Chương 224: Vật phẩm cao cấp
Vùa rồi bị Liễu Quân Di một chưởng đánh bay, vị trí mà gã rơi xuống lại cạnh góc tường không xa, mà chỗ này vừa vặn có một thứ quan trọng, chính là cơ quan tự hủy của cái trụ sở này. Không thể không nói, "người kia" sau lưng gã làm việc là cực kỳ cẩn thận. Tuy rằng tại thời điểm xây dựng nơi này vào hơn 10 năm trước cũng không nghĩ đến nó sẽ bị bại lộ, nhưng vẫn là lắp đặt một cơ quan tự hủy ở nơi này, để phòng ngừa vạn nhất, hơn nữa cũng rất có ít người biết được cơ quan này, mà gã to con kia lại đúng là một trong số đó.
Tuy rằng gã còn không biết rằng đám thủ hạ của gã cũng đã toàn quân bị diệt, nhưng sau khi thua ở dưới tay Liễu Quân Di, hắn vẫn ko chút do dự muốn khởi động cơ quan này, bởi vì hắn biết rõ, chỉ bằng những thủ hạ kia của hắn, căn bản ko có khả năng lưu lại đươc nàng. Nếu như ko thể đem nàng gϊếŧ chết tại nơi đây, cái chỗ này sẽ triệt để bại lộ, đối với chủ nhân của hắn cũng sẽ ko có bất cứ tác dụng gì. Hắn tự nhiên là không hy vọng cái căn cứ tốn nhiều công sức mới xây dựng được lên này lại tiện nghi cho kẻ địch. Còn về tính mạng của hắn, cũng giống như hắn nói, tại rất nhiều năm trước, cũng đã ko còn thuộc về chính hắn rồi, nếu như rơi vào tay Liễu Quân Di chỉ sợ còn phải chịu càng nhiều đau khổ, vì lẽ đó hắn không ngại cùng Liễu Quân Di đồng quy vu tận, giúp chủ nhân của hắn trừ bỏ một mối họa lớn trong lòng.
Mặc dù suy nghĩ của gã nói ra có chút dài dòng, nhưng thực tế cũng chỉ là chuyện xảy ra trong nháy mắt, tại dưới quyết tâm liều chết bộc phát, thân hình gã lập tức lao nhanh đến góc tường, cho dù Liễu Quân Di có lợi hại gấp đôi, cũng ko có khả năng ngăn cản hắn ở dưới khoảng cách xa như vậy. Mắt thấy cái nút được che dấu kia càng ngày càng gần, đại hán điên cuồng cười lớn, duỗi ngón cái hướng cái nút kia bấm xuống, mặc dù cái nút kia có một tầng bảo vệ bên ngoài, nhưng đối với cao thủ như hắn mà nói, căn bản chỉ giống như là đồ trang trí.
Thế nhưng vừa lúc đó, đại hán đột nhiên cảm thấy hoa mắt, cánh tay vừa vươn ra của mình đã bị người khác một phát bắt được, tiếp theo một giọng nói có chút non trẻ vang lên:
- Như thế nào, muốn cho chúng ta chôn cùng ngươi sao?
Đại hán trong lòng kinh hãi, vội vàng giương mắt nhìn lại, đã thấy giữ lấy tay của mình cũng không phải là người nào khác, mà đúng là người thiếu niên bên cạnh Liễu Quân Di một mực khộng bị mình để vào mắt kia. Cho tới bây giờ hắn mới hiểu được, rốt cuộc ai mới là cao thủ chân chính, mình bị hắn bắt lấy cổ tay một cái, nội lực toàn thân vậy mà bỗng chốc bị phong bế toàn bộ, căn bản là vô lực giãy giụa.
Trên mặt Diệp Phi lại lộ ra dáng tươi cười nhàn nhạt:
- Vẫn là câu nói kia, nói ra người sau lưng ngươi là ai, tha cho ngươi một mạng!
Đại hán kia cũng không trả lời câu hỏi của hắn, mà hỏi ngược lại:
- Ngươi là ai?
Giống như Lý Tư, gã cũng bị khϊếp sợ bởi thân thủ mạnh đến nỗi dọa người kia của Diệp Phi, muốn biết hắn là người xuất thân từ thế lực nào?
- Chỉ cần ngươi nói cho ta biết chủ nhân ngươi là ai, ta sẽ nói cho ngươi biết ta đến từ nơi nào!
Diệp Phi chưa từ bỏ ý định muốn moi ra thân phận của người kia.
Đại hán cười lên ha hả:
- Thân phận của ngươi làm sao có thể so sánh được với chủ nhân của ta? Muốn biết sao, không bằng tới âm phủ mà hỏi Diêm Vương a!
- Không cần hỏi Diêm Vương làm gì, ngươi sẽ nói ra đấy.
Trên mặt Diệp Phi lộ ra nụ cười tự tin, hắn cũng đã quyết định, muốn đem gã này trở về Vọng Hải, dùng cái dụng cụ hút ra tư tưởng kia của mình, như vậy liền có thể biết rõ hết thảy những điều mà gã biết đến rồi.
- Ta sẽ không để mình có cơ hội nói ra !
Đại hán điên cuồng cười lớn, trên mặt đột nhiên dâng lên một vết đỏ bất thường.
Loại sắc mặt bất thường này, Diệp Phi cũng đã từng thấy qua ở chỗ Lý Tư một lần rồi, hiện tại hắn sao còn có thể không biết gã này cũng là chủ động dẫn phát độc tính trong cơ thể mình rồi? Trong nội tâm ko khỏi vừa sợ vừa giận, vì phòng ngừa điều này, thời điểm vừa lên hắn đã lập tức phong bế nội lực toàn thân của gã, nhưng như thế nào cũng ko ngờ tới, loại độc tính này căn bản ko cần nội lực dẫn phát.
