiên là bởi vì sự việc của cậu Triệu Khắc Tường.

Hắn hỏi La Mạt: “Mày biết không? Từ xưa đến nay ở nước Hoa luôn có cách nói, chính là dân không cùng quan đấu.”

La Mạt lắc đầu: “Không biết.”

La Mặc Hàm: “……….. Như vậy hiện tại tao nói cho mày biết……..”

La Mạt đánh gãy lời hắn: “Tôi cũng không muốn biết.”

La Mặc Hàm: “………” Đây chính là lý do hắn luôn không thích nói chuyện cùng cô, thật sự là quá mệt lòng mà.

La Mạt nhìn về phía cha La: “Cha đến tìm con làm cái gì? Trong nhà không có người chửi mắng thấy không thoải mái? Cho nên tới trường học tiếp tục mắng.”

Cha La: “……..” Hắn cái gì cũng chưa nói đâu! Đây là công kích phủ đầu sao?

Hiệu trưởng: “……….” Không phải, tôi là tìm các người tới dạy dỗ cô ta, không phải là các người tới cho cô ta dạy dỗ. Các người không phải là cha cùng anh trai cô ta sao? Sao có thể bị ấn trên mặt đất mà nghe dạy dỗ thế này?

Hiệu trưởng lúc này còn chưa rõ tình huống đặc thù của La gia, bởi vậy nhanh chóng quay lại đề tài: “Hiện tại tin đồn trên mạng lan truyền rất nhanh, đều đang nói trường chúng ta đang bao che cho bạn học Triệu.”

Hiệu trưởng trừng mắt nhìn La Mạt, La Mạt sửng sốt: “Đây không phải là chân tướng sao?”

Hiệu trưởng: “……… Chúng tôi bao che hắn khi nào!!!”

La Mạt ừm một tiếng rồi hỏi: “Vậy hiện tại ngài tới tìm tôi làm gì?”

Hiệu trưởng: “………” Bao che hắn.

Trong nháy mắt, hiệu trưởng bị nói cảm thấy chột dạ, hắn im lặng hồi lâu mới mở miệng nói: “Điều này, cô có muốn suy xét đến việc rút đơn kiện một chút không?”

La Mạt lập tức khoa trương cảm thán: “Trên mạng quả nhiên là tiên tri như thần!”

Hiệu trưởng cũng hiên ngang lẫm liệt mà nói: “Không phải, chúng tôi là vì trường học. Hiện tại trên mạng đều là tin tức xấu của trường, là một thành viên của trường, có phải cô cũng nên xuất lực giúp đỡ trường hay không?”

La Mạt trầm mặc hồi lâu, mới nhìn hiệu trưởng bằng biểu cảm một lời khó nói hết: “Tôi cũng chỉ là sinh viên dự thính.” Cũng không có học tịch đấy.

Hiệu trưởng: “………. Cô có thể ngẫm lại xem, nếu cô thắng kiện thì thế nào?”

La Mạt: “Tôi vui vẻ.”

Hiệu trưởng vẫn tiếp tục tận tình khuyên bảo: “Vui vẻ có thể ăn cơm sao? Cậu Triệu Khắc Tường hiện tại không thể làm gì các cô, nhưng về sau có rất nhiều biện pháp.”

La Mạt sờ cằm: “Nói như vậy chính là đánh chưa chết hẳn, nếu có thể đánh không ngóc dậy được liền không cần băn khoăn.”

Hiệu trưởng hoàn toàn nói không nên lời: “…………”

La Mặc Hàm thở dài: “Liền tính là hiện tại cậu của hắn xuống ngựa, rất nhiều người vì sợ liên lụy mà giữ khoảng cách với ông ta. Nhưng cũng không nói lên, ông ta không có năng lực.”

Vẻ mặt La Mạt tò mò: “Thì thế nào?”

Cha La vỗ vỗ bà: “Thì thế nào? Thì có thể làm mày ăn không hết gói đem đi.”

La Mạt cười to một tiếng: “Hay thật! Cha cảm thấy, cuối cùng người gói mang đi sẽ là con hay còn là La gia?”

Lại nói, muốn báo thù khẳng định là tìm đầu to. Nếu bị báo thù, nhất định sẽ lôi cả nhưng người khác chôn chung một mồ, như thế mới thỏa mãn điểm tối tăm trong lòng.

Đương nhiên, đây cũng là lý do hôm nay cha La cùng La Mặc Hàm tới đây một chuyến. Ngày hôm qua, công ty liền bị cục thuế sờ đến. La Mạt chính là mầm họa, có thể kéo toàn La gia chết chung.

Cha La tức giận hỏi lại: “Rốt cuộc mày có ý đồ gì?”

