Tất cả đầu bếp đều cúi đầu dọn đồ ăn dọn liền rời đi, có lẽ là có vết xe đổ, lần này ngược lại không có hầu gái dám đánh bạo ngẩng đầu.
Đương nhiên, cũng không ai nguyện ý!
Có ai nguyện ý vì nhìn sắc đẹp rồi bị quăng ra ngoài đến ngã gãy xương, trừ phi thật là đầu óc chứa đậu!
Tô Lạc Ương luôn cảm giác Kỳ Mặc Trần đang đối nghịch cô, cô gắp đồ ăn gì, đũa Kỳ Mặc Trần cũng sẽ nhanh chóng duỗi tới, cuối cùng đồ trên đũa cô, liền không thể không để vào trong chén của ác ma này!
Tô Lạc Ương thật sự không hiểu được vì sao người đàn ông này lại cố tình cô coi trọng món gì thì anh liền muốn cái đó, người đàn ông này không tự có tay sao!
Cô thật sự rất muốn ném đũa, nhưng nghĩ đến lần trước ăn cơm ở Nhất Phẩm Cư cô đã không biết sống chết rống anh, lần này dù như thế nào cũng không thể lại tìm đường chết.
Thật ra ngay từ đầu Kỳ Mặc Trần đều đang chờ cô gái này bởi vì bảo vệ đồ ăn mà náo loạn với anh, anh thích cảm giác lần trước ăn cơm cùng cô ở Nhất Phẩm Cư, kết quả cô từ lúc bắt đầu đến bây giờ lại là chịu thương chịu khó giúp anh gắp đồ ăn, ngoại trừ trên mặt ngẫu nhiên sẽ lộ ra chút không vui.
Tô Lạc Ương lại gắp lên một khối thịt kho tàu, lần này người đàn ông này ngược lại không có lại bắt cô để vào trong chén anh.
Rốt cuộc đã có thể ăn, Tô Lạc Ương kẹp thịt kho tàu vừa định để vào trong miệng, lúc này, bên cạnh truyền đến giọng nói thanh lãnh đến có thể đông chết người của người đàn ông, “Lần trước vì sao lại khóc?”
Hả…
Sao người đàn ông này lại kéo đến chuyện kia rồi!
Nhưng mà, cô cũng không có khả năng nói là mơ thấy đứa bé đi, ổn định tinh thần, Tô Lạc Ương nhìn thẳng người đàn ông nói, “Không, không có việc gì, lần trước chính là ngủ ngốc, bị điện thoại của anh đánh thức, giọng nói khó tránh khỏi hơi khàn khàn, cho nên anh khẳng định là nghe nhầm!”
Người đàn ông nhìn cô gái, trầm mặc thật lâu, sau đó mở miệng nói, “Ừ, lần sau đừng như vậy nữa!”
Sau những lời này, Kỳ Mặc Trần cũng không nói nữa, yên lặng ăn đồ ăn Tô Lạc Ương gắp đến đã xếp thành ngọn núi nhỏ trong chén của anh, chỉ lưu lại Tô Lạc Ương cầm đũa hỗn độn trong gió.
Có phải gần đây người đàn ông này có chút không thích hợp không, từ sau khi cô yêu cầu rời đi Kỳ trạch, thái độ người đàn ông không sai biệt lắm đã thay đổi lớn 360 độ, tuy rằng ngẫu nhiên sẽ nói hai câu cô nghe không hiểu, nhưng cô cũng không phải kẻ ngốc, người đàn ông này giống như đang cố ý vô tình đối tốt với cô.
Dù là ngẫu nhiên nói những lời đó, hay là muốn bảo vệ cô, những chuyện đối tốt với cô này, đều chứng minh cô ở trước mặt người đàn ông này là không giống người thường.
Thật ra nghĩ đến người đàn ông này giống như cũng không quá làm người khó tiếp thu, chỉ là khi đó cô vừa mới sống lại trên thế giới này, vừa mở mắt đã phát sinh chuyện như vậy, lúc ấy là có chút làm người khó có thể tiếp thu.
Nghĩ nghĩ, Tô Lạc Ương vẫn là muốn nói chuyện với anh, rốt cuộc quan hệ hai người bọn họ là gì, “Kỳ Mặc Trần, anh, anh…”
Nhưng mà, Tô Lạc Ương thật vất vả lấy hết can đảm muốn nói chuyện với người đàn ông này, kết quả một tiếng chuông di động đã cắt ngang lời cô.
Người đàn ông buông đũa, cầm lấy di động bên cạnh tay, ấn xuống phím nghe, ngữ khí lạnh tới cực điểm, “Nói!”
