Uống Một Ly Sữa Trước Khi Ngủ

Chương 8

Chương 8: Bị cᏂị©Ꮒ đến phun sữa/Trước mặt bạn cùng lớp bị đè ra bumbalabum

Qua một lúc lâu, Nguyễn Bạch cho rằng Lục Dương im lặng vì đang nghĩ đến trò chơi mới mẻ nào đó thì hắn bỗng ôm ngang cậu lên. Để cậu ngồi chính giữa hai chân mình, môi hắn liền ngậm lấy núʍ ѵú, hung hăng hút từng ngụm lớn. Dòng sữa thơm ngọt trào vào cuống họng Lục Dương, âm thanh "ừng ực" vang vọng trong căn phòng yên tĩnh.

"Ưʍ...!" Ngực tắc đầy sữa cuối cùng cũng được giải phóng khiến Nguyễn Bạch không kiềm được mà rêи ɾỉ. Dường như đầṳ ѵú trướng đau cũng phải bị động tác hút liếʍ mạnh mẽ của hắn hút văng ra ngoài [=))))]. Chất lỏng ấm nóng phun ra từ đầu ti, hương sữa thơm lừng tức khắc tràn vào cánh mũi.

Ngậm lấy viên anh đào mềm, Lục Dương nhìn Nguyễn Bạch cười tủm tỉm. Chiếc lưỡi thô ráp liếʍ quanh quầng vυ'. Ti cậu vừa bị đầu lưỡi trêu ghẹo mà đâm chọc vừa bị răng hắn nhẹ nhàng day day. Nguyễn Bạch bị cắn đau, rưng rưng nước mắt muốn xin hắn nhẹ tí. Nhưng vì đang ngậm lấy vạt áo nên chỉ có thể phát ra tiếng hức hức.

Lục Dương chú tâm mυ'ŧ đầṳ ѵú hồng hồng. Đến khi ngực phải gần hết phồng, hắn mới tiếc nuối nhả ra. Viên ngọc trước ngực bị môi lưỡi chà đạp quá mức còn dính một giọt sữa trắng ngà. Bộ ngực nõn nà hơi phập phồng theo hô hấp Nguyễn Bạch. Làm giọt sữa kia cũng run run theo, muốn rơi xuống mà vẫn chưa rơi được.

Thưởng thức đã dáng vẻ xấu hổ đến sắp chôn mặt vào ngực mình của Nguyễn Bạch, hắn mới cúi xuống liếʍ giọt sữa kia. Rồi trầm giọng cười bên tai cậu: "A Bạch, hình như mình thấy vυ' cậu càng lúc càng lớn thì phải."

Nguyễn Bạch cúi đầu nhìn hai cái bánh bao được bàn tay người kia xoa bóp, trông có vẻ lớn hơn lúc trước một vòng.

"Quầng vυ' như là lớn hơn một chút vậy, chắc không phải bị mình chơi lớn đâu nhỉ." Lòng bàn tay Lục Dương vuốt ve quầng vυ' bên cạnh. Mỗi khi nói chuyện, hắn phả ra hơi ấm quanh gáy Nguyễn Bạch, kí©ɧ ŧɧí©ɧ cậu càng thêm ngứa ngáy.

"Cút! Sao cậu lại đáng ghét như thế chứ!" Vốn nửa đêm lay tỉnh Lục Dương để hắn hút sữa cho mình đã đủ làm Nguyễn Bạch muốn đội quần. Bây giờ còn bị lời nói thô tục của hắn trêu chọc, Nguyễn Bạch xấu hổ và giận dữ đến mức đẩy người nằm trên mình ra ngay.

"Ấy... Đừng, A Bạch à, mình sai rồi." Lục Dương cố ý chọc cậu. Thấy Nguyễn Bạch vừa thẹn vừa tức đến cả hai lỗ tai đều đỏ ửng, hắn mới biết chừng mực mà xin lỗi. Lục Dương vội vàng dùng tay vỗ về bầu ngực, nhỏ giọng dụ dỗ: "Bên trái cậu vẫn còn trướng, để thêm lát nữa sẽ rất khó chịu. Mình hút giúp cậu."

