Chương 242: Đường Nhu tưởng niệm (2)
Đường Nhu như thường lệ đi đến trước mặt đám học sinh đã xếp thành hàng, đang muốn tuyên bố một chút về nội dung của buổi học, lại chợt thấy Diệp Phi đang đứng đối diện mỉm cười với nàng, trong nội tâm không khỏi mạnh mẽ nhảy dựng, trong mắt hiện lên một vòng kích động cùng kinh hỉ xen lẫn phức tạp, bất quá lại lập tức lại biến đổi thành một tia tức giận.
Từ sau một lần kia, Đường Nhu vốn cho là mình sẽ rất hận Diệp Phi nhưng mà không biết vì cái gì, trong nội tâm lại luôn ko hận được hắn, mà còn thường xuyên nghĩ đến cảm giác khoái hoạt trong phòng dụng cụ. Loại cảm giác này làm cho nàng đối với Diệp Phi càng ngày càng không có cách nào chống cự, thậm chí mỗi ngày trong mơ cũng đều là hình bóng của hắn. Tuy rằng chưa từng trải qua loại cảm giác này nhưng nàng cũng hiểu rõ, mình đã không tự chủ mà có chút tình cảm với thiếu niên nhỏ hơn chính mình vài tuổi, hơn nữa đã mạnh mẽ đoạt đi lần đầu tiên của mình, đây là bởi vì hắn là nam nhân đầu tiên của mình?
Vài ngày đầu tiên, xuất phát từ bản tính ngượng ngùng cùng rụt rè của nữ nhân, tuy rằng nàng cơ bản cũng đã xác định được tâm ý của mình nhưng lại vẫn muốn trốn tránh Diệp Phi. Cứ như vậy trải qua vài ngày, tại thời điểm nàng rốt cuộc muốn lấy hết dũng khí để đối mặt với hắn, lại phát hiện hắn vậy mà cũng đã vài ngày không tới trường học, điều này làm cho trong lòng của nàng phảng phất như bỗng chốc bị cuốn sạch, có loại cảm giác cực kỳ mất mát.
Tuy rằng rất muốn hỏi Diệp Vân Khinh một chút tin tức của Diệp Phi nhưng lại luôn ngại ngùng không dám hỏi cho nên Đường Nhu đành phải một mình nhận lấy phần nhung nhớ này, đồng thời trong nội tâm nhịn ko được có chút sợ hãi, không phải hắn bởi vì mình mới không đến trường học đấy chứ? Theo thời gian dần trôi qua, loại tâm trạng thấp thỏm lo lắng này trong nội tâm nàng càng ngày càng nặng nề, thế nên hai ngày nàng đều không màn đến ăn uống, đi dạy hoc cũng chỉ dựa vào thân thể luyện võ từ nhỏ của nàng mới có thể miễn cưỡng kiên trì. [Truyện dịch bởi BooInLove]
Nhưng mà Đường Nhu như thế nào cũng ko ngờ tới, đang lúc mình sắp ko nhjn được, quyết định mà bỏ sự ngại ngùng mà hướng Diệp Vân Khinh hỏi thăm một chút tin tức của hắn, hắn lại đột ngột xuất hiện trước mắt của mình, điều này làm sao có thể không khiến cho nàng kinh hỉ vạn phần? Chỉ là sau khi kinh hỉ đi qua, nàng lại nhớ tới sự tra tấn mà mình phải chịu đựng mấy ngày qua, không khỏi lại cảm thấy ủy khuất, lại là tức giận, nói lớn:
- Diệp Phi, ngươi đi theo ta, giải thích chuyện khoảng thời gian này vô cớ trốn học...!
Đường Nhu nói xong liền xoay người đi đến phòng dụng cụ thậm chí ngay cả phân công bài học cho đám học sinh cũng đều quên đi.
