- Cái này cũng dễ làm.
Diệp Phi vẫn không thèm để ý, cười nói:
- Nếu chúng ta cùng hai nhà Diệp Liễu có cái gì xung đột về mặt lợi ích, chúng ta liền nhượng bộ là được, chỉ cần không để cho bọn họ bị hao tổn, chúng ta thiệt thòi một chút cũng không có vấn đề gì đấy.
Mặc dù không muốn cùng Liễu gia là địch, nhưng Lý Tuyết Nhi càng thêm không cam lòng làm như lời Diệp Phi nói, không khỏi có chút chần chờ nói:
- Chính bởi như vậy, chúng ta chỉ sợ chẳng những không thể kiếm tiền, thậm chí ngay cả vốn gốc cũng không thể thu về a.
- Không có chuyện gì, ngươi chỉ cần can đảm đi làm là được rồi, tiền của ta là vô hạn đấy, ngươi thiệt thòi như thế nào cũng không có khả năng thua trắng tay được.
Diệp Phi bắt đầu có chút nhức đầu, hắn không nghĩ tới mở một cái công ty lại vẫn có nhiều việc như vậy phải chú ý, vì vậy dứt khoát cho Lý Tuyết Nhi một cái thuyết pháp thoạt nhìn vô cùng hoang đường.
Lý Tuyết Nhi càng thêm không rõ hắn muốn làm gì rồi, có chút tức giận nói:
- Vậy ngươi còn mở công ty làm gì nha? Dứt khoát quyên một khoản tiền cho cô nhi viện chúng ta là được rồi, cũng đỡ phải để cho ta mở một cái công ty không có lợi nhuận.
- Được rồi, đã vậy ta cũng nói thật với ngươi a.
Chuyện cho tới bây giờ, Diệp Phi cũng chỉ có thể đem mình mục đích cuối cùng của mình nói cho nàng biết :
- Ta gọi là Diệp Phi, sở dĩ muốn mở cái công ty này, chính là muốn âm thầm trợ giúp hai nhà Diệp Liễu.
- Diệp Phi?
Lý Tuyết nhi cảm giác cái tên này có chút quen thuộc, chỉ là nhất thời lại không nhớ nổi từng nghe qua ở nơi nào, không khỏi nghi hoặc nhìn sang Diệp Phi.
Diệp Phi cười nói:
- Liễu Diệc Như của tập đoàn Phi Vân, ngươi biết a? Nàng là mụ mụ của ta.
- Ngươi là cái phế vật Diệp Phi kia?
Lý Tuyết Nhi từ nhỏ liền đối với kinh thương vô cùng hứng thú, tự nhiên là vô cùng lý giải Liễu Diệc Như của thương giới Vọng Hải, thậm chí trong nội tâm ẩn còn có một tia sùng bái đối với nàng, về phần con của Liễu Diệc Như, nàng cũng từng nghe nói qua đấy, mọi người vụиɠ ŧяộʍ cũng gọi hắn là phế vật, lúc này bởi vì khϊếp sợ, liền chợt bật thốt kêu lên, chính là sau khi gọi xong lại có chút ngây ngẩn cả người, hắn là phế vật? Thiếu niên đầu óc khôn khéo, thân thể cường tráng này nếu như là phế vật, vậy thì trên đời này người không phải phế vật chỉ sợ cũng không có mấy người đi?
Nghe được Lý Tuyết Nhi xưng hô với chính mình, Diệp Phi không nhịn được cười khổ, không nghĩ tới người bên ngoài vậy mà lại cho mình một cái ngoại hiệu như vậy, tuy nhiên hắn thật sự cũng không quá để ý, dù sao có phải là phế vật hay không cũng không phải bọn họ nói là có thể tính đấy, hơn nữa hiện tại hắn muốn đúng là hiệu quả như vậy, tất cả mọi người đều cho rằng mình là phế vật, như vậy cũng càng có thể mê hoặc những địch nhân trong bóng tối kia, vì vậy cười nói:
- Không sai, ta chính là cái phế vật Diệp Phi kia.
- Thực xin lỗi, ta không phải cố ý gọi ngươi như vậy đấy.
Lý Tuyết Nhi có chút xấu hổ nói, trong nội tâm lại đang thầm giật mình, những đệ tử xuất thân thế gia này che dấu cũng quá sâu a? Ai có thể nghĩ đến, một người bị là gọi phế vật , vậy mà lại là một nam nhân mạnh mẽ khôn khéo dạng này?
Diệp Phi nhàn nhạt cười nói:
- Không sao, dù sao mọi người cũng đều nói như vậy, mà ngay cả tiểu muội ta, có đôi khi cũng sẽ gọi như vậy đấy, ta đã thành thói quen, hiện tại không có vấn đề gì?
Diệp Phi nói thật ra liền khiến cho Lý Tuyết Nhi giảm bớt không ít áy náy, lại vẫn có chút khó hiểu hỏi:
- Nếu là như vậy, ngươi vì cái gì không dứt khoát đem tiền rót vào tập đoàn Phi Vân? Hơn nữa ngươi nói tài chính vô cùng vô tận là chuyện gì xảy ra?
Hiện giờ Diệp Phi đối với Lý Tuyết Nhi đã hoàn toàn tín nhiệm, hơn nữa nếu như không đem sự thật nói cho nàng biết, chỉ sợ nàng cũng không thể an tâm công tác, vì vậy dứt khoát nói ra:
- Tiền của ta đều là trộm tới, ở trên mạng ta có một cái bí danh, gọi là "yếu đuối", chắc hẳn ngươi từng nghe nói qua a?
