Chương 3: Nhìn lén tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ ( hơi H )
Trong phòng chỉ có một ngọn đèn nhỏ, Văn Đình nằm ở trên giường đã ngủ rồi, trước đó Triệu Hoành đã cho người hạ thuốc vào nước cô uống, hôm nay mặc kệ như thế nào hắn cũng phải sờ cho đã ghiền.
Triệu Hoành tới gần đầu giường, Văn Đình nằm ngửa, một đầu tóc rối tung xỏa trên gối đầu, bàn tay nhỏ nhỏ, khuôn mặt đỏ bừng. Mặc váy ngủ tơ lụa màu cam, hai tay lộ ở bên ngoài. Triệu Hoành vươn bàn tay sờ lên khuôn mặt nhỏ của cô, dùng ngón trỏ vuốt ve mặt cô, xúc cảm rất tốt, nhu mị, Triệu Hoành sờ soạng một hồi liền không chờ nổi gấp gáp xốc chăn mỏng lên, cảnh đẹp trước mắt làm hạ thân hắn bành trướng.
Văn Đình mặc một cái váy ngủ, do ngủ, nên váy xốc đến trên đùi, qυầи ɭóŧ nhỏ màu trắng mơ hồ có thể nhìn thấy được. Triệu Hoành nhịn không được cúi xuống hạ môi hôn lên hai cái đùi trắng nõn. Nghĩ đến cảnh đẹp ngày thường không thể nhìn thấy hôm nay có thể nhìn không sót gì, Triệu Hoành rất hưng phấn. Nâng Văn Đình dậy, cởi váy ngủ tơ lụa trên người cô xuống, Triệu Hoành đỏ mắt nhìn cô, cặρ √υ' tinh tế trên người còn mềm mại nằm sấp, đỉnh nhỏ màu đỏ hơi hơi lộ ra. Bụng nhỏ bằng phẳng, mảnh đất tam giác thần bí bị qυầи ɭóŧ màu trắng cất giấu, hai cái đùi đẹp thon thả trắng nõn hơi cuộn cuộn. Triệu Hoành đem camera để lên giá đỡ, chụp mấy tấm ảnh đẹp không sao tả xiết, lại điều chỉnh tốt vị trí của camera.
Triệu Hoành trở lại bên cạnh Văn Đình, hai tay xoa vυ' cô, xúc cảm thật sự rất tốt, đỉnh nhỏ màu đỏ chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ run rẩy đứng thẳng, đầṳ ѵú phấn hồng giống như muốn chơi đùa cùng với người. Bây giờ Triệu Hoành rất ghen ghét với chồng của cô, vòng eo tinh tế trắng nõn, vυ' không lớn không nhỏ, nắm trong tay chơi rất thoải mái. Đầṳ ѵú hồng hồng nộn nộn, Triệu Hoành nhẹ nhàng mυ'ŧ một hồi, cũng không dám làm càn, sợ lưu lại dấu vết.
Triệu Hoành ôm lấy thân thể Văn Đình yêu thích không buông tay, để cô nhu hoà dựa vào người hắn, thân mình kiều mềm, da bóng loáng trơn trợt, mỗi một chỗ đều làm huyết dịch Triệu Hoành khẩn trương. Triệu Hoành cảm giác được anh em tốt của mình đang tàn nhẫn kháng nghị, kéo khóa quần làm côn ŧᏂịŧ lửa nóng thô dài để ở eo cô, đυ.ng phải thân thể cô, côn ŧᏂịŧ liền to thêm mấy phần. Triệu Hoành hôn lên cái miệng anh đào nhỏ nhắn, cắn nuốt vυ' cô một hồi, bắt đầu khai khẩn chỗ thần bí trên người cô. Cẩn thận cởϊ qυầи lót của cô ra, kéo hai đùi ra, vừa rồi chơi như thế cô cũng không ra nước, Triệu Hoành nuốt nước miếng vài cái, thật hoài nghi cô có lên giường với nam nhân chưa, phía dưới hầu như không nhìn thấy dấu gì. Triệu Hoàng kéo hai chân cô ra, để miệng huyệt đối diện với camera, đẩy ra hoa cánh hoa dài rộng, mới nhìn thấy được hạt trân châu nhỏ long lanh. Triệu Hoành đối diện camera chơi đùa tiểu huyệt của Văn Đình, dùng ngón tay dò xét cửa động một chút, Văn Đình vô thức rêи ɾỉ, gân xanh trên trán Triệu Hoành nổi lên, hắn cảm thấy chính mình cũng sắp điên rồi, sao cô lại chặt như vậy chứ, mình mới đi vào được một đốt tay, liền cảm giác được bên trong chặt cực kỳ.
