Toàn Trí Độc Giả

Chương 158

Anh đã không gặp Yoo Sangah trong một tuần và cô trông có vẻ phờ phạc hơn trước. Tuy thế, mắt cô lại tỏa sáng hơn bình thường.

"Cô có vẻ đã được kế thừa một câu chuyện khá tốt."

Yoo Jonghyuk từ từ rút Heaven Shaking Sword ra. Tầng hai của Lâu đài Bóng tối là một sân khấu thích hợp để lấy đi câu chuyện của người khác. Câu chuyện của Yoo Sangah đủ xứng đáng cho điều này.

"Người phụ nữ này cũng không xuất hiện trong những lần hồi quy trước."

Anh đã cứu cô lần trước vì hoàn cảnh nhưng anh không thể giữ một thành phần bất định mãi được. Một thành phần là Kim Dokja đã quá đủ rồi. Yoo Sangah đưa tay lên và lùi lại. "Tôi không ở đây để đánh nhau."

"Vậy cô đến đây làm gì?"

"Tôi cần anh giúp."

"Tôi đã nói là đừng có dính dáng đến tôi nữa mà. Lúc đó tôi cứu cô chỉ để trả nợ cho Kim Dokja thôi."

"Nó có liên quan đến Kim Dokja-ssi."

Sát khí của Yoo Jonghyuk hơi lắng xuống. "Cô có ý gì?"

Năng lượng đang trấn áp cô biến mất và Yoo Sangah mở miệng, "Trong kịch bản này, Dokja-ssi sẽ chết."

Kim Dokja sẽ chết? Yoo Jonghyuk bật cười, "Kim Dokja có kỹ năng hồi sinh. Tôi nghĩ rằng tôi đã nói với cô rồi nhưng có vẻ cô đã không lắng nghe."

Yoo Jonghyuk có thể đoán được những kỹ năng của Kim Dokja ở một mức độ nhất định. Tuy không phải là sự hồi sinh bất tận nhưng Kim Dokja sẽ có thể sống sót sau vài cái chết nữa. Do thế, tính mạng của Kim Dokja sẽ không bị đe dọa trong thời điểm này.

"Cậu ta có lẽ đã sống lại rồi... cô vẫn chưa gặp cậu ta sao?"

Lần này, đôi mắt của Yoo Sangah rung động. Tuy nhiên, cô ấy không nhượng bộ và nói lại.

"Không phải như vậy. Nếu anh cứ để nó như thế này, Dokja-ssi "thực sự" sẽ chết đấy."

"...Làm sao mà cô biết được?"

"Tôi đã nhìn thấy nó."

"Nhìn thấy nó?"

Ngay sau đó, một sợi chỉ khổng lồ xuất hiện sau lưng Yoo Sangah. Nó không phải là từ Ariadne.

Nhìn kỹ hơn, sợi chỉ không phải được làm bằng một sợi. Nó được làm bằng những sợi dây rất nhỏ. Những sợi dây được tạo nên từ vô số câu chuyện. Yoo Jonghyuk biết danh tính của sợi chỉ này, sợi chỉ tuôn ra như tấm vải khổng lồ của số phận.

Anh biết nhưng không khỏi cảm thấy ngạc nhiên. Đây là biểu tượng của ba nữ thần số mệnh, Moerae.

Yoo Jonghyuk nghĩ về điều đó. "Cô đã đánh cắp một lời tiên tri từ một chòm sao?"

Yoo Sangah nhẹ nhàng gật đầu.

Yoo Jonghyuk tức giận gầm lên, "Cô có biết mình đã làm gì không? Số phận..."

"Tôi biết! Đó là lý do tại sao tôi đang cầu cứu anh, Yoo Jonghyuk-ssi."

Tâm tình hiện tại của Yoo Jonghyuk rất phức tạp. "Số phận" của Moerae không đơn giản là sức mạnh nhìn thấy tương lai. Đúng hơn, nó là một lời tiên tri đến từ "kết luận" thông qua "dữ liệu lớn".

