Diệp Ngưng Sương có chút bận tâm nói:
- Chỉ là, theo ta được biết, tuy rằng thế lực của Thanh Long bang không bằng chúng ta, nhưng cũng là kém hơn không nhiều, nếu như ngươi mạo muội khai chiến cùng bọn họ, sẽ giúp kẻ khác lợi dụng cơ hội đó, nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của thì phải làm sao bây giờ?
Diệp Phi nhàn nhạt cười nói:
- Ngươi yên tâm, một cái Thanh Long bang ta còn không để vào mắt, đừng nói là bọn họ, cho dù toàn bộ thế lực ở Vọng Hải đều đối nghịch với ta, ta cũng sẽ đánh cho bọn họ tiểu ra quần.
Nói đến đây, trên người hắn đột nhiên dâng lên một cỗ hào khí bễ nghễ thiên hạ, cất cao giọng nói:
- Ta muốn để cho tất cả mọi người biết rõ, thế giới dưới mặt đất Vọng Hải, là do Diệp gia chúng ta làm chủ đấy, bất luận kẻ nào muốn nhúng chàm, ta đều sẽ khiến bọn họ có đi mà không có về! Một cái Vọng Hải nho nhỏ, căn bản cũng không phải là sân khấu của Diệp Phi ta, ta chỉ coi nó là đại bản doanh của ta mà thôi!
Ở trước mặt Diệp Ngưng Sương cũng là mỹ nữ có tới hai tầng quan hệ với mình này, Diệp Phi không hề che dấu dã tâm của mình chút nào.
Nhìn qua bộ dạng khí phách mười phần kia của Diệp Phi, tâm thần Diệp Ngưng Sương không khỏi say mề, chỉ cảm thấy toàn thân đã không còn nửa điểm khí lực, mềm mại tựa vào trên người Diệp Phi.
Diệp Phi lại là hoảng sợ, tưởng rằng lời nói của mình dọa đến Diệp Ngưng Sương, vội vàng vịn lấy nàng nói:
- Thực xin lỗi, ta không nên nói những điều này.
Hai mắt Diệp Ngưng Sương mê ly nhìn qua Diệp Phi, lẩm bẩm nói:
- Ta không nghe thấy ngươi nói gì, chỉ là bộ dạng này của ngươi thật sự làm cho người ta mê muội rồi.
Nhìn thấy đôi mắt đẹp kiều mỵ đến độ muốn chảy ra nước kia của Diệp Ngưng Sương, Diệp Phi cũng đã rất có kinh nghiệm, làm sao có thể không nhìn ra nàng cũng đã động tình, trong nội tâm cũng không khỏi dâng lên lửa nóng, một tay ôm lấy nàng, bước vào phòng nghỉ phía sau linh đường.
Một tay ôm Diệp Ngưng Sương, một tay khóa trái cửa ra vào, Diệp Phi bắt đầu nhanh chóng đem quần áo của Diệp Ngưng Sương cởi xuống, Diệp Ngưng Sương cũng không cam chịu yếu thế, hai ba cái liền đem quần áo Diệp Phi cởi sạch sẽ, duỗi ra tay nhỏ cầm lấy côn ŧᏂịŧ to lớn cũng đã cứng rắn của hắn, nhanh chóng khuấy động, trong miệng thúc giục:
- Chất nhi tốt, cô cô muốn thứ to lớn đó của ngươi, nhanh đưa nó vào đút vào trong da^ʍ huyệt của cô cô! Nơi đó rất ngứa a!
Lúc này Diệp Phi cũng đã lột sạch quần áo của Diệp Ngưng Sương, đưa tay sờ xuống dưới háng nàng, quả nhiên, da^ʍ huyệt của nàng sớm đã ẩm ướt gay gắt rồi, vì vậy không chần chờ nữa, đem nàng đặt lên chiếc giường lớn ở trong phòng nghỉ, hai tay tách ra cặp đùi đẹp thon dài đẫy đà của nàng, chính mình đứng ở dưới giường, đem côn ŧᏂịŧ theo tay của nàng dẫn dắt tiến đến trước khe nhỏ của nàng.