- Weakling?
Lý Tuyết Nhi rốt cuộc nhịn không được chợt kinh hô thành tiếng, cái tên này nàng như thế nào lại không quen thuộc? Chẳng những là nàng, chỉ sợ hiện giờ người trên thế giới không biết đến cái tên này thật đúng là không nhiều lắm, mười mấy quốc gia liên danh truy bắt, lại để cho danh tiếng của hắn năm đó so với lái phi cơ phóng lên tòa tháp còn phải cao và nhanh hơn nhiều, chỉ có điều đến bây giờ cũng không có người nào biết, người này rốt cuộc là ai mà thôi.
Tuy rằng bình thường thời gian tiếp xúc với mạng Internet không nhiều lắm, nhưng Lý Tuyết Nhi cũng giống như đại đa số người trẻ tuổi trên thế giới, đối với người dám can đảm kɧıêυ ҡɧí©ɧ quốc gia tối cường của thế giới này, ngoại trừ thán phục thì chính là cực kỳ sùng bái, thậm chí có khi nàng cũng sẽ ảo tưởng có một ngày mình cũng có được năng lực như vậy, khi đó cô nhi viện liền không cần vì kế sinh nhai mà phát sầu rồi, chính là vô luận ảo tưởng như thế nào, nàng cũng tuyệt đối chưa từng nghĩ đến, nhân vật để cho không ít người tuổi trẻ điên cuồng sùng bái này vậy mà sống sờ sờ xuất hiện ở trước mặt mình, hơn nữa lại còn là một thiếu niên chỉ mới mười sáu tuổi, về phần Diệp Phi có phải đang nói dối hay không, nàng lại chưa từng nghĩ tới, bởi vì nàng tin tưởng Diệp Phi tuyệt đối sẽ không lừa gạt mình ở trên chuyện này.
Chứng kiến Lý Tuyết Nhi nới rộng ra cái miệng nhỏ nhắn, Diệp Phi chỉ nhàn nhạt cười cười, trước khi hắn nói ra cái thân phận này, cũng đã nghĩ đến sẽ tạo thành hiệu quả như vậy, hơn nữa thời điểm trước kia mình còn thiếu chín mà chắn làm ra loại chuyện hoang đường như vậy, cũng không có cái gì đáng để tự hào đấy, hiện tại ngẫm lại, lúc trước chính mình thật đúng là có chút nóng đầu, bằng không hiện tại muốn trợ giúp gia tộc của mình, cũng không cần trốn trốn tránh tránh như vậy rồi.
Đợi Lý Tuyết Nhi kịp phản ứng lại một chút, Diệp Phi mới mở miệng nói:
- Hiện tại ngươi cũng biết vì cái gì ta không thể trực tiếp giúp đỡ trong nhà của ta đi?
Lý Tuyết Nhi khẽ gật đầu, nàng đương nhiên biết rõ, thân phận của Diệp Phi nếu phơi ra ngoài ánh sáng, sẽ có loại sự tình gì phát sinh, nếu như hắn trực tiếp trợ giúp gia tộc, không thể nghi ngờ sẽ làm loại khả năng này đề cao rất nhiều, mà bây giờ tuy rằng vẫn không thể trăm phần trăm chắc chắn sẽ không gặp chuyện không may, nhưng tối thiểu cũng bí mật hơn rất nhiều, về phần chính nàng có thể bị nguy hiểm hay không, nàng lại không có chút để ý, vì cô nhi viện, nàng ngay cả tính mạng cũng có thể không để tâm, huống chi tình huống hiện tại chẳng khác gì là đem nàng cùng Diệp Phi cột lại cùng một chỗ, điều này làm cho sâu trong nội tâm của nàng ẩn ẩn có chút cao hứng.
- Thân phận của ta, ngay cả người nhà cũng không biết, trên thế giới này, ngoại trừ ta ra, ngươi chính người duy nhất biết rõ cái bí mật này, cho nên ta hi vọng, nếu không đến lúc bất đắc dĩ, nhất định không được đem chuyện này nói ra.
Tuy rằng Diệp Phi cũng hiểu rõ Lý Tuyết Nhi chắc chắn sẽ không nói lung tung, nhưng chuyện này thật sự là ảnh hưởng quá lớn, cho nên vẫn phải nghiêm mặt nhắc nhở một câu.
- Ngươi yên tâm đi, cho dù chết, ta cũng sẽ không đem chuyện này nói ra !
Lý Tuyết Nhi quả quyết hướng hắn cam đoan, trong nội tâm lại cảm thấy một loại tư vị cực kỳ ngọt ngào, không nghĩ tới hắn lại tin tưởng mình như vậy, hiện tại chẳng khác nào đem tánh mạng của hắn đều đặt ở trên người của mình rồi, trong lúc nhất thời, nàng cảm động tới mức sắp muốn khóc rồi.
Diệp Phi lại giống như nói ra một chuyện nhỏ bé không đáng kể, trên mặt lộ ý cười nhàn nhạt, nói :
- Nếu như không có vấn đề gì, ta liền trở về trước, bằng không chỉ sợ thật sự không kịp tiết học buổi chiều.
Nói xong lại nhìn nhìn Lý Tuyết Nhi đứng ở chỗ đó, thấy nàng tựa hồ không có chuyện gì, lúc này mới xoay người trở về gian phòng của Lý bà bà.