Tương lai hợp lý nhất đã được dự đoán thông qua sự kết hợp của vô số câu chuyện. Theo cách này, "số phận" không phải là tuyệt đối và  nó có thể thay đổi, nhưng điều này chưa từng xảy ra trước đó.

Cho đến nay, những lời tiên tri của Olympus chưa bao giờ sai. Ngay cả Zeus, chúa tể của đỉnh Olympus, cũng không thể thoát khỏi số phận của mình. Bởi vì thời điểm một lời tiên tri được đưa ra, toàn bộ xác suất của Olympus đã được sử dụng để hiện thực hóa số phận này.

"Xin hãy dừng Kim Dokja-ssi lại. Nếu không..." Yoo Sangah không thể nói hết. Các tia lửa xung quanh cơ thể cô đã chặn miệng cô.

Tuy nhiên, Yoo Jonghyuk có thể đọc rõ ràng những sợi tơ đằng sau cô ấy.

[Hóa thân Kim Dokja sẽ bị gϊếŧ bởi người anh ấy yêu thương nhất.]

_______

"Oaa, vùng đồng bằng thật rộng lớn!"

"Đây thực sự là Lâu đài Bóng tối sao?"

Lee Hyunsung nhìn chằm chằm vào đường chân trời với vẻ ngưỡng mộ. Cả vùng đồng bằng và khu rừng rộng lớn trải ra trước mắt. Một con sông với một luồng khí đáng sợ chảy qua trung tâm của vùng đồng bằng. Con sông này là một phụ lưu của sông Phượng Hoàng.

Cuối cùng chúng tôi cũng đến được tầng hai của Lâu đài Bóng tối.

"Đúng vậy. Đây là tầng hai, một nơi hoàn toàn khác với tầng một."

Không giống như tầng một có một kịch bản mới đang diễn ra, tầng hai có một kịch bản đã diễn ra trong một thời gian rất dài.

Tôi có thể nhìn thấy sự xuất hiện của một số hóa thân ở phía xa. Họ là những hóa thân của Seoul mới bước vào tầng này cùng chúng tôi.

Các hóa thân không phản ứng gì khi họ nhìn thấy chúng tôi. Nhìn kỹ mới thấy họ đang nhận được sự hướng dẫn từ một dokkaebi.

[...Xin chúc mừng tất cả các hóa thân mới đã đến tầng hai. Đồng bằng Abyss là nơi bạn có thể làm bất cứ điều gì.]

Đó là một dokkaebi với giọng điệu đặc biệt mà tôi chưa từng thấy trước đây. Nó mang một vẻ ngoài già dặn rõ rệt. Nó dường như là một dokkaebi đã làm việc cho Cục trong một thời gian rất dài.

Đó là điều đương nhiên nếu nó phụ trách kịch bản cho đồng bằng Abyss. Dokkaebi bị giáng cấp sẽ được chỉ định cho kịch bản này.

Tôi bật điện thoại của mình và tìm thấy thông tin trên tầng hai của Lâu đài bóng tối trong Con đường sinh tồn.

[Đồng bằng Abyss. Các dokkaebi thường gọi nó là ngôi mộ của kịch bản.]

...Ngôi mộ của kịch bản. Những câu chữ khiến tôi cảm thấy sảng khoái. Tôi đã đi xa đến mức này rồi đây.

Han Sooyoung nghe dokkaebi và mở miệng, "Lại thêm một thằng ngu nữa. Cơ hội nào ở đây? Nó chỉ tăng thêm độ khó khi nó tức giận mà thôi."

Không chỉ cô ấy. Các hóa thân khác cũng đã trở nên quen thuộc với dokkaebi và họ nhìn nó với vẻ ngờ vực. Đây đã là kịch bản thứ chín và không có chuyện họ sẽ làm ầm ĩ lên vì cơ hội.

Dokkaebi cười như thể nó biết họ đang nghĩ gì.

