Tiểu Bạch Kiểm Liệp Diễm

Chương 57: 18+ tiếp . Cấm phụ nữ có thai

Vừa bước ra khỏi phòng của Tuyết Cầm vài bước thì cánh cửa phòng bên cạnh mở ra , một cánh tay kéo hắn vào bên trong rồi đóng sầm cửa lại .

Bên trong phòng , trước mặt Thiên Tà là Ngọc Linh trưởng lão của Bách Hoa Cốc , người lúc chiều đã bị hắn ép qùy xuống đất . Lúc này nàng mặc một bộ đồ ngủ mỏng , bên trong không có gì khác , dưới ánh đèn , hắn có thể nhìn thấy trước ngực hai núʍ ѵú hơi phồng lên trên lớp áo , phía dưới chân còn có một điểm màu đen . Cảnh tượng dụ hoặc khiến người ta muốn phun máu mũi . Thiên Tà ánh mắt không một chút nào rời khỏi thân thể nàng , miệng vẫn nghi hoặc hỏi :

- Ngọc Linh trưởng lão, có việc gì vậy?

Ngọc Linh nhìn hắn , nói :

- Thiên Tà trưởng lão , ngài vừa làm gì trong phòng Tuyết Cầm ?

Thiên Tà nghe vậy trong lòng vô cùng kinh ngạc , không lẽ đã bị phát hiện ?

- Ta và Tuyết Cầm trưởng lão có một số việc cần trao đổi một chút, Ngọc Linh trưởng lão cần ta nói ra không ?

- Ta biết hai người các ngươi làm gì trong đó , yên tâm đi , chuyện này ta sẽ không nói với ai . Không giấu gì Thiên Tà trưởng lão , Ta là mẹ của Tùy Cầm .

- Mẹ của Tuyết Cầm ...

Thiên Tà kinh ngạc nói , ánh mắt di chuyển lên quan sát khuôn mặt của nàng . Khuôn mặt khá giống với Tuyết Cầm , nhưng cũng không già hơn Tuyết Cầm một chút nào .

- Ta sinh Tuyết Cầm năm mười tám tuổi , từ nhỏ nàng đã không có sự yêu thương của cha , cha nàng đã chết từ lúc nàng chưa ra đời . Một mình ta nuôi dạy nàng lớn lên , nhưng không nghĩ tới , nàng số phận cũng không tốt hơn ta chút nào . Tuyết Cầm lập gia đình được vài năm , thì chồng nàng cũng ra đi . Mấy năm nay nhìn một mình nàng tịch mịch, ta vô cùng đau lòng . Ta đã nhiều lần muốn cho nàng tái giá , nhưng nàng không đồng ý , nàng nói tâm mình đã chết . Vừa rồi chuyện xảy ra trong phòng giữa hai người , nàng chắc hẳn cũng đã có cảm tình với Thiên Tà trưởng lão . Ta chỉ hy vọng Thiên Tà trưởng lão đối xử tốt với nàng một chút , Tuyết Cầm đã chịu đủ khổ sở rồi , ta không muốn nàng chịu thêm đau khổ nữa . Mặc dù nàng là quả phụ , không xứng đáng với Thiên Tà trưởng lão , nhưng Coi như ta cầu xin ngài , đừng vứt bỏ nàng .

Ngọc Linh nhìn Thiên Tà nói , nước mắt từ từ chảy xuống .

Nhưng Thiên Tà lúc này đâu có để ý đến những gì nàng nói , ánh mắt vẫn nhìn chăm chú vào từng bộ phận mấu chốt trắng thân thể của nàng . Hơi thở của hắn cũng trở lên nặng nề hơn , ánh mắt tràn ngập du͙© vọиɠ .

- Thiên ... Thiên Tà trưởng lão .... Ngài ... Ngài .... Muốn làm gì ...

Ngọc Linh hoảng sợ hỏi , đối diện với ánh mắt tràn ngập du͙© vọиɠ của hắn , nàng cảm thấy thân thể của mình dần nóng lên , gần một trăm năm dục hỏa đã bị vùi lấp trong cơ thể nàng chậm rãi bùng cháy trở lại , khuôn mặt nàng cũng nhanh chóng đỏ lên .

- Dĩ nhiên là làm ngươi .

Thiên Tà nói xong rồi nhào tới ôm lấy nàng , cúi đầu hôn xuống đôi môi đỏ mọng . Một tay nhanh chóng xé toang áo ngủ mỏng manh của nàng .