Từ trong ánh mắt phức tạp kia của Đường Nhu, Diệp Phi cũng đã có thể đoán được tâm sự của nàng rồi, lúc này trong nội tâm không khỏi cảm thấy rất là hổ thẹn. Bất kể nói như thế nào, khi mình rời đi cũng không nói với nàng tiếng nào, nhìn qua bước đi có chút phù phiếm kia của Đường Nhu, Diệp Phi cố nén đau lòng, yên lặng đi theo sau lưng nàng.
- Khinh Khinh, ta như thế nào lại cảm thấy hôm nay Đường lão sư có chút không đúng nhỉ? Nàng vì cái gì vừa nhìn thấy Diệp Phi lại tìm chàng gây phiền toái?
Lâm Linh nhỏ giọng hướng Diệp Vân Khinh ở bên cạnh mình nói ra, trong nội tâm rất là khó hiểu, chẳng lẽ lần trước Diệp Phi còn chưa cùng nàng giảng hòa sao?
Diệp Vân Khinh tất nhiên biết rõ là chuyện gì xảy ra, có điều chuyện này lại tạm thời không thể nói cho Lâm Linh. Tuy rằng cho dù nàng có biết được, với tình cảm của nàng đối với Diệp Phi, cũng sẽ ko có cái gì bài xích nhưng luôn ko tránh được sẽ có chút ít thất lạc, vì vậy cười nói:
- Có thể là bởi vì quan hệ giữa hai nhà bọn ta cho nên nàng mới muốn chấn chỉnh ca ca ta một chút!
Vào phòng dụng cụ, Đường Nhu xoay người nhìn Diệp Phi, mặc dù muốn cho ánh mắt của mình thoạt nhìn lạnh như băng một chút nhưng lại căn bản không cách nào che lấp được phần nhớ nhung cùng kích động.
Diệp Phi tiện tay đem cửa phòng dụng cụ đóng lại, sau đó đi đến trước mặt Đường Nhu, khẽ đem nàng ôm ấp vào trong ngực, ôn nhu nói:
- Nhu Nhi, thực xin lỗi, ta không nên không nói một tiếng mà rời đi nhiều ngày như vậy!
Diệp Phi dịu dàng rốt cuộc lại để cho Đường Nhu không cách nào đè nén được tình cảm phức tạp trong lòng, dùng sức ôm lấy hắn, lớn tiếng khóc lên, nghẹn ngào nói:
- Ngươi...tên đại phôi đản này, cứ như vậy mà không nói một tiếng đã đi rồi, ngươi biết ta nhớ đến ngươi nhiều như thế nào không?
- Xin lỗi, ta thực xin lỗi nàng...!
Diệp Phi khẽ vỗ về trên lưng nàng, chỉ nhẹ giọng không ngừng nói xin lỗi.
Đường Nhu khóc một hồi lâu, mới đem sự nhớ nhung cùng lo lắng trong lòng phát tiết ra ngoài, đem nước mắt ràn rụa của mình không ngừng lau trên áo của Diệp Phi, xong nàng đột nhiên kiễng chân lên, dùng sức mà hôn lên môi của Diệp Phi. [Truyện dịch bởi BooInLove]
Diệp Phi hiểu rõ tâm tình lúc này của nàng, biết rõ nàng là muốn thông qua phương thức như vậy để phát tiết sự nhớ nhung trong lòng của mình vì vậy cũng không phản đối. Rất là nhiệt tình đáp lại nụ hôn của nàng, thế nhưng động tác tiếp theo của Đường Nhu lại làm cho hắn có chút bất đắc dĩ rồi...bởi vì sau khi hôn được một lúc, Đường Nhu đột nhiên lại dùng sức xé rách y phục của hắn.
Tuy rằng cũng không phản đối việc cùng Đường Nhu làm như vậy nhưng là Diệp Phi lại biết thân thể của nàng hiện giờ đang cực kỳ yếu ớt, căn bản là ko chịu được cùng mình "ân ái", vì vậy khẽ đẩy nàng ra nói:
- Nhu Nhu, không được, không thể như vậy...!
Động tác của Đường Nhu nháy mắt liền dừng lại, hai mắt ngơ ngác nhìn Diệp Phi, trong ánh mắt hiện lên 1 tia đau khổ, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt.
