Ngày hôm sau, Minh Trạch bị một cơn đau đớn làm tỉnh lại, đầṳ ѵú mẫn cảm bị ngân châm xuyên qua, cảm giác giống như đâm thẳng vào tim, tuy trước kia hắn cũng từng bị thương, nhưng vị trí mẫn cảm yếu ớt như vậy bị đeo vào một cái vòng bạc làm hắn vừa đau vừa sướиɠ.
Người tu chân có tốc độ khôi phục vết thương rất nhanh, nên vết đâm trên đầṳ ѵú cũng đã nhanh lành lại. Đầṳ ѵú Minh Trạch bị xuyên vào một cái vòng bạc, mặt trên còn treo một viên lục lạc nhỏ.
"Ưʍ..."
Một đầṳ ѵú khác cũng rất nhanh bị ngân châm xuyên xỏ qua, Minh Trạch nhíu mày, đuôi mắt rưng rưng, bộ dáng vô cùng mê người.
"Lấy xuống đi...A..." Minh Trạch một bên nói một bên vươn tay muốn giật cái vòng trên đầṳ ѵú xuống.
Một đại nam nhân lại bị xuyên vòng, chuyện này làm cho Minh Trạch vừa thẹn vừa giận, hung hăng trừng mắt nhìn nam nhân kia, thấy động tác bị ngăn cản, Minh Trạch muốn đánh vào ngực Long Hoài một chưởng, đáng tiếc tu vi của hắn đã bị Long Hoài phong ấn, không thể tạo ra thương tổn với Long Hoài.
"A Trạch thật sự là không ngoan, nên trừng phạt ngươi như thế nào đây?" Long Hoài một bên nói một bên lôi kéo nhũ hoàn của Minh Trạch, lục lạc cũng không ngừng chuyển động.
Âm thanh trong trẻo của lục lạc làm cho sắc mặt Minh Trạch lúc đỏ lúc trắng, Long Hoài nhẹ nhàng cười, giật nhũ hoàn túm đầṳ ѵú ra xa lại ép trở về.
Một cái tay khác của Long Hoài cũng không ngừng đảo quanh chỗ hộŧ ɭε mẫn cảm của Minh Trạch, kí©ɧ ŧɧí©ɧ hộŧ ɭε càng thêm sưng lên. Nhìn Minh Trạch đang lâm vào tìиɧ ɖu͙©, Long Hoài đem ngân châm đâm vào trên âm đế làm Minh Trạch vừa đau vừa sảng, nước mắt cũng chảy ra.
Hộŧ ɭε Minh Trạch cũng bị mang lên vòng bạc tỏa sáng lấp lánh, trên vòng còn gắn một cái dây thừng rũ xuống giữa hai chân.
"Vốn là không muốn nhanh như vậy đã tiến hành bước tiếp theo dạy dỗ, nhưng ai bảo ngươi không ngoan chứ." Long Hoài vỗ vỗ khuôn mặt Minh Trạch, động tác này của y mang mười phần tính chất nhục nhã. Nhìn ánh mắt của Minh Trạch giống như là muốn ăn chính mình, Long Hoài cũng không sợ hãi túm hắn xuống giường.
"A..." Minh Trạch cảm giác hộŧ ɭε của mình bị hung hăng giật mạnh, lục lạc trên ngực cũng thỉnh thoảng nhảy lên, Minh Trạch biết vẻ mặt của mình bây giờ nhất định rất khó coi.
Sức lực của Minh Trạch không cách nào chống lại Long Hoài, chỉ có thể tùy ý để đối phương túm mình xuống mặt đất, nhìn ánh mắt nóng rực của y, Minh Trạch khép hai chân lại, không cho đối phương xem cái l*и còn đang chảy nước của mình.
"Hửm, đã bị đυ. không biết bao nhiêu lần còn giả bộ làm gái trinh cái gì?" Theo lời nói của Long Hoài, chiếc roi trong suốt lại lần nữa quất lên trên đùi Minh Trạch, cặp đùi vốn trắng nõn tức khắc hiện lên một vệt đỏ chói.
Minh Trạch bình tĩnh nhìn Long Hoài, không chịu khuất phục, nhưng ©ôи ŧɧịt̠ mềm mại bị không ngừng quất đánh làm hắn không khống chế được rêи ɾỉ ra tiếng.
