Tại nhà của Đan Nhất Yên, cô đang vui mừng khi nhận được tin báo từ bệnh viện cô đã mang thai được một tuần, thế nhưng cô không biết là có nên nói cho Đàm Dịch Khiêm biết hay không, cô thật chất không dám nghĩ anh sẽ cưới cô. Nhưng cô tin chất một điều anh sẽ nhận đứa trẻ này, vì vậy cô quyết định đến nhà tìm anh.
Nhà của Đàm Dịch Khiêm:
- Bác gái con vẫn khỏe! Dạ vì con bận học nên không thường xuyên gọi điện cho bác, dạ được con sẽ gọi lại cho bác sau, con chào bác! _Hạ Tử Du gác máy vì vừa nói chuyện xong với mẹ của Đàm Dịch Khiêm, cô sống cùng anh mười năm nên cũng biết chút về sự mâu thuẫn giữa anh và ba mẹ, thế nhưng cô không biết nhiều vì sau hai năm cô được đưa về nhà anh thì ba mẹ anh cùng chị gái đã sang nước ngoài định cư.
- Bảo bối_ Đàm Dịch Khiêm bước vào lên tiếng gọi cô thân mật anh tiện thể nhấc bổng cô lên ngồi vào chỗ cô đang ngồi rồi đặt cô lên đùi anh.
- Dịch Khiêm_ Cô vui vẻ gọi anh.
- Em vừu nói chuyện với ai?_ Đàm Dịch Khiêm ôn nhu hỏi.
- Là bác gái a!_ Cô thành thật trả lời anh, sắc mặt anh liền thay đổi.
- Dịch Khiêm! Bác gái muốn tham dự sinh nhật mười tám tuổi của em a.._ Hạ Tử Du ôm cổ Đàm Dịch Khiêm nũng nịu nói.
- Em đã đồng ý?_ Đàm Dịch Khiêm chau mày hỏi.
- Dạ, có cả chị Tâm cùng về_ Hạ Tử Du ra sức gật đầu, cô biết anh không vui nhưng mà cô rất quí người nhà của anh, cô cũng biết nếu là yêu cầu của cô thì anh sẽ chấp nhận.
- Dịch Khiêm em rất nhớ hai bác và cả chị Tâm nữa anh để họ về được không?_ Thấy anh yên lặng không nói gì, cô ngồi lên đùi anh, làm nũng, chợt một ý nghĩ táo bạo hiện lên trong đầu cô, Hạ Tử Du ngây thơ hôn lên môi anh, mặc dù ý thức của cô rất non nớt, cô thật tình không biết cách hôn, anh và cô cũng đã từng hôn qua nhưng đều là anh chủ động, nay cô lại chủ động hôn anh không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh, cô hôn anh rất vụng về a..
- Bảo bối, em có biết mình đang làm gì không?_Đàm Dịch Khiêm vì hành động này của cô đã khiến dục hỏa trong người anh bộc phát, anh sợ nếu cô còn như vậy anh thật tình không nhịn được nữa. Hạ Tử Du ngây thơ mở đôi mắt to tròn long lanh nhìn anh, Đàm Dịch Khiêm nhịn không được nữa đẩy ngã cô xuống giường điên cuồng mà hôn cô. Anh hôn môi co rất sâu hút hết mật ngọt trong miệng cô, anh hôn dọc theo cái cổ nhỏ trắng của cô và đi dần xuống.
- A đừng! Dịch Khiêm!_ Hạ Tử Du hoảng hốt kêu lên, và khi tay anh luồng vào trong áo cô thì cơ thể cô không ngừng run lên, mà anh chàng tổng tài nào đấy đã không còn để tâm tiếp tục làm việc.
- Dịch Khiêm anh có đồng ý không?_Hạ Tử Du kêu lên, anh vẫn chưa cho cô câu trả lời a. Đàm Dịch Khiêm đã cởi bỏ áo ngủ của cô.
- Được anh đồng ý, bảo bối cho anh được không?_ Đàm Dịch Khiêm nhìn cô dịu dàng nói, đôi mắt anh đã đỏ ngầu vì du͙© vọиɠ, Hạ Tử Du không nói gì chỉ nhìn anh, Đàm Dịch Khiêm động thân khiến cho cô kêu lên vì đau đớn, thấy cô đau anh cũng đau lòng, liền dừng lại một lúc đợi cô có thể thích ứng….. Sau một hồi triền miên cô gái nhỏ nằm trong lòng người đàn ông ngủ thϊếp đi, còn anh Đàm của chúng ta thì tinh thần sảng khoái ngắm nhìn cô gái của anh và ôm cô vào lòng không lâu sau anh củng ngủ.
