Vợ Chồng Bình Thường

Chương 7: Dục cầu bất mãn 2 (H)

🐼editor: *TOOL*

Ban Ấu An nghe tiếng chậc chậc hút sữa của anh bụng bắt đầu co rút.

Đợi đến khi hai bên ngực đều bị ʍút̼ đến đỏ bừng, Lý Mông mới buông tha cho cô, từ trong túi quần lấy ra đồ ɭót̼ tình thú cho cô mặc vào.

Khi anh ngồi xuống, muốn mặc quần ɭót̼ cho cô, Ban Ấu An mới đẩy anh: "Em tự làm được. "

Ngón tay Lý Mông mạnh mẽ cắm vào giữa hai chân đang kẹp chặt của Ban Ấu An , cười nói: "Trên quần đều đã ướt cả rồi, vợ, có phải rất muốn không?"

Nói nhảm, Ban Ấu An cảm thấy Lý Mông thật đáng ghét, đây chỉ là phản ứng sinh lý bình thường.

Lý Mông hoàn toàn không có ý thức mình bị chán ghét, anh lột quần Ấu An đang mặc, lại xé cái quần ɭót̼ tam giác không có gì gợi cảm của cô, giữa quần ɭót̼ đã ướt một mảnh lớn, Lý Mông dùng tay tách âʍ ʍôϊ ra, chăm chú nhìn một lát, Ban Ấu An cho rằng anh sẽ liếʍ lên, nhưng Lý Mông chỉ nhìn, tựa hồ chưa từng thấy qua Ban Ấu An bức bách như thế nào. Chờ anh xem xong, lại thay quần ɭót̼ tình thú cho Ban Ấu An .

Trong lúc này không có bất kỳ động tác nào khác, Ban Ấu An bị anh đình trệ, ham muốn tình ɖu͙ƈ dần dần tăng lên.

"Chồng..." Ban Ấu An sờ đũng quần đã căng cứng của anh, "Anh không vào sao? ”

Lý Mông nhíu mày, đẩy cô ra: "Vợ, em sắp muộn làm rồi?"

Ban Ấu An muốn cắn anh: "Không phải anh nói còn sớm sao?"

Lý Mông cười tủm tỉm: "Chờ em chuẩn bị xong, thì xuống lầu, sắp muộn rồi.”

"Nhưng, " Ban Ấu An nhìn hình dạng của dươиɠ ѵậŧ của anh qua lớp quần, "Anh không muốn sao?" Chỗ này, đều cứng cả rồi. ”

"Đi làm quan trọng hơn." Lý Mông chỉnh lại bộ dáng chính nhân quân tử, "Anh có thể nhịn. ”

Có rắm.

Ban Ấu An hít sâu một hơi, mới không đem miệng lời nói thô tục phát ra. Lý Mông là cố ý, cô đều ướt thành như vậy, anh không thèm quan tâm đến cô? Đó có phải là đàn ông không?

Lý Mông vỗ vỗ đầu cô: "Mau thay quần áo, vợ, phải đi rồi."

Nói xong, nam nhân tiêu sái đi ra khỏi phòng, lưu lại Ban Ấu An hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Cuộc sống này tôi thực sự không thể vượt qua.

Lý Mông vừa đưa Ban Ấu An đến công ty, thì Dương Nhất Thiến liền gửi tin tức tới.

Cũng không biết có phải là duyên phận hay không, tòa nhà công ty của Dương Nhất Thiến nằm đối diện tòa nhà công ty nơi Ban Ấu An làm, chỉ cách hai con đường, Dương Nhất Thiến có thể đem tình huống trước cửa công ty Ban Ấu An thu hết vào mắt.

🐼Các bạn vui lòng đọc tại trang chính chủ trêи TRUYENHD để ủng hộ editor: *TOOL*

Dương Nhất Thiến: Lý Mông đưa cậu đi làm?

Dương Nhất Thiến: Anh ta có quay lại không?

Ban Ấu An đánh bài, ngồi vào vị trí của mình, nhớ tới chuyện sáng nay, không được tự nhiên xoay mông trên ghế. Sợi dây thừng của quần ɭót̼ thỉnh thoảng mài vào âʍ vật̼ của cô, mang lại một chút sung sướиɠ, nhưng điều này không thể thoả mãn cô chút nào.

Hai tháng trước, Lý Mông nói muốn chuẩn bị mang thai, trong kì rụng trứng Ban Ấu An cơ bản đều phải cùng anh một ngày tập thể ɖu͙ƈ mấy lần, lần đầu tiên chuẩn bị mang thai, lúc đầu quá kịch liệt, âʍ ʍôϊ Ban Ấu An đều bị anh làm đến sưng đỏ.

Về sau, Ban Ấu An cũng quen với sự phát tình giống như chó đực của đối phương, phía dưới ướt cũng nhanh hơn ngày trước.