"A a...Thât sướиɠ...Đừng..." Minh Trạch bị quất roi, ánh mắt cũng trở nên vô cùng quyến rũ, ©ôи ŧɧịt̠ trắng trẻo bị đánh đến vừa hồng vừa sưng, hai hòn trứng dái chứa đựng lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ cũng trướng thành xanh tím.
Minh Trạch vừa đau vừa sảng, hai chân thon dài cũng không biết tách ra từ khi nào, cái roi vô thanh vô tức quất đánh hộŧ ɭε, rất nhanh đã đem hộŧ ɭε đánh đến vừa đỏ vừa sưng, l*и da^ʍ cũng không ngừng phun nước.
Côи ŧɧịt̠ Long Hoài cũng trở nên càng thêm phồng to, y cảm thấy kế hoạch cũng nên tiến hành, thế là lật người Minh Trạch lại, cái mông nhổng lên cao cao, mơ hồ có thể thấy c̠úc̠ Ꮒσα bị đυ. có hơi sưng đỏ bên trong.
Thịt ruột bị đυ. lòi ra ngoài c̠úc̠ Ꮒσα bị người ta dùng ngón tay hung hăng mà ấn, móng tay bén nhọn không ngừng xoa nắn vách thịt mẫn cảm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ lỗ nhỏ không ngừng co rút lại mυ'ŧ chặt ngón tay bên trong, thoạt nhìn giống như là một nụ hoa đang nở, không ngừng đóng mở.
Ngón tay ra ra vào vào bên trong lỗ l*и, Minh Trạch chỉ cảm thấy còn chưa đủ rất muốn bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn của nam nhân ȶᏂασ vào, nhưng lòng tự trọng mãnh liệt của hắn tuyệt đối không cho phép hắn cúi đầu.
Cảm nhận được chỗ nứиɠ bên trong bị ngón tay hung hăng ấn lên, Minh Trạch cảm thấy ánh sáng chợt lóe, trực tiếp cao trào, lượng lớn nước da^ʍ phun ra ngoài, Minh Trạch sảng đến hai mắt không ngừng rơi lệ.
Kɧoáı ©ảʍ không ngừng kí©ɧ ŧɧí©ɧ cảm quan Minh Trạch làm hắn một lần lại một lần muốn bắn tinh, nhưng không biết Long Hoài đã làm cái yêu pháp gì, chính mình không thể nào bắn ra.
Tϊиɧ ɖϊ©h͙ chất đầy trong trứng dái làm Minh Trạch vừa trướng vừa sảng, c̠úc̠ Ꮒσα phía sau cũng bị ngón tay không ngừng thọc vào rút ra, hắn không ngừng rêи ɾỉ.
"Ha a a...Cú© Ꮒσα da^ʍ bị cắm thật sướиɠ...Ưʍ...Muốn bắn..."
"Không đủ...Muốn bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn đυ. vào..." Minh Trạch bị kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ, đầu óc có chút không tỉnh táo, hoàn toàn không biết mình đang nói cái gì.
"Như ngươi mong muốn." Nói xong, Long Hoài liền đem ©ôи ŧɧịt̠ lớn đã cứng đến chảy nước của mình cắm vào, ©ôи ŧɧịt̠ phồng to mới vừa ȶᏂασ vào đã cảm giác c̠úc̠ Ꮒσα gắt gao liếʍ mυ'ŧ chính mình, lỗ da^ʍ ướŧ áŧ chật hẹp của Minh Trạch làm cho đầu óc Long Hoài tê dại, ©ôи ŧɧịt̠ cũng trở nên càng thêm trướng lớn, đυ. ȶᏂασ càng thêm hung ác.
"A a...Cú© Ꮒσα da^ʍ bị đυ. thật sướиɠ...Sướиɠ muốn chết rồi a a..."
"Không biết nhóm sư muội của ngươi biết ngươi dâʍ đãиɠ như vậy có còn thích ngươi không nhỉ?" Long Hoài hung hăng ȶᏂασ c̠úc̠ Ꮒσα Minh Trạch, hai hòn trứng dái cũng đập "bốp bốp" lên thịt mông trắng nõn, cánh mông bị đâm đến đỏ bừng.