Ba ngày sau tại nhà của Đan Nhất Yên:
- Cô nói đứa bé là ngoài ý muốn mà có sao?_ Đàm Dịch Khiêm ngồi trên ghế ánh mắt băng lãnh nhìn Đan Nhấy Yên đang không ngừng run rẫy ngồi dưới sàn.
- Phải, là..là lần trước khi đó vì…có Tử Du nên em…quên không uống thuốc._Đan Nhất Yên không dám nhìn thẳng anh, thân thể cô không ngừng run rẫy, cô rất sợ ánh mắt này của anh.
- Đan Nhất Yên, cô ở bên cạnh tôi bao lâu mà không rõ nguyên tắc của tôi sao?_Đàm Dịch Khiêm vẫn là thái độ lãnh đạm đó nhìn cô gằng giọng hỏi.
- Biết,…em biết rõ…nhưng là,..ngoài ý muốn…Dịch Khiêm nó là cốt nhục của anh._ Đan Nhất Yên sợ hãi nói, cô không nghĩ anh sẽ có thái độ như vậy khi biết tin cô có đứa be, một ling cảm không tốt đến khiến cô không khỏi rùng mình.
- Đan nhất Yên, cô nghĩ cô thông minh dùng đứa nhỏ này để tách tôi khỏi Tử Du sao? Cô đừng hòng qua mặt được tôi._ Anh lạnh lùng nói, Đan Nhất Yên ngạc nhiên nhìn anh, nhưng cũng rất nhanh lấy lại bình tĩnh.
- Anh nói gì em không hiểu,_ Cô tỏ vẻ ngạy thơ hỏi.
- Cô đừng mơ tưởng sẽ dùng đứa nhỏ này, con tôi chỉ có thể là Tử Du mang thai, tôi không cho phép bất cứ ai mang thai con tôi ngoài cô ấy._ Đàm Dịch Khiêm nói xong thì đứng lên sải bước rời đi, Đan Nhất Yên chết lặng cô không ngờ anh sẽ máu lạnh nư vậy, ngay sau đó thì có vài bác sĩ tiến vào và làm phẫu thuật phá thai cho cô. Đan Nhất Yên cô ngây thơ nghĩ rằng có thể dùng đứa nhỏ thì có thể danh chính ngôn thuận ở bên cạnh anh, vì vậy cô đã đánh liều lấy tϊиɧ ŧяùиɠ của anh khi quan hệ xong đi cấy ghép, sau vài lần cuối cùng cô cũng mang thai đứa nhỏ, thế nhưng giờ nó đã không còn, cô càng không ngờ rằng tình yêu anh dành cho Hạ Tử Du lại nhiều đến vậy, nhiều đến mức anh đã bỏ đi đứa con của anh và cô.
Thấm thoát thời gian trôi qua,cũng chỉ còn ba ngày là sinh hật mười tám tuổi của Hạ Tử Du, Đàm Dịch Khiêm đã trong chờ ngày này rất lâu, khi sinh hật đủ mười tám tuổi của cô, anh sẽ chính thức thông báo cô là vợ sắp cưới của anh, thủ tục hôn thú anh cũng đã cho chuẩn bị thật tốt, ngoài ra anh còn cho người tổ chức tiệc rất lớn. Gia đình anh từ nước ngoài cũng đã về lại thành phố, họ đang ở trong biệt thự nhà anh.
- Tử Du, từ nay con sẽ là vợ của Dịch Khiêm, bác hi vọng bọn con có thể sống tốt và vui vẻ hạnh phúc, bác nợ Dịch khiêm rất nhiều._ Bà Đàm lên tiếng nói, bà rất yêu quí cô bé này, bà biết rõ tình cảm mà con trai bà dành cho cô bé, tình cảm đó còn hơn người làm mẹ la bà đây.
- Bác gái con sẽ nói với Dịch Khiêm để mọi ngườ ở lại đây cùng bọn con._Hạ Tử Du lên tiếng nói.