Nguyễn Bạch hừ hừ, cảm giác được hút sữa thật sự quá sướиɠ. Cậu ỡm ờ mặc Lục Dương lại vùi đầu vào ngực mình, ngậm lấy núʍ ѵú bên trái mới thì bị lạnh nhạt mà hút lấy hút để.

Hắn dùng lực liếʍ láp trên đầṳ ѵú vừa đủ, động tác xoa bóp ngực cũng giúp cậu đỡ trướng đau. Dần đắm chìm trong sự sung sướиɠ khi sữa được giải phóng, Nguyễn Bạch vô thức chìm vào giấc ngủ.

Từ sau ngày đó, mỗi buổi tối, cậu đều dứt khoát ngủ cùng Lục Dương trên giường hắn. Tránh để nửa đêm bị trướng sữa khó chịu.

Tối nay, Nguyễn Bạch lại bị Lục Dương đè xuống rồi giở trò. Hắn ôm chặt cậu từ phía sau lưng, dưới háng dán sát vào cái mông cong cong của cậu đến không còn kẽ hở nào. Dươиɠ ѵậŧ lớn cách một lớp qυầи ɭóŧ mỏng đâm vào mông Nguyễn Bạch, cọ qua cọ lại. Hai đùi hắn dùng sức đè cánh mông đối phương, ép chúng nó phải mát xa vật nóng bỏng của mình.

"Đừng... Bây giờ khoan hãy làm đã... Rèm còn chưa kéo xuống, sẽ bị người ta nhìn thấy mất..." Nhận ra tiếng hít thở của người phía sau càng nặng nề, Nguyễn Bạch lập tức nổi da gà. Cậu dịch mông muốn né tránh cái tên đang bắt đầu động dục kia. Song eo lại bị tay Lục Dương giữ chặt lại. Qυầи ɭóŧ bị lột xuống, cái mông trắng nõn, đàn hồi bắn ra như thạch trái cây.

"A Bạch, để mình làm một lần đi. Không có ai nhìn thấy đâu." Hắn chôn mặt vào gáy cậu, vừa hôn vừa liếʍ. Hai bàn tay vuốt ve khắp cơ thể Nguyễn Bạch để châm lửa tình. Dươиɠ ѵậŧ vừa nóng vừa cứng bên dưới chậm rãi di chuyển vào sâu kẽ mông. Qυყ đầυ thường xuyên cọ nhẹ quanh cửa động. Mỗi lần bị cọ qua, cửa động mềm mại, hồng phấn đều bị nóng đến run lên. Động thịt bên trong dục cầu bất mãn mấp máy một chút, khẽ hé miệng như muốn hút qυყ đầυ vào.

Cả người Nguyễn Bạch lập tức mềm nhũn. Nhưng sợ có bạn học vô tình đi ngang kí túc xá, nhìn thấy bọn ở trên giường làʍ t̠ìиɦ nên cơ thể càng mẫn cảm hơn, kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt như sóng lớn tràn vào.

Thấy thái độ cậu không cứng rắn như lúc trước, động tác Lục Dương càng quá đáng hơn. Ngón tay dọc theo sống lưng sờ đến hai cánh mông rồi đẩy chúng ra, tìm kiếm động nhỏ ướŧ áŧ. Sau đó đâm vào mà chọc loạn. Chẳng mấy chốc, người trong l*иg ngực hắn càng mềm mại, ấm áp. Cánh môi cậu hơi nhếch, phát ra âm thanh rì rầm êm tai.