[Đừng lo lắng. Sẽ không có sự can thiệp từ dokkaebi trong kịch bản này. Bất kể câu chuyện thú vị hay nhàm chán, chúng tôi đều không đυ.ng đến.]

Các hóa thân thì thầm. cho đến nay, dokkaebi chưa bao giờ nói bất cứ điều gì như thế này. Họ luôn muốn một câu chuyện kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn. Tại sao họ đột nhiên không can thiệp?

"Ngươi đang định làm cái quái gì vậy?"

"Điều đó nghĩa là gì?"

[Tôi biết rằng tất cả các bạn đang mệt mỏi với kịch bản. Tuy nhiên, điều tôi vừa nói là sự thật.]

[Kịch bản chính được cập nhật!]

[Kịch bản chính #9 - ???

Thể loại: Chính

Độ khó: ???

Điều kiện: ???

Thời gian giới hạn: -

Phần thưởng: Không có

Thất bại: -]

Tất cả các điều kiện đều bị giấu đi và không có giới hạn thời gian hoặc hình phạt thất bại. Các hóa thân chưa bao giờ nhận được một kịch bản như vậy trước đây và cảm thấy rất bối rối.

"Gì đây? Không có gì được tiết lộ là sao chứ?"

"Ngươi đang lại cố gắng lừa bọn ta với một kịch bản đáng khinh một lần nữa sao?"

Dokkaebi bật cười trước phản ứng dữ dội của các hóa thân.

[Cho đến nay, các bạn đang chạy đua vì cái gì? Vì gia đình và bạn bè sao? Hay để trở nên mạnh mẽ hơn? Hay để thống trị những người khác? Mỗi người trong số các bạn đều có câu trả lời của riêng mình. Theo tôi thì tất cả chỉ là dối trá. Các bạn đến đây vì các bạn đã "đi theo" kịch bản.]

Đôi mắt của các hóa thân rung lên khi cuộc sống gần đây của họ bị bác bỏ như vậy.

Dokkaebi tiếp tục nói, [Tuy nhiên, những kịch bản trong tương lai sẽ khó vượt qua với tâm thế như vậy. Những sinh vật bị động không thể tồn tại trong Star Stream. Vì vậy, kịch bản này sẽ không yêu cầu bất cứ điều gì.]

Một kịch bản không yêu cầu bất cứ điều gì. Thân thể của các hóa thân run lên.

[Không có giới hạn thời gian hoặc hình phạt thất bại. Không có gì xảy ra nếu thất bại cả. Các bạn phải tự mình tìm ra những điều kiện rõ ràng. Chỉ những sinh vật muốn tự mình kể một câu chuyện mới có thể tiến về phía trước. Haha, không biết có bao nhiêu người sẽ lựa chọn như vậy đây? Tôi cầu nguyện rằng các bạn sẽ không ngủ quên trong "ngôi mộ" này.]

Dokkaebi biến mất với những lời này. Các hóa thân mất đi cảm giác về mục đích và bắt đầu ồn ào. Đó là một cảnh tượng kỳ lạ.

Đây là một kịch bản yên bình hơn bất kỳ kịch bản nào cho đến nay, nhưng các hóa thân có vẻ hơi khó chịu. Giống như họ sẽ vui hơn khi có một mục tiêu rõ ràng vậy.

Lee Hyunsung hỏi, "Dokja-ssi? Chuyện gì đang xảy ra vậy?"

Lee Hyunsung có vẻ rất bối rối. Anh đã tràn đầy động lực để nâng thứ hạng của mình, rồi lại bị cho một kịch bản không có điều kiện rõ ràng nào. Anh ấy hẳn phải thất vọng lắm. Mặt khác, tôi có một chút lo lắng.

Kịch bản này có thể là kịch bản nguy hiểm nhất cho nhóm của tôi. Ngay lúc tôi định mở miệng, một giọng nói vang lên sau lưng.

