Nguyên Hình Tất Lộ

Chương 13: Tương lai không nằm trong tay của cậu

Ngày hôm sau, Lục Duy đến tiệm bánh xin nghỉ cho Thẩm Giai Du, sau đó mới làm việc của hắn. Thẩm Giai Du có thể nghỉ ngơi một ngày.

Đến ngày thứ ba, Lục Duy nhân dịp ba mẹ Thẩm Giai Du đi làm liền đưa Thẩm Giai Du về nhà hắn.

Sau khi vào phòng, Lục Duy vừa bảo Thẩm Giai Du cởϊ qυầи, vừa hỏi.

“Có đau không?”

Thẩm Giai Du đứng ở bên mép giường gật đầu.

“Ngày hôm qua đau lắm.”

Môi nhỏ hơi cong, như đang làm nũng.

Lục Duy nâng một chân vẫn còn hằn vết dây thừng đặt lên giường, để hai chân hình thành nên góc vuông. Hắn ngồi xuống trước mặt Thẩm Giai Du, tầm mắt vừa vặn đối diện với bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© trần trụi của Thẩm Giai Du.

Ánh sáng trong phòng có chút tối tăm. Lục Duy lại nâng cao chân Thẩm Giai Du lên thêm một chút. Thẩm Giai Du ngượng ngùng lôi kéo vạt áo sơ mi. Lục Duy cũng không để ý chút động tác nhỏ của cậu, trực tiếp tách âʍ ɦộ ra, dùng tay kiểm tra miệng vết thương trên âʍ ѵậŧ.

Vết thương tuy rằng còn chưa khép lại, nhưng không có sưng đỏ. Sợ rằng khi miệng vết thương khép lại, vòng bạc sẽ bị dính vào, Lục Duy ngẩng đầu nói.

“Em đừng nhúc nhích, anh di chuyển vòng cho em một chút.”

Thẩm Giai Du đỏ mặt không nói lời nào. Lục Duy di chuyển tay xuống miệng huyệt dưới âʍ ѵậŧ sờ soạng vài cái, tức khắc hiểu rõ. Thân thể thiếu niên non nớt được hắn đắp nặn thật hoàn hảo, phát triển thành bộ dáng mà hắn muốn. Cho dù là ban ngày, người người đi qua đi lại dưới lầu thì thiếu niên vẫn ngoan ngoãn cởϊ qυầи dang chân, bị nam nhân xem xét sờ một chút, nước da^ʍ liền chảy xuống đùi.

Cái này khiến Lục Duy không khỏi có chút đắc ý.

Lục Duy bôi d*m thủy trên tay lên đùi Thẩm Giai Du, sau đó một tay nắm phần gốc âʍ ѵậŧ, lôi toàn bộ viên thịt ra để tránh xé rách miệng vết thương. Một tay chuyển động vòng bạc, xoay gần nửa vòng thì bắt đầu bôi thuốc.

Thời điểm buông tay, hai cánh môi thịt đã không bao được âʍ ѵậŧ và vòng bạc nữa.

Lục Duy làm xong cũng không như mong chờ của Thẩm Giai Du mà cᏂị©Ꮒ âʍ ɦộ cậu. Hắn lục tìm túi đồ trong ngăn kéo, lấy ra một tuýp dịch bôi trơn và một cây gậy silicon lớn bằng ngón tay.

Ở trong lòng hắn, cái vòng bạc khóa chết kia giống như lá cờ cắm trên đất hoang, ai nhìn thấy đều biết *** da^ʍ kia là đồ vật của hắn, chỉ có hắn mới có tư cách đâm vào bắn tinh ở trong. Cho nên hắn áp chế du͙© vọиɠ chiếm hữu điên cuồng trong lòng xuống, bây giờ hắn đang nhớ thương lỗ hậu phía sau.

Hơn nữa hắn hưởng thụ cảm giác khống chế Thẩm Giai Du. Hắn thường kéo Thẩm Giai Du vào trong WC, đè lên vách tường ố vàng rồi trực tiếp cưỡi lên, căn bản mặc kệ người dưới thân có trong trạng thái động dục hay không, chính là một trận ** cᏂị©Ꮒ mãnh liệt. Rất nhiều lần đều là thời điểm bắt đầu Thẩm Giai Du còn chưa tiến vào trạng thái, đến khi hắn tiết thì Thẩm Giai Du vẫn chưa được cao trào.

