"Gì?"
"Tôi sẽ không rời đi."
Đó là một câu trả lời bất ngờ nên tôi trông như một kẻ ngốc. "Tại sao?"
"Nếu không có tôi, họ sẽ chết."
Tôi nghi ngờ đôi tai của mình. Tôi không thể tin rằng Han Sooyoung có thể nói điều này. Giọng tôi bất giác trở nên to và hung hãn hơn.
"Cô không muốn tạo ra thế giới của riêng mình sao?"
“…Tôi có thể tạo ra thế giới của riêng mình sau này. Phải có ai đó dẫn dắt họ.”
“Tại sao đột nhiên…”
“Yoo Jonghyuk không còn là một nhân vật nữa. Anh nghĩ điều đó nghĩa là gì?”
Tôi ngậm miệng lại.
"Nó không còn là một cuốn tiểu thuyết nữa."
Tim tôi đập thình thịch trước những lời nói của Han Sooyoung.
[Kỹ năng độc quyền ‘Bức tường thứ tư’ được kích hoạt mạnh mẽ!]
“Dù diễn biến có như thế nào thì ta cũng cần phải kết thúc câu chuyện một cách hợp lý.”
Không thể nhìn rõ khuôn mặt của Han Sooyoung vì vành mũ của cô ấy. Trước khi tôi có thể nói, Han Sooyoung đã rời khỏi phòng. Tôi nhìn Han Sooyoung nói chuyện với những người bên ngoài. Tôi vẫn tiếp tục theo dõi.
________
Trước khi đi, có vài điều cần được giải quyết, một trong số đó là Uriel.
Tôi nhìn xuống con búp bê Uriel bị giam cầm. Cô ấy hiện đang ở trong trạng thái bình tĩnh nhưng một khi việc giam giữ kết thúc, Uriel sẽ thức dậy một lần nữa với tư cách là Thiên thần của ngọn Lửa. Cô ấy sẽ đốt cháy tất cả những sinh vật sống xung quanh mình.
Giọng nói thật của Gabriel lọt vào tai tôi, [Ngươi định làm gì với Uriel?]
"Tôi đang suy nghĩ."
Tôi nhìn xuống Gabriel, người đang vẫy cánh hoa rũ xuống một cách bất lực. Có lẽ cô ấy đã bị sốc trước tình hình ở đây. Theo bối cảnh ban đầu, Gabriel là người chăm sóc cho các thiên thần khác.
[Ta sẽ ở lại.]
"Điều đó là không thể."
[Tại sao? Có phải vì ta đã phản bội nơi này?]
Tôi không trả lời. Gabriel hành động như thể nó không công bằng.
[Tại sao ta lại phản bội Eden?]
"Đó hẳn là một quyết định không thể tránh khỏi với cô."
[Hãy cho ta biết chi tiết chính xác. Chuyện gì đã xảy ra? Ngươi phải biết gì đó!]
“Tôi không biết chính xác. Nếu cô tò mò, hãy quay lại và nói chuyện với Metatron.”
Thật không tốt cho tôi khi can thiệp vào việc này. Có khả năng sự phát triển của vòng 3 sẽ gặp khó khăn bất ngờ vì thông tin bị hiểu sai lệch. Những chiếc lá của Gabriel run lên.
[Nếu ta quay trở lại, ta sẽ không phản bội Eden nữa sao? Vậy ta thà ở lại đây―]
"Tương lai có thể thay đổi. Chúng ta phải quay trở lại." Tôi nói với sự tự tin. Thế giới này không phải là thế giới của chúng ta.
[Vậy thì Uriel…!]
"Tôi đã nói với cô rồi, tôi đang suy nghĩ."
Hiện tại, lựa chọn tốt nhất là để Uriel lại cho Han Sooyoung. Tuy nhiên, tôi không chắc liệu cô ấy có thể điều khiển Tống lãnh thiên thần của ngọn Lửa hay không.
[Bức tường thứ tư nói: "Cậu có muốn tôi đi ra không?"]
Có một cách là kể cho Uriel nghe câu chuyện về vòng thứ ba. Tuy nhiên, như tôi đã nói, không gì đảm bảo rằng Uriel sẽ lắng nghe câu chuyện và phản ứng như Yoo Jonghyuk. Có khi câu chuyện về thế giới của tôi sẽ hủy hoại thêm tinh thần bất an của Uriel.
Tuy nhiên, có một vấn đề lớn hơn nếu tôi để Gabriel ở lại đây. Hơn nữa, Gabriel không thể sử dụng Sự giam cầm của Thiện và Ác… Tôi cũng muốn ở lại lâu hơn một chút và giúp đỡ Uriel…
[Tôi sẽ ở lại, Gabriel.]
Những cánh hoa sao nhái đỏ thắm đung đưa. Theo phản xạ, tôi cúi đầu và Gabriel giật mình hét lên, […Jophiel?]
[Tốt nhất là tôi nên ở lại.]