Ngọc Linh vội vàng cắn chặt hàm răng , không cho đầu lưỡi hắn tiến vào bên trong , đồng thời cũng ra sức giãy giụa .

Thiên Tà thấy nàng vùng vẫy kịch liệt như vậy , còn không chịu há miệng , hai tay hắn di chuyển xuống xoa bóp bờ mông của nàng , miệng ghé sát vào tai nàng nói nhỏ :

- Ngọc Linh , ta sẽ tốt với Tuyết Cầm , sẽ tốt cả với nàng nữa . Không phải nàng muốn ta đối tốt với Tuyết Cầm sao? Sao nàng không nghĩ bây giờ nàng đâu có khác gì với Tuyết Cầm lúc trước .

Ngọc Linh nghe hắn nói vậy , hơi sửng sốt một chút , thân hình cũng không giãy giụa nữa , nghĩ đến chính mình cũng đã lâu không có người chạm , nàng cũng cảm thấy vô cùng khát vọng có một nơi dựa vào , nhưng nàng vẫn kiên cường nói :

- Thiên Tà trưởng lão , Ta ... Ta là mẹ Tuyết Cầm , ngươi làm sao có thể như vậy , mau buông tay , ta sẽ không nói cho ai biết chuyện này . Mà ta cũng coi như chưa có chuyện gì xảy ra .

Thiên Tà thấy nàng đã không còn mạnh mẽ vùng vẫy nữa , biết nàng đã có một chút mềm lòng , hắn ôm chặt lấy nàng , nói :

- Ngọc Linh , ai cũng có quyền truy cầu hạnh phúc của mình , mà ta là người có thể mang lại hạnh phúc cho nàng . Không lẽ nàng chỉ nghĩ đến Tuyết Cầm , không suy nghĩ cho nàng một chút . Nàng bao nhiêu lâu nay vẫn luôn suy nghĩ cho con mình , lần này nghĩ cho mình một chút được không? Chỉ một lần này thôi .

Ngọc Linh không nói gì , cắn chặt răng nhìn Thiên Tà .

Thiên Tà cảm thấy được thành công sắp tới , hắn nhẹ cắn lấy vành tai nàng , tiếp tục nói :

- Ngọc Linh , chồng nàng đã qua đời lâu như vậy , ta biết nàng đã rất lâu không được nam nhân chạm vào , vô cùng tịch mịch , cô đơn . Từ giờ hãy để ta tới yêu thương nàng , thỏa mãn nàng , đừng suy nghĩ nhiều như vậy . Ta có thể giúp được Tuyết Cầm , làm sao lại không thể giúp nàng , nghe lời ta đi , đừng suy nghĩ nhiều nữa .

Ngọc Linh bị những lời nói ôn nhu , nhẹ nhàng của hắn đánh động , nàng không nói gì , nhưng thân thể cũng đã mềm xuống , dựa vào trong ngực hắn .

Thiên Tà thấy nàng như vậy , đã biết mình thành công . Hắn lại cúi đầu xuống hôn môi nàng , Ngọc Linh lần này cũng đã mở ra hàm răng , tiếp nhận đầu lưỡi của hắn tiến vào bên trong . Toàn thân nàng hơi run lên một chút , nhớ tới vừa rồi trong phòng con mình truyền ra thanh âm , trong nội tâm lại bùng lên một ngọn lửa nóng , hai tay không tự chủ được mà ôm lấy hắn , đầu lưỡi cũng bất đầu vụng về đáp trả .

Ngọc Linh lúc này tóc dài đã rối loạn , bởi vì áo ngủ bị Thiên Tà xé rách lên toàn thân nàng trần trụi trước mặt hắn . Làn da của nàng rất trắng , xem ra đã được bảo dưỡng rất tốt . Mặc dù nàng đã sinh nở qua nhưng Trước ngực cặρ √υ' to không có một chút nào xệ xuống , mà vẫn rất tròn trịa và căng mọng . Núʍ ѵú màu đỏ thẫm , to bằng hạt lạc , trông vô cùng mê người . Vòng eo thon gọn như eo thiếu nữ , không có một chút mỡ thừa . Cặp mông to lớn , mềm mại cao cao vểnh lên . Giữa hai chân lông đen dày đặc , che khuất hai mép âʍ đa͙σ , đám lông này vẫn còn hơi ướŧ áŧ , bết vào nhau , có lẽ vừa rồi Thiên Tà và Tuyết Cầm đại chiến nàng cũng đã nổi lên phản ứng . Thiên Tà không chớp mắt mà nhìn chằm chằm vào thân thể của nàng .

