Nụ hôn chuồn chuồn nước lướt qua, nhưng lại làm Đường Minh lòng dạ rối bời.
Tô Cẩm Khê bị dọa đến chạy sang một chỗ khác trên giường: “Tôi, tôi không có cố ý đâu.”
“Tôi cũng không trách cô, cô sợ cái gì chứ?” Đường Minh buồn cười nhìn Tô Cẩm Khê sợ sệt giống như một chú thỏ con.
Một giây trước cô nhóc này còn nhảy nhót vui vẻ mà, bây giờ lại run rẫy trốn ở một góc giường.
Tô Cảm Khê vội vàng nhảy xuống giường: “Vẫn nên giống như trước đây đi, tôi ngủ trên sàn anh ngủ trên giường nha.”
Đường Minh đẩy gọng kính, đưa tay một phát đem Tô Cầm Khê kéo xuống giường: “Ngủ trên giường đi, tôi sẽ không chạm vào cô đâu.”
Mặc dù nói là nói như vậy nhưng Đường Minh cảm thấy du͙© vọиɠ của mình đối với Tô Cảm Khê càng ngày càng nhiều.
Tiếp tục như thế anh ta cũng không biết mình còn chống cự được ở trước mặt Tô Câm Khê bao lâu nữa.
Hai mắt to của Tô Cẩm Khê nhìn chằm chằm vào Đường Minh: “Vậy, vậy tôi đi lấy thêm chăn nha.”
“Không cần, cái chăn này cũng lớn rồi.”
Tô Cẩm Khê vô cùng không quen, lần trước Đường Minh thừa dịp cô ngủ thϊếp đi đem cô ôm lại trên giường, cũng không phải là ở dưới tình huống như thế này.
Cô vẫn quả quyết nhảy xuống giường lấy một cái chăn khác ra ôm đến: “Chuyện này, dáng ngủ của tôi không tốt, tôi sợ tôi sẽ đá trúng anh, vẫn nên ngủ riêng thôi.”
Đường Minh có chút không vui, nhưng cũng không ép buộc cô làm cái gì.
“Nghe theo cô.” Đường Minh cũng nằm xuống bên cạnh Tô Cẩm Khê.
Mặc dù trên người hay người phủ kín chăn nhưng Tô Cẩm Khê vẫn chọn nằm ngủ ở tận phía ngoài xa.
“Dời một chút nữa là rơi xuống đất đó.” Mặc dù mắt Đường Minh không nhìn cô nhưng khóe mắt lại nhìn rất rõ hành động của Tô Cẩm Khê.
Vừa dứt lời Tô Cẩm Khê thật sự rơi xuống giường, Đường Minh ở trên giường nhìn xuống cô.
“Tôi nói đến thì đến mà? Ngã rồi, tôi cũng đâu có ăn thịt người, cô dời cái gì chứ.”
Tô Cảm Khê xoa đầu mình, không biết là có bị tủ ở đầu giường đυ.ng cho sưng rồi không.
Đường Minh nhìn người phụ nữ không giống với Bạch Tiểu Vũ, cô giống như một con mèo linh hoạt, làm cho người ta nhịn không được mà muốn vỗ về cô.
“Chơi game tiếp đi, tôi sẽ không làm phiền cô đâu.” Đường : Minh đã mở laptop của mình ra đặt ở trên đùi bắt đầu làm việc.
“A.” Tô Cảm Khê thấy anh ta làm việc của anh ta mới yên tâm, một lần nữa nhặt điện thoại trên giường lên.
Trong đó tất cả đều là tin nhắn của T: “Em đâu rồi?”
“Bị điểm huyệt rồi hả?”
“Hay là bị người ngoài hành tinh bắt đi làm thí nghiệm rồi?”
“Nếu không trả lời tôi sẽ gϊếŧ đứa đồ đệ em đó.”
“Em có tin vi sư dùng một đao làm thịt em không?”
Tô Cảm Khê nhìn thấy hình ảnh trong trò chơi bản thân cô bị ông sư phụ lớn ở bên cạnh cầm kiếm khoa tay múa chân, giống hệt như tên đồ tễ bán thịt vậy.
“Sư phụ đại đại, anh đang làm cái gì vậy?”