Diệp Ngưng Sương nắm lấy côn ŧᏂịŧ to lớn của Diệp Phi, dùng đầu côn ŧᏂịŧ thô ráp kia ma sát trên chính cái khe mềm ướŧ áŧ của mình vài cái, sau đó đặt ở chính giữa âm huyệt của mình, thanh âm phóng đãng nói:
- Hảo chất nhi, mau cắm vào a, dùng dươиɠ ѵậŧ lớn của ngươi, dùng sức chơi da^ʍ huyệt của cô cô a!
Hai tay Diệp Phi nắm ở bộ ngực vô cùng đày đặn của nàng, ngón tay khều nhẹ hai hạt anh đào sớm đã sung huyết mà cương cứng của nàng, phần eo dùng sức một cái, côn ŧᏂịŧ to và dài "sinh sôi" một tiếng liền cắm vào tận cùng tiểu da^ʍ huyệt ngập nước của vị thân cô cô này của mình, sau đó bắt đầu không ngừng nhanh chóng đút vào.
Từ sau khi cùng Diệp Phi làm qua, mỗi ngày Diệp Ngưng Sương đều sẽ nhớ tới côn ŧᏂịŧ to lớn của hắn, hận không thể để cho nó mọi lúc đều cắm ở trong da^ʍ huyệt của mình, lúc này rốt cục có được nó an ủi, lập tức phóng đãng lên, lớn tiếng rêи ɾỉ nói:
- Chất nhi tốt... Chất nhi ngoan....thứ đó của ngươi thật lớn a... thân chất nhi... ngươi đang...cắm vào... Ah... ngươi đấy...chọc vào... da^ʍ huyệt của cô cô... rất sảng khoái... dùng sức chọc ta... chơi chết đại cô của ngươi a... da^ʍ huyệt của cô cô... trời sinh chính... dành cho ngươi chơi đấy......để dươиɠ ѵậŧ lớn của cháu ruột ... cắm vào đấy...dùng sức... đem da^ʍ huyệt của đại cô ngươi... chọc... hư a!
Diệp Phi nhìn qua vị đại cô ở trước mặt người ngoài luôn là một nữ nhân mạnh mẽ cường thế này, lúc này lại bị mình chà đạp khiến cho lớn tiếng rêи ɾỉ, trong nội tâm cũng vô cùng đắc ý, lực đạo đút vào lại càng lớn, trong lúc đút vào, côn ŧᏂịŧ thô to còn mang ra một lượng lớn dâʍ ŧᏂủy̠ từ trong da^ʍ huyệt của nàng, khiến cho dưới giường đều ướt thành một mảnh thật lớn.
Bởi vì bị làm quá mức kịch liệt, Diệp Ngưng Sương rất nhanh liền nghênh lần cực khoái đầu tiên, da^ʍ huyệt ép chặt lấy côn ŧᏂịŧ của Diệp Phi, một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ cực lớn tiết ra, chính là nàng cũng lại không cần nghỉ ngơi, mà gọi nói:
- Chất nhi tốt... đừng có ngừng lại... tiếp tục...cắm vào.. da^ʍ huyệt của cô cô a ... muốn cho.... thứ đó của ngươi...một mực....làm tiểu da^ʍ huyệt...của cô cô đấy.
Diệp Phi biết rõ nàng vẫn còn dư sức, vì vậy cũng không hề ngừng lại, mà tiếp tục ra sức đút vào, một mực điên cuồng ra vào hơn hai mươi phút, Diệp Ngưng Sương đã cao trào tới ba lần, lúc này đã đến biên giới cao trào lần thứ tư, âm thanh rêи ɾỉ nói:
- Chất nhi của ta... thứ đó của ngươi... thật sự là...quá tốt... cô cô... yêu nó chết mất... đem da^ʍ huyệt....của cô cô ngươi... chọc thật thoải mái... cô cô muốn... đến đây... nhanh dùng sức... tiếp tục chơi... da^ʍ huyệt của cô cô nha...