- Nhu Nhu, không phải là ta ko muốn cùng ngươi làʍ t̠ìиɦ(dịch vậy cho nhanh) nhưng mà hiện giờ thân thể của ngươi căn bản rất là yếu ớt không thể chịu nổi đâu, chờ ngươi nghĩ ngơi thật tốt rồi mình làm chuyện đó sau được không?
Từ trong ánh mắt của Đường Nhu, Diệp Phi biết rõ là nàng đã hiểu lầm ý của mình rồi, vội vàng giải thích.
Lại trong nháy mắt, tâm tình của Đường Nhu giống như từ địa ngục lên tới thiên đàng, có điều việc này lại càng làm cho nàng kiên định với ý nghĩ của mình, nói ra:
- Hiện tại, ta liền muốn với ngươi có được không? Bởi vì chỉ có thời điểm ngươi đang ở trong thân thể ta, ta mới có thể cảm nhận rõ, ngươi đã thật đang bên cạnh ta, mà ko phải ta đang nằm mơ.
Diệp Phi lại vì tình cảm nóng chảy của nàng mà cảm động, đồng thời cũng không khỏi nở nụ cười khổ, không nghĩ tới lần đầu tiên của mình và Đường Nhu là tại phòng dụng cụ này, mà lần thứ hai lập tức sẽ phát sinh cũng lại vẫn ở nơi này. Thế nhưng hắn cũng biết, nếu như mình lại cự tuyệt khả năng sẽ khiến cho nàng lưu lại một chút ảnh hưởng không tốt trong lòng. Vì vậy từ trong không gian trữ vật lấy mọt viên Khôi Phục Hoàn, đưa đến bên cạnh miệng nhỏ của nàng, nói ra:
- Được, có điều nàng phải ăn cái này trước đã.
Đường Nhu cũng không có hỏi là vật gì, không chút do dự mà đem viên dược hoàn trong tay Diệp Phi nuốt vào. Chỉ cảm thấy sau khi phục vào dược hoàn trong bụng, đột nhiên bộc phát ra một luồng nội lực cường đại, đem thân thể vốn rất suy yếu của mình trong phút chốc khôi phục lại, thoáng cái tràn đầy năng lượng.
Thân thể khôi phục về sau, động tác của Đường Nhu càng thêm cuồng dã, chỉ vài động tác đã đem y phục của Diệp Phi xẻ thành vải rách, sau đó đem hắn bổ nhào ở trên một cái đệm.
Diệp Phi không hề cử động, hắn biết rõ Đường Nhu là muốn dùng phương pháp như vậy để phát tiết tình cảm từ trong nội tâm của nàng đối với mình. Vì vậy nằm yên ở dưới mặc cho nàng làm gì thì làm.
Nhanh chóng cởi bỏ đai lưng của Diệp Phi, Đường Nhu lại nắm lấy quần của hắn, nắm cả qυầи ɭóŧ cùng một chỗ tuột xuống, sau đó duỗi ra tay nhỏ nắm lấy côn ŧᏂịŧ mềm nhũn của hắn, vọc nhẹ vài cái, sau đó mở miệng nhỏ ra ngậm lấy, không ngừng ra sức mυ'ŧ vào.
Tuy rằng kỹ thuật của Đường Nhu rất kém cỏi(do lần đầu tiên BJ), sau khi ngậm lấy côn ŧᏂịŧ cũng chỉ biết mυ'ŧ vào mà thôi nhưng mà kí©ɧ ŧɧí©ɧ do được vị lão sư trước đó vốn rất là uy nghiêm lại đang mυ'ŧ lấy dươиɠ ѵậŧ của mình vẫn khiến cho Diệp Phi nhanh chóng chào cờ lên, thoáng cái nhét đầy toàn bộ cái miệng nhỏ nhắn của Đường Nhu.