“Đánh xác chết.”
Tô Cảm Khê khóc không ra nước mắt: “Vừa nảy chơi game tôi quá kích động nên té xuống giường ấy.”
Tư Lệ Đình liên tưởng đến những việc làm trước đây của Tô Cảm Khê, chuyện ngu ngốc này đúng thật là cô có thể làm ra.
*Sau đó em ở dưới gầm giường xuyên không luôn rồi hả? Lại lâu đến như vậy?”
Người sư phụ này đối với Tô Cẳm Khê đôi khi cũng rất im lặng: “Sư phụ đại đại à, miệng anh sao lại độc như vậy chứ? Không biết thương hoa tiếc ngọc chút nào cả.”
“Nếu như tôi biết thương hoa tiếc ngọc em có làm bạn gái tôi không?”
“Không làm.”
“Không phải chứ.”
Tô Cẩm Khê có chút không nói lại được, lại cùng anh làm nhiệm vụ một lúc, Tư Lệ Đình như thường lệ bảo cô đi ngủ “Sư phụ đại đại ngủ ngon.”
Tư Lệ Đình tắt điện thoại, thuần thục châm một điều thuốc, tối nay cô ở bên cạnh Đường Minh, anh không muốn tiếp tục thời gian này nữa, bất luận là như thế nào anh cũng phải nhanh chóng làm cho Tô Cẩm Khê nói ra đáp án.
Tô Cẩm Khê nhìn thoáng qua thời gian đã là mười giờ rưỡi, sau khi đem điện thoại di động sạc xong liền quay người nhìn Đường Minh.
“Anh Minh, tôi có một chuyện muốn nói với anh.” Cô hít sâu một hơi, chuyện này nói rõ sớm một chút đối với cô là điều tốt.
Đường Minh đóng laptop lại, tháo kính mắt xuống: “Ừm, cô nói đi, tôi nghe đây.”
Anh ta dụi dụi con mắt, quả thật mỗi ngày anh ta cũng vô cùng mệt mỏi, Tô Cẳm Khê nhìn thấy vẻ mệt mỏi trên mặt anh ta.
“Có muốn tôi đắm bóp không để tôi xoa huyệt vị cho anh?”
“Vậy làm phiền cô rồi.”
Tô Cẩm Khê ngồi xỗm ở bên cạnh anh ta xoa huyệt thái dương cho anh ta, Đường Minh nhắm mắt lại cảm thấy rất dễ chịu.
“Cô còn biết làm chuyện này à?”
“Đúng vậy đó, trước đây tôi làm thêm đã học được một chút, vị trí khác trên cơ thể anh tôi không thể đấm bóp được, vậy thì tôi xoa đầu cho anh.”
Dù sao cô nam quả nữ, Tô Cẩm Khê cũng không tiện đấm bóp người cho anh ta, trong lòng Đường Minh ngược lại là rất chờ mong cô có thể đắm bóp chỗ khác cho mình.
Nhân thời cơ này Tô Cẩm Khê mở miệng nói: “Anh Minh, kỳ hạn hợp đồng trước đây của chúng ta có thể rút ngắn kết thúc trong vòng tháng này được không?”
Mỗi một lần Tô Cẩm Khê tìm anh ta nói chuyện đều là muốn rút ngắn thời gian, Đường Minh đột nhiên mở hai mắt ra.
“Cô chờ không kịp cứ muốn nhanh chóng rời khỏi tôi như vậy sao?”
“Thật xin lỗi anh Minh, trước đây lúc đầu chúng ta đã nói là nửa năm, nhưng mà gần đây tôi thích một người rồi.”
“Chắc hẳn anh có thể hiểu được cảm giác thích một người, thích một người sẽ không muốn để anh ấy chịu một chút oan ức nào.”
“Mặc dù chúng ta chỉ trên danh phận, nhưng thỉnh thoảng tôi vẫn phải về nhà họ Đường cùng anh diễn kịch, như vậy đối với anh ấy không công bằng.”
Nhớ đến ánh mắt thất lạc lúc rời đi của Tư Lệ Đình, cho dù Tô Cẩm Khê chưa xác định được là có thích anh hay không, nhưng cô cũng muốn nhanh chóng giải quyết xong chuyện của mình với Đường Minh.
