Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 233: TỔNG CHIẾN MỞ RA - BA MƯƠI ANH TÀI RA TRẬN

U Tuyết Vương đi rồi nhưng Tuyết Dạ vẫn đứng đó nhìn theo bóng hắn với khuôn mặt đắng chát. Hắn chưa từng nghĩ đến thân thế của mình lại có nhiều ẩn khuất như thế.

Thấy hắn như vậy, Vũ Trì liền nắm lấy tay hắn:

"Dạ, kết quả này tuy ngoài dự liệu nhưng không phải đã rất tốt rồi sao. Tuyết Lam không phải mẫu thân ngươi, ngươi cũng không cần vì bà ta mà khổ sở" Vũ Trì nói nhỏ.

"Tuy là vậy, nhưng vì gia đình chúng ta...bà ta đã phải chịu rất nhiều oan ức và đau khổ" Tuyết Dạ chần chừ một chút nói ra.

Nghe vậy Vũ Trì chỉ mĩm cười một cái, lắc đầu:

"Tâm ngươi loạn nên suy nghĩ cũng loạn theo. Với thiên phú và thực lực của Tuyết Lam, ngươi nghĩ địa vị bây giờ của bà ta vì đâu mà có? Bà ta là đánh đổi danh dự của mình để lấy quyền lực, trong cuộc trao đổi này bà ta không hề thiệt. Chỉ vì lòng người vốn tham lam cho nên bà ta chưa thấy đủ, luôn nghĩ các ngươi nợ bà ta mà thôi"

"Ngươi tin không, hiện tại Tuyết Lam đang nhờ vào thân phận của ngươi mà gây sóng gió đó" Vũ Trì cười cười nói ra.

Không hề suy nghĩ, Tuyết Dạ đột nhiên mĩm cười một cái nắm lấy tay Vũ Trì kéo trở về:

"Tin, vi phu đương nhiên tin, những gì phu nhân nói đều đúng a"

Những lời này Tuyết Dạ thốt ra liền làm cho Vũ Trì bật cười thàng tiếng, không chỉ vì Tuyết Dạ trêu cậu mà vì hắn đã hoàn toàn khôi phục lại trạng thái, không còn vướng mắc về ai là mẫu thân của mình nữa.

Từ nhỏ hắn đã sống không có mẹ thì bây giờ cũng cứ như vậy.

Thời gian Vũ Trì ở Tuyết Ma Tộc cũng không dài, ở đây có Tuyết Dạ là đủ, cậu cần phải trở về Khổng Tước Thần Điện tọa chấn nơi đó.

Lần trở về này theo Vũ Trì không có quá nhiều người, vốn Tuyết Dạ không đồng ý cậu trở về một mình như vậy. Nhưng cậu tin tưởng sau lần trước, các cường giả của Ma Tộc xuất hiện trong đoàn rước dâu thì lần này các phe phái khác cũng đã thật sự e ngại.

Chim sợ càng cong, đã một lần chút nữa rơi vào bẩy của Vũ Trì, thì lần này cho dù có cơ hội ra tay gϊếŧ cậu, bọn chúng cũng không dám liều mình.

Thật như Vũ Trì dự đoán, trên đường về tuy có vài khí tức xa lạ theo dõi cậu, nhưng không ai dám ra tay.

"Tổng Chiến sắp tới, chúng ta còn gặp mặt, các vị xin mời về cho" lời của Vũ Trì vang lên ngay lập tức các đạo khí tức ấy liền thả chậm tốc độ, không đuổi theo nữa.

"Hắn làm sao nhận ra chúng ta theo hắn?" phía sau, Côn Chủ có chút nhíu mày hỏi.

"Đừng đánh giá thấp bất kỳ ai, hắn biết chúng ta sẽ đuổi theo vẫn một mình trở về, cái này nếu không có bẩy rập thì hắn cũng phải rất có tự tin vào thực lực của mình" bên cạnh hắn Lệnh Vương lên tiếng.

"Huống hồ, Vũ Hoàng được công nhận là đương thời Điểu Tộc người mạnh nhất, lấy tạo nghệ trên Không Gian Đạo của hắn thì việc nhận ra chúng ta theo sau rất dể dàng" một cô nàng nhếc môi cười, nhưng trong nụ cười này lại có mấy phần nguy hiểm như lâm phải đại địch.

"Vũ Trì, ngươi trở nên nguy hiểm như vậy sao?" cách xa đó Vân Hàn khuôn mặt đã âm trầm đến cực điểm.

Cùng là một đời thiên kiêu, Khổng Tước Song Hoàng nhưng bây giờ Vũ Trì có tất cả, hắn thì mất tất cả. Hận, hắn tức nhiên hận chết Vũ Trì, nhưng hắn vẫn phải công nhận Vũ Trì cực kỳ nguy hiểm. Trực diện đối phó cậu, hắn không có mấy phần tự tin.

Kể từ đó, Vũ Trì một đường trở về Thần Điện mà không gặp chút cản trở gì.