Thấy côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi đã cứng ngắc, Đường Nhu liền nhả nó ra, đứng dậy nhanh chóng đem quần áo của mình cởi sạch, sau đó tách ra hai chân bước qua thân thể của Diệp Phi, dùng hai ngón tay tách nhẹ ra hai mép âʍ ɦộ kiều nộn của mình, nhắm ngay đầu côn ŧᏂịŧ của hắn, trong lúc Diệp Phi còn chưa kịp ngăn cản, đã dùng sức ngôi xuống. [Truyện dịch bởi BooInLove]
Theo một tiếng đau đớn kêu lên, côn ŧᏂịŧ to lớn của Diệp Phi đã đâm lút cán vào trong da^ʍ huyệt còn chưa tiết ra dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng, cũng may trên côn ŧᏂịŧ còn dính đầy nước miếng của nàng, tạo ra một ít tác dụng làm trơn, bằng không hành động cắm vào trong phút chốc này của nàng, nhất định sẽ để cho côn ŧᏂịŧ to lớn đem tiểu da^ʍ huyệt kiều nộn kia của nàng đâm hỏng mất.
- Nữ nhân ngốc, nàng cần gì phải làm như vậy chứ? Chúng ta cứ từ từ lại đến ko tốt sao? Nàng trước hết đừng cử động, đợi thích ứng một lát rồi lại động sau.
Từ sau lần ân ái với nàng trước đó, trong lòng Diệp Phi đã cực kỳ yêu thích nữ nhân có cá tính cùng dáng người đều nóng bỏng này rồi, lúc này thấy nàng chịu khổ vì cái côn ŧᏂịŧ quá khổ của mình đâm vào, không khỏi có chút đau lòng.
- Không được, bởi vì chỉ có như vậy, ta mới có thể càng khắc sâu được cảm giác chàng lại đang ở trong thân thể của ta!
Đường Nhu nói xong, cũng ko để ý đau đớn ở bên dưới, kéo hai tay của Diệp Phi qua, để cho hắn nắm lấy bộ ngực đều đặn lại co dãn không thua gì mỹ phụ thành thục của mình, bờ mông của nhanh chóng hẩy hẩy lên, lại để cho côn ŧᏂịŧ thô to của Diệp Phi từng cái đâm đến hoa tâm của mình.
Diệp Phi thấy nàng kiên trì, cũng ko nói thêm điều gì nữa, chỉ dùng một tay nhẹ nhàng nắn bóp bộ ngực của nàng, ở trên hạt anh đào nhô lên kia khẽ vân vê một chút, mà tay kia lại đi đến chỗ hai người giao hợp, đặt trên âm hạch nho nhỏ của nàng, chậm rãi vuốt ve, để kí©ɧ ŧɧí©ɧ du͙© vọиɠ của nàng.
Ở dưới sự tấn công từ ngực, âm hạch với âʍ ɦộ, bên trong âʍ đa͙σ của Đường Nhu rất nhanh liền chảy ra ko ít dâʍ ŧᏂủy̠, khiến cho côn ŧᏂịŧ ra vào trong da^ʍ huyệt cũng thuận lợi hơn rất nhiều mà nàng cũng bắt đầu có được kɧoáı ©ảʍ cực đại.
Chuyển biến khổ trước sướиɠ sau lại để cho Đường Nhu chỉ dùng ko đến năm phút đồng hồ đã đạt đến đỉnh điểm cực sướиɠ, đột nhiên nằm nhoài trên người Diệp Phi, ôm hắn trở mình, lại để cho hắn đè trên người mình, trong miệng kêu lên:
- Lão công, mau chơi ta, màu dùng sức chơi ta, dùng tiểu Phi Phi to lớn kia chinh phục ta đi!
Diệp Phi đương nhiên sẽ ko để cho nàng thất vọng, nhanh chóng cử động vòng eo, lại để cho côn ŧᏂịŧ ở trong da^ʍ huyệt nhỏ hẹp của nàng ra sức đâm vào, cười nói:
- Nhanh như vậy liền dâʍ đãиɠ rồi sao? Nàng thật đúng là da^ʍ da^ʍ lão sư nha!
