Lưu Long ngẩn ra, “Liễm Diễm chưa nói với ngươi sao?"
“Chưa."
Lưu Long lắc đầu, Liễu Diễm quả là không đáng tin lắm, ông ta nhanh chóng giải thích: “Lúc bình thường thì không khác biệt gì lắm! Siêu Năng Giả cũng là con người, chúng ta cũng vậy. Thực sự có chênh lệch chính là khi đối phương sử dụng siêu năng lực!”
Lưu Long huơ tay diễn tả: “Một khi Tinh Quang Sư vận dụng năng lượng thần bí thì sẽ có dao động năng lượng... Đương nhiên, người bình thường khó có thể phát hiện, nhưng võ sư chúng ta thì đều có thể cảm nhận được, còn không phải võ sư..."
Ông ta liếc nhìn Lý Hạo, trong lòng nghĩ tới điều gì đó: “Ta nhớ trong kho chứa đồ còn có một máy dò siêu năng, có thể cảm nhận được dao động của siêu năng lực. Cái này được chuẩn bị cho người bình thường."
“Máy dò siêu năng lượng?"
“Ừm.” Lưu Long gật đầu: “Chỉ cần đối phương sử dụng siêu năng lực ở gần ngươi chừng trăm mét thì máy dò sẽ cảm nhận được."
Một trăm mét?
Cũng như không!
Lý Hạo cau mày, “Phạm vi phát hiện nhỏ như vậy, một khi Siêu Năng Giả chỉ cách ta có trăm thước mà còn vận dùng siêu năng lực, thế thì chẳng phải ta chết chắc rồi sao?"
“Chịu thôi, không còn cách nào!"
Lưu Long nói: “Siêu năng chỉ mới quật khởi trong vài chục năm đổ lại, có thể phát triển máy móc được như hiện tại đã là không tệ. Hơn nữa, những người đối phó với siêu năng nói chung đều là võ sư hoặc Siêu Năng Giả, không cần tới máy dò. Vốn máy dò chỉ được đặt cố định ở một số khu vực để đề phòng các Siêu Năng Giả lực lẻn vào mà thôi.”
“Ồ!” Lý Hạo lại tò mò hỏi tiếp: “Vậy nghĩa là khi Siêu Năng Giả không dùng đến năng lực thần bí thì chúng ta không thể phân biệt?"
“Không nhất định, vả lại khi Siêu Năng Giả mạnh đến một cấp độ nhất định, không cần đối phương kích hoạt sức mạnh bí ẩn thì Siêu Năng giả cũng có thể cảm nhận được sự dao động năng lượng trong cơ thể người kia.”
“Đương nhiên, chúng ta còn cách cấp độ đó rất xa."
Lý Hạo tỏ vẻ tiếc nuối, “Haiz, ta còn tưởng rằng khi Siêu Năng Giả xuất hiện thì sẽ có ánh sáng tỏa ra quanh người, trong nháy mắt là có thể nhìn thấy."
“Nghĩ gì đó!"
Lưu Long bật cười, “Sao có thể! Đương nhiên, nếu Siêu Năng Giả là người mới, chưa hoàn toàn khống chế được siêu năng dao động, mà lực độ dao động lại quá lớn thì ngay cả người bình thường, chỉ cần tới gần là cũng có thể cảm nhận được vài phần khác biệt."
“Hiểu rồi!"
Lý Hạo gật đầu, đã hiểu, các người không thể nhìn thấy ánh sao huyền bí, không biết là vì quá yếu, hay là vì chưa tiến vào lĩnh vực siêu năng, hay là chính những Siêu Năng Giả khác cũng không nhìn thấy.
Có vẻ bản thân ta thực sự đặc biệt!
Chẳng trách những kẻ phát hiện được huyết ảnh đều đã biến mất, xem ra trong chuyện này còn nhiều bí mật mà ta chưa rõ.
“Lão đại, có thể cho ta một cái máy dò được không?"
Lưu Long thoải mái đáp ứng: “Đã sớm chuẩn bị cho ngươi một cái, cũng là một thủ đoạn để đề phòng mặc dù tác dụng không lớn lắm."
Lý Hạo không quan tâm, hiệu quả lớn hay không không khác biệt.
Tuy nhiên nếu có máy dò này thì có lẽ hắn có thể mượn cớ vạch mặt Vương Minh.
Bây giờ thì hắn không thể để lộ chuyện mình phát hiện.
Nếu không sẽ khơi dậy sự nghi ngờ của Lưu Long.
Nhưng về sau mang máy dò siêu cấp theo người, mà Vương Minh lại là một Tinh Quang Sư, mặc kệ gã có sử dụng sức mạnh bí ẩn hay không thì Lý Hạo cũng có lý do để giả vờ “phát hiện” ra gã.
Ít nhất thì hiện tại Lưu Long mới là người đang bảo vệ hắn, trong khi Tuần Dạ Nhân thì không rõ thái độ như nào. Vậy nên bất luận Vương Minh là Tuần Dạ Nhân hay là phe huyết ảnh thì Lý Hạo nhất định phải báo cho Lưu Long biết để ông ta chuẩn bị!
Lý Hạo âm thầm nghĩ đến kế hoạch của mình, dĩ nhiên Lưu Long hoàn toàn không biết. Lúc bấy giờ ông đang dẫn hắn xuống tầng hầm.