"Uh... nơi này là đâu?"

Lee Jihye và Lee Gilyoung đã thức dậy.

__________

Lee Jihye đã vô cùng tuyệt vọng sau khi xác nhận thứ hạng của cô ấy là 98,761.

"Tôi chưa bao giờ nhận được thứ hạng như vậy trong các bài kiểm tra..."

Tất nhiên, đó là một lời nói dối. Theo Con đường sinh tồn, Lee Jihye không học giỏi cho lắm.

"...Dokja-hyung?" Lee Gilyoung nhảy lên như một con châu chấu ngay khi nhìn thấy tôi. Sau đó, cậu bé thu mình lại và giả vờ bình tĩnh. "Em biết anh còn sống mà. Em đã tin tưởng vào hyung cho đến cùng!"

Lee Jihye chế nhạo cậu bé, "Nhóc con, cưng đang nói cái gì vậy? Nhóc đã khóc rất nhiều và còn thò lò cả mũi cơ mà."

"Khóc?" Lee Gilyoung chối bỏ rằng cậu bé chưa bao giờ khóc và cậu bé đương nhiên biết tôi còn sống.

10 phút sau, Lee Gilyoung không kiềm chế được cảm xúc của mình nữa. Cậu bé bật ra một tiếng nức nở và lao tới ôm chân tôi.

"...Một kịch bản mà không có kịch bản?" Lee Jihye nghe chúng tôi mô tả và hỏi với vẻ bối rối.

"Làm thế nào chúng ta có thể vượt qua nó được đây?" Lee Hyunsung lo lắng.

"Hay có điều gì đó bị che giấu? Chúng ta có thể hoàn thành kịch bản nếu chúng ta tìm ra điều kiện ẩn."

"Tôi đoán nếu tất cả chúng ta cùng làm..."

Tôi cười khổ khi nhìn Lee Jihye và Lee Hyunsung. Thật sự, đầu óc đơn giản rất có ích. Tuy nhiên, không phải ai cũng đơn giản.

"Xin lỗi... chúng ta có thực sự cần phải hoàn thành nó không?" Người phát biểu là Pink Kid Kim Yongpal.

Lee Jihye hỏi, "Người phụ nữ này là ai?"

"Cô ấy chỉ là một... người phụ nữ tình cờ đi cùng chúng ta thôi."

Tôi đã quá lười để giải thích. Cô nhóc sẽ không tin tôi nếu tôi nói người này là một ông chú ở độ tuổi 40.

Trong khi đó, Kim Yongpal nói lắp với đôi mắt khép hờ, "C-Chỉ là, không ổn khi cứ thế này sao? Nếu chúng ta hoàn thành nó..."

"Cô đang nói điều vô nghĩa gì thế hả?"

"...M-Mọi người có biết kết thúc của các kịch bản là gì không?"

Kim Yongpal đã đi vào bản chất của một điều không thể ngờ tới. Tôi không ngờ ông ấy lại nói một câu như vậy.

Lee Jihye bối rối. "Hả?"

"T-Tôi không biết là xấu hay tốt nếu chúng ta tiếp tục thực hiện các kịch bản... Trong các kịch bản liên tục xảy ra, chúng ta chỉ là đồ chơi của các chòm sao. Ngay cả khi chúng ta hoàn thành kịch bản này, chúng ta vẫn không biết kịch bản tiếp theo sẽ như thế nào cả. C-Chúng ta có thể chết bất cứ lúc nào."

Biểu cảm của các thành viên trong nhóm trở nên rối loạn trước những lời nói của Kim Yongpal. Bởi vì điều ông ấy nói hoàn toàn đúng.

Không ai biết những kịch bản này sẽ kết thúc như thế nào. Không ai biết họ sẽ chết như thế nào và khi nào sẽ chết. Mọi người đi được đến thời điểm này vì họ sẽ chết nếu họ không giải quyết các kịch bản.