Cô nói cô có người thích, trong lòng Đường Minh giống như là bị cái gì cho rạch ra một cái lỗ hỗng.
“Đối với anh ta không công bằng, vậy chẳng lẽ đối với tôi công bằng sao hả? Cẩm Khê, cô phải hiểu rõ lúc trước vì sao tôi lại tìm cô?”
“Bây giờ từ trên xuống dưới nhà họ Đường đều rất thích cô, cô cũng nhìn thấy mẹ tôi thương cô thế nào, nếu như tháng này kết thúc, tôi làm sao ăn nói với bọn họ đây hả?”
Đường Minh nói cũng không sai, vốn dĩ Tô Cảm Khê cũng cảm thấy vô cùng có lỗi: “Thật xin lỗi, thật sự xin lỗi, tôi không ngời tô lại có thể như vậy.”
“Nguyên nhân chia tay cứ đỗ lên đầu tôi đi, anh có thể làm cho tôi trở thành hình tượng độc ác, tất cả mọi chuyện sai tôi sẽ gánh hết.”
Đường Minh đối diện với đôi mắt nghiêm túc kia của cô, anh ta đưa tay nhẹ nhàng xoa lên gương mặt Tô Cẩm Khê.
“Cẩm Khê, cô biết phụ nữ quan trọng nhất là cái gì không?
Chính là danh dự đó, cho dù nhà họ Tô tụt dốc rồi cô cũng vẫn là quý cô lớn của nhà họ Tô.”
“Nếu đem tất cả nước bản hắt lên đầu cô, cô muốn người khác nhìn cô như thế nào, nhìn nhà họ Tô như thế nào?”
“Không phải cô rất quan tâm nhà họ Tô sao, bây giờ đến danh tiếng của nhà họ Tô cô cũng mặc kệ? Vì người đàn ông kia, cô nhất định phải trả giá lớn như vậy để đánh đổi sao?”
Tô Cẩm Khê nhớ đến gương mặt đó của Tư Lệ Đình, trong đầu suy nghĩ đến câu nói này của Đường Minh.
“Anh ấy đáng giá, là do tôi sai từ lúc đầu rồi, tôi không nên đem cuộc sống của mình xem như trò đùa.”
“Đồ ngốc, người sai từ trước đến giờ không phải là cô, chỉ là cô quá ngốc mà thôi, giếng như tôi nói trước đây, cô chỉ là một người phụ nữ, không cần thiết phải gánh chịu nhiều như vậy.”
“Nếu như cô đồng ý, tôi sẽ trở thành chỗ dựa cho cô.”
“Nhà họ Tô gặp nạn, chỉ dựa vào bản thân cô có thể quyết định gì chứ, cô dựa vào tôi lấy đi ba ngàn vạn chẳng qua chỉ như hạt cát trong sa mạc thôi.
Nhà họ Tô biến thành như bây giờ là vì bọn họ không giỏi kinh doanh, không có liên quan chút nào với cô hết.”
“Theo tôi được biết, từ khi cô học trung học phổ thông đã tự lực cánh sinh, không có xin một đồng tiền nào của nhà họ Tô, cô còn tự mình làm thêm.
“Em gái cô so với cô chỉ nhỏ hơn một chút thôi, cô ta vẫn như cũ mỗi ngày sống như thiên kim tiểu thư, cô ta được sống tiêu diêu tự tại, còn cô thì sao?”
“Vì nhà họ Tô cô đã đi sai một nước cờ rồi, bây giờ vì người đàn ông kia cô còn muốn đi sai bước nữa sao.”
“Nếu như đến thanh danh của mình cô cũng không cần, cô có thể chắc chắn giao cả đời mình cho anh ta sao?
“Cô muốn dùng cách cực đoan nhất rời khỏi tôi, để hai nhà Tô Đường ầm ï, tất cả mũi dùi đều chỉ về phía cô.”
“Những báo chí kia sẽ đưa tin thế nào chứ? Đến lúc đó anh ta có thay cô nhận tiếng xấu không?”
Tô Cảm Khê gật gật đầu: “Anh ấy có thể nhận.”
