Chung Đức Anh nhận định là ảo cảnh cũng không sai, nhưng hắn vẫn đánh giá quá thấp tạo nghệ Tinh Thần Đạo của Tuyết Dạ.
Đây không phải là ảo cảnh đơn thuần, vì ảo cảnh là ảo tượng, chỉ có tác dụng mê hoặc đánh lừa tâm trí, thị giác đối thủ mà không thể sinh ra thực thể.
Nhưng chúng tinh ở đây rỏ ràng lại là thực thể, vẫn có thể công kích vật lý Chung Đức Anh như bình thường. Bởi vì, chúng là do Tuyết Dạ dùng Tinh Thần Đạo quan tưởng, đắp nặn mà thành, cũng là nói nó đã thoát ra phạm trù của ảo cảnh.
Đáng lý ra Chung Đức Anh khi nãy là có thể bắn rơi được chúng tinh, nhưng rất tiếc hắn lại đang ở bên trong Thời Không Kiếm Vực của Vũ Trì, bị cậu dùng Thời Không che lấp mà không hay biết.
Có lẻ cũng do Chung Đức Anh quá tự phụ, cũng quá khinh thường đối thủ, cho nên hắn mới bất cẩn như vậy.
Nhưng cho dù vậy, vợ chồng Vũ Trì muốn lấy mạng hắn cũng là điều vô cùng khó khăn.
Đúng vậy, vào lúc thế cục đối với mình không tốt này, Chung Đức Anh vẫn có thể gượng đứng lên, miệng ha hả cười lớn:
"Không ngờ đến Chung Đức Anh ta đối phó hai tên tiểu bối lại chật vật đến thế này" hắn vừa tự than xong, ngay lập tức cả thân thể liền biến hóa trở nên thật to lớn.
"Rầm..." một chân ông ta đạp xuống, Thời Không Kiếm Vực liền nổ tung.
"Xoẹt..." hai tay ông ta đưa lên, Tinh Không Chân Vực trong nhất thời liền bị xé toạc.
"Ta không tu luyện Lĩnh Vực mà bản thân ta chính là "Lĩnh Vực" Chung Đức Anh hô lớn, hai tay nắm lại thành đấm nện xuống vợ chồng Vũ Trì.
Mỗi người đều có hướng đi riêng, nhưng cho dù là đi con đường nào chỉ cần đi đến cuối cùng đều có thể đăng thiên.
Lấy Chung Đức Anh đem mọi lực lượng đều dung nhập vào cơ thể, thì có thể thấy cơ thể hắn khinh khủng đến múc nào.
"Phốc..." tiếp tục đối cứng với hắn lúc này chính là ngu ngốc, vì vậy Vũ Trì và Tuyết Dạ đã lui ngược ra xa.
Một bên Tuyết Dạ khẩy đàn quấy nhiễu, một bên Vũ Trì giương Xạ Nhật Thần Cung bắn đến.
Khác với Chung Đức Anh, cho dù Vũ Trì không tinh thông Tiễn Đạo, nhưng cậu có Thời Không Thần Nhãn, Tâm Nhãn cho nên mỗi lần bắn ra, mũi tên đều trúng đích.
Hơn nữa, trong mỗi mũi tên Vũ Trì lại quán chú lên đó Thời Không và Bản Nguyên Đạo, nên Chung Đức Anh cũng không dám qua loa.
Chỉ là Vũ Trì bắn ra hơn mười mấy mũi mà chỉ có một mũi là gây thương tích được cho đối phương.
Nhưng thế là đủ để cậu phát động Bản Nguyên Đạo "tiêu hóa" hắn.
"Muốn ám toán ta, ngươi còn non lắm" nhận ra thân thể mình bất ổn, thân thể Chung Đức Anh liền phát ra ánh sáng vàng nhạt, lập tức tất cả trạng thái bất lợi đều bị tan biến hết.
"Kiếm Tháp"
"Tâm Ma Dẫn"
Không để Chung Đức Anh thoát ra, vợ chồng hai người đã nhanh chóng công kích tới.
Khi nãy hắn đã trọng thương, bây giờ cho dù có thể hiện ra cường hoành, cũng không thể giấu được bản thân hắn vẫn là cố gắng chống đở lên.
Kiếm Tháp lấy nhiều Thánh Đạo hợp thành vốn đã không dể đối phó, nay lại có thêm Tâm Ma Dẫn của Tuyết Dạ càng làm cho Chung Đức Anh khó mà chống lại.
"Chung Thiên Giới, mở" biết để càng lâu mình càng bất lợi, Chung Đức Anh liền muốn mượn lực lượng thế giới của mình mà thoát khốn.
"Đúng lúc lắm" thấy thế giới của hắn mở ra, Vũ Trì há miệng phun ra một ngụm Cửu Thải Huyền Quang.
Cùng lúc đó Tuyết Dạ cũng đổi một khúc nhạc, nhắm ngay thế giới của Chung Đức Anh mà đánh tới.
"Ầm..." thế giới bị công kích, ngay tức khắc Chung Đức Anh liền sợ hãi thu nó vào.
Hắn kinh doanh bao nhiêu năm tháng mới được như ngày hôm nay, không thể để hai người phá hủy được.
Lúc này, đột nhiên hai tên Hợp Đạo Cảnh nữa đã xuất hiện mang Chung Đức Anh đi.
"Đường đường Thiên Nhai Trưởng Lão lại bị đánh ra nông nỗi như vậy, thật mất mặt" một ông lão hừ lạnh nói ra.
Nghe thấy, mặt của Chung Đức Anh liền đỏ lên, đúng thật quá mất mặt.
Chợt Đinh Trưởng Lão bay tới đứng trước vợ chồng cậu, mắt như diều hâu nhìn ông lão trước mặt:
"Lã Vi, ngươi đúng là chịu bỏ mặt mũi"
"Gϊếŧ được tương lai của Vô Cấm Môn cho dù đời này mang tiếng xấu ta cũng chấp nhận" Lã Vi nhếc môi cười đáp lại.
Lã Vi thực lực không kém ông, cho nên lúc nãy Đinh Trưởng Lão đã truyền tin cho vợ chồng cậu bảo hai người trốn đi.
"Đi nhanh đi, bọn chúng sẽ không làm gì được ta. Hai ngươi ở đây chỉ làm ta phân tâm mà thôi"
Tuy còn chút lo lắng, nhưng Tuyết Dạ biết ông ta nói đúng. Để đánh bại Chung Đức Anh, hai người gần như dốc kiệt sức rồi, bây giờ ở lại cũng không giúp được gì.
"Đi thôi" quyết định nhanh chóng, Tuyết Dạ kéo Vũ Trì bay đi.
Bên Thiên Nhai thấy vậy liền ra tay muốn bắt người, nhưng Đinh Trưởng Lão đã lấy một người chấp cả năm tên, ngăn cản lại bọn chúng.
"Định Hoán, ngươi chết đi" để vợ chồng Vũ Trì trốn đi, Lã Vi tức giận xông tới Đinh Trưởng Lão muốn giận cá chém thớt.
Nhưng không nghĩ đến từ bốn phía năm vị Hợp Đạo của Vô Cấm Môn đã xuất hiện.
"Người chết là các ngươi" một vị trong đó sát khí nói ra.
Tuy nhiên, cảnh này hai vợ chồng cậu không hề hay biết, vẫn nghĩ một mình Đinh Trưởng Lão xả thân bảo vệ hai người.