Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Chương 58: 18+ Cấm trẻ em

Sáng sớm hôm sau , Thiên Tà bị người đánh thức , hắn cảm thấy giữa hai chân mình có thứ gì đó đang ngọ nguậy . Xốc chăn lên thì thấy Ngọc Linh đang ngồi xổm giữa hai chân , miệng không ngừng phun ra nuốt vào Cự Long . Sáng sớm kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm cho hắn vô cùng thoải mái , nằm im hưởng thụ một chút , sau đó kéo Ngọc Linh lên , cười hỏi :

- Sáng sớm mà đã chăm chỉ làm việc như vậy rồi sao?

- Ngươi không thích ...

Ngọc Linh khuôn mặt đỏ lên , hỏi lại . Nàng tỉnh dậy lúc sớm , thấy mình vẫn còn đang nằm trong ngực hắn , nhìn hắn đang ngủ say , mà một tay vẫn cầm lấy ngực mình , nàng khẽ cười một tiếng . Nhớ tới tối hôm qua, trong lòng không tự chủ được mà nóng lên .

Hôm qua là nàng lần đầu tiên được nếm thử mùi vị cao trào . Nàng lúc đó còn lơ mơ nuốt tϊиɧ ɖϊ©h͙ của hắn vào bụng . Lắc đầu , nàng ngồi dậy thì cảm thấy chân mình xẹt qua cái gì đó nóng bỏng , mở chăn ra thì thấy Cự Long khổng lồ của hắn đã ngẩng đầu , lại nhìn nụ cười dâʍ đãиɠ trên mặt hắn , thầm nói :Người này ngủ mơ cũng mơ những thứ dâʍ đãиɠ như vậy . Nàng lại nhìn Cự Long , nó dường như một vật vô cùng xinh đẹp , nó tỏa ra sức hút mạnh mẽ , khiến nàng không tự chủ được nhẹ sờ một cái . Sau đó mới dẫn đến việc nàng chui trong chăn há miệng phục vụ cho hắn .

- Sao lại không thích được chứ .

Thiên Tà cười cười nhìn nàng , sau đó há miệng ngậm lấy một bên núʍ ѵú vào miệng . Bởi vì hôm qua hai người không ai mặc quần áo , nên hắn chỉ việc há miệng ngậm lấy .

- A ....

Một luồng kɧoáı ©ảʍ xộc thẳng lên não , Ngọc Linh thân thể lập tức mềm nhũn ra , hơi thở của nàng cũng bắt đầu trở lên dồn dập .

Thiên Tà miệng ngậm lấy núʍ ѵú của nàng liếʍ mυ'ŧ , mà tay hắn cũng đã chiếm giữ một bên ngực khác , bàn tay to không ngừng xoa bóp , khiến ngực nàng biến đổi thành nhiều hình dạng , sau đó hai ngón tay hắn xoa xoa núʍ ѵú của nàng .

- A .... Nhẹ một ... Chút ... Ngươi sắp cắn .... rơi vυ' ta ... Nha ... A ....

Ngọc Linh há to miệng rêи ɾỉ , nàng ôm chặt lấy đầu của hắn ấn vào trong ngực mình . Nàng bị hắn làm cho vô cùng thoải mái ,cả người như muốn bay , điều duy nhất nàng có thể làm là ôm chặt lấy đầu hắn . Mà hắn như muốn hút sữa của nàng vậy , nàng cảm thấy núʍ ѵú của mình bị môi hắn kẹp chặt , sau đó lại là hàm răng của hắn cắn lấy , kéo kéo . Đầu lưỡi còn không ngừng gẩy gẩy núʍ ѵú , sau đó còn di chuyển xung quanh núʍ ѵú .

- Sao không thấy sữa chảy ra vậy , bộ ngực lớn như vậy mà .

Thiên Tà ngẩng đầu lên hỏi nàng , sau đó lại cúi đầu xuống tiếp tục công tác .

- Ta. ... Ta đâu có mang thai hài tử ... đâu mà có sữa ... Lần trước ... Sinh Tuyết Cầm cũng là ... Cũng là vài chục năm trước rồi .... Nếu ... Nếu ngươi muốn uống ... Thì ... Thì ... Đợi ta mang hài tử ... Rồi cho ngươi uống ...