Không biết đầu kia điện thoại nói gì, mày đẹp của người đàn ông hơi nhíu lại, nói một câu với cô gái ngoan ngoãn ăn cơm ở bên cạnh, “Lưu lại nơi này!”
Dứt lời, người đàn ông đứng dậy liền đi nhanh rời đi.
Hả? Tình huống gì vậy, cô còn chưa nói xong mà!
Vừa rồi thật vất vả mới muốn nói chuyện với anh ta, kết quả lại ngâm nước nóng!
Kỳ Mặc Trần rời đi không bao lâu, dì Thu đã đi xuống lầu, “Lạc Ương tiểu thư, chủ nhân kêu tôi ở sau khi cô ăn xong cơm tối thì mang cô đi nghỉ ngơi!”
Tô Lạc Ương: “Kỳ Mặc Trần đâu?”
Dì THu: “Chủ nhân lâm thời có việc, rời đi Kỳ trạch!”
“Ồ!” Đã trễ thế này còn rời đi Kỳ trạch, xem ra buổi tối hôm nay là sẽ không trở lại!
Tô Lạc Ương tiếp tục bới cơm vào trong chén, mà ánh mắt dì Thu nhìn Tô Lạc Ương luôn là vẫn còn do dự nghi ngờ, hiện tại chủ nhân rời đi hoàn toàn là bởi vì bệnh tái phát, không có máu của Lạc Ương tiểu thư, chủ nhân làm sao chống đỡ qua được.
Nhưng mà sau khi trải qua lần trước, chủ nhân đã hạ lệnh, tất cả mọi người không thể lại tổn thương Lạc Ương tiểu thư.
Một bữa cơm qua đi, Tô Lạc Ương cũng đã nhận ra dì Thu ngẫu nhiên biểu lộ ra vẻ không thích hợp, nhưng nghĩ đến Kỳ trạch có rất nhiều người không thích hợp, cũng liền không hỏi.
Cơm tối qua đi, Tô Lạc Ương nghĩ đến trước khi rời đi trường học, những giáo viên biếи ŧɦái kia lại ra một đống bài tập, tuy rằng cô không muốn làm, nhưng vì có thể tốt nghiệp cao trung, vẫn là không thể không làm bài tập!
Tô Lạc Ương nhìn về phía dì Thu bên cạnh, “Dì Thu, nơi này có phòng sách không?”
“Phòng sách?” Dì Thu đầu tiên là sửng sốt, chợt nói, “Có, lầu ba có phòng sách của chủ nhân! Trực tiếp đi lên phòng thứ hai của chỗ ngoặt là được!”
“À! Vậy cháu đi lên trước!” Dứt lời, Tô Lạc Ương trực tiếp cầm lấy cặp sách bên cạnh liền lên lầu.
Tô Lạc Ương cộp cộp cộp chạy lên lầu, dì Thu nhìn bóng dáng cô gái, đột nhiên nghĩ đến cái gì, “Lạc Ương tiểu…”
Lời dì Thu còn chưa nói xong, thân ảnh cô gái đã biến mất ở chỗ ngoặt, chỉ là nghĩ đến chính mình còn có chuyện quan trọng hơn phải làm, liền đi trước làm chuyện khác.
Tô Lạc Ương chạy đến lầu ba, đứng ở gian phòng sách thứ hai của chỗ ngoặt dì Thu nói, cô đẩy cửa ra, toàn bộ phòng sách đều giống như chủ nhân của nó, là một phong cách nặng nề, nhưng là cực kỳ xa xỉ hoa lệ, tất cả kệ sách cao 10 mét bên trong đều bày đầy sách, số lượng này, chỉ sợ ở bên trong cả đời cũng không nhất định sẽ xem hết!
Tô Lạc Ương đi qua, ném cặp sách lên sô pha, sau đó lấy ra bài tập trong cặp, đi đến chỗ bàn sách liền bắt đầu làm.
Tuy nói những giáo viên này bố trí không ít bài tập, nhưng đối với Tô Lạc Ương mà nói, những đề này hoàn toàn chính là đơn giản như một cộng một, loại đề liếc mắt một cái cô đã biết đáp án là gì.
Tô Lạc Ương tập trung tinh thần giải đề, nửa tiếng sau đã làm xong phần lớn bài tập, khi Tô Lạc Ương đang làm đến hăng say, mấy tiếng bước chân bên ngoài hoàn toàn không có quấy rầy đến cô!
Ngay khi Tô Lạc Ương buông bút đang chuẩn bị làm đề tiếp theo, đột nhiên cửa phòng sách bị mở ra, ba người đàn ông đi vào.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Editor ghi chú: không phải bị thiếu chương 56 đâu cả nhà nhé mà do team mình đánh số nhầm nên bị thiếu số 56, tiếp theo sẽ là chương 57 luôn