Khổng Tước Kỳ Duyên

CHƯƠNG 131: CÁI KẾT CỦA BĂNG VŨ

Trong ngục tối, Băng Vũ hai tay bị khóa chặc, hai mắt u oán đỏ ngầu nhìn xuống mặt đất. Hôm trước cô ta còn là Thủ Hộ Đường Chủ, dưới một người trên vạn người, nhưng hôm nay cô ta chỉ là một kẻ phản bội bị vạn người khinh bỉ.

"Két..." nghe tiếng mở cửa Băng Vũ khẻ ngước mặt nhìn lên.

"Ngươi là đến xem ta thân tàn ma dại hay là muốn đến sỉ nhục ta" Băng Vũ nghiến răng rít lên. Cho dù tóc tai bù xù đã che hết khuôn mặt nhưng Vũ Trì có thể cảm nhận được sát khí trong đó.

"Ta cho ngươi cơ hội tự sát, ít nhất còn giữ lại một chút thể diện cho mình" Vũ Trì nhàn nhạt nói ra.

Nhưng sau khi nghe xong câu này Băng Vũ liền cười lớn.

"Haha, ngươi muốn ta chết. Nhưng ta sẽ không chết, ta sẽ không để ngươi tội nguyện. Cung Chủ sẽ không gϊếŧ ta, ngươi cũng không gϊếŧ được ta"

"Vậy sao?"

Vũ Trì biết Băng Vũ có suy nghĩ gì, cô ta định dựa vào sự tận trung với Tuyết Dạ trong những ngày đầu, Tuyết Dạ sẽ không gϊếŧ cô ư?

"Băng Vũ ơi Băng Vũ, đến lúc này ngươi vẫn ngu ngốc đến vậy, không biết ngươi lấy đâu ra niềm tin Dạ sẽ tha cho ngươi" Vũ Trì khóe miệng rợn cười.

"Thất bại lần này của ngươi cũng vì không hiểu hết Dạ, ngươi lại muốn tiếp tục thất bại ư"

Đúng vậy, Băng Vũ chưa từng thấy qua Tuyết Dạ nhẫn tâm và chấp nhất nên mới có suy nghĩ đó.

Không ai hiểu Tuyết Dạ hơn Vũ Trì, cậu biết hắn hận Tuyết Lam, hận Tuyết Tinh Tộc như thế nào. Cho nên khi biết Băng Vũ cấu kết với Tuyết Tinh Tộc thì cậu đã nắm trong tay phần thắng.

Được Vũ Trì nhắc nhở, Băng Vũ khóe mắt hơi ngây dại một chút.

"Ngươi chắc chắn phải chết, điều này không thể thây đổi. Nhưng nếu ngươi tự tử ta có thể cho Băng Lý Tộc một con đường sống, nếu không đừng trách ta vô tình" Vũ Trì tay siết lại thể hiện sự quyết tâm của mình.

"Tốt, Vũ Trì, ngươi lại thắng. Nhưng ta muốn biết lý do vì sao ngươi phải ép ta tự tử"

"Đơn giản, vì ta muốn tạo cho Dạ một yếu điểm, có yếu điểm mới khiến địch thủ phảm sai lầm" Vũ Trì nhếc môi cười.

"Haha" bây giờ Băng Vũ đã hiểu.

Vũ Trì là lấy cái chết của cô ra ngụy tạo thành một cái bẫy. Như vậy quyết định gϊếŧ cô đã được Tuyết Dạ đồng ý, chẳng qua Vũ Trì chỉ thây đổi cách thi hành mà thôi, mà chắc có lẻ Tuyết Dạ cũng biết việc này.

"Haha, Tuyết Dạ, ngươi thật nhẫn tâm" đến chết cô vẫn bị hắn đem ra lợi dụng, thật đau đớn.

"Hôm nay ta thua cuộc, ta chết không hối tiếc, nhưng ở dưới Âm Ty ta cũng sẽ dỏi theo ngươi, xem ngày nào đó ngươi cũng bị hắn biến thành giống ta như bây giờ"

Đây là một lời nguyền rủa, nhưng Vũ Trì không quan tâm. Nếu Tuyết Dạ thây đổi, thì chính cậu sẽ kết thúc mối nhân quả này.

Hôm đó, chỉ trong một ngày cả Băng Vũ và Huyết Luyện Doanh Doanh Chủ đều tự sát trong ngục tối.

Đối với việc này Tuyết Dạ rất là "đau lòng", hắn còn thầm than vãn "thật ra không muốn gϊếŧ bọn họ, chỉ muốn phạt nặng mà thôi". Sau khi an tán hai người, Tuyết Dạ ra lệnh đối với những người tham gia tạo phản theo lệnh Băng Vũ, tất cả đều bị phạt giam cầm khổ sai ba năm.

Qua việc này Tuyết Dạ cho thấy sự "nhân từ" của mình, nhưng trong mắt nhiều người đó là "nhu nhược", "yếu đuối", "lòng dạ đàn bạ".

Kết thúc ân oán với Băng Vũ, tiếp theo Vũ Trì ra sức dùng lực và cả mua chuộc để hoàn toàn nắm Vũ Tuyết Cung trong tay.

Đêm nay nằm trong lòng ngực Tuyết Dạ, hắn khẻ hôm lên tóc cậu:

"Những năm nay Trì nhi đã khổ cực rồi, ngày mai ta xuất chiến, Trì nhi lại phải một mình gồng gáng cả Vũ Tuyết Cung. Ta thật có lỗi"

Đúng vậy, Vũ Trì nắm Vũ Tuyết Cung không phải vì khống chế nó hay lặt đổ Tuyết Dạ. Mà cậu vì muốn trở thành hậu phương vững chắc cho hắn an tâm đi xuất chiến.

"Giữa chúng ta còn cần phải nói như vậy sao, nghe thật xa lạ" Vũ Trì nhẹ nhàng mở miệng.

Tuyết Dạ nghe xong càng ôm cậu chặc hơn:

"Ta sai rồi"

Sáng hôm sau Tuyết Dạ mang theo số lượng đông đảo thành viên của Vũ Tuyết Cung ra trận, trong đó có rất nhiều kẻ từng theo Băng Vũ tạo phản.

Lúc này ở một nơi xa, U Tuyết Vương tiếu dung nhìn đoàn quân cười một cái.

"Thủ đoạn thu nhân tâm này không tệ"

Nếu không phải Tuyết Dạ còn nhiều lần xuất chiến nữa, cần số lượng quân binh nhiều thì đám tạo phản này há có thể sống đến bây giờ. Cho dù không bị gϊếŧ, nhưng bọn chúng số mệnh vẫn phải ra chiến trường.

Tức nhiên, Vũ Trì sẽ không đơn giản tin tưởng bọn chúng tuyệt đối mà không hề phòng bị, đan dược trong tay cậu không phải chỉ có cứu người.