Liễu Quân Di cũng nhìn ra Diệp Phi tức giận, bước nhanh đi tới hỏi:
- Làm sao vậy?
- Xem ra hiện giờ chúng ta không chiếm được tin tức gì hữu dụng rồi.
Diệp Phi cười khổ, đột nhiên một chưởng vỗ vào trên đầu đại hán, đem hắn đánh chết tại chỗ, làm như vậy cũng không phải là không đành lòng để cho hắn tiếp tục chịu thống khổ như Lý Tư, mà là nếu cứ để cho một cao thủ như vậy chết đi, chính mình liền ko đạt được chỗ tốt gì.
Một bên giải thích cho Liễu Quân Di về loại độc dược này, một bên hướng tới thi thể đại hán sử dụng năng lực "Tìm kiếm vật phẩm", sau khi thi thể của gã đã hoàn toàn hóa thành tro bụi, quả nhiên có 2 món vật phẩm xuất hiện ở trước mắt Diệp Phi.
Xoay người nhặt lên 2 món vật phẩm kia, Diệp Phi nhìn xuống thuộc tính bên dưới, trong nội tâm ko khỏi thầm than gã này không hổ là cao thủ, đồ vật lưu lại thật đúng là ko tồi. Hai món vật phẩm này, một cái là đai lưng, một cái là vòng tay, đai lưng gọi là "Cự Linh Yêu Đái", có thể khiến cho lực phòng ngự của người sử dụng gia tăng gấp đôi, còn cái vòng tay kia gọi là "Linh Lung Thủ Trạc" có thể khiến cho thân pháp cùng lực công kích của người sử dụng tăng lên 50%. Hơn nữa hình dáng của 2 món đồ vật này đều vô cùng đẹp mắt, đai lưng có chút rộng, phía trên điêu khắc một ít hoa văn chạm trổ, từ bên ngoài nhìn qua tràn đầy dáng vẻ thần bí, mà cái vòng tay kia thì là do những viên ngọc châu lớn nhỏ đều nhau xâu thành một vòng, những viên ngọc kia ở dưới ánh đèn lại tản ra ánh hào quang 7 màu tuyệt đẹp, nhìn qua bên ngoài đúng là cực kỳ xinh đẹp.
Liễu Quân Di trông thấy Diệp Phi vừa vung tay lên thi thể đại hán kia liền biến mất, không khỏi rất là kỳ quái, hỏi:
- Người kia như thế nào lại không thấy nữa rồi?
- Ta xử lý một chút, miễn cho hắn ở đây phá hoại phong cảnh.
Diệp Phi tươi cười nhàn nhạt, đem 2 món đồ vật trong tay đưa cho Liễu Quân Di nói:
- Tiểu di, ngươi đem 2 món đồ vật này đeo lên đi!
- Thế nhưng trong quân doanh không cho mang đồ trang sức ah.
Liễu Quân Di có chút rầu rĩ nói, nàng trong nội tâm quả thực cũng rất muốn, cũng không phải bởi vì 2 món đồ kia đều rất là đẹp mắt, mà là bởi vì đây còn là lần đầu tiên Diệp Phi tặng quà cho nàng ở dưới loại quan hệ hoàn toàn mới này, vùa mới rơi vào bể tình như nàng như thế nào lại ko động tâm?
- Thứ này cũng không phải chỉ là đồ trang sức để đeo lên cho đẹp đâu.
Diệp Phi cười cười kéo tay trái của nàng qua, đem chuỗi vòng tay kia đeo lên cổ tay ngọc ngà trắng trẻo của nàng, nói ra:
- Thử lực công kích của ngươi xem.
Tuy rằng ko rõ Diệp Phi vì sao lại bảo mình làm như vậy, nhưng Liễu Quân Di vẫn nghe lời mà khẽ gật đầu, thân thể phóng lên, đánh ra một chiêu "Hồi Phong Vũ Liễu" trong Liễu thị quyền pháp, giữa hai tay huy động mơ hồ phát ra tiếng sấm nổ mạnh, chưởng phong lướt qua, vậy mà đem một cái đèn treo tường cách nàng chừng hơn hai thước đánh nát.
Nhẹ nhàng đáp xuống mặt đất, Liễu Quân Di mở ra cái miệng nhỏ nhắn, có chút ko dám tin tưởng nhìn qua 2 tay của mình, cái bộ dáng ngây ngốc đáng yêu này lại để cho Diệp Phi nhịn ko được tiến lên ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, hỏi:
- Cảm giác như thế nào?
Liễu Quân Di vẫn chưa thể từ trong khϊếp sợ khôi phục lại, lẩm bẩm nói:
- Nội lực của ta như thế nào lại thoáng cái tăng lên nhiều như vậy? Mà lại còn cảm thấy thân thể linh hoạt hơn ko ít nữa, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Diệp Phi cười nói:
- Đây chính là công hiệu của chuỗi vòng tay này, nó có thể khiến lực công kích cùng thân pháp của ngươi tăng lên gấp rưỡi đấy.
- Thì ra là như vậy ah.
Liễu Quân Di cũng ko lộ ra vẻ mặt kinh hỉ giống như Diệp Phi dự kiến, ngược lại có chút thất vọng, lại nói:
- Đồ tốt như vậy, ngươi vẫn nên mang về cho tỷ tỷ của ta a.