Lục Dương bị vẻ dâʍ đãиɠ của Nguyễn Bạch chọc giận. Đỡ dươиɠ ѵậŧ để trước cửa động rồi nhẹ nhàng đâm thọc. Mã mắt chảy ra dịch tuyến tiền liệt càng làm cửa động thêm trơn trượt. Bỗng hắn đâm mạnh gậy thịt vào sâu bên trong, căng vách thịt mê người kia mà cắm vào. Cửa động bị căng đầy, ngậm chặt bao quanh dươиɠ ѵậŧ.

"Hức..." Nguyễn Bạch nức nở. Cái động da^ʍ sớm đã quen bị xâm phạm quấn chặt thân dươиɠ ѵậŧ rồi mυ'ŧ liếʍ.

Lục Dương cảm giác có một dòng chất lỏng xối xuống qυყ đầυ. Cả cây thịt thoải mái như được ngâm trong suối nước nóng. Hắn đè eo Nguyễn Bạch xuống, mãnh liệt đâm vào hồ nước quyến rũ kia. Giường đệm cũng phải run nhẹ bởi động tác của Lục Dương, phát ra âm thanh kẽo kẹt ám muội.

Bàn tay hắn từ dưới sờ lên bầu ngực Nguyễn Bạch mà nắm chặt. Ngón tay bấu lấy thịt mềm, cọ xát vân vê núʍ ѵú. Đầṳ ѵú bị chơi đến run rẩy, chảy sữa tí ta tí tách xuống đầu ngón tay Lục Dương.

"Ưʍ... Ha a... Nhẹ thôi..." Bị cᏂị©Ꮒ mạnh mẽ, Nguyễn Bạch chôn âm thanh khụt khịt như vừa đau vừa sướиɠ chết của bản thân xuống gối đầu. Mông càng giơ cao để Lục Dương dễ dàng cᏂị©Ꮒ. Dươиɠ ѵậŧ cứng rắn ra ra vào vào trong cánh mông trắng như tuyết. Nước da^ʍ không khống chế được chảy ra ngoài, từ nơi gắn kết của bọn họ cũng phát ra tiếng nước. Nếu không có chăn thì bất cứ ai đẩy cửa vào lúc này cũng đều nghe được âm thanh dâʍ đãиɠ ấy, phá vỡ chuyện của hai người.

Chẳng biết có xu cà na quá không, khi Lục Dương đang đè cơ thể mềm nhũn của Nguyễn Bạch vừa cᏂị©Ꮒ vừa sờ vυ' đến nỗi khiến hai má cậu ửng hồng thì cửa ký túc xá đột ngột mở ra. Cả hai người lập tức hoảng lên.

"Lục Dương ới, nhanh nhanh nhanh. Nếu là anh em tốt thì phải cho tôi mượn bài chép chút đi chứ." Vừa ngẩng đầu, Nguyễn Bạch phát hiện ra cái tên cùng lớp có quan hệ không tệ với Lục Dương vội vã xông đến đây mượn bài tập.

"Ấy dà, hai người làm gì mà ngủ chung một cái giường vậy? Lại còn dính chặt nhau như thế." Tên kia tò mò nhìn Lục Dương đang dán chặt chẽ với Nguyễn Bạch, thuận miệng hỏi. May mắn, thanh chắn đầu giường của bọn họ cao, ngăn chặn tầm mắt của tên kia. Nên hắn chỉ thấy hai người đang ngủ chung trên giường, hoàn toàn không nhìn tới phần dưới đang kề sát của họ.

"Mình..." Dù thế, Nguyễn Bạch vẫn ngượng đến muốn đội quần, lắp ba lắp bắp không nói được câu nào hoàn chỉnh.