- Tử Du, bác biết con là cô gái tốt, bác cũng hiểu rõ con trai mình, dù là vì con mà nó đồng ý thì cuộc sống sau này khó có cùng bầu không khí._ Bà Đàm dịu dàng nói.
- Nhưng…
- Con hãy nghe lời bác, được không? Bác sẽ thường xuyên về thăm các con._ Bà Đàm lên tiếng ngăm lời cô khi cô định mở miệng nói.
- ‘hắc hắc’ Bác yên tâm con tϊиɧ ɖϊ©h͙ Khiêm sẽ để bác ở lại cùng con._ Hạ Tử Du cười tinh nghịch chắc chắn nói, sau đó thì chạy lên phòng, bà Đàm chỉ biết lắc đầu với điệu bộ đáng yêu của cô.
Buổi tối, sau khi dùng cơm tối xong,ông bà Đàm liền về phòng mình,còn Đàm Tâm cùng Hạ Tử Du nói chuyện một lúc thì cũng về lại phòng mình, Đàm Tâm gọi điện thoại cho Đan Nhất Yên để tâm sự, Cô và Đan Nhất Yên là bác sĩ và bệnh nhân. Trong khi đó Đàm Tâm không hề biết về mối quan hệ của Đàm Dịch Khiêm và Đan Nhất yên, nhưng ngược lại Đan Nhất Yên biết rõ Đàm Tâm chính là chị gá lớn hơn Đàm Dịch Khiêm hai tuổi.
Trong phòng của Hạ Tử Du, cô đang ngồi trên ban công gần cửa sổ, mặc áo ngủ bằng lụa dài phủ đến đầu mắc cá chân. Hạ Tử Du ngồi xếp bằng chơi ghép hình, từ nhỏ cô đã có thói quen này, không chỉ là thói quen mà là sở thích của cô, Đàm Dịch Khiêm thường mua các bộ ghép tranh lớn và đắc tiền nhất cho cô.
- Bảo bối._ chín giờ hơn thì Đàm Dịch Khiêm về nhà, trước khi vào nhà anh thường gọi cô thân mật như vậy.
- Vẫn chưa xong sao? Anh giúp em._Nói xong anh ngồi xuống đẻ cô ngồi vào giữa hai chân anh. Thân hình to lớn của anh che chắn hết cả thân hình nhỏ nhắn của cô, nhờ có sự trợ giúp củ a anh chỉ trong vòng mười lăm phút đã hoàn thành xong bức tranh, Hạ Tử Du rất tự nhiên duỗi thẳng lưng rồi dựa vào l*иg ngực to và ấm áp của anh.
- Mệt không? Em lên giường nghỉ ngơi đi._ Đàm Dịch Khiêm thương yêu hôn lên má cô nhỏ giọng nói.
- Không, em có chuyện muốn nói với anh._ Hạ Tử Du lắc đầu nói rồi cô xoay người ngồi đối diện với anh, hai chae6n cô gặp lại quì gối, khuôn mặt xinh đẹp tinh xảo giờ đây lại nghiên túc và rất đáng yêu khiến anh không nhịn được khẽ cười đưa tay vuốt ve hai má của cô.
- Bảo bối là chuyện gì?_ anh thương yêu sủng nịch hỏi.
- Em muốn bác trai và bác gái, cùng chị Tâm sẽ về ở cùng chúng ta._ Hạ Tử Du mở to đôi mắt long lanh, giọng điệc của cô trong, không giống như làm nũng, cũng không giống như cầu xin mà dùng giọng điệu trẻ con ra lệnh cho anh.
- Tử Du! Là mẹ anh bắt em nói với anh đúng không?_ Đàm Dịch Khiêm không vui hỏi cô, anh vốn không muốn tốt cho mẹ anh.
- Không, là do em muốn như thế, anh đừng lúc nào cũng nghĩ xấu về bác gái như thế._Hạ Tử Du lắc đầu nói.
- Anh không đồng ý._ Đàm Dịch Khiêm quả quyết nói xong liền đứng dậy.
- Dịch Khiêm…_ Hạ Tử Du biết anh không đồng ý nhưng cô là cô bé cứng đầu quyết không chịu tha.
- Bảo bối ngoan, đi ngủ sớm đi, anh đi tắm._ Không một chút biểu cảm, anh nói xong liền đi vào phòng tắm. Hạ Tử Du không vui nên nằm sắp xuống sàn nhà chống cằm suy nghĩ, cô không tin anh sẽ không chiều theo ý cô.