Ngọc Linh mặc dù đã không chống cự nữa , nhưng thân thể lần thứ nhất bại lộ trước mắt một người nam nhân không phải chồng mình , lửa nóng ánh mắt của hắn không ngừng quét khắp thân thể mình , nàng vô cùng xấu hổ , ngượng ngùng quay mặt sang chỗ khác , nói :

- Thiên Tà ... Đừng như vậy .... Đừng nhìn ta như vậy .

Thiên Tà nhìn thấy nàng biểu cảm đáng yêu như vậy , hắn vội vàng ôm lấy nàng , cúi đầu hôn môi nàng , bàn tay hắn cũng cầm lấy vυ' nàng , xoa nắn .

Ngọc Linh thân thể mềm nhũn , không có chút sức lực nào ngăn cản hắn xâm phạm mình . Khi một bên núʍ ѵú bị hắn ngậm vào miệng , nàng toàn thân run lên , kɧoáı ©ảʍ chạy thẳng lên não , khiến nàng không tự chủ được mà kêu nhẹ một tiếng .

Thiên Tà dần dần ép nàng vào mé tường , đồng thời hắn cũng tách hai chân nàng ra , đôi chân từ từ mở ra , lộ ra âʍ đa͙σ đã giàn giụa dâʍ ŧᏂủy̠ , hai mép âʍ đa͙σ màu hồng hồng như của thiếu nữ , đang không ngừng khép vào mở ra .

Thiên Tà lập tức ngồi xuống , đầu lưỡi nhẹ liếʍ một cái . Ngọc Linh chưa bao giờ được người khác làm cho như vậy , nàng rêи ɾỉ một tiếng rồi nói :

- A .... Không ... Thiên Tà ... Chỗ đó bẩn .... Làm sao có ... Thể như vậy liếʍ nha ....

- Làm sao lại bẩn nha , ta cảm thấy rất thơm , hơn nữa trên người nàng không có chỗ nào bẩn cả .

Thiên Tà nói xong lại dùng đầu lưỡi liếʍ mυ'ŧ lấy âʍ đa͙σ của nàng .

Ngọc Linh hai tay ôm lấy đầu hắn , miệng không ngừng thở dốc , nàng đã buông ra chính mình để hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ do hắn mang đến . Lúc trước đây khi nàng lấy chồng , chồng nàng cũng không phải rất thường xuyên làʍ t̠ìиɦ với nàng , mà dù có làm thì cũng vô cùng nhanh chóng , nàng một chút cảm giác thoải mái cũng không có , mà toàn là cảm giác đau đớn . Mà lúc này Thiên Tà lại liếʍ mυ'ŧ lấy âʍ đa͙σ của nàng , không một chút nào chê bẩn tưởi , điều này khiến nàng vô cùng cảm động , vì vậy nàng đã buông ra chính mình , mặc sức hưởng thụ cảm giác sung sướиɠ chưa bao giờ được trải nghiệm .

Thiên Tà phục vụ nàng vô cùng tận tình , đầu lưỡi hắn hết liếʍ âʍ đa͙σ của nàng , lại ngậm lấy một bên mép âʍ đa͙σ vào miệng mυ'ŧ , rồi còn ngậm lấy hạt đậu đã hơi nhô ra , sau đó lại dùng đầu lưỡi đâm vào bên trong âʍ đa͙σ , thám hiểm , ngọ nguậy bên trong . Tay hắn còn giơ lên cao , xoa xoa núʍ ѵú của nàng . Những thứ này làm cho Ngọc Linh vô cùng sung sướиɠ , hai chân nàng không ngừng run rẩy , tay nắm chặt lấy tóc hắn đẩy đầu hắn vào giữa hai chân mình , miệng còn phát ra những tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ .

Phục vụ nàng một lúc , Thiên Tà ngẩng đầu lên , nói :

- Ngọc Linh , thoải mái sao?

- Thoải ... Thoải mái ...

Ngọc Linh gật gật đầu . Thiên Tà cười dâʍ đãиɠ đứng dậy , đẩy nàng ngồi xuống đất , hắn nhanh chóng cởi bỏ quần áo của mình . Sau đó một tay cầm lấy Cự Long đã bành trướng hết cỡ ma sát xung quanh miệng nàng , nói :

- Ngọc Linh a giúp ta một chút nào .