Minh Trạch hoàn toàn đắm chìm bên trong kɧoáı ©ảʍ, không chú ý đến lời nói của Long Hoài, thấy Minh Trạch không trả lời mình, ©ôи ŧɧịt̠ Long Hoài hung hăng đảo xuyên điểm nứиɠ bên trong, kí©ɧ ŧɧí©ɧ vách thịt không ngừng co rút lại, phun ra lượng lớn nước da^ʍ.
"Đặc biệt là sư muội Tiểu Tuyết của ngươi."
Nghe thấy cái tên quen thuộc, Minh Trạch có chút nghi hoặc, Tiểu Tuyết là ai?
Long Hoài cảm giác Minh Trạch rõ ràng thất thần, có chút tức giận nói: "Hừ! Không bằng như vậy đi, lần sau nếu Tiểu Tuyết sư muội của ngươi tìm ngươi học hỏi kiếm pháp thì sẽ để cho nàng không cẩn thận phát hiện nhé, thế nào?"
"Đừng!" Tuy rằng Minh Trạch không biết Tiểu Tuyết sư muội này rốt cuộc là ai, nhưng hắn cũng rất nhanh đã cự tuyệt.
"Ngươi thích nàng như vậy sao?" Nghe thấy Minh Trạch phản bác mình, Long Hoài càng thêm tức giận, ©ôи ŧɧịt̠ không ngừng ra ra vào vào bên trong c̠úc̠ Ꮒσα, mỗi một lần đều đâm tới điểm da^ʍ của Minh Trạch, kí©ɧ ŧɧí©ɧ vách thịt không ngừng co rút phun nước da^ʍ.
"Ta và ngươi có quen nhau sao?" Minh Trạch hỏi ngược lại.
"Ha hả, chúng ta mỗi ngày tiếp xúc ở cự ly âm, ngươi nói xem có quen hay không?" Long Hoài nói, bàn tay to không ngừng vuốt ve mông thịt đầy đặn, cánh mông mềm mại bị vuốt ve thành các loại hình dạng.
Minh Trạch không trả lời vấn đề của Long Hoài, ngược lại là nghĩ xem Tiểu Tuyết sư muội là ai? Đây đối với Minh Trạch mà nói xem như là tìm niềm vui trong đau khổ.
Chẳng lẽ là Hoa Ánh Tuyết sư muội ở Thiên Tuyền phong sao?
Hay là Từ Tuyết sư muội ở Dao Quang phong?
Hoặc là Bạch Tuyết sư muội ở Thiên Cơ phong?
Hình như là Tiêu Tuyết - nữ nhi của bạn thân sư phụ, ba năm trước, hắn chính xác chỉ gặp qua nàng một lần.
Làm sao hắn biết được?
Nam nhân này rốt cuộc là ai?
Sao lại hiểu rõ mình như vậy?
Long Hoài mãnh liệt va chạm làm Minh Trạch không có cách nào suy nghĩ những việc này, chỉ có thể bị túm vào trong lốc xoáy tìиɧ ɖu͙©.
"Chậm một chút...a a...Chịu không nổi..."
Long Hoài nghe Minh Trạch nói, ngược lại càng thêm hung hăng, ©ôи ŧɧịt̠ lớn ác độc đâm sâu vào bên trong điểm nứиɠ, kí©ɧ ŧɧí©ɧ c̠úc̠ Ꮒσα Minh Trạch không ngừng co rút, nước da^ʍ cũng không ngừng phun ra.
"A a...Cú© Ꮒσα da^ʍ bị ©ôи ŧɧịt̠ lớn đυ. thật sướиɠ...Lại cao trào..."
Bàn tay to của Long Hoài hung hăng quất đánh cái mông Minh Trạch, mông thịt trắng nõn liền hiện lên mấy vết tay.
Hai cánh mông bị quất đánh không ngừng run rẩy, c̠úc̠ Ꮒσα cũng bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ không ngừng co rút lại, kẹp chặt ©ôи ŧɧịt̠ bên trong.
Long Hoài tay năm tay mười mà quất đánh mông Minh Trạch, làm cho hắn vừa đau vừa sảng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Minh Trạch cao trào một lần lại một lần.
Minh Trạch bị đối phướng đυ. bò về phía trước, bầu vυ' cọ xát trên mặt đất thô ráp, đầṳ ѵú bị cọ đến đau đớn nóng rát làm hắn vừa đau vừa sảng.
Long Hoài bóp chặt phần eo Minh Trạch, hung hăng thọc vào rút ra vài cái, cuối cùng mới bắn ra, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng rực phun trong vách thịt mẫn cảm, kí©ɧ ŧɧí©ɧ Minh Trạch lại triều xuy.