Triệu Hoành nhìn lại phần đầu côn ŧᏂịŧ của mình, cái này có thể tiến vào sao? Ngón trỏ ở bên trong bị gắt gao bao lấy, anh em nhỏ kêu gào muốn ngón trỏ đi ra, đó là chỗ của nó. Triệu Hoành thực hối hận, hạ thuốc ngủ cho cô mà không phải là thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ, bằng không phía dưới ướt là có thể làm cô rồi. Bây giờ muốn làm cô, nhất định sẽ làm cô tỉnh lại, hơn nữa, tiểu huyệt của cô quá chặt, đi vào như vậy sẽ làm cô bị thương. Triệu Hoành nhìn Văn Đình hôn mê nuốt nước miếng, thật muốn làm cô mà, muốn nhìn thấy bộ dáng dâʍ đãиɠ của cô khi bị mình làm, muốn chính tai nghe thấy dáng vẻ rêи ɾỉ kiều mị của cô khi ở dưới thân mình, tưởng tượng đến côn ŧᏂịŧ của mình cắm trong tiểu huyệt của cô hung hăng thọc, thọc đến miệng tử ©υиɠ, cắm đến bên trong tử ©υиɠ của cô rồi phun ra.
Triệu Hoành từ phía sau ôm lấy cô, để đầu cô dựa vào người mình, cúi đầu là có thể ngậm lấy miệng nhỏ của cô. Một bàn tay xoa lấy hai vυ' của xô, một tay khác cầm lấy côn ŧᏂịŧ ma sát ở bên ngoài cửa huyệt của cô. Anh em nhỏ rất hưng phấn, trướng rất to, Triệu Hoành kẹp chặt hai chân cô, ma sát giữa hai chân, “Đình Nhi, bảo bối ngoan, vυ' của em sao lại chơi đã như thế chứ, mỗi ngày cho anh chơi thì thật tốt. Mỗi ngày anh xoa cho em, không đến một tháng là nó có thể lớn hơn. Đình Nhi ngoan, anh trai rất muốn làm em nha, muốn làm chết em, làm em đến nổi điên. Đình Nhi ngoan, mỗi ngày ca ca đều nhớ em, nhớ đến khó chịu muốn chết, mỗi ngày em đều cho ca ca ôm được không? Đình Nhi ngoan, khi nào ca ca làm em, côn ŧᏂịŧ của ca ca sẽ làm em dục tiên dục tử. Đình Nhi ngoan của anh, bảo bối cưng…” Triệu Hoành ôm Văn Đình lẩm bẩm tự nói, một dòng màu trắng bay ra, dính vào bụng của Văn Đình, còn có một hai giọt dính trên vυ' cô, ở trên bộ lông đen là nhiều nhất, dính ở mặt trên, làm Triệu Hoành nhìn thấy mắt cũng đỏ, nếu có bắn ở bên trong thì tốt rồi, nâng thân thể của cô lên, làm cô rêи ɾỉ trên thân mình, nghĩ đến hình ảnh đó làm Triệu Hoành lại hưng phấn.
Triệu Hoành lấy khăn sạch ra nhúng nước ấm lau sạch thân thể cô, vừa lau sạch sẽ cho cô vừa ăn đậu hủ, lau sạch cho cô, côn ŧᏂịŧ lại dựng đứng lên. Triệu Hoành kéo bắp đùi cô ra, dính ở bên ngoài cửa huyệt ăn đỡ nghiền. Mới vừa đυ.ng vào, côn ŧᏂịŧ liền nhảy dựng lên, qυყ đầυ cực lớn để ở bên ngoài miệng huyệt, chủ cần động thân một cái, chính là cực lạc nhân gian.
Triệu Hoành giãy giụa thật lâu vẫn dời đi, lôi kéo tay nhỏ bé của cô cầm lấy côn ŧᏂịŧ của mình, ôm thân thể cô lên, lưu luyến ở trên người cô. Hai vυ' bị hắn xoa nắn thành đủ các hình dạng, đầṳ ѵú bị hắn cắn nuốt không nhả. Chơi mặt trên được một trận, Triệu Hoành nhìn hạ thân có chút ướŧ áŧ của cô, khảy hạt trân châu nhỏ một hồi rồi mới nhìn chằm chằm miệng huyệt thật lâu, cuối cùng vẫn buông tha cho cô.
Triệu Hoành ôm Văn Đình lại làm một lần nữa, trời cũng đã gần sáng, lưu luyến không rời mặc váy ngủ đắp chăn cho cô tốt rồi, thu dọn giá đỡ camera bên cạnh, rời khỏi phòng.
Ngày hôm sau tỉnh lại Văn Đình cảm thấy hạ thể có chút ướt, thấy hơi buồn bực, chẳng lẽ chính mình mộng xuân? Nhưng cô cũng không thích làm chuyện kia chút nào mà, trước kia cô cũng đã xem qua sách viết, nhưng thực tế hoàn toàn khác xa nhau, một chút cũng không vui vẻ.
Nhân viên trong công ty ăn xong tập hợp lại đi dạo bên hồ một chút lại quay về, Triệu Hoành không tham gia hoạt động tập thể, ngủ no rồi lái xe về nhà, vào phòng ảnh, đem nội dung tối hôm qua mở ra, trên màn hình lớn là hình ảnh Văn Đình tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ, khi mở hai chân hắn còn quay cận cảnh cửa huyệt, còn có hình ảnh hắn để qυყ đầυ ngay tại cửa huyệt, làm hắn xem lại mà huyết mạch sôi trào, thật muốn làm cô mà.
Mỗi ngày Văn Đình vẫn đi làm tan làm, căn bản không hề biết mỗi ngày Triệu Hoành đều nhìn cô tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ mà tự an ủi, tưởng tượng đến cảnh ấn cô ở dưới thân mà mặc sức làm.