Ngọc Linh xấu hổ nhìn hắn một chút , lại nhìn xuống Cự Long khổng lồ của hắn , trong lòng thầm nghĩ kích thước này phải to gấp ba lần chồng trước của nàng , thảo nào vừa rồi Tuyết Cầm rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ , lớn tiếng như vậy . Xung quanh Cự Long vẫn còn dính dâʍ ŧᏂủy̠ của con mình , nàng Cắn răng một cái , sau đó chậm rãi há miệng ra ngậm lấy Cự Long vào miệng liếʍ mυ'ŧ . Chưa ăn qua thịt heo nhưng có ai lại không biết heo chạy thế nào , nàng mặc dù là lần đầu nhưng cũng đã nghe qua đám đệ tử trong Bách Hoa Cốc bàn tán với nhau .

Thiên Tà lặng im hưởng thụ nàng phục vụ , mặc dù kỹ xảo của nàng không tốt bằng Huyền Nguyệt của hắn , nhưng nghĩ tới nàng là mẹ của Tuyết Cầm vừa bị hắn chơi cho ngất đi , Cự Long còn dính dâʍ ŧᏂủy̠ của nàng bây giờ lại trong miệng mẹ nàng , hắn cũng cảm thấy vô hạn kɧoáı ©ảʍ , kí©ɧ ŧɧí©ɧ .

Để cho Ngọc Linh liếʍ mυ'ŧ một chút , hắn để nàng quỳ trên mặt đất , quay lưng về phía mình , mông to cao cao nâng lên . Ngọc Linh lúc đầu còn do dự một chút , sau đó nghĩ tới Cự Long to lớn của hắn mang đến kɧoáı ©ảʍ , lại còn vừa rồi mới ở trong âʍ đa͙σ con gái mình ra ra vào vào , trong lòng cảm giác kí©ɧ ŧɧí©ɧ vô cùng , âʍ đa͙σ của nàng cũng tràn ra dâʍ ŧᏂủy̠ , nàng nhanh chóng quay lưng lại , qùy trên đất .

Thiên Tà định trêu chọc nàng một chút , nhưng lại thôi , hắn dùng tay tách ra hai mép âʍ đa͙σ , Cự Long ma sát ngoài cửa một chút , sau đó từng chút một tiến vào bên trong . Nghĩ tới đây là nơi sinh ra Tuyết Cầm , hắn lại cảm thấy hưng phấn vô cùng , nhìn Cự Long từng chút một bị âʍ đa͙σ bao phủ , hắn chỉ cảm thấy Cự Long đâm vào một hang động vô cùng chặt chẽ , không khác gì xử nữ , mặc dù nàng đã sinh con .

Ngọc Linh toàn thân kịch liệt run rẩy , âʍ đa͙σ đã lâu không bị ai tiến vào lúc này bị Cự Long khổng lồ của Thiên Tà xâm nhập , nàng cảm thấy hơi đau một chút , nhưng cũng có cả kɧoáı ©ảʍ , khiến nàng ngửa mặt rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ .

Cự Long đã toàn bộ vào bên trong âʍ đa͙σ , Thiên Tà cũng không vội vàng , hắn ghé xuống người nàng , vυ' của nàng rất giống với vυ' của Tuyết Cầm , đều rất to lớn , lại tròn trịa , hai tay xoa bóp bộ ngực lớn của nàng , dâʍ đãиɠ nói :

- Ngọc Linh , ngực nàng rất giống Tuyết Cầm nha , không hổ là mẹ con . Thoải mái không ?

- Thoải ... Mái ...

Ngọc Linh nói xong câu đó , nước mắt của nàng chậm rãi chảy ra . Nàng nghe hắn nhắc đến Tuyết Cầm , trong lòng lại vô cùng hối hận , Tuyết Cầm là con nàng nha , sao nàng có thể cùng hắn như thế này . Nàng bò lên phía trước một chút , để Cự Long trượt ra khỏi âʍ đa͙σ , sau đó đứng lên định bỏ chạy . Thiên Tà cũng giật mình khi thấy nàng đột nhiên bỏ chạy , hắn vội đứng dậy , ôm lấy nàng rồi ép vào tường , miệng hỏi :

- Ngọc Linh , nàng sao vậy?

Ngọc Linh bị hắn ôm lại , Cự Long của hắn còn không ngừng ma sát âʍ đa͙σ của mình , nàng run lên , cố gắng kìm nén kɧoáı ©ảʍ trong lòng , khóc nức nở nói :

- Thiên Tà ... Chúng ta không thể ... Không thể như vậy được ... Ta là mẹ của Tuyết Cầm nha , ta như vậy thì làm sao có thể đối mặt với nàng .

