Một đêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ đi qua, buổi sáng Tạ Dĩnh Thanh tỉnh dậy, phát hiện nội y tình thú trên người mình còn chưa có thay, thân dưới một mảnh nhớp nháp, cùng ảnh đế ôm nhau ngủ.
Trương Minh Hiên thấy vợ yêu tỉnh lại, hôn một cái chào buổi sáng, bế người vào phòng tắm, cẩn thận tắm rửa sạch sẽ.
Hai người thu thập tốt, ra ngoài đi dạo.
Đây đại khái là ngày bình thường nhất, trong thân thể không có đồ vật kì quái, cũng không có lại đi cửa hàng tính thú, tựa như một cặp tình nhân bình thường đi dạo chụp ảnh.
Hai người ăn xong bữa tối, quyết định đi bộ về khách sạn.
Hai người chậm rì rì về tới khách sạn. Trương Minh Hiên cởϊ áσ khoác, nói với Tạ Dĩnh Thanh: "Nhiệt độ bên ngoài hôm nay tương đối ấm, chúng ta đi ngâm suối nước nóng đi."
"Được đó." Tạ Dĩnh Thanh nghe thấy có thể ngâm suối nước nóng, chuẩn bị cởϊ qυầи áo chuẩn bị chạy đi.
"Đừng vội. Tắm qua một chút mới có thể ngâm mình."
"Được." Tạ Dĩnh Thanh cầm quần áo chạy tới phòng tắm, không biết phía sau mình, Trương Minh Hiên thế mà đang nghĩ trong lòng, play suối nước nóng hình như cũng tuyệt lắm.
Nhìn vợ yêu tắm xong bọc áo tắm dài, vui sướиɠ chạy vào trong viện, ánh mắt Trương Minh Hiên ám ám.
"Minh Hiên, anh không ngâm hả?"
"Em đi trước đi, anh tắm rồi tới sau."
"Ừm."
Tạ Dĩnh Thanh cởϊ áσ tắm dài, chậm rãi ngồi vào bể tắm nước nóng.
"Thoải mái quá..." Tạ Dĩnh Thanh cảm giác toàn thân đều bị dòng nước ấm áp vây quanh, cảm giác mệt mỏi cả ngày như tan biến.
"Thoải mái không?"
"Hả? Anh.. Anh xong rồi hả?" Tạ Dĩnh Thanh nhìn thấy Trương Minh Hiên cởϊ áσ tắm, cũng đang từ từ ngồi xuống.
"Ừm. Em thoải mái không?"
"Ừm, thoải mái lắm." Tạ Dĩnh Thanh đúng sự thật trả lời.
"Vậy... So với lúc anh ȶᏂασ em, cái nào thoải mái hơn?" Tay Trương Minh Hiên sờ đến đùi Tạ Dĩnh Thanh, nhẹ nhàng vuốt ve.
"A... Ha... Hả.. Minh Hiên... Chúng mình không phải ngâm suối nước nóng sao?" Tạ Dĩnh Thanh không dấu vết mà né tránh bàn tay muốn thâm nhập của Trương Minh Hiên.
"Đúng vậy, ngâm suối nước nóng." Một tay Trương Minh Hiên túm lấy vợ yêu đang ngày càng cách xa kéo đến bên người ôm chặt, chế trụ cái gáy rồi hôn lên.
Hai người ôm hôn ở suối nước nóng, nhìn không được dưới nước, Trương Minh Hiên đem một chân chen vào giữa hai đùi Tạ Dĩnh Thanh, sờ đến hạ thân.
"A... Đừng ở chỗ này mà..."
"Hửm? Suối nước nóng play không phải rất được hoanh nghênh sao?"
"Không... Không có... Chúng ta vào bên trong được trong?" Tạ Dĩnh Thanh ôm cổ Trương Minh Hiên, chỉ hi vọng Trương Minh Hiên không cần làm ra thêm cái gì.
Nhưng Trương Minh Hiên đem hai ngón tay chen vào mép l*и, lòng bàn tay bắt đầu xoa nắn hộŧ ɭε.
Hột lẹ bị đùa giỡn, vòng eo Tạ Dĩnh Thanh rất nhanh đã nhũn đi, bản thân chỉ có thể dựa vào ngực Trương Minh Hiên mà rầm rì.
"Mới chơi một chút mà đã chảy nước rồi sao?"
"Không... Không phải... Hức... Không cần... Anh ȶᏂασ vào đi... Nước đi vào... Hức..."
Trương Minh Hiên khẽ tách lỗ l*и, nước nóng chậm rãi tiến vào.
"A... Nóng... Nước... Nước đều... Đi vào... Nóng quá... Muốn hư..."
