Đồ vật Lục Duy mua từ bên ngoài đem về, toàn bộ đều là chuẩn bị cho Thẩm Giai Du, vẫn chưa thu dọn, đặt ở trong tầm tay. Hắn dễ lấy miếng dán vυ' và dương v*t giả gân guốc ra.
Lục Duy nhìn ánh sáng mờ nhạt đằng sau tấm rèm trắng, biết thời gian không còn sớm nữa. Hắn trực tiếp dán miếng dán lên bộ ngực vừa bị ngược đãi, mở ra độ rung thấp nhất, *** giả màu da cũng bị đẩy mạnh vào lỗ thịt chật hẹp.
Âʍ ɦộ Thẩm Giai Du chỉ mới ăn được hai ngón tay, nên cây gậy rung với độ thô giống với Lục Duy này đối với cậu là hơi quá sức. Cậu chỉ có thể cố hóp bụng nhả khí thả lỏng âm đ*o, để *** giả thuận lợi tiến vào.
Cũng may mấy lần giao hoan trước, mỗi lần Lục Duy cᏂị©Ꮒ cậu cũng chỉ dùng hai ngón tay an ủi âʍ ɦộ cậu một chút, sau đó trực tiếp đề thương ra trận, mỗi lần đi vào cậu đều đau đớn, cho nên hiện tại ngoại trừ cảm giác thô cứng của thứ đồ nhân tạo khiến cậu thấy khó chịu, thì cũng không có gì khác lạ khó tiếp thu.
Đến khi nhét vào, Lục Duy dường như còn thấy chưa đủ, liền dùng tay chống bệ đỡ đẩy đẩy. Thẩm Giai Du vừa bị dạy dỗ không được trốn tránh, chỉ đành căng da đầu đĩnh eo, dùng lỗ *** ngậm lấy *** giả lấy lòng chạm tay Lục Duy, để cho sεメ toy tiến vào càng sâu.
Chân cậu bị trói, bộ dạng sạch sẽ non nớt giữa hai chân đã không còn nữa, âʍ ɦộ vốn dĩ chỉ có một cái khe như thiếu nữ, lúc này bị dương v*t giả căng ra thành một cái lỗ tròn, bên chân là đồ điều khiển, nối với sεメ toy bằng sợi dây màu trắng. Bộ dạng dâʍ đãиɠ như thế này, sợ rằng nếu tìm toàn trường học cũng sẽ không có kẻ thứ hai.
Lục Duy cầm đồ điều khiển đẩy lên mức độ trung bình, tần suất chấn động này khiến Thẩm Giai Du có chút không chịu nổi. Ngực phía trên vừa bị đùa bỡn một trận vốn dĩ đã rất mẫn cảm, lại bị miếng dán rung nhẹ như lông chim quét lên đầu v*.
Vυ' không đạt được kí©ɧ ŧɧí©ɧ mong muốn, mà *** lại hơi đau đớn, Thẩm Giai Du cắn môi nhìn Lục Duy, hy vọng hắn có thể ôn chu hơn một chút.
Lục Duy nhìn Thẩm Giai Du, thỏ nhỏ vì muốn nhanh chóng thích ứng với *** giả mà cố gắng co bóp âm đ*o, đồng thời muốn theo đuổi kɧoáı ©ảʍ mà ưỡn ngực, để miếng dán mạnh hơn một chút, trong lòng vô cùng thỏa mãn.
Cơ thể con người theo đuổi kɧoáı ©ảʍ cùng thoải mái là bản năng, lúc tỉnh táo sẽ vì xấu hổ mà khắc chế cảm xúc, nhưng một khi lâm vào tìиɧ ɖu͙© liền chỉ biết theo đuổi bản năng nguyên thủy nhất.
Lục Duy muốn mài giũa Thẩm Giai Du thành bộ dáng mà hắng thích, thẹn thùng lại dâʍ đãиɠ, chỉ cần hắn muốn liền ngoan ngoãn mở ba cái lỗ ra chuẩn bị tốt tư thế cầu hoan, hoàn toàn trở thành da^ʍ phụ của một mình hắn.