La Mạt lại sờ cằm, sau đó cười hắc hắc, nhìn về phía hiệu trưởng nói: “Mới vào trường, tôi cảm thấy các bạn cùng phòng đối với tôi không quá tôn trọng, cho nên tôi gϊếŧ gà dọa khỉ.”

“Mày là đang gϊếŧ gà sao? Con mẹ nó mày là đem hết tất cả mọi người gϊếŧ hết!!!” Cha La tức muốn bùng nổ, gào ầm lên.

La Mạt lại chỉ vui vẻ cười: “Cha xem, như vậy có phải càng áp chế được đám gà kia không?” Hiện tại, cô ở trong trường, gọi là nữ bá vương cũng không quá lời.

Hiệu trưởng: “………… Không phải, sinh viên của tôi không phải là gà.” Chúng tôi cũng không phải khỉ.

Cha La vỗ ngực nhuận khí, tuy rằng cậu Triệu Khắc Tường xác định đã xuống ngựa, đương nhiên đây không chỉ là công lao của La Mạt. Có thể lên được vị trí của cậu Triệu Khắc Tường, khẳng định người nhìn chằm chằm rất nhiều. La Mạt chính là đánh một quân bài tốt, việc đầu tiên chính là mở rộng dư luận.

Dư luận chính mà cái giám sát tốt nhất, phạm vi chú ý lại lớn, cậu Triệu Khắc Tường cũng không dám ra tay với nhóm người này. Điều này dẫn đến người cậu này cứ thế mà bị quân địch kéo xuống đánh tan tành, ngã khỏi ngựa.

Điều này thuận lợi cho việc khởi kiện Triệu Khắc Tường, cậu hắn cũng không dám ra tòa.

Hiện giờ, Triệu Khắc Tường tứ cố vô thân, bốn phía không ai giúp, đoán xem La Mạt chuẩn bị làm thế nào.

Nhưng mà, lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa, chẳng lẽ cậu Triệu Khắc Tường hiện tại không có cách, về sau sẽ không có cách sao?

Cha La liếc mắt nhìn La Mặc Hàm một cái, hai người gật gật đầu, cha La liền ra quyết định: “Chuyện này không cần mày xen vào, từ bây giờ giao cho tao cùng Mặc Hàm tiếp nhận.”

La Mạt: “Cha giơ bàn tay ra cho con xem.”

Cha La sửng sốt, ngây ngốc duỗi tay ra. La Mạt trào phúng nhìn tay hắn mà nói: “Cũng không dài! Con và cha cách xa nhau như vậy, tay cha thế này mà nghĩ muốn duỗi đến con sao?”

Cô chợt hiểu ra: “Chẳng lẽ bên đó là ánh mặt trời, cho nên cha có chiếu đến?”

La Mặc Hàm: “……….” Lời này, quả thực một chữ thô tục cũng không có.

Cha La hít một hơi sâu, ngăn chặn lửa giận, cười lạnh: “Mày hành động một mình, có biết sẽ có hậu quả gì không?”

La Mạt buồn cười: “Khi còn nhỏ cha đào trứng chim thì sẽ nghĩ đến hậu quả sao? Vốn dĩ con người cho rằng cái gì cũng không làm thì sẽ không chết, vậy cha tìm đường chết cho con xem đi!”

Cha La: “……..” Một loại cảm giác nghẹn khuất.

Hiệu trưởng mắt thấy cha La muốn ngã xuống, nhanh chóng hỗ trợ: “La Mạt! Đây không phải lúc tranh cãi.”

La Mạt cúi đầu trầm tư: “Ừ ~ Có lý.”

Hiệu trưởng vui vẻ, cha La thấy biểu cảm của hiệu trưởng chỉ cười lạnh, ông quá non rồi, La Mạt sẽ chịu thua ông sao? Nó há miệng, có thể nói chết thành sống, một câu của ông mà đã cho rằng có thể hạ gục nó sao?

Sự thật chứng minh là sẽ không, La Mạt ngẩng đầu vui vẻ cưởi: “Tôi nghiêm túc tự hỏi một chút, tôi không có tranh cãi, tôi thực nghiêm túc kiện Triệu Khắc Tường.”

Hiệu trưởng: “………”

La Mạt vừa mở miệng, liền đem cha La cùng hiệu trưởng không còn chỗ dung thân, trận địa của cô, cha La cùng hiệu trưởng chưa bước chân vào đã thua.

Càng không phải nói có thể thuyết phục La Mạt rút đơn kiện hay không, La Mặc Hàm không rõ, rốt cuộc La Mạt có ý đồ gì?

Hiệu trưởng cũng cảm thấy rối rắm mà từ bỏ, phất phất tay kêu La Mạt rời đi.