"Sẽ không hư, ông xã giúp em lấp kín." Trương Minh Hiên đem hai ngón tay đưa vào l*и non, cảm thụ lỗ l*и so với ngày thường càng thêm nóng.
"A... Vẫn... Vẫn vào... A..."
"Không cần... Không cần ngón tay... Hức..."
Trương Minh Hiên ý xấu mà dùng ngón tay ở l*и da^ʍ không ngừng thọc vào rút ra, đem nước nóng đẩy vào lại đẩy ra, chọc cho Tạ Dĩnh Thanh kiều suyễn không thôi.
"Không cần... Không cần trong nước... Anh ȶᏂασ vào đi...Đi mà... Hức.."
"Hửm? Cái gì ȶᏂασ vào?"
"Hức... Ông xã... ©ôи ŧɧịt̠ lớn của ông xã... ȶᏂασ em... Hức..."
Rốt cuộc suối nước nóng không thể ngâm lâu, Trương Minh Hiên kéo người Tạ Dĩnh Thanh, làm Tạ Dĩnh Thanh ghé đến mép hồ.
Cặp mông tròn trịa cùng hai lỗ da^ʍ cứ như vậy bại lộ trước mắt Trương Minh Hiên.
Trương Minh Hiên gắng gượng, ©ôи ŧɧịt̠ lớn không ngừng cọ xát ở kẽ mông chậm chạp không tiến vào. L*и da^ʍ Tạ Dĩnh Thanh bị nước nóng mà cho trống rỗng, khó chịu vô cùng.
"Anh! Anh! Rốt cuộc có làm hay không?" Tạ Dĩnh Thanh quay đầu lại trừng mắt với Trương Minh Hiên.
Trương Minh Hiên bị bộ dáng dục cầu bất mãn của vợ yêu chọc cho kích động, xông thẳng xuống bụng dưới, trực tiếp ȶᏂασ vào.
"Làm! Đương nhiên là làm!" Dứt lời, lập tức tát một cái lên mông bự của Tạ Dĩnh Thanh, da thịt trắng nõn lập tức ửng đỏ.
"A... Đừng... Đừng... Đánh em..." Đau đớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ lỗ l*и Tạ Dĩnh Thanh nhanh chóng co rút, vách l*и nóng hổi dùng sức liếʍ mυ'ŧ ©ôи ŧɧịt̠ lớn thô to của Trương Minh Hiên, làm Trương ảnh đế sướиɠ đến căng người, hận không thể ȶᏂασ chết người phía dưới.
"Hửm? Anh đánh mông Thanh Thanh một cái thôi mà l*и da^ʍ của em hút anh thật thoải mái."
"Anh... Anh nói bậy!!.... A... Quá... Quá nhanh.... Hức..." Trương Minh Hiên bóp eo Tạ Dĩnh Thanh, không ngừng hướng lỗ l*и ȶᏂασ vào, thỉnh thoảng còn tát một cái không nhẹ không nặng lên mông bự.
Hai kɧoáı ©ảʍ như vậy là lần đầu tiên Tạ Dĩnh Thanh cảm nhận được, không ngừng rêи ɾỉ.
"Ô ô... Sâu quá... Hức... Quá thoải mái..."
"A... đừng đánh... Đừng đánh... A..."
"Hức hức... Thật nhanh... Chậm một chút... chậm một chút..."
"Không được... Hức... Trương Minh Hiên... Em muốn... Em muốn... cao trào... A..." dươиɠ ѵậŧ Tạ Dĩnh Thanh bắn ra một cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, l*и da^ʍ cũng co rút kịch liệt, phun ra từng luồng nước da^ʍ xối lên ©ôи ŧɧịt̠ lớn của Trương Minh Hiên.
Lỗ l*и trơn trượt bất kham, Trương Minh Hiên duỗi tay nắm lấy cặρ √υ' bị vắng vẻ, không ngừng xoa bóp đè ép, dùng sức mà khi dễ hai viên thịt hồng kia.
"Vυ' da^ʍ của Thanh Thanh cũng mềm quá... Hô... Đừng kẹp chặt như thế..."
Trương Minh Hiên nằm trên lưng vợ yêu, động tác bên hông không chút thả lỏng, lại ở l*и da^ʍ đυ. ȶᏂασ một hồi. Trương Minh Hiên đem tϊиɧ ɖϊ©h͙ lần đầu tiên của đêm nay toàn bộ bắt vào l*и da^ʍ lầy lội.
"Hô... Thanh Thanh... chúng ta vào trong tiếp tục nhé..."
"Tùy... Tùy anh..." Tạ Dĩnh Thanh mệt đến mức một ngón tay cũng không nhấc nổi, tùy ý bị Trương Minh Hiên bế vào phòng.