Đó là một tuyên bố bất ngờ. Ngay cả tôi cũng choáng váng. Đó không phải là một vị thiên thần nào khác. Jophiel đã tuyên bố sẽ ở lại đây?
[Tôi đã quyết định sau khi cân nhắc kỹ lưỡng. Tôi có thể điều khiển Uriel thông qua giam giữ Thiện và Ác. Vì vậy, tôi phải ở lại đây.]
“Jophiel, nếu bây giờ cô không trở lại thế giới ban đầu, cô sẽ không thể quay về được nữa.”
[Có một số cách để vượt qua ranh giới thế giới.]
"Tôi biết, nhưng nó yêu cầu cái giá quá lớn."
[Cũng không thành vấn đề nếu ta không thể quay lại.]
[Jophiel!]
Jophiel không lùi bước bất chấp lời nói của Gabriel.
[Dòng thế giới này cũng có giá trị. Tôi không muốn phụ thuộc vào tên quỷ quyệt này nhưng tôi nghĩ tốt hơn là nên tìm hiểu thêm về thế giới này. Tôi có nghĩa vụ phải tìm ra lý do tại sao Eden bị phá hủy, những gì sẽ xảy ra trong tương lai và thông báo cho thế giới ban đầu.]
Lời nói của Jophiel là hợp lý. Thế giới này rất khác so với vòng thứ 1863 cũ và chắc chắn sẽ hữu ích nếu thông tin được gửi đến vòng thứ ba.
[Chờ đã, Jophiel! Tại sao cô lại đưa ra quyết định này―]
[Không thể quay đầu lại, Gabriel.]
Một tia sáng lóe lên từ hoa sao nhái đỏ và biến thành ánh sáng trắng kết dính bông hoa huệ trắng. Đó là Sự giam cầm của Thiện và Ác. Cánh hoa của Gabriel rũ xuống như thể cô đã ngủ. Jophiel nói với tôi, [Hãy chăm sóc Gabriel.]
"Tại sao cô lại làm điều này?"
[Uriel cần Gabriel. Và Gabriel… cả hai người họ đều bất ổn.]
Tôi cũng nghĩ như Tống lãnh thiên thần Jophiel. Eden là một tinh vân được tạo thành từ các thiên thần.
"Vậy cô thì sao?"
[Ta không tin ngươi nhưng ta có một điều muốn nhờ ngươi.]
Tôi lưỡng lự trước khi gật đầu.
[Khi trở lại thế giới ban đầu, hãy đến Eden. Sau đó, ta hy vọng ngươi sẽ cho Người ghi chép biết những gì đang xảy ra ở đây. Ngươi có thể làm điều đó không?]
"Tôi hiểu rồi."
Đó không phải là một yêu cầu khó khăn. Tôi đã định đến Eden ngay từ đầu.
Ngay sau đó, bông hoa sao nhái của Jophiel tàn đi. Đó là vẻ buồn ngủ và mệt mỏi. Tôi thay chai nước của hai bông hoa.
Ai đó đã bị bỏ lại và ai đó đã ra đi. Bất kể điều gì đã được lựa chọn, cuối cùng mọi người vẫn sẽ đi đến kết thúc của họ.
__________
Sáng hôm sau, tôi được các thành viên tiễn đi. Nhiều việc đã xảy ra nhưng các thành viên nói rằng họ sẽ tiễn tôi đi. Chính xác hơn, Lee Hyunsung là người đã nói điều này.
Tôi quay đầu lại và thấy Han Sooyoung đang nhìn chằm chằm vào tôi với vẻ mặt bất mãn độc nhất vô nhị. Tôi đưa cho cô ấy một cuốn sổ nhăn nheo. Han Sooyoung thẳng thừng hỏi, "...Đây là thứ rác rưởi gì vậy?"
"Thông tin cô cần lúc này."
Tôi đã thêm một số thông tin hữu ích cho vòng thứ 1863 từ Con đường sinh tồn.
Tia lửa bốc lên xung quanh cơ thể Han Sooyoung. Tôi mơ hồ biết danh tính của nó. Các tia lửa liên quan đến danh tính của Han Sooyoung với tư cách là một ‘nhân vật’.
“Đừng vứt nó đi và hãy xem nó bất cứ khi nào cô có thời gian.”
Han Sooyoung nhìn chằm chằm vào cuốn sổ tôi đưa cho cô ấy và hỏi, "…Cái này ổn chứ?"
"Gì?"
[Bức tường thứ tư được kích hoạt mạnh mẽ!]
Han Sooyoung chăm chú nhìn tôi như thể đọc được điều gì đó về số phận của tôi. Rồi cô ấy lắc đầu, "Không, chẳng có gì đâu. Đừng bận tâm."
…Cô ấy rất không đáng tin.
Lee Hyunsung lắng nghe cuộc trò chuyện và mở miệng, “Sẽ thật tuyệt nếu chúng ta có thể thực hiện kịch bản cùng nhau. Thật đáng tiếc."