- Bảo bối, sàn nhà rất lạnh, em không nên nằm ở dưới._ Lúc Đàm Dịch Khiêm bước ra liền thấy cô nằm dưới sàn nhà thì lo lắng lên tiếng dịu dàng nói.
- Dịch Khiêm, sau khi sinh nhật em xong anh để bác trai bác gái, và chị Tâm ở lại chơi thêm vài ngày nữa được không?_ Hạ Tử Du bắt đầu làm nũng nói, cô kiễng mũi chân ôm lấy cổ anh, vì cô thấy so với anh rất nhiều.
- Chuyện gì anh cũng có thể đồng ý với em, nhưng chuyện này thì không thể, anh không cho phép._ Đàm Dịch Khiêm thương yêu,ôm cô lên giường nhẹ giọng nói, nhưng trong giọng điệu có pha chút nghiêm khắc.
- Coi như là vì em được không?_ Hạ Tử Du không phục, cô càng làm quấy dạng hai chân ngồi lên người anh, nơi mềm mại của cô đυ.ng vào bụng dưới của anh, khiến người anh lại nóng lên khó chịu.
- Được rồi, em đừng nghịch nữa, anh đồng ý._ Đàm Dịch Khiêm nói, anh thật sự là không biết phải làm gì với cô, ai biểu cô là bảo bối của anh làm gì, Đàm Dịch Khiêm cảm thấy người mình càng nóng rang, giọng cũng có chút thay đổi.
- Hoan hô, yêu nhất là Dịch Khiêm, em đi nói với hai bác, để họ không thu dọn hành lý sớm._ Hạ Tử Du phấn khởi nói xong thì định leo xuống từ người anh, thế nhưng lại bị anh giữ lại và đẩy cô xuống giường đặt cô ở dưới thân mình.
- Em kɧıêυ ҡɧí©ɧ anh liền bỏ chạy như vậy sao?_ Đàm Dịch Khiêm ánh mắt nóng rực như lửa nói.
- ‘A’…cái này…em không có mà.._ Hạ Tử Du hốt hoảng vì bị anh làm cho sợ, giờ thì cô thật sự biết mình sắp bị sói ăn.
- Em phải dập lửa._ Đàm Dịch Khiêm vừa dứt lời liền cúi đầu hung hăng hôn lên môi cô. Một lúc sau thì trên sàn nhà là váy ngủ, khăn tắm và cả áo qυầи иᏂỏ rơi trên sàn nhà,trên chiếc giường lớn có hai thân thể quấn lấy nhau triền miên
Ba ngày sau, tại một nhà hàng cao cấp của tập đoàn Ánh Dương, Đàm Dịch Khiêm tổ chức sinh hật cho Hạ Tử Du rất lớn, anh cho người bảo vệ và đảm bảo an toàn cho cô trong bữa tiệc này, vì cô chính thức sẽ được công khai là vợ sa81o cưới của ông trùm xã hội đen Đàm Dịch Khiêm. Hạ Tử Du mặc trang phục của nhà thiết kế nổi tiếng của ý, váy dài màu trắng tinh khiết phần trên cúp ngực ôm sát bộ ngực sữa của cô. Với cách trang điểm nhẹ, càng làm cô thêm xinh đẹp rực rỡ. Đàm Dịch Khiêm cũng với một cât tay trang màu đen, dáng người anh to cao, rất chuẩn khiến bao nhiêu con mắt của phái nữ phải thèm thuần khao khát được gần anh. Hai người rất xứng đôi thu hút rất nhình ánh nhìn từ khách mời. Tất cả các tân khách đều đến chúc mừng hai người họ, cũng không ít các món quà gửi tặng cho cô, chủ yếu là muốn lấy lòng cô. Trong khi bữa tiệc rất náo nhiệt thì có một ánh mắt vừa hâm mộ vừa ghanh tỵ nhìn vào Hạ Tử Du và Đàm Dịch khiêm, đó là Đan Nhất Yên, cô nhìn cách chăm sóc yêu thương cưng chiều của Đàm Dịch Khiêm đối với Hạ Tử Du thì trong lòng bổng thấy đau nhói. Co biết rằng trong tim của anh luôn chỉ có mình Hạ Tử Du, nuốt nước mắt vào trong Đan Nhất Yên xoay người bước đi, không có anh,con cô cũng đã bỏ cô mà đi.