Bên trong không có ai, có điều khi đi ngang qua một căn phòng thì Lý Hạo lại bắt gặp bác sĩ Vân Dao đang bận rộn gì ở đó.
Cho đến khi đi vào chỗ sâu nhất của tầng hầm, Lưu Long mới dừng lại trước cửa một căn phòng kim loại.
Cánh cửa đó được làm bằng kim loại rắn chắc.
“Đây là khố phòng của đội săn quỷ!"
Lưu Long giới thiệu: “Đồ đạc trong đây đều là do các anh em dùng mệnh đổi lấy! Ngươi là người mới đến, lại còn là mồi nhử, cho nên lần này ngoại lệ đưa ngươi vào, ngươi sẽ có cơ hội mà không ai có được, được nhìn thấy sức mạnh bí ẩn thực sự, sức mạnh bí ẩn vô cùng quý giá!”
Lưu Long trịnh trọng nói!
Không sai, thật sự đều là bảo vật mà các huynh đệ trong đội đã dùng mạng đổi lấy.
Lý Hạo ngay lập tức dâng lên cơn hứng thú, năng lực thần bí!
Đây là lần đầu tiên hắn tiếp xúc với năng lượng bí ẩn ngoài Tinh Không Kiếm. Năng lượng bí ẩn ở đây có giống với Tinh Không Kiếm không?
Lão sư nói, năng lượng bên trong vật siêu năng rất yếu, đồng thời cũng rất ít.
Vậy lát nữa đây, có phải ta sẽ được nhìn thấy năng lực thần bí cực kỳ mạnh mẽ không?
Càng nghĩ, Lý Hạo lại càng thấy kích động.
Hắn dường như đã nhìn thấy một đầu tinh quang chi hà tỏa sáng.
Tất nhiên, hắn biết đó chỉ là ảo tưởng của riêng mình nhưng hắn vẫn không thể kìm được lòng nổi.
Lưu Long liếc nhìn hắn, khẽ gật đầu, âm thầm nở một nụ cười khó nhận ra.
Đây là phản ứng hết sức bình thường, ta muốn ngươi hiểu rằng dù ngươi có kiếm Lý gia hay đã tiếp xúc với sức mạnh bí ẩn gì đó thì cũng chẳng là gì cả, năng lượng thần bí chân chính thực sự không phải là thứ mà những vật siêu năng yếu kém kia có thể so sánh.
. . .
Cổng khố phòng được làm bằng kim loại sáng loáng, hơn nữa còn nằm ngay dưới tầng hầm của tòa nhà chấp pháp, cho nên có thể nói nó được canh gác khá nghiêm mật.
Lưu Long không vội vã vào trong, mãi cho đến khi Vân Dao đầu bù tóc rối đi tới thì lúc này ông ta mới mở cửa.
Lý Hạo gật đầu với Vân Dao, cũng không biết phải xưng hô thế nào, vì vậy hắn chỉ mỉm cười xem như chào hỏi chứ không nói gì.
Vị bác sĩ này rất quan trọng đối với toàn đội.
Tuy rằng Lý Hạo cảm thấy đối phương khá hiền hòa, nhưng hắn vẫn ghi tạc lời cảnh báo của Liễu Diễm trong lòng.
Không phải hắn cố chấp tin tưởng Liễu Diễm, mà theo mắt nhìn của Lý Hạo thì có vẻ nàng ta thật sự kiêng kỵ Vân Dao. Cho nên hiển nhiên là vị bác sĩ này không dễ chọc vào.
“Không tệ!"
Ngay khi Lý Hạo đang chờ mong bước vào, Vân Dao đột nhiên nhìn hắn, nói một câu không tệ.
Lý Hạo sửng sốt.
Nói với ta sao?
Lưu Long cũng ngạc nhiên nhìn Vân Dao, không tệ gì?
Trong đội, Vân Dao thường không nói nhiều nhưng địa vị của nàng ta lại rất quan trọng, cho nên Lưu Long có xu hướng để tâm tới những gì Vân Dao phát biểu.
“Không có gì!” Vân Dao mỉm cười, “Chủ yếu là nhìn bộ dáng Lý Hạo thì có thể nhận ra sau khi về nhà, cậu ta nhất định đã tập luyện rất chăm chỉ."
Trong một câu, chủ đề đã được thay đổi.
Lý Hạo thoáng giật mình, ngoài mặt thì tỏ vẻ ngượng ngùng vì được khen, có điều trong lòng lại hơi kinh ngạc.
Không tệ? Luyện tập chăm chỉ?
Đúng là hắn đã rất cố gắng, hơn nữa còn hấp thu rất nhiều năng lượng thần bí, nhưng số năng lượng thần bí thoát ra bên ngoài thân thể đều đã tiêu tán hết, chỉ còn lại một ít bên trong, đây cũng là chuyện không có cách nào khác, dù sao đêm qua đã hấp thụ nhiều như vậy, hắn không thể trong một thời gian ngắn mà tiêu hóa hết thảy được.
Chẳng lẽ nàng ta đã nhìn ra?
Không thể không nghĩ như vậy!
Nghe nói vai trò của vị này ở trong đội chính là chuyên gia khai thác năng lượng thần bí, có điều Lưu Long đã bảo người bình thường không thể nhìn thấy năng lượng bí ẩn, rốt cuộc Vân Dao đã làm cách nào để phát hiện ra và thu thập nó?
Vừa nghĩ tới đây thì Lưu Long bên kia đã mở cửa kho ra.