Ngọc Linh thở dốc , hai mắt nhắm nghiền , hưởng thụ hắn mang đến kɧoáı ©ảʍ . Cùng hắn ở một chỗ yêu thương , nàng cảm thấy vô cùng thoải mái , về phần mang hài tử có phải muốn thật hay không nàng cũng không biết .

- Mẹ ... Mẹ ... Người dậy chưa ?

Đột nhiên bên ngoài cửa vang lên tiếng gọi của Tuyết Cầm . Ngọc Linh kinh hoảng , vội vàng ra dấu cho Thiên Tà dừng lại , sau đó hỏi :

- Tuyết Cầm a...

- Mẹ dậy chưa . Con vào nhé .

- Mẹ... Mẹ đang thay quần áo . Con đừng vào , mà có chuyện gì vậy?

Ngọc Linh nghe nàng muốn vào , lập tức lung tung tìm cớ ngăn cản nàng .

- Con đến nói cho mẹ một chút , hôm nay chúng ta sẽ rời khỏi đây . Một lúc nữa sẽ xuất phát .

Giọng nói của Tuyết Cầm tiếp tục truyền tới . Ngọc Linh đang định trả lời Tuyết Cầm thì nàng im bặt, lúc này Thiên Tà đã di chuyển xuống hai chân nàng , lật người nàng lại , làm cho nàng quỳ trên giường , còn hắn nhẹ nhàng liếʍ lấy âʍ đa͙σ của nàng .

- A ....

Ngọc Linh hưng phấn kêu lên một tiếng , con nàng còn đứng ở cửa phòng mà nàng lại kêu lên thoải mái như vậy , chắc chắn Tuyết Cầm sẽ biết . Trung lòng bắt đầu không ngừng oán trách Thiên Tà , sớm không liếʍ muộn không liếʍ , lại liếʍ ngay vào lúc này . Lúc hai mẹ con đang nói chuyện với nhau , muốn liếʍ Ít nhất cũng phải đợi Tuyết Cầm rời đi đã chứ . Ngọc Linh cắn chặt hàm răng lại , không để cho mình phát ra những tiếng khó xử .

- Mẹ , ngài làm sao vậy?

Quả nhiên Tuyết Cầm nghe thấy tiếng kêu của Ngọc Linh , nàng quan tâm hỏi .

- A ... Không ... Không có ... Gì .... Mẹ không sao .... A ....

Ngọc Linh cắn răng nói , nàng bị Thiên Tà trêu chọc , liếʍ mυ'ŧ khiến cho kɧoáı ©ảʍ liên tục truyền lên não , khiến nàng mềm nhũn ra , không có chút sức lực nào .

- Mẹ , ngài không sao thật chứ .

- Mẹ không ... Không sao . Có lẽ do hơi mệt ... Mẹ nghỉ ngơi một chút ... Là khỏe ... Con đừng lo lắng ... A ....

- Vậy người nghỉ ngơi đi . Ta đi trước .

Nghe tiếng bước chân của Tuyết Cầm dần dần đi xa , Ngọc Linh vội vàng dùng tay bịt miệng mình lại , không để cho mình rêи ɾỉ ra tiếng . Tiếng bước chân biến mất , nàng không chịu nổi nữa , buông tay ra kêu lên một tiếng

- A ...

May mắn là Tuyết Cầm đã đi xa , nếu không nàng rất có thể sẽ quay lại vì tiếng kêu chỉ có trong khi làʍ t̠ìиɦ thoải mái này .

- Ngọc Linh a .... Nói chuyện với con gái giường như làm cho nàng rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ nha . Xem này , dâʍ ŧᏂủy̠ nhiều quá .

Thiên Tà vừa liếʍ mυ'ŧ , vừa trêu chọc nàng .

- A ... Ta muốn ... Thiên Tà .... Mà chơi ta ... Chơi ta ... Nha ... Cho ta ... Ta không chịu nổi nữa ... A ....