"Giường cậu ấy không cẩn thận bị ướt nên ngủ trên giường tôi. Dính chặt nhau thì thế nào, quan hệ của bọn này với thân đến nỗi mặc chung một cái quần còn được." May là Lục Dương kịp thời giải vây, cướp lời cậu đáp. Vừa nói lại còn vừa nhẹ nhàng xoa eo cậu, dươиɠ ѵậŧ chôn trông động da^ʍ lại tiếp tục đong đưa.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của tên kia, Nguyễn Bạch bị đè xuống cᏂị©Ꮒ. Cậu thấy xấu hổ đến cả mặt đỏ bừng, dứt khoát vùi đầu vào gối, giả vờ ngủ. Tim đập mạnh mẽ như sắp nhảy khỏi l*иg ngực.

Tên kia cũng chẳng nghĩ nhiều, đưa lưng về phía bọn họ mà tự tìm bài tập của Lục Dương. Thấy thế, hắn càng to gan hơn, bắt đầu đè cậu rồi thong thả đâm rút. Mỗi lần đâm vào, qυყ đầυ đều đâm vào điểm G của cậu rồi nhẹ nhàng nghiền ép. Bị công phu mài ra nước này chậm rãi khiến cơ thể tê dại, Nguyễn Bạch vừa muốn khóc vừa sợ bị tên kia nhìn ra điểm kỳ lạ. Cậu đành phải cắn chặt môi, liều mạng đè nén tiếng nức nở.

Cơ thể Nguyễn Bạch nóng khủng khϊếp. Mông nhỏ chu lên, cọ vào dươиɠ ѵậŧ Lục Dương để hắn càng cᏂị©Ꮒ sâu hơn. Thân dưới cậu dâʍ đãиɠ đong đưa liên tục theo dươиɠ ѵậŧ. Cả người toát ra da^ʍ khí quyến rũ. Chỉ muốn hắn vừa hút vừa xoa ngực trướng sữa của mình, muốn hắn vứt hết tất thảy mà hung hăng đâm vào, giúp mình bớt ngứa.

Lục Dương cũng không chịu nổi động thịt non mềm cắn chặt dươиɠ ѵậŧ, như đang muốn hút cả hồn phách hắn ra. Song hắn vẫn đề phòng tên kia vẫn còn ở đây, chẳng dám dùng sức mạnh quá. Hắn sợ cơ thể phát ra âm thanh va chạm cùng tiếng nước nhớp nháp. Chỉ cẩn thận đâm rút, không nhanh không chậm ma sát động thịt mềm ấm. Mùi vị thế này càng làm Nguyễn Bạch muốn khóc hơn.

Chẳng biết đã qua bao lâu, trước khi hai người không thể nhịn được nữa thì tên kia cũng tìm được bài tập của Lục Dương rồi rời đi.

Trong nháy mắt khi cửa ký túc xá được khóa chặt lại, Lục Dương đỏ mắt xốc chăn lên, cᏂị©Ꮒ cậu mãnh liệt như mưa bão. Gậy thịt bên trong động nhỏ vừa đâm vừa cọ sát, khiến Nguyễn Bạch sướиɠ đến kêu thành tiếng. Động thịt cuối cùng cũng được thỏa mãn mà hưng phấn bao vây lấy thân dươиɠ ѵậŧ. Chân cậu bị Lục Dương cᏂị©Ꮒ đến mức quỳ không nổi nhưng vẫn vặn eo, cong mông hùa theo hắn. Cậu khóc đến cả khuôn mặt toàn là nước mắt, dáng vẻ vừa đáng thương vừa thiếu cᏂị©Ꮒ. Lục Dương lập tức cᏂị©Ꮒ cậu mạnh hơn, mạnh mẽ đâm như máy đóng cọc. Hắn hận không để làm chết Nguyễn Bạch trên giường.

Bị Lục Dương cᏂị©Ꮒ đến xụi lơ, dưới thân Nguyễn Bạch phun ra một luồng tϊиɧ ɖϊ©h͙ đặc sệt. Bộ ngực bị chà đạp in đầy dấu tay chợt run rẩy. Đầu ti mở ra để dòng sữa thơm ngọt phun thẳng vào mặt hắn.