Tuy nhiên, kịch bản này không có giới hạn thời gian hoặc hình phạt thất bại.

Lee Jihye cắn môi. "Rồi sao? Cô sẽ ở lại đây chắc? Cô nghĩ đây là đâu? Đây là một nơi nguy hiểm, nơi ma quỷ lang thang xung quanh...!"

Trước khi Lee Jihye nói xong, các loài quỷ lớn bắt đầu tụ tập trên đồng bằng. Chúng là những con quỷ cao hơn cấp 5. Lee Jihye cười như cô nhóc đã đợi nó.

"Nhìn đi, chúng tới rồi này."

"Mọi người mau tập hợp lại!"

Các hóa thân gần đó tụ tập xung quanh nhóm chúng tôi. Những con quỷ tiếp cận đều là quỷ cấp 4 - gấu quỷ. Có khoảng 20 con trong số chúng. Chúng tôi có thể vượt qua chúng nếu tôi sử dụng Điện khí hóa và các thành viên trong nhóm của tôi cùng nhau chiến đầu.

Tất nhiên, những hóa thân khác không biết sức mạnh của tôi và cảm thấy tuyệt vọng.

"Những con quái vật này..."

Vào lúc này, một ánh sáng rực rỡ chiếu từ phía bên kia của gấu quỷ. Đó là ngọn lửa trắng. Những con gấu quỷ thét lên khi bị ngọn lửa thần thánh thiêu rụi. Khả năng tàn sát một loài quỷ cấp 4 mạnh đến mức này sao? Dấu ấn này...

"Unnie!" Lee Jihye hét lên.

Ngọn lửa địa ngục của Jung Heewon. Jung Heewon phát hiện ra chúng tôi và hơi giật mình. Đặc biệt, cô ấy đã sốc khi nhìn thấy tôi.

Tôi lúng túng vẫy tay với Jung Heewon, người ngập ngừng gật đầu. Có chút khó chịu trong cái nhìn của cô ấy.

...Sao thế? Jung Heewon đang cưỡi một con kỳ lân đen. Cô ấy đã thuần hóa con quái vật đó như thế nào vậy? Những người cưỡi kỳ lân đen khác tiến đến chỗ Jung Heewon và nhanh chóng đánh bại lũ gấu quỷ. Các hóa thân gọi tên Jung Heewon.

"Woa! Thẩm phán hủy diệt!"

Jung Heewon đến gần hơn và Lee Jihye chạy về phía cô.

"Unnie, chị thực sự còn sống! Chị đã ở đây trước rồi sao?"

"Jihye, chị xin lỗi. Nói chuyện sau nhé."

Jung Heewon quay lưng lại với Lee Jihye. Lee Jihye cáu kỉnh quay lại phía tôi. Jung Heewon dẫn dắt mọi người một cách tự nhiên, như thể cô ấy đã quá quen với việc này.

"Mọi người theo tôi! Tôi sẽ hướng dẫn mọi người đến một nơi an toàn!"

...Một nơi an toàn? Sự khó chịu trong tôi tăng lên.

Các hóa thân đã bị mê hoặc bởi sức mạnh áp đảo của Jung Heewon và đi theo cô. Chúng tôi cũng đi theo cô ấy. Chúng tôi đã dành khoảng một giờ để vượt qua vùng đồng bằng. Sau đó, một bức tường cao ẩn trong khu rừng hiện ra.

Một bức tường thành vững chắc mà không loài quỷ nào có thể vượt qua. Các hóa thân bị thu hút khi một giọng nói phát ra từ đâu đó.

[Chào mừng. Đến đây có quá khó không? Những rắc rối đều đã qua. Bây giờ mọi người đã an toàn.]

Các hóa thân thì thầm. Jung Heewon đang nhìn tôi với ánh mắt phức tạp.

Lúc này, tôi nhận ra điều gì đã xảy ra. Khỉ thật. Tôi hiểu rồi, nơi này là "pháo đài của gã đó".

Một người đàn ông xuất