Ngọc Linh cố gắng nâng cao bờ mông của mình , hai tay còn không ngừng tách ra hai bên mông , cho âʍ đa͙σ càng thêm lộ ra trước mặt hắn . Ngọc Linh không ngờ tới , nàng nói chuyện với con mình , một bên vụиɠ ŧяộʍ với Thiên Tà lại có cảm giác mãnh liệt như vậy . Cảm giác so với tối hôm qua còn mãnh liệt hơn , nàng cảm thấy toàn thân ngứa ngáy , trống rỗng . Bị Thiên Tà bàn tay cùng đầu lưỡi không ngừng quấy phá âʍ đa͙σ , nàng toàn thân run rẩy lên , sâu bên trong âʍ đa͙σ một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ trào ra , vung vẩy khắp nơi . Mặc dù không nhìn thấy nhưng nàng cũng biết âʍ đa͙σ của mình bây giờ ẩm ướt như thế nào .

- Ngọc Linh thật dâʍ đãиɠ nha . Mới bị ta liếʍ một chút đã chảy ra nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ như vậy . Thật nhiều dâʍ ŧᏂủy̠ nha , chảy ướt cả giường rồi .

Thiên Tà ngậm lấy hạt đậu đỏ đã sung huyết cứng rắn lộ ra ngoài của nàng , hai ngón tay hắn còn cắm vào bên trong âʍ đa͙σ của nàng , không ngừng ra vào , moi móc bên trong .

- Đừng ... Như vậy ... Ta muốn .... Nhanh cho ta ... Nha .... Đừng cắn chỗ đó nữa .

Ngọc Linh không ngừng hẩy mông mình về phía sau , trong miệng dâʍ đãиɠ rêи ɾỉ , cầu xin hắn .

Thiên Tà cười da^ʍ , tay cầm lấy Cự Long ma sát xung quanh âʍ đa͙σ của nàng , nói :

- Ngọc Linh thật là quá dâʍ đãиɠ mà , ta nhìn thấy hai cái động liền , chọc vào động nào bây giờ .

- Cho ta ... Nhanh cắm vào .... Không phải ... Ngươi muốn ... Muốn uống sữa sao. .... Nhanh cắm ta đi .... Nếu không thì làm sao có ... Có sữa ... Nha ....

- Được ... Ta cắm ....

Thiên Tà nói xong , mông hơi động một chút , Cự Long tách ra hai mép âʍ đa͙σ của nàng PHỐC một tiếng đâm vào bên trong .

- A .... To quá .... To quá nha ....

Ngọc Linh phát ra từng tiếng khàn khàn rêи ɾỉ , hai tay nàng bám chặt lấy ga giường , bờ mông không ngừng nâng cao lên nghênh đón hắn mạnh mẽ đâm chọc .

Không lâu sau , thân thể nàng run lên , co giật , trong âʍ đa͙σ một dòng dâʍ ŧᏂủy̠ phun ra ngoài , chảy róc rách xuống đất .

Thiên Tà cũng không dừng lại , hắn tiếp tục cày cấy thêm một lúc nữa rồi gầm lên một tiếng , Cự Long phun ra một dòng tinh hoa vào sâu trong âʍ đa͙σ của nàng .

- A .... Nóng quá .... Ta lại ... Lại tới nữa ... A aaaa ....

Ngọc Linh hét lên một tiếng , sau đó nằm co quắp trên giường , hơi thở dồn dập , đôi mắt khép chặt lại say sưa tận hưởng cao trào .

Bởi vì nàng sắp rời đi lên Thiên Tà cũng không tiếp tục chơi nàng , hắn xuất tinh cho nàng xong rồi bò tới trước mặt nàng , cầm lấy Cự Long đặt trên môi nàng ma sát . Ngọc Linh vô ý thức há miệng ra ngậm lấy Cự Long của hắn liếʍ mυ'ŧ , giúp hắn xử lý sạch sẽ .

Mặc xong quần áo , Thiên Tà cúi đầu xuống hôn nàng một chút , Ngọc Linh cũng kịch liệt đáp trả , sau đó nàng nằm trên giường nhìn hắn , nói :

- Ta có phải hay không rất dâʍ đãиɠ rồi .