Nhớ tới Lý Mông, Ban Ấu An lại tức giận, mỗi lần Lý Mông đều sờ đến ướt sũng mới để cô đi,hôm nay lại chỉ nhìn không sờ, làm cho cô làm cho tâm viên ý mã*, rồi quay đầu bỏ đi.

Ai?

Ban Ấu An : Đầu óc anh ấy không bình thường lắm.

Dương Nhất Thiến: Oh? Anh ta làm gì mà chọc tức cậu?

Ban Ấu An đương nhiên không thể nói với cô ấy chuyện mình bị Lý Mông làm cho ɖu͙ƈ cầu bất mãn.

Ban Ấu An : Anh ấy yêu cầu tớ sinh con cho anh ấy.

Dương Nhất Thiến: Có vẻ như cậu đã đề cập đến nó với mình rồi.

Ban Ấu An : Tớ nghĩ rằng vấn đề này vô cùng nghiêm trọng. Tớ không muốn sinh, cậu biết đấy, có con sẽ không thể ly dị mà không cần lo lắng, và tớ không có khả năng nuôi dạy con cái.

Ban Ấu An : Khi nào Thi Thải quay lại, tớ sẽ sắp đặt những cuộc gặp gỡ tình cờ cho họ.

Ban Ấu An : Tớ thực sự sợ mang thai.

Trước kia bọn họ làʍ t̠ìиɦ, quy củ đeo bαo ©αo sυ, thỉnh thoảng bαo ©αo sυ dùng hết, Lý Mông cũng không cắm vào, chỉ kẹp nó trên môi âʍ vật̼ mà mài. Lý Mông bây giờ tựa hồ muốn bù lạ t̼ϊиɦ ɖịƈɦ trước kia, mỗi lần t̼ϊиɦ ɖịƈɦ bắn vào trong bụng cô, lúc Ban Ấu An tự moi trong phòng tắm, có thể đầy một lòng bàn tay.

Dương Nhất Thiến: Cậu nói rõ với anh ta, chỉ cần nói rằng cậu không muốn sinh con là được rồi.

Ban Ấu An : Con người của tớ là người vợ tình cảm, thân yêu ah, nói không muốn mang thai làkhông thể, bây giờ tớ chỉ có thể cố gắng tìm một cái cớ khác.

Dương Nhất Thiến : ...

Dương Nhất Thiến: Thay đổi thiết lập bản thân đi, nếu cậu thích anh ấy, từ trìu mến, mình nghĩ rằng cậu có thể bộc lộ ý muốn thực sự của mình.

Ban Ấu An : Dù sao tớ cũng không thể nói ra, còn bố mẹ anh ấy, bố mẹ tớ, họ đều mong nhưng chỉ là không nói thôi. Mẹ tớ, ngoài miệng không nói, nhưng cũng rất muốn ôm cháu trai.

Dương Nhất Thiến: Vậy tiếp theo, cậu định làm gì?

Ban Ấu An : Chỉ có thể dựa vào bạch nguyệt quang. Bạn gái cũ Bạch Phú Mỹ độc thân trở về nước, như hoa hồng sánh đôi cùng champagne, hoàn toàn xứng đôi, tình cảm cũ lại hồi sinh, tớ sẽ tôn trọng vì Lý Mông cũng là một người đàn ông.

Ban Ấu An : Tớ cũng đã xem, diễn đàn của trường cũ thông báo hai tháng sau là lễ kỷ niệm trường, Lý Mông đã nhận được thư mời, chắc Thi Thải cũng nhận được.

Ban Ấu An : Kế hoạch gương vỡ lại lành đã sẵn sàng, chỉ hy vọng Lý Mông có thể chinh phục được.

Dương Nhất Thiến : ...

Dương Nhất Thiến : Bỗng nhiên cảm thấy Lý Mông thật đáng thương.

Ban Ấu An : Em yêu, anh cũng rất đáng thương, anh đang ở trong một cuộc hôn nhân vô cùng khó khăn.

Dương Nhất Thiến: Tớ chỉ có thể cầu nguyện rằng bộ mặt thật của cậu sẽ không bị Lý Mông phát hiện.

Ban Ấu An : Đừng nói nữa... Bây giờ mình ngày nào cũng lo lắng, giờ anh ấy kỳ lắm.

Ban Ấu An : Đừng câu cá* nữa, em yêu, sếp của anh đến rồi.

Tắt điện thoại di động, Ấu An lơ đãng tiếp tiến hành công việc hàng ngày như bình thường.

Lặp đi lặp lại những điều tương tự mỗi ngày, cuộc sống sẽ không có nhiều sóng gió, đây chính là sự tuyệt vời. Ban Ấu An thích sống thoải mái trong môi trường này.

Lý Mông là vật cản đường duy nhất cho cuộc sống yên bình của cô, và cô không thể để Lý Mông phá hủy tất cả.

*tâm viên ý mã: ý nói tâm ý con người thay đổi mau lẹ vào ngoại cảnh.

*đừng câu cá: xuất phát từ thành ngữ サボる

Ý là chốn việc, chốn học,…