Mau Xuyên Nữ Phụ: Nam Phụ Ngươi Là Của Ta!

Chương 150: Cua đổ anh chàng hacker (38)

"Vì anh là bạn trai của em". Âu Tuân xoa đầu cô, thong thả nói với sắc mặt nghiêm túc, "Anh có trách nhiệm phải chăm sóc cho em". Phong Quang là trách nhiệm của hắn, hơn nữa hắn rất vui vẻ khi gánh vác trách nhiệm này.

"Tính cách của tôi rất xấu, thích soi mói, khó hầu hạ, còn hay gây sự vô cớ nữa". Cô hơi ngẩng đầu lên nhìn hắn.

"Anh biết".

Phong Quang bật cười bởi câu trả lời của hắn: "Anh biết mà còn muốn làm bạn trai của tôi ư?".

"Vì anh muốn chạm vào em".

"Là sao?".

"Không biết". Hắn buồn bực chau mày, "Nếu như không được chạm vào em, anh sẽ rất khó chịu".

Phong Quang mù mờ, "Tôi nghe không hiểu".

"Ví dụ làm thế này anh sẽ cảm thấy rất vui". Hắn đưa một tay ra chuẩn xác chạm vào ngực trái của cô, cảm giác quen thuộc nhớ nhung này làm lông mày hắn giãn ra.

Phong Quang nhìn bàn tay trên ngực mình, sững sờ mấy giây, sau đó hỏi bằng giọng điệu không thể tin nổi: "Thế nên anh thích ngực tôi à?".

"Không phải thế". Bàn tay còn lại của hắn đặt lên gò má cô, "Chạm vào đây...", sau đó ngón tay trái miết nhẹ cánh môi cô, dừng lại ở khóe môi cô, "Và còn ở đây nữa...". Cuối cũng hắn cúi đầu, vùi đầu vào cổ cô: "Chạm vào đâu cũng làm anh cảm thấy hưng phấn". Hơi thở nóng rẫy phả lên da cô, bỗng nhiên hắn đưa lưỡi ra liếʍ cổ cô một cái, người Phong Quang mềm nhũn, may mà được hắn ôm chặt.

"Anh...". Mặt cô đỏ bừng, hơi nghiêng đầu đi, càng nhì rõ hành động của hắn trên cổ mình hơn. Cả người cô bủn rủn, không còn sức lực đẩy hắn ra, hơi thở cũng dần nặng nề theo hắn, cô đầu hàng: "Khoan đã... Âu Tuân...dừng lại đi...".

Âu Tuân ngẩng đầu, môi đã dửng lại nhưng động tác ở tay vẫn không dừng. Hắn nhìn cô bằng ánh mắt khó hiểu, rõ ràng cô cũng rất hưởng thụ, tại sao phải kêu hắn dừng lại?

Trong lòng Phong Quang tức đến học máu, cô cũng đâu có muốn bản thân nhạy cảm đến vậy! Cô bắt lấy bàn tay đang sờ soạng linh tinh của hắn, vừa xấu hổ vừa tức giận nói: "Nếu vì nguyên nhân này mà muốn làm bạn trai của tôi, vâyh thì có rất nhiều cô gái cho anh lựa chọn!". May mà bây giờ vẫn còn sớm, trên đường không có ai, nếu không...cô đã không còn mặt mũi gặp mọi người rồi! "Thiên kim nhà họ Hạ âu yếm với người đàn ông lạ mặt", nghĩ thử xem tin tức này hot cỡ nào chứ!

Nhắc đến việc này, Âu Tuân càng khó hiểu: "Anh chỉ có cảm giác với em".

Nhìn đi, nói trắng trợn thế này mà giọng điệu của hắn còn mang theo sự ấm ức, tủi thân. Phong Quang không biết trả lời thế nào, mặt cô nghệt ra, "Tôi có nên cảm thấy vui vẻ không?”.

"Quách Minh nói, thích một người mới rung động trước cô ấy". Âu Tuân cúi đầu, tiến đến gần mặt cô hơn, khóe mắt hắn hơi nheo lại, con mắt đen tuyền mê hoặc, mà ánh mắt hắn vô cùng chăm chú, cũng vô cùng bướng bỉnh khiến người ta đắm chìm trong đôi mắt ấy, hắn nói: "Anh muốn ngủ với em". Giọng nói hắn bình thản giống như thông báo trưa nay ăn thịt vậy.

"Ầm". Bỗng như có hàng trăm bông pháo hoa đang nở rộ trong đầu Phong Quang, vang lên đùng đùng. Cô không còn nghe thấy âm thanh nào khác, lời của hắn làm cô lúng túng mở to mắt.

Có lẽ cảm thấy vẻ mặt ngây ngô của cô quá dễ thương, Âu Tuân không kiềm chế nổi nữa, đưa đầu lưỡi ra liếʍ khóe mắt cô một cái.

Lần này cô hoàn toàn không phản ứng gì. Xong rồi, chàng trai có vẻ ngoài uể oải này không hề biết rằng mình vừa háo sắc vừa ngang ngược, quỷ tha ma bắt....thế mà hợp khẩu vị của cô mới chết chứ.