Thiên Tà nghe xong cũng hiểu ra , nhưng hắn không nghĩ buông tha cho nàng , tuy nàng cố gắng kìm nén mình , nhưng hắn vẫn nhìn thấy trong mắt nàng có một tia khát vọng , mong muốn .

- Ngọc Linh , nàng thật sự không có chút nào nghĩ đến mình sao . Từ trong mắt nàng ta nhìn thấy một tia khát vọng , sao nàng phải cố gắng kìm nén mình , đừng suy nghĩ nhiều nữa , hưởng thụ đi .

Thiên Tà nói xong xoay người nàng lại , cho nàng hai tay chống tường , hắn từ phía sau nhanh chóng điều khiển Cự Long cắm vào bên trong âʍ đa͙σ của nàng . Thiên Tà cũng không nhẹ nhàng như lúc trước nữa , lần này hắn một lần mạnh mẽ cắm toàn bộ Cự Long vào sâu bên trong .

- A A ...

Ngọc Linh rêи ɾỉ một tiếng , không biết là thoải mái hay đau đớn , thân thể run rẩy một chút .

Thiên Tà nắm lấy mông nàng , bắt đầu mãnh liệt đâm thọc . Ngọc Linh cắn chặt hàm răng , không để cho mình phát ra những tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ , nhưng vài phút sau , nàng cũng không chịu nổi , miệng cũng đã từ từ phát ra những tiếng rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ . Trong lòng thầm nghĩ , Thiên Tà Cự Long lớn như vậy , Tuyết Cầm từ giờ trở đi sẽ vô cùng hạnh phúc , lại nghĩ đến bản thân mình , nàng cũng vô cùng tịch mịch , khát vọng được yêu thương , mà thế giới này chỉ cần có sức mạnh thì cho dù làm sai cũng không ai dám phản đối . Mình thông da^ʍ mới hắn thì có làm sao , chỉ cần không để cho ai biết , cắn răng một cái , nàng bắt đầu đong đưa bờ mông phối các với hắn .

Thiên Tà mãnh liệt tấn công một lúc , đột nhiên cảm thấy âʍ đa͙σ của nàng co bóp dữ dội , biết nàng sắp tới cao trào , hắn càng thêm mãnh liệt đâm thọc , tay còn vòng ra trước ngực nàng , xoa xoa bộ ngực cùng với núʍ ѵú .

- A ... A .... Nhanh .... Nhanh nửa ... Ta ... Ta sắp ... Sắp tới ... A ... A. ....

Ngọc Linh hét ầm lên , thân thể cứng nhắc lại , sau đó mềm nhũn ra , không ngừng co giật . Bên trong âʍ đa͙σ dâʍ ŧᏂủy̠ ầm ầm phun ra , tưới lên trên Cự Long . Nàng lần đầu trong đời được hưởng thụ cao trào , cảm giác sung sướиɠ truy tới khiến nàng muốn bay .

Bởi vì vừa rồi mới điên cuồng với Tuyết Cầm , hắn cũng đã khá mệt mỏi , cố gắng đâm chọc thêm vài chục cái nữa rồi rút Cự Long ra khỏi âʍ đa͙σ của nàng , buông nàng ra . Ngọc Linh toàn thân mềm nhũn ngã xuống đất , Thiên Tà đi tới trước mặt nàng , vuốt nhẹ Cự Long một chút , sau đó một dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng phun ra , dính đầy trên mặt nàng . Bởi vì Ngọc Linh thở dốc lên miệng còn hơi há ra để hít thở , Thiên Tà chớp lấy cơ hội , cắm Cự Long vào trong miệng nàng , số tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn xót lại toàn bộ bắn vào bên trong .

Ngọc Linh lúc này linh hồn đã ly khai thân thể , nàng chỉ cảm thấy trong miệng có rất nhiều nước , nàng nhanh chóng nuốt xuống bụng .

Thiên Tà ở một bên nhìn thấy nàng như vậy , thân thể hắn lại nóng lên , nhưng sau đó hắn kìm chế lại , lau sạch tϊиɧ ɖϊ©h͙ dính trên mặt nàng , sau đó ôm nàng lên giường ngủ .

( Chương này chưa hết nhé , còn đại chiến trên giường nữa)