Lúc này Diệp Phi cũng đã đến điểm giới hạn, trong miệng kêu lên:
- Cô cô, mau kẹp chặt da^ʍ huyệt của ngươi, chất nhi cũng muốn bắn.
- Bắn a... không được bắn... ra ngoài... bắn vào... trong da^ʍ huyệt của cô cô a... dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chất nhi... đem da^ʍ huyệt thân cô cô của ngươi... rót đầy a!
Diệp Ngưng Sương gắng sức rêи ɾỉ, lại tiết ra một lượng lớn âm tinh, cùng lúc đó, Diệp Phi cũng gầm nhẹ một tiếng, một cỗ tinh đặc bắn vào sâu trong da^ʍ huyệt của vị cô ruột này của mình.
Cực khoái qua đi cô cháu hai người chăm chú ôm chặt lấy nhau, cùng vuốt ve thân thể của đối phương, trong nội tâm đều rất là thoả mãn đối với lần ân ái này.
Qua một hồi lâu, Diệp Ngưng Sương mới hơi khôi phục lại một chút khí lực, nhìn thấy nụ cười có chút xấu xa của Diệp Phi, không dám lại tiếp tục trêu chọc hắn, dời chủ đề nói:
- Vừa rồi ngươi mới nói, Vọng Hải không phải sân khấu của ngươi, có phải là có dự định gì rồi không?
Diệp Phi cũng không đành lòng lại đem nàng tiếp tục lăn qua lăn lại, ngồi dậy, đem người tựa ở đầu giường, giang tay đem Diệp Ngưng Sương ôm lấy, khẽ mĩm cười nói:
- Đúng vậy a, ta chuẩn bị dùng Vọng Hải cùng Lâm Hải làm căn cơ, từ từ mở rộng thế lực ra phía bên ngoài.
Nói đến đây, thấy sắc mặt Diệp Ngưng Sương dường như có chút cô đơn, trong nội tâm không khỏi xiết chặt, vội hỏi nói:
- Làm sao vậy? Có phải là cảm thấy dã tâm của ta quá lớn?
- Không phải, nam nhân có chút dã tâm mới là tốt nha, ngươi nghĩ như vậy, ta cũng rất cao hứng đấy.
Diệp Ngưng Sương cười lớn một chút nói:
- Chỉ là, sau này thời gian ngươi ở cùng người ta, chẳng phải sẽ càng ít sao?
Diệp Phi thấy nàng lo lắng chính là chuyện này, trong nội tâm khẽ buông lỏng, cười nói:
- Yên tâm đi, chuyện ngươi lo lắng chắc chắn sẽ không xảy ra, chẳng lẽ ta một mình đi ra ngoài giành chính quyền sao? Đương nhiên là trấn thủ đại bản doanh, để cho thuộc hạ đi chém gϊếŧ rồi.
- Như vậy cũng tốt.
Diệp Ngưng Sương nhẹ nhàng thở ra, hiện giờ nàng đối với Diệp Phi đã càng ngày càng mê luyến rồi, cho dù là một khoảnh khắc cũng không muốn rời khỏi hắn, nếu như sau này Diệp Phi có được thực lực không ai dám phản đối, như vậy mình cũng có thể càng thêm thoải mái ở cùng với hắn, không cần tiếp tục lo lắng có người đem đạo lý bình thường ra phản đối.
Hai người cứ yên lặng như vậy ôm nhau một hồi, Diệp Ngưng Sương bỗng nhiên lại hỏi ra:
- Vì chuyện gì mà ngươi lại đột nhiên sinh ra ý nghĩ như vậy? Ta nhớ rõ trước kia bất kể là chuyện gì ngươi cũng đều không để trong lòng đấy, theo lý thuyết sẽ không nên đột nhiên có dã tâm lớn như vậy ah.
- Còn không phải là vì các ngươi sao?