"A a a...Thật sướиɠ...Sướиɠ chết rồi...a a..."
Long Hoài rút ©ôи ŧɧịt̠ ra, lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c chậm rãi chảy ra từ trong c̠úc̠ Ꮒσα đỏ tươi, có vẻ vô cùng tình sắc.
Nhìn tư thế của Minh Trạch, Long Hoài có chút không hài lòng: "Vểnh cao cái mông da^ʍ lên!"
Nhìn bộ dáng không dao động của Minh Trạch, Long Hoài quất một roi lên c̠úc̠ Ꮒσα mẫn cảm, thân thể dâʍ đãиɠ làm cho đau đớn biến thành kɧoáı ©ảʍ, Minh Trạch bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ phun ra nước da^ʍ.
Nhìn Minh Trạch không chịu khuất phục, Long Hoài trực tiếp khống chế thân thể hắn, làm cho cái mông của hắn nhổng cao lên, hai chân tách ra, lộ ra hai cái lỗ da^ʍ không ngừng chảy nước.
Minh Trạch cảm giác như thân thể không phải của mình vậy, tay chân không khống chế được bò về phía trước, vυ' bị cọ lên trên mặt đất, đầṳ ѵú cũng sắp bị trầy da.
Minh Trạch cảm thấy mình đã chậm rãi bò ra khỏi sơn động, trong lòng vô cùng sợ hãi, sợ có người nhìn thấy bộ dáng trần trụi của mình.
"Ngươi nhìn xem ngươi có giống một con chó mẹ dâʍ đãиɠ hay không, chậc chậc, hai cái lỗ nứиɠ của ngươi không ngừng chảy nước, thật là da^ʍ muốn chết. Ngươi nói xem lát nữa có người đi qua đây nhìn thấy con chó mẹ dâʍ đãиɠ ngươi hay không?" Long Hoài hứng thú nói, nhìn c̠úc̠ Ꮒσα Minh Trạch không ngừng co chặt, ©ôи ŧɧịt̠ dưới háng cũng lần nữa cứng lên.
Long Hoài cũng không ủy khuất chính mình nữa, trực tiếp cắm ©ôи ŧɧịt̠ lớn vào trong c̠úc̠ Ꮒσα Minh Trạch, bàn tay to không ngừng vuốt ve mông thịt đầy đặn.
Côи ŧɧịt̠ lớn không ngừng cắm vào rút ra, hai viên trứng dái cũng không ngừng đập lên cánh mông Minh Trạch, làm cho hắn vừa ngứa vừa đau, sướиɠ đến không ngừng phun nước da^ʍ.
"Cú© Ꮒσα da^ʍ kẹp thật chặt." Long Hoài một bên nói một bên hung hăng đâm vào điểm da^ʍ bên trong.
"...Đừng nói nữa..." Minh Trạch vô cùng thẹn thùng, ngón chân tuyết trắng cũng sướиɠ đến cuộn tròn.
Long Hoài còn có ý xấu mà ngưng tụ một khối kính thủy tinh trong suốt đặt trước mặt Minh Trạch, làm cho hắn nhìn đến rõ ràng bộ dạng bị đυ. của mình.
Minh Trạch nhắm mắt lại không chịu nhìn, nhưng đôi mắt dưới sự khống chế của nam nhân mà không tự giác mở ra, nhìn bộ dáng chính mình đầy mặt ửng hồng. Hắn cảm thấy mình không khác gì một con chó mẹ dâʍ đãиɠ.
////////
Tiểu kịch trường
Long Hoài: Ngươi chính là Tiểu Tuyết phải không, tránh xa A Trạch nhà ta một chút!
Tiêu Tuyết: Ta không phải tên Tiểu Tuyết, cảm ơn!
Minh Trạch: Nàng mới chỉ có 12 tuổi, đừng bắt nạt nàng nữa!
Long Hoài: Huhu...Ngươi có phải không yêu ta hay không, huhu, ngươi bắt nạt ta!
Minh Trạch: Đừng hỏi, hỏi chính là từng yêu.
Long Hoài: Xem ra hôm nay ngươi không muốn xuống giường.
Một lát sau
Minh Trạch: A a...Đừng mà...ưʍ...Tướng công, ta sai rồi...