Tất nhiên Lục Duy biết rõ, nhưng hắn không sốt ruột mà để thân thể Thẩm Giai Du tự điều chỉnh, dần dần điêu khắc khối thân thể xinh đẹp này thành bộ dạng mà hắn muốn.

Cho nên hiện tại, hắn không muốn cᏂị©Ꮒ Thẩm Giai Du, thì Thẩm Giai Du phải chịu đựng.

Lục Duy để Thẩm Giai Du quỳ ghé vào giường, lấy dịch bôi trơn ra, nặn toàn bộ lên rãnh mông Thẩm Giai Du. Cảm giác hơi lạnh, cậu rụt cổ quay đầu hỏi Lục Duy.

“Lục Duy, đây là gì nha.”

“Dịch bôi trơn, đừng nhúc nhích.”

Ngón giữa Lục Duy chống lên hậu huyệt Thẩm Giai Du chậm rãi ấn, chờ đến khi cái miệng nhỏ không còn khẩn trương co chặt nữa thì bắt đầu từ từ chen vào một đốt ngón tay. Cảm giác không khỏe ở hậu môn khiến Thẩm Giai Du muốn nhón chân tránh thoát, nhưng nghĩ đến Lục Duy từng nói “Không được trốn”, liền cố nén cảm giác khó chịu lại.

Cũng may Lục Duy không làm nhiều đã dừng lại rút ra, cứ như vậy tới tới lui lui mấy lần, đến khi c̠úc̠ Ꮒσα đã có thể tiếp nhận được một ngón tay thì Lục Duy lấy gậy silicon cắm vào miệng nhỏ đang hé ra, cuối cùng còn một chút đuôi cũng bị Lục Duy dùng đầu ngón tay đẩy vào toàn bộ. Gậy silicon đã bị lỗ hậu ngậm hết tất cả, không lộ ra ngoài chút nào, bên ngoài nhìn vào thì miệng hậu môn vẫn đóng chặt như cũ, sạch sẽ như xử nữ, hoàn toàn không thấy dáng vẻ dâʍ ɭσạи nuốt vật lạ vào ban nãy.

Gậy silicon không thô, Thẩm Giai Du cũng không đến nỗi khó chịu, chỉ thấy hậu huyệt có chút trướng mà thôi. Cuối cùng Lục Duy dùng tay xoa ấn miệng huyệt đang ngậm dị vật, sau đó vừa lấy khăn giấy lau sạch dịch bôi trơn dính trên mông Thẩm Giai Du vừa dặn dò

“Trước tiên ngậm một đêm, nếu muốn đi WC thì lấy ra, đi xong vệ sinh sạch rồi lại tự nhét vào.”

Hắn nhìn người đang ngoan ngoãn nằm trên giường, bổ sung tiếp.

“Ngày mai đến đây anh kiểm tra, nếu mai c̠úc̠ Ꮒσα em không ngoan ngoãn ăn, thì hậu quả em sẽ biết.”

Thẩm Giai Du gật gật đầu đáp lời. Mông thịt nhếch lên cao cao, cho dù bây giờ hai chân đang khép chặt, nhưng từ sau vẫn có thể nhìn thấy rõ ràng hậu huyệt giữa hai cánh mông cùng âʍ ɦộ mũm mĩm như màn thầu.

Trong phòng kín tối tăm, nơi nơi đều ngập tràn hương vị trái cấm vụиɠ ŧяộʍ của hai thiếu niên, giống như xuân dược mê người.

Lục Duy lấy qυầи ɭóŧ mặc vào cho Thẩm Giai Du, lúc hai chân kẹp lại, âʍ ѵậŧ bị kéo ra cọ xát với vải vóc, cả người Thẩm Giai Du giống như bị điện giật, thoải mái đến run rẩy, âʍ ɦộ đang động tình lại càng thêm hưng phấn.

Thẩm Giai Du ngoan ngoãn xoay người nâng eo để Lục Duy kéo quần lên eo.

“Lục Duy, anh không cần em sao.”

Lục Duy cách lớp quần bóp nhẹ lên cánh mông co dãn đàn hồi, không nói gì.

Trong lòng Thẩm Giai Du liền hiểu rõ, Lục Duy đây là muốn phía sau của cậu.

Hai người sửa sang lại quần áo, sau đó Lục Duy đưa Thẩm Giai Du trở về, dặn dò cậu không có việc gì thì đừng ra đi ra ngoài.

Bữa tối ở nhà họ Thẩm là khoảng sáu giờ rưỡi. Vì lo lắng thân thể Thẩm Giai Du đang trong thời kỳ sinh trưởng, mẹ Thẩm cố ý tan ca sớm để về nhà nấu cơm, kỳ nghỉ cũng không ngoại lệ.

Hơn sáu giờ, với thời tiết mùa hè thì sắc trời vẫn còn chưa tối, phòng ăn cũng không cần bật đèn. Đứa trẻ nhà mình đã lớn thành một thiếu niên.

“Tiểu Ngư này, lên đại học thì chọn trường gần nhà một chút nhé?”

Tính tình Thẩm Giai Du tuy rằng ôn nhã dịu ngoan, nhưng vẫn có chủ ý của riêng mình. Có điều có một đứa con như vậy, cách xa quá cô không yên lòng.

Thẩm Giai Du ngây ra một lúc, vấn đề này cậu chưa từng tự hỏi qua, nửa năm nay lực chú ý của cậu đều ở trên người Lục Duy. Thành tích của cậu có Lục Duy ở bên cạnh giảng giải nên cũng không có sự cố nào.

Thấy Thẩm Giai Du không nói lời nào, mẹ Thẩm lại nói tiếp.

“Hoặc nếu đã có nơi muốn đi, cố gắng ở gần Lục Duy một chút được không? Mẹ đã nói qua với ông bà cậu ấy rồi.”

“Thân thể của con, đi xa quá mẹ không yên tâm.”

“Về sau con muốn cùng con gái, hoặc là con trai ở với nhau mẹ đều không phản đổi, mẹ chỉ sợ con phải chịu thiệt.”

Bên tai là lời mẹ đang lải nhải, Thẩm Giai Du rốt cuộc không ăn nổi đồ ăn trước mặt, hiện tại chỉ cảm thấy gậy silicon trong lỗ hậu căng trướng khó chịu vô cùng. Ba mẹ luôn cho rằng cậu vẫn là đứa nhỏ được nâng trong tay, lớn lên không nhiễm lấy một hạt bụi, tận chức tận trách quy hoạch tương lai cho cậu. TruyenHD

Lại không biết rằng thân mình đã sớm bị người ta phá, còn không chỉ nằm dưới một nam nhân. Hiện tại hạ thân còn bị người ta xuyên vòng khóa chết đánh dấu rằng đã có chủ. Không những thế còn ngoan ngoãn nghe lời dùng hậu huyệt ngậm lấy gậy silicon mà chủ nhân cho, thậm chí chân còn không dám khép lại, bởi vì sợ âʍ ѵậŧ bị cọ xát mà tiến vào động dục.

Thẩm Giai Du đột nhiên ý thức được bộ dạng của mình đang ngồi trước mặt mẹ, liền không chịu nổi đẩy bàn ra chạy về phòng, khóa trái cửa rồi vùi vào giường, hai mắt ầng ậng, cậu thấy tủi thân.

Rõ ràng cậu không làm sai gì cả, tại sao lại trở thành như vậy, bộ dạng da^ʍ phụ trước mặt người yêu, rõ ràng trước kia cậu không phải thế.

Thẩm Giai Du duỗi tay vào trong quần, sờ sờ đầu gậy silicon lộ ra ngoài miệng c̠úc̠ Ꮒσα, cuối cùng vẫn là không dám lấy ra, thậm chí còn sa ngã tự đẩy vào trong thêm một đoạn.

Mẹ Thẩm thấy Thẩm Giai Du đột nhiên đẩy bàn bỏ chạy có chút sững sờ, một lát sau liền đến gõ cửa, cách cánh cửa phòng dỗ dành.

“Tiểu Ngư, có chuyện gì thế? Con muốn học trường nào thì đi trường đó, trước tiên ra ăn cơm đã.”

Thẩm Giai Du lau nước mắt còn chưa kịp tràn ra, bình ổn lại cảm xúc, sau đó mới mở cửa.

“Mẹ, con ăn no rồi, mẹ đừng nhọc lòng nhiều như thế. Đến lúc đó, hẳn là con sẽ chọn cùng trường với Lục Duy.”

Nghĩ đến lần nào Lục Duy cũng được coi là tiêu chuẩn đáp án của bài thi liền bồi thêm một câu.

“Hoặc là gần một chút.”