- Đúng...ta là da^ʍ da^ʍ lão sư...lão công...học sinh tốt của ta...dùng sức chơi lão sư đi...dùng dươиɠ ѵậŧ của ngươi đem da^ʍ huyệt của lão sư...chọc hỏng cũng không sao cả...lão sư nguyện ý để cho học sinh tốt của ta...chà đạp...Ah...lão công...ngươi đâm chết lão sư ta rồi...Lão sư muốn tới...Tiểu da^ʍ huyệt của lão sư...muốn tiết ra cho học sinh tốt của ta rồi...! Ahhh..!!!
Theo một tiếng thét vang lên, mông lớn của Đường Nhu liền phối hợp với Diệp Phi đang không ngưng ra sức đâm vào mà vặn vẹo lên, da^ʍ huyệt một hồi co rút lại, thành vách âʍ ɦộ mềm mại bên trong không ngừng quấn chặt lấy qυყ đầυ của hắn, một dòng chất lỏng nóng bỏng mạnh mẽ phun lên qυყ đầυ của hắn...
Diệp Phi cũng không hề nhẫn nhịn, bị âm tinh của Đường Nhu dội lên, cũng theo đó mà gầm nhẹ một tiếng, đem từng luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun vào trong cổ tử ©υиɠ của nàng.
Có lẽ là cao trào quá mức mãnh liệt, Đường Nhu nằm ở trên người Diệp Phi thở gấp một hồi lâu mới khôi phục lại, một đôi mắt đẹp thâm tình ngước nhìn Diệp Phi đang chậm rãi vuốt ve bộ ngực của mình, phóng đãng cười nói:
- Học sinh tốt của ta, lão sư còn muốn!
- Đến lúc này, nàng ko muốn cũng ko được nữa rồi!
Diệp Phi cười lớn, bỗng nhiên đem nàng kéo lại, lại để cho lão sư xinh đẹp của mình quỳ sấp trên đệm, bờ mông nâng lên cao. Chính mình từ phía sau cầm lấy dươиɠ ѵậŧ, dùng qυყ đầυ chà sát trên khe nhỏ mềm mại còn đang ko ngừng tuôn ra dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng vài cái. Sau đó dùng lực đâm một cái, đem toàn bộ côn ŧᏂịŧ to lớn của mình lại cắm lút vào trong tiểu da^ʍ huyệt của lão sư, hai tay đưa tới trước ngực xoa bóp gò bông đảo mềm mại của nàng, dưới mông không ngừng dùng sức nhấp vào, [Truyện dịch bởi BooInLove]
Phạch, phạch, phach,...!
- Ư ư ư, ui sướиɠ quá...!
Theo tiếng hét vang của Đường Nhu thì Diệp Phi càng đâm vào dồn dập, sau mỗi cú thốc thì côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi đều đặn đâm thấu tử ©υиɠ. Tiếng rên của nàng càng thêm dữ dội. Diệp Phi vô cùng tự hào khi nhìn nàng quằn quại, dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng cũng ra liên tục mà thấm ướt cả một khoảng rộng lớn trêm đệm. Rồi bỗng nhiên nàng há to miệng ra, sau khi hớp vài hơi thở thì ưỡn ngực cao lên. Từ trọng cổ họng nàng thét lên một tiếng ngân vang cực dài...
- ÁAAAAAAAA...!
Đường Nhu bị Diệp Phi chơi đến cả thể xác và tình thần đều đạt cực khoái, dù sao nơi này cũng không có người đến, nên nàng mặc sức lớn tiếng rên rĩ nào là: lão công, hảo ca ca, học sinh ngoan,..Hơn nữa sau mỗi lần đạt cao trào đều lại chủ động cầm côn ŧᏂịŧ của hắn chọc vào âʍ ɦộ của mình.
P/s: Do có một số trang leach truyện mà ko ghi nguồn nên mình phải để thêm tên vào trong truyện mong các bạn thông cảm nhé!