Lee Hyunsung, người đã trở nên thân thiết với tôi, nói lời tạm biệt đầu tiên và sau đó Kim Namwoon nhìn tôi chằm chằm.
"Hah, cút đi. Gửi lời chúc tốt đẹp nhất đến 'tôi' ở đó."
Tất nhiên nó sẽ không xảy ra. Tôi phải đến thế giới bên kia nếu muốn nói chuyện với Kim Namwoon của vòng thứ ba.
Khoảnh khắc tôi kết thúc lời tạm biệt và quay lại.
"Này."
Một thứ gì đó có trọng lượng mềm bay về phía lưng tôi. Tôi vội quay đầu lại và chộp lấy. Một chiếc áo khoác trắng, đó là Áo khoác Không gian Kích thước Vô hạn.
"Chẳng phải anh chưa nhận được phần thưởng sao? Cầm lấy đi."
Đó là chiếc áo khoác mà Han Sooyoung đang mặc. Tôi chết lặng. "Đến kịch bản thứ 95 và chỉ nhận được một cái gì đó như thế này―"
Han Sooyoung nhìn tôi như thể tôi thật thảm hại. Sau đó, một ý nghĩ thoáng qua đầu tôi. Khoan đã, đừng nói với tôi....? Tôi cho tay vào túi áo với vẻ mặt ngạc nhiên và Han Sooyoung hỏi, "Câu hỏi mà tôi chưa hỏi ngày hôm qua, bây giờ tôi có thể hoàn thành nó không?"
"…Hỏi đi."
“Tại sao anh lại nói rằng anh sẽ không quay lại vòng thứ ba?”
Đó là một câu hỏi bất ngờ. Han Sooyoung tiếp tục hỏi, “Anh đang đóng vai trò của tôi ở đó… nếu anh không quay lại, thế giới đó sẽ diệt vong. Anh phải biết điều này chứ, vậy tại sao― ”
“Xem nào… tại sao nhỉ?”
"Hả?"
"Ngay cả khi không có tôi, vòng ba vẫn sẽ ổn trong một thời gian dài."
"Làm thế nào anh có thể chắc chắn như vậy?" Han Sooyoung nhìn tôi đầy nghi ngờ.
"Vì có cô ở đó."
Vẻ mặt của Han Sooyoung hơi cứng lại trước lời nói của tôi. Đôi mắt cô ấy run lên vì ngạc nhiên.
"Tôi tin vào cô của vòng thứ ba."
Han Sooyoung nhìn tôi chằm chằm một lúc trước khi quay đầu đi. "Mau cút đi, tôi không muốn nhìn thấy anh nữa."
“Tôi đi đây, hãy sống tốt.”
Tôi nhìn lên bầu trời.
[Chòm sao ‘Quỷ vương của sự Cứu Rỗi’ đang nhìn lên bầu trời đêm.]
[Kẻ mưu phản Bí mật! Vui lòng thực hiện nội dung của giao ước.]
Một cổng thông tin được tạo ra dưới chân tôi. Cảm giác như có thứ gì đó đang kéo tôi đi khi thế giới bắt đầu sụp đổ. Thế giới của vòng thứ 1863 đang trở nên mờ mịt.
Một thế giới khác với nguyên bản mà tôi từng biết. Đó là một thời gian ngắn nhưng tôi cảm thấy có nhiều thứ đã thay đổi.
Lee Hyunsung vẫy tay trong khi những người khác tiễn tôi đi với biểu cảm phức tạp. Giống như Yoo Jonghyuk và tôi đã làm, họ sẽ bước qua một thế giới khác với bản gốc mà tôi biết.
Có thể một ngày nào đó, thế giới của chúng tôi sẽ gặp nhau. Tuy nhiên, ngay cả khi chúng tôi không thể gặp lại nhau, chắc chắn rằng thế giới này vẫn tồn tại. Giống như Con đường sinh tồn đối với tôi.
Thế giới trở nên tối tăm. Tôi cảm thấy chóng mặt khi nghe giọng nói của một vị thần bên ngoài.
[Ch ỉ nhữ ng câu ch uyệ n k hông có khở i đ ầu hay k ết th úc mớ i tồ n t ại.]
Mặt đất biến mất và tôi bị hút vào cánh cổng. Các con đường bị thu hẹp và mở rộng nhiều lần.
Tôi nhắm mắt lại và để cơ thể trôi theo dòng thời gian.
Một lúc sau, tôi ngã xuống đất với một âm thanh lớn.
[Giao ước Thế giới bên ngoài đã được hoàn thành!]
[Phần thưởng sẽ được giải quyết.]
Nói chính xác hơn, đó không phải là mặt đất. Đó là dải ngân hà của Star Stream mà tôi từng thấy trước đây. Cơ thể tôi lơ lửng trong sự trống rỗng của vũ trụ. Tôi rêи ɾỉ và nhìn thấy vạt áo choàng đen đang kéo lê trên mặt đất.
[Cậu đã đến.]
Đó là Kẻ mưu phản Bí mật.