Thời gian qua đi, cho dù là người của Tuyết Vũ Sơn cũng không gặp Vũ Trì được mấy lần. Ngoài trừ những lúc gặp Điện Chủ nhận tài nguyên, còn lại Vũ Trì đều bế quan.

Cho đến một ngày, chín tiếng Lôi Minh ầm vang nổ lớn, giữa không trung vạn giới một tòa núi tỏa ra khí tức thần thánh đã xuất hiện giữa thiên địa.

Thời khắc kỷ nguyên mới đã mở ra, Đại Chiến Bất Dạ Cô Sơn Chiến đã đến.

Từ trong tĩnh tu mở mắt ra, thoáng một cái Vũ Trì bay vào Chiến Xa dẫn đầu đoàn quân Khổng Tước Tộc bay ra ngoài.

Trên hư không lúc này là hình ảnh hai mươi chín vị thiên kiêu xuất trận, mỗi người một vẻ thu hết vạn giới chú mục.

Không bao lâu, Vũ Trì đã đến nơi cần đến, ở đây là nơi Cô Sơn thả xuống Ngũ Bước Thiên Thai. Giống như này, có đến hai mươi chín...à không là ba mươi tòa Thiên Thai như vậy mới đúng. Vì lúc này Thọ Vương cũng đã xuất phát.

Muốn nhập vào Cô Sơn nhất định phải vượt qua Ngũ Bước Thiên Thai này. Đây chính là kiểm tra và rà soát sơ bộ lại các vị thiên kiêu, tránh tình trạng có những thiên kiêu dựa vào "may mắn" mà tiến đến.

Không hẹn trước nhưng các vị thiên kiêu gần như đồng loạt đều nhập vào Thiên Thai.

Ở bậc thang thứ nhất, Vũ Trì cảm nhận Nguyên Khí của mình sôi sục lên, tu vi của cậu ẩn giấu trong phút chốc liền vở ra, từ Lập Địa Sơ Kỳ đẩy mạnh lên đến Lập Địa đỉnh phong, kém một bước liền bước vào Thiên Nguyên Cảnh.

Dần dần cảm nhận Nguyên Khí bình ổn lại, đây là báo hiệu khảo hạch tu vi đã thông qua, Vũ Trì liền bước lên bậc thứ hai.

Ở bậc thứ hai này, tất cả Nguyên Khí, Tinh Thần Lực, Đồ Đằng Thánh Đạo,...đều bị phong tỏa, chỉ còn lại nhục thân.

Từ hư không một trọng lực nặng nề đã ép xuống, bị sức nặng như trăm vạn cân ép lấy, hai chân của Vũ Trì từ từ rung lên.

Cậu không tu luyện nhục thân, tuy sử dụng Thánh Vật tu bổ cơ thể nhưng lại không chuyên tu nó, cho nên nhục thân chính là nhược điểm lớn nhất của Vũ Trì.

Như Vũ Trì, ở khảo hạch tu vi tất cả thiên kiêu đều dể dàng thông qua, nhưng đến khảo hạch nhục thể này chỉ có vài người là vẫn giữ được thoải mái.

"Xem ra vẫn là Ngưu Vương có nhục thể mạnh nhất a" bên ngoài người quan sát đánh giá.

"Nhìn Long Chủ, Lân Chủ, Côn Chủ đều có nhục thân rất mạnh a" tuy ba vị này vẫn ổn định thân hình, nhưng trên trán đã lắm tấm mồ hôi, không như Ngưu Vương vẫn đứng đó cương mãnh như vậy.

Trong trọng lực, Vũ Trì cắn răng không để mình quỵ xuống, cậu biết nếu mình quỵ xuống tức là thất bại. Cậu không cam tâm thất bại và cậu cũng không thể thất bại.

"Vũ Hoàng dường như sắp không xong rồi" nhìn thân ảnh Vũ Trì lung lây, bên ngoài ai náy đều thở ra. Có người thở ra vì đau khổ, tuyệt vọng, lại có kẻ thở ra vì vui mừng, trút đi được gánh nặng.

Nhưng cùng lúc đó, cơ thể Vũ Trì đột nhiên phát sáng lên, ngũ sắc quang mang đã bao phủ lấy cơ thể cậu.

Lúc này trong cơ thể Vũ Trì, Ngũ Hành thuộc tính trong cơ thể cậu đã quán chú lên Ngũ Hành Thánh Đạo, phát ra ánh sáng lập lòe tỏa ra luôn cả bên ngoài. Sau đó, một đoàn Ngũ Thải Huyền Quang đã tỉnh lại, dung nhập vào bên trong.

Vũ Trì nhận ra đoàn Ngũ Thải Huyền Quang này, nó đã cứu cậu ở kiếp trước, giúp cậu trọng sinh lại một lần nữa. Không ngờ nó vẫn tồn tại trong cơ thể cậu và bây giờ một lần nữa "thức tỉnh".