Từ sau một ngày phát sinh gút mắc kia trở đi Tư Lệ Đình đã biết thân phận của cô, anh cũng không phải người để ý danh tiếng.
“Được, cho dù anh ta không ngại, cô xác định cô có thể chết chung với anh ta sao?”
Vấn đề này Tô Cảm Khê không dám khẳng định, cho đến trước mắt ngay cả chuyện mình có thích Tư Lệ Đình không mình cũng không chắc.
Sao cô có thể xác định Tư Lệ Đình không phải nhất thời mới mẻ, lỡ như qua một thời gian anh không thích mình nữa thì sao?
“Tôi không biết.”
“Đúng vậy, không ai có thể nói trước chuyện tương lai hết, cô và tôi đều không thể, một tình yêu giữ tươi mới được bao lâu cũng không ai biết.”
“Cho nên vì một người chính cô cũng không biết tương lai thế nào cô liền tuỳ tiện dùng thanh danh làm tiền đặt cược à, đến lúc đó anh ta rời bỏ cô, cô phải làm thế nào đây?”
“Bởi vì một người đàn ông, cô khiến cho hai nhà Tô Đường đều không vui, thậm chí phải bồi thường bằng thanh danh của cô, cô nhất định phải làm như vậy sao?
Đường Minh phân tích đạo lý rõ ràng, đầu óc Tô Cẩm Khê nhất thời đầu mông lung còn chưa nghĩ nhiều đến hậu quả như vậy.
“Vậy anh Minh, cuối cùng tôi nên làm gì đây?” Tô Cầm Khê cần thận suy nghĩ một chút Đường Minh nói cũng không sai.
“Trong mắt người nhà của chúng ta trước mắt cảm thấy tình cảm của chúng ta rất hoà thuận, nếu như lập tức chia tay vậy đương nhiên phải có nguyên nhận quan trọng.
“Nguyên nhân này sẽ làm tan vỡ gia đình, phổ biến chính là vượt quá giới hạn, anh chắc chắn cũng nghĩ như vậy đúng không.”
“Xã hội này sự thông cảm đối với phụ nữ vượt quá giới hạn cũng không tính là lớn, cô cảm thấy sẽ có kết cục như thế nào?”
¡ “Đến lúc đó cô cho là chúng ta chia cách được rồi, lại nhận lấy danh tiếng như thế này mà ở bên người khác sao.”
“Đừng nói là cô, đến nhà họ Tô với người cô cũng sẽ nhận lấy khiển trách.”
“Muốn trách thì trách lúc trước cô không nên vì nhà họ Tô mà nhận tất cả mọi chuyện vào người mình, chuyện bây giờ đã như thế này rồi, chúng ta chỉ có thể bàn bạc kỹ hơn, từ từ nghĩ cách.”
“Nếu như cô cứ liều lĩnh muốn rời xa tôi, còn không bằng xem trước một chút tình cảm của cô với anh ta đã ổn định chút nào chưa?”
“Anh ta có đáng giá để cô trả giá lớn như thế này để đánh đổi không, ít ra tôi sẽ cho cô một chỗ dựa hợp lý.”
“Cẫm Khê, cô còn nhỏ, chưa trải qua nhiều chuyện, không phải chuyện gì cũng dựa vào ấm đầu nhát thời mà làm.”
“Trước khi làm chuyện gì đó phải suy nghĩ thật kĩ, cô hiểu không hả?”
Đường Minh tận tình khuyên bảo để Tô Cầm Khê dần dần hiểu rõ một số chuyện, là mình quá nóng nảy rồi sao.
“Tôi sẽ đi xác nhận.”
*Ừm, thời gian không còn sớm nữa, sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngủ ngon.”
“Ngủ ngon.” Tô Cẩm Khê xem Đường Minh như một người anh trai lương thiện, nhưng không có nhìn thấy trong mắt Đường Minh hiện lên một chút ý nghĩ sâu xa.
Nếu như anh ta muốn thả cô đi cũng sẽ không cần quản Tô Cẩm Khê sẽ chịu đánh đổi cái gì, chỉ là bây giờ anh ta đang che giấu lợi riêng. Cẩm Khê thật xin lỗi, tạm thời tôi không muốn thả em đi.