Thiên Tà gật gật đầu , không nói gì .

- Tại ngươi , tại ngươi mà ta mới trở nên như vậy nếu không phải do ngươi thì ta ...

Không đợi nàng nói hết , hắn lại cúi xuống hôn nàng , sau đó nói :

- Nàng dâʍ đãиɠ , nhưng ta thích . Nghỉ ngơi đi , nghe Tuyết Cầm nói một lúc nữa sẽ rời đi , nàng đừng nghĩ nhiều .

Thiên Tà nói xong quay đầu bước ra cửa . Bỗng nhiên hắn quay đầu lại nói :

- Lần sau có dịp đến Bách Hoa Cốc . Ta muốn song phi ...

Nói xong rồi đóng cửa lại . Ngọc Linh nghe xong vô cùng ngại ngùng , mắng hắn một chút , sau đó thầm nói ""Chỉ cần ngươi có bản lĩnh , ta cũng không ngại chiều theo ý ngươi ""

Những lời này dĩ nhiên Thiên Tà không nghe được , nếu không hắn đã nhảy lên vì vui sướиɠ . Vừa rồi hắn chỉ nói đùa một chút , nếu thật sự tới mẹ con song phi ... Hắc Hắc .

Dọc đường đi , Thiên Tà nhớ tới Ma Hỏa , có lẽ cũng phải nhanh chóng tìm kiếm các loại Hỏa Diễm khác cho nó hấp thụ . Ma Hỏa bây giờ chưa đủ nóng để nung nấu Thiên Vẫn Thiết . Nhớ tới Mị Mị , cô nàng này sống ở chỗ này lâu như vậy , có lẽ nàng sẽ biết .

Thiên Tà đi tới chỗ ở của Mị Mị , thấy nàng và Huyền Nguyệt đang ngồi nói chuyện rất vui vẻ , hắn mỉm cười , đi tới ôm lấy Huyền Nguyệt , hôn nhẹ một chút rồi hỏi :

- Hai người nói chuyện gì mà vui vậy , cho ta nghe với .

- Hừ ... Chúng ta nói chuyện của phụ nữ , không lẽ ngươi muốn nghe ?

- Khục ... Khục ..

Thiên Tà nghe Mị Mị nói , hắn ho khan một tiếng , chị em phụ nữ có rất nhiều việc riêng tư mà đàn ông tốt nhất là không nên nghe .

- Nói đi , lần này đến chỗ ta có việc gì . Ta cũng không tin ngươi tốt bụng như vậy đến thăm ta .

Thiên Tà cười cười , từ khi đưa Mị Mị về đây hắn quả thật chưa từng đến thăm nàng .

- Mị Mị , nàng biết nơi nào có Hỏa Diễm cực mạnh sao .

- Hỏa Diễm ? Để ta nhớ lại một chút .

Thiên Tà nghe vậy cũng im lặng nhìn nàng , một lúc sau , Mị Mị nhìn hắn , nói :

- Có ... Nhưng khá nguy hiểm .

- Ở đâu vậy?

- Địa bàn năm xưa của Ma Tộc .

Huyền Nguyệt im lặng ở bên cạnh , lúc này mới lên tiếng hỏi :

- Công tử , chúng ta đi sao?

- Đi , làm sao lại không đi . Đừng nói địa bàn năm xưa , coi như là nơi ở của toàn bộ Ma Tộc bản Công tử cũng muốn đi .

Thiên Tà mỉm cười nói .

- Nếu người muốn đi ... có thể hay không cho ta đi cùng ?

Mị Mị chần chừ hỏi . Nàng cũng quá chán ghét ngồi lỳ ở một chỗ rồi .

Thiên Tà nhìn vào mắt nàng một chút , sau đó gật gật đầu :

- Đi , sao lại không thể . Chúng ta xuất phát ngay bây giờ , có ai cần chuẩn bị gì không? .

---- Không có ai bình luận nữa ah . Chán quá . Chắc cả YY đại lục này chỉ có một mình ta vừa xem AV vừa viết truyện sắc quá -----