Hắn thậm chí còn nghĩ đến sinh hoạt sau này sẽ không cho Thẩm Giai Du ra khỏi cửa, mỗi ngày ở nhà chờ cᏂị©Ꮒ là được, có thai thì sinh, đương nhiên, cho dù là mang thai hắn cũng sẽ không để cho lỗ thịt Thẩm Giai Du trống rỗng.
Hắn muốn dù sau này có già rồi không thể cᏂị©Ꮒ Thẩm Giai Du được nữa, thì mỗi ngày cũng sẽ dùng dụng cụ này nọ chơi Thẩm Giai Du, để cho cậu dù có con cháu thành đàn thì vẫn mở *** tùy hắn đùa bỡn, để cho hai cái lỗ thịt kia bị sử dụng đến mức tận cùng.
Nghĩ như vậy, hạ thân Lục Duy phình to như muốn nổ, hắn bình ổn hô hấp, đè cảm xúc quay cuồng trong cơ thể xuống. Hắn moi âʍ ѵậŧ bị bệ *** giả che lấp ra xoa nhéo vài cái, vừa cuối người xuống thở dốc ngậm vành tai Thẩm Giai Du vào miệng liếʍ láp.
“Tiểu Ngư cắn cái này, đừng để miệng bị thương.”
Hắn nói xong lại tiếp tục trêu đùa vành tai non mềm trong miệng. Thẩm Giai Du nghe lời ngẩng đầu, ngậm quả cầu màu đen trong tay Lục Duy vào trong miệng.
Lục Duy không cột sợi dây của quả cầu sau đầu Thẩm Giai Du, hắn chỉ không muốn để Thẩm Giai Du làm bị thương miệng mà thôi.
Sau đó Lục Duy cũng không dài dòng, đẩy cường độ của miếng dán vυ' lên mức độ trung bình, từ trong cổ họng Thẩm Giai Du liền bắt đầu phát ra tiếng rên khe khẽ, bụng nhỏ căng thẳng cũng dần thả lỏng, thân thể bị trói buộc trên giường hơi vặn vẹo, dường như bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ run rẩy.
Tay Lục Duy dời về hộŧ ɭε, bắt đầu xoa nắn, vừa hành động vừa quan sát phản ứng của Thẩm Giai Du, bắt đầu tăng thêm lực độ.
Đến khi âʍ ɦộ chảy đầy d*m thủy, theo *** giả nhỏ giọt xuống lỗ hậu còn rồi chảy xuống khăn trải giường, lúc này Lục Duy tăng lực xoa bóp âʍ ѵậŧ.
Thẩm Giai Du lênh đênh trong bể dục, chỉ có thể theo tiết tấu của Lục Duy mà trôi dạt trong sóng triều phập phồng. Trong đầu còn một tia lý trí nói cho cậu biết rằng như vậy là không đúng, nhưng mà thân thể cậu lại không nghe lời, dường như muốn được người ta kéo lêи đỉиɦ điểm. Cậu dùng sức lắc lư thân thể run rẩy nhưng cũng không chạy thoát được lưới tình vây bắt.
Dù là công cụ trên người Thẩm Giai Du, hay là đôi tay trên chọc thổi lửa của Lục Duy, đều trực tiếp thô bạo hướng tới nơi bí ẩn mẫn cảm.
Dưới tần suất tính ái dồn dập như vậy, Lục Duy biết không bao lâu nữa Thẩm Giai Du sẽ bắt đầu mỏi mệt, mà đây cũng không phải trừng phạt cho nên hắn không định để Thẩm Giai Du khó chịu. Lập tức nhân cơ hội thân thể Thẩm Giai Du còn đang hưng phấn, liền đẩy tốc độ miếng dán vυ' cùng *** giả lên tốc độ cao nhất.
“A a a —”
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá mạnh mẽ, dù đã ngậm quả cầu nhưng tiếng rêи ɾỉ vẫn thoát ra từ trong cổ họng. Cơ thể cũng bắt đầu run run, âʍ ɦộ bị nhét sεメ toy chảy ra dâʍ ɖị©ɧ dính nhớp.
Lục Duy thừa dịp Thẩm Giai Du đang chìm trong kɧoáı ©ảʍ, vừa tiếp tục xoa nắn âʍ ѵậŧ sung huyết đỏ thẫm, vừa lấy vòng bạc trong hộp ở mép giường, nhắm ngay giữa viên thịt đâm qua rồi khóa chết, như vậy chỉ dùng tay thôi thì không thể nào gỡ xuống được. Trong khoảng khắc bị xuyên qua, Thẩm Giai Du cảm thấy ở hạ thân nhói lên bỏng rát, nhưng giây tiếp theo đã bị quấn vào trong kɧoáı ©ảʍ mênh mông, cuối cùng vì đau đớn mà đạt cao trào.
Lục Duy đương nhiên đã phát hiện, nhưng cũng không ngoài ý muốn. Thân thể này là do một tay hắn dạy dỗ, nên hắn biết rõ điểm giới hạn của Thẩm Giai Du là ở đâu.
Hắn cúi đầu thầm thì bên tai Thẩm Giai Du đang thất thần.
“Tiểu Ngư, từ giờ trở đi, em là người duy nhất của anh.”
Giờ khắc này, đáy lòng Lục Duy mới có một chút cảm giác chân thật, rằng người này sẽ thuộc về hắn. Cho dù Thẩm Giai Du là người trước tiên khuynh tâm với hắn, vắn vẫn cố chấp dùng phương thức biếи ŧɦái của mình để khắc lên đánh dấu. Trước lúc Thẩm Giai Du bày tỏ chân tình, hắn vẫn chỉ coi Thẩm Giai Du là đứa em trai nhỏ cần chiếu cố mà thôi.
Mà thời điểm Thẩm Giai Du nói thích hắn, Lục Duy đã nghĩ rằng từ nay về sau người này chỉ để một mình hắn trong mắt, trong lòng. Hắn không hỏi Thẩm Giai Du có đúng thế không, chẳng phải thỏ con là người trêu chọc hắn trước sao? Vậy thì sẽ không cho cậu cơ hội trốn thoát.
Sau khi hoàn thành, Lục Duy kiểm tra thấy không chảy máu mới yên lòng, lau mồ hôi trên trán ngồi xuống.
Mà kế tiếp, hắn muốn giải quyết du͙© vọиɠ của mình một chút.
Lục Duy tháo thắt lưng, lấy dương v*t vẫn luôn cương cứng ra, lại rút *** giả vẫn đang chạy ong ong trong âm đ*o Thẩm Giai Du vứt bỏ. Ngay sau đó thẳng lưng đâm vào lỗ thịt mềm ấm trơn trượt. Hắn vừa đẩy eo cᏂị©Ꮒ thân thể mềm mại, vừa tháo dây trói trên chân Thẩm Giai Du…
Dây thừng thô ráp để lại từng vệt hằn đỏ trên da thịt non mịn. Lục Duy đau lòng hôn hôn lên đôi chân thon gầy, lại kéo áo sơ mi cột trên tay Thẩm Giai Du xuống, sau đó ôm thiếu niên vào trong ngực, bắt đầu dùng sức chinh phạt, dường như muốn cᏂị©Ꮒ hư người đang nằm trong ngực hắn.
Chân Thẩm Giai Du vì bị cột lâu nên có chút vô lực, chỉ có thể xụi lơ ở trên giường. Lục Duy áp lên người thân thể mềm mại, ra sức đâm thọc. Khăn trải giường bên dưới Thẩm Giai Du đã ướt một mảng lớn, cậu không rõ đã bị đưa lêи đỉиɦ bao nhiêu lần.
Lục Duy tuy rằng trẻ tuổi, nhưng trong khoảng thời gian tiếp xúc với nɧu͙© ɖu͙© này đã sớm học được cách khắc chế bắn tinh. Lúc Thẩm Giai Du bắt đầu chậm rãi khôi phục lại tri giác, Lục Duy vẫn còn đang hứng thú va chạm trong âm đ*o cậu, chỉ đơn thuần là đâm vào rút ra, nhưng cái sau đều hung mãnh hơn cái trước một phần.
Quả cầu trong miệng Thẩm Giai Du còn chưa được gỡ xuống, hai bên khóe môi đều có vệt nước. Cậu dùng tay đẩy cơ ngực rắn chắc trước mặt, bắt đầu không thừa nhận nổi. Vừa rồi dương v*t giả quá thô cứng, hơn nữa lại chấn động mạnh, nên hiện tại cậu chỉ cảm thấy hạ thân tê dại, cho dù đang bị Lục Duy va chạm kí©ɧ ŧɧí©ɧ cũng không có kɧoáı ©ảʍ.
gậy th*t cắm trong thân thể Thẩm Giai Du không cảm nhận được cái miệng nhỏ bú ʍúŧ, Lục Duy bắt đầu giảm hứng thú. Hắn dùng sức đâm vào, không có rút ra, mà tinh tế nghiền nát. Hắn cúi xuống cầm bàn tay Thẩm Giai Du đang đặt trên ngực hắn hôn hôn, một tay khác vỗ lên mông người ở dưới.
“Tiểu Ngư ngoan, kẹp chặt *** lại.”
Thẩm Giai Du không nói nên lời, chỉ có thể ủy khuất lắc đầu. Âʍ ɦộ cậu đã chết lặng, không cảm nhận được kɧoáı ©ảʍ cũng như đau đớn. Rốt cuộc thì tuổi cậu vẫn còn quá nhỏ, thân thể non mềm có thể được nam nhân cho kɧoáı ©ảʍ cực hạn, nhưng tính bền thì vẫn quá kém.
Lục Duy cũng không ép cậu.
“Vậy thì dùng miệng?”
Thẩm Giai Du lắc đầu như cũ.
Lục Duy cũng không nhiều lời, điều chỉnh lại tư thế. Chỗ kết hợp của hai người vẫn dính liền với nhau, Lục Duy kéo hai chân vô lực của Thẩm Giai Du lên ép tới hai bên sườn, để thân thể Thẩm Giai Du hoàn toàn hướng lên trên. Mà hắn thì đứng dậy cưỡi trên mông Thẩm Giai Du.
Đây là tư thế tiết dục rất đơn giản, người bên trên lại có không gian phát huy lớn, mỗi lần va chạm dường như đều dùng sức lực lớn nhất. Không gian trong phòng ngoại trừ tiếng rêи ɾỉ, tiếng thở dốc, còn có tiếng bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© va chạm nhau.
Hai chân khép lại càng thêm căng chặt, chờ đến khi Lục Duy rút ra bắn tinh lên âʍ ɦộ và cánh mông Thẩm Giai Du thì đã một tiếng sau.
Lục Duy rút gậy th*t nửa mềm ra, Thẩm Giai Du mất đi chống đỡ liền ngã xuống giường, thân thể vô thức cuộn tròn lại, toàn bộ mông đã ướt đẫm, có nước da^ʍ của cậu hòa với tϊиɧ ɖϊ©h͙ của Lục Duy. Đóa hoa thịt nở ra một cái miệng tròn, nhất thời không khép lại được. Âʍ ɦộ sưng lên, quả cầu trong miệng cũng đã rớt ra trong hồi giao hoan kịch liệt.
Lục Duy thu thập cho mình sạch sẽ, rồi lập tức vào phòng vệ sinh bê một chậu nước ấm ra chà lau thân thể cho Thẩm Giai Du. Khi lau đến âʍ ɦộ sưng đỏ thì Thẩm Giai Du run lên. Nhưng Lục Duy vẫn tách lỗ thịt ra tỉ mỉ rửa sạch khe rãnh, sau đó bôi thuốc rồi mới mặc quần áo lại cho Thẩm Giai Du.
Thẩm Giai Du nằm trên giường không nhúc nhích, hiện tại cậu rất mệt, rất đau, dường như toàn bộ thân dưới ngoại trừ đau đớn thì không cảm thụ được gì cả.
Âʍ ѵậŧ bị xỏ vòng bây giờ bị từng cơn đau đánh tới, lỗ *** cho Lục Duy tiết dục cũng đau xót một trận. Sau khi Lục Duy mặc quần áo cho cậu xong thì cậu biết hôm nay Lục Duy sẽ không lăn lộn cậu nữa, liền yên tâm nằm